Chương 23: Kịch Chiến Luyện Tạng Tông Sư (2)
" Cái gì, từ khi nào ngươi lại trở thành luyện tạng tông sư. Điều này không có kả năng ". Số một hoảng sợ hét lớn lên. Hắn thực sự không thể tin được hơn một năm trước Thạch Hùng gia đoạn rèn luyện vẫn còn kém hơn mình mà bây giờ nghiễm nhiên siêu việt mình trở thành võ giả luyện tạng tông sư.
" Kinh hỉ hay không, bất ngờ hay không ha ha ha" Thạch Hùng cười lớn, hắn cũng không có nghĩ đến chính mình trong vòng hơn một năm trở thành Luyện Tạng tông sư a. Cũng bởi vì Hệ Thống nguyên nhân Ngô Toàn cũng không có nói cho hắn nguyên do. Cho nên hơnmột năm này ở cùng và luyện tập với lũ trẻ như là hắn đang rèn luyện vài năm vậy.
" Đà chủ đoán không sai, hoá ra là ngươi phản bội Huyết Sát Lâu " Đột nhiên số một bình tĩnh lại nói.
" Phản bội hay không phản bội thì đã sao chứ. Người khôn thì trèo lên chỗ cao, còn nước thì chảy về chỗ chũng. Số một, đầu hàng đi. Không cần ta phải tự mình ra tay chứ. Ngươi cũng đã biết giữa hai ta chênh lệch tới nhường nào mà". Thạch Hùng lên tiếng khuyên hàng, hắn cũng không muốn phí sức một phen.
" Thật vậy sao "
Đột nhiên một âm thanh vang lên giữa núi rừng hoang vắng.
Thạch Hùng giật mình hét lên, hắn không cảm nhận được lại có người ẩn nấp quanh mình mà không bị phát hiện chút nào:" Ai, mau ra đây. Giấu đầu lòi đuôi".
Số một nghe thấy tiếng nói này liền quỳ một chân xuống:" Bái kiến đà chủ ".
Một bóng người mặc huyết bào đột ngột lướt đến bên cạnh số một. Mặt đối mặt nhìn Thạch Hùng nói:" Thạch Hùng, rất bất ngờ lắm đúng không. Cũng may ta phúc chí tâm linh nên mới đi theo. Không thì đành phải bỏ lỡ màn kịch hay rồi ".
" Thế thì sao chứ, hai chúng ta đều là luyện tạng chẳng lẽ ngươi có thể làm gì ta sao" Thạch Hùng thấy sự xuất hiện của người mặc áo huyết bào cũng hơi ngạc nhiên nhưng hắn không sợ a.
" Có vẻ ngươi có gì nhầm lẫn thì phải. Ta không biết ngươi bằng cách nào có thể nhanh chóng trở thành luyện tạng tông sư nhưng cùng lắm bây giờ ngươi mới chỉ là nhất khí tông sư mà thôi. Mà ta đã ở cảnh giới này nhiều năm và rèn luyện đến ba khí tông sư rồi " Nhìn thấy Thạch Hùng không sợ, người áo huyết bào lên giọng mỉa mai. Chợt trên thân bộc phát ra khí thế hiện lên ba màu hào quang quanh thân thể.
Luyện Tạng bao gồm lục phủ ngũ tạng được phân chia như sau: Kim: Phổi và ruột già. Mộc: Gan và mật. Thủy: Thận và bàng quang. Hỏa: Tim và ruột non. Thổ: Lá lách và dạ dày.
Mới vào luyện tạng tông sư thì rèn luyện được một bộ phận thì trong bộ phận đó tương ứng với thuộc tính ngũ hành gì thì sẽ sản sinh ra khí đó. Rèn luyện được càng nhiều bộ phận sản sinh ra khí khác nhau thì được phân chia làm nhất khí đến ngũ khí.
Người luyện võ ban đầu trở thành luyện tạng bạn đầu chỉ rèn luyện thận và bàng quang bởi vì bộ phận này dễ rèn luyện nhất. Cuối cùng mới đến tim và ruột non bởi vì sơ xảy một cái là đi chầu ông bà luôn ấy chứ.
Mà mỗi lần tăng lên một khí thì chiến lực sẽ cao lên nhiều lần, nhất là rèn luyện xong tim. Cho nên một khí tông sư với ba khí tông sư chênh lệch là quá lớn.
" Lần này để ta nói cho ngươi. Bây giờ ngươi cũng biết giữa chúng ta chênh lệch lớn như thế nào. Ngươi cũng nên tự mình đầu hàng chứ. Chỉ cần phục dụng bách trùng độc và hứa trung thành với ta ta sẽ tha mạng cho ngươi"
Người mặc áo huyết bào cũng không muốn giết Thạch Hùng bởi vì Thạch Hùng là luyện tạng tông sư nếu có thể thu phục không thể nghi ngờ là một sự trợ giúp lớn.
Thạch Hùng biết người mặc áo huyết bào đà chủ nói đúng, mình chỉ vừa mới bước vào tông sư nhất khí và lại cũng chưa quen thuộc cảnh giới này nên không thể nào là đối thủ của người mạc áo huyết bào kia.
Nhưng muốn hắn bó tay chịu trói ăn vào bách trùng độc hắn không làm được. Một phần hắn cũng muốn thoát khỏi cuộc sống sát thủ này, một phần bởi vì hắn biết ăn vào bách trùng độc từ đây sống chết của mình hay không là do ý niệm của người khác. Nếu làm trái lời sẽ bị bách trùng phệ thể sống còn không bằng chết. Đây chính là độc môn của Huyết Sát Lâu.
" Không thử sao biết. Muốn ta tự tay chịu trói ngươi nằm mơ đi " Thạch Hùng kiên quyết nói.
Người mắc áo huyết bào mặt lạnh xuống nói:" Hừ! minh ngoan bất linh. Đã thế ta sẽ đánh phế ngươi ".
Ha a a a a a a …
Một tiếng hét lớn của hai người. Cả hai đều vận công để cho khí thế của mình đạt đến đỉnh điểm. Trên người Thạch Hùng toát ra hơi nước màu xanh tương ứng với thuỷ thuộc tính đang bao bọc xung quang cơ thể của hắn. Còn người mặc huyết bào kia trên người tuôn ra ba màu đặc biệt như xanh lá cây, xanh nước biển và màu hoàng kim tương ứng với mộc, thuỷ, kim ba loại thuộc tính.
Chợt Thạch Hùng hét lên:" Tiếp lