Chương 29: Sơ Lộ Phong Mang (1)

Hệ Thống Game 7 Viên Ngọc Rồng Ở Dị Giới

Chương 29: Sơ Lộ Phong Mang (1)

Chương 29: Sơ Lộ Phong Mang (1)


Trong một gian mật thất tối thui, vài âm thanh hoảng sợ vang lên:" Đại gia tha mạng, đại gia tha mạng ".

Nếu A Đại ở chỗ này có thể nhận ra được mấy người này là mấy tráng hán chiều nay gây sự ở tửu quán. Bây giờ tất cả đang bị buộc chặt lại với nhau, trên gương mặt tràn đầy sợ hãi đang van xin cầu khẩn.

Số hai cầm một cây roi dài, đi qua đi lại rồi quất lia lịa vào mấy tên tráng hán này làm bọn chúng la hét kêu đau liên tục. Bỗng hắn mở miệng hỏi:" Ta cho các người một cơ hội. Chiều nay ai sai khiến các ngươi đến phá quán chúng ta ".

Mấy tên tráng hán này giật mình không biết mình làm sao bị bắt đến đây lại là chính việc này. Mấy tên tráng hán hoảng sợ la hét lộn xộn:" Đại nhân tha mạng, bọn tiểu nhân cũng không muốn làm như vậy a"." Đại nhân tha mạng, bọn tiểu nhân cũng không biết rõ a ".

" Không biết sao, ồ vậy các ngươi cũng không còn cái giá trị gì nữa" Số hai nói xong trên người bắt đầu tản mát ra sát khí, bởi vì hắn làm sát thủ cũng giết rất nhiều người nên trên thân sát khí dường như muốn hoá thành thực chất.

Mấy tên tráng hán kia chợt hoa mắt như nhìn thấy một con ác quỷ đang giương nanh múa vuốt về phía mình chợt cứt đái toé loe ra quần, Một tên tráng hán sợ hãi nhưng vẫn còn lí trí nói:" Tiểu nhân biết, tiểu nhân đã từng gặp qua hắn. Hắn chính là Tuý Hương Lâu chưởng quỹ. Hôm nay hắn tới thuê chúng ta để đến phá quán của ngài mong ngài giơ cao đánh khẽ".

" Tuý Hương Lâu sao " Số hai lẩm bẩm nói, hắn cởi trói cho mấy tên này rồi nhanh chóng rời đi. Tuy hắn là sát thủ nhưng cũng không phải sát nhân cuồng và lại mấy người này tội cũng không đáng chết.

Mấy tên tráng hán kia nhìn thấy số hai rời đi thở ra một hơi nhưng cũng nhanh chóng vác đít chạy nhanh.

" Tuý Hương Lâu sao" Trong căn phòng vừa nghe số hai báo cáo Thạch Hùng lẩm bẩm sau đó ra lệnh nói:" Số hai, ngươi bây giờ đi ngay đến Tuý Hương Lâu cảnh cáo bọn chúng một lần ".

" Vâng" số hai vâng lời sau đó như một làn khói biến mất ở trong bóng đêm.

….

" Không xong rồi, không xong rồi lão bản " Một thân ảnh chạy đến trong căn phòng với âm thanh hốt hoảng.

Đang định lên giường đi ngủ Phạm lão bản nghe thấy tiếng la bỗng hết hồn, nhìn thấy thân ảnh chưởng quỹ chạy vào vội vàng hỏi:" Có chuyện gì xảy ra mà ngươi hoảng sợ thế vậy, chẳng lẽ chuyện hôm nay bị phát hiện ".

Chưởng quỹ vội vàng nói:" Không, không phải. Người chúng ta thuê hôm nay đều thất bại, Hồng Lâu Mộng có võ giả toạ trấn ".
Cốp …

Một tiếng gõ mạnh vào đầu tên chưởng quỹ kia cùng với âm thanh tức giận chửi bới phát ra từ miệng Phạm lão bản: " abc,,@% nhà ngươi, không có bị phát hiện ngươi la toáng lên làm cái gì. Làm ta hết cả hồn ".

Nói xong hắn chợt nghĩ nghĩ hỏi lại:" Chuyện này không có ai biết ngươi thuê người làm chứ ".

Tên chưởng quỹ kia miệng chắc chắn nói:" Lão bản, ta làm rất cẩn thận ngài cứ yên tâm. Với lại hành động này bây giờ thất bại chúng ta nên làm gì tiếp theo ".

Phạm lão bản nghe xong thở dài một hơi, tay vuốt râu nghĩ nghĩ nói:" Đã chuyện này không ai biết thì tốt. Bây giờ đã làm phải làm đến cùng nếu không việc kinh doanh của chúng ta cũng không còn cơ hội chuyển cơ nữa. Ngươi đi thuê người hạ độc vào nguồn nước của bọn họ, nhớ là phải tìm võ giả đấy cho dù giá có cao đi nữa ".

Tên chưởng quỹ vâng lời định nhanh chóng xoay người đi. Bỗng:

" Vốn dĩ chỉ định dạy dỗ các người một trận nhưng các ngươi lại thích tìm chết ta toàn thành các ngươi" Âm thanh lạnh lùng vang lên trong căn phòng, số hai vừa tiềm nhập vào thì nghe thấy hai người nói chuyện.

" Là ai, mau ra đây". Phạm lão bản vói chưởng quỹ đang bàn chuyện tự nhiên nghe được âm thanh lạ vang lên giật mình.

Phốc phốc

Vừa kịp nói xong, hai vệt tơ máu hiện lên trên cổ hai người, số hai nhanh như một đạo tàn ảnh kết liễu hai người, trước khi chết hai người kia cặp mắt trơn to lên vẫn không biết tại sao lại như thế này. Số hai cũng không có nói thêm gì nhiều. Lục xoát một hồi, lấy đi những gì có giá trị số hai nhanh chóng rời đi.

……


Huyết Sát Lâu tổng đà

" Hay, giết hay lắm. Bọn chúng đáng chết, ngươi đứng lên đi".Thạch Hùng sau khi nghe xong số hai tường thuật lại vỗ tay khen hay, tiện thể cầm đi số tiền mà số hai vừa lục xoát được.

Vốn dĩ lần đầu hai người kia cũng không đáng chết nhưng tâm tính ai ngờ quá độc ác. Bọn hắn là thượng vị giả đã không muốn chấp nhặt với con kiến hôi thì thôi, con kiến hôi lại còn nhây nhây cắn trả không chịu nhả thì phải giết thôi.

Sáng sớm hôm sau, một tiếng la hét vang lên:" Chết người rồi, chết người rồi".

Một lúc sau, một đám bổ khoái có mặt ở hiện trường, một người cầm đầu tiến lên hỏi:" Có chuyện gì xảy ra vậy".

Một tên bộ khoái khác đi đến nói:" Bẩm Lý bộ đầu, hiện trường vụ án có hai cái xác chết được xác định là Chu lão bản với tên chưởng quỹ nhà hắn. Sáng nay bị nha hoàn kia phát hiện ".

Tên được gọi là Lý bộ đầu kia tiến về phía nha hoàn hỏi:" Ngươi biết những thứ gì kể ra cho ta "

Nha hoàn kia vẫn đang trong sợ hãi lắp bắp nói:" Sáng nay nô tỳ đến phục vụ lão gia như mọi ngày, nô tỳ gõ cửa mãi nhưng không có ai trả lời bèn cả gan mở cửa vào trong thì nhìn thấy hai thân ảnh nằm lê liệt ở trên đất, bên cạnh vết máu loang lổ nên nô tỳ sợ hãi hét lên".
" Phạm lão bản lúc còn sống có từng gặp qua ai hay xích mích với ai sao " Lý bộ đầu hỏi tiếp

" Hôm nay cũng chỉ có chưởng quỹ là hay tới gặp lão bản, còn đắc tội với ai không nô tỳ cũng không biết rõ lắm " Nha hoàn nghĩ nghĩ mở miệng trả lời lại.

Lý bộ đầu lên xem hai cái xác chết, nhìn thấy trên cổ hai vết đao bóng loáng bây giờ đã đông đặc máu, xong hắn mở miệng hỏi:" Còn phát hiện những thứ khác sao"

" Bẩm lý bộ đầu, theo sơ bộ điều tra thì hai người này chết từ đêm qua. Vết đao trên cổ thủ pháp nhanh và gọn. Việc này giống như cách làm và thủ pháp của Huyết Sát Lâu". Một tên bổ khoái khác tiến lên nói.

" Huyết Sát Lâu, chết tiệt lại là Huyết Sát Lâu" Lý bộ đầu hai tay nắm chặt nghiến răng nghiến lợi nói, mấy năm gần đây Huyết Sát Lâu giết người khiến hắn bù lu bù loa lên. Chợt hắn thả lỏng tay thở dài nói:" Thôi, đi về thôi, báo cáo lên cấp trên là Huyết Sát Lâu làm là được rồi". Nói xong hắn quay lưng rời đi, bóng lưng cô đơn, miệng đắng chát.

Hắn tuy là bộ đầu của một thành, tẩy tuỷ thau máu võ giả đặt ở đâu cũng được coi là cao thủ nhưng đối mặt với quái vật Huyết Sát Lâu hắn cũng bất lực. Với lại những năm gần đây triều đình nội loạn không còn quyền uy như trước, các thế gia môn phái bây giờ cũng không còn coi trọng triều đình. Giống như hiện tại trong đông thành này do thế gia làm chủ, bộ khái như hắn cũng chỉ làm màu cho dân xem.

Mấy tên bổ khoái còn lại hai mặt đối mặt nhìn nhau cuối cùng cũng vẫn là đi theo bộ đầu rời đi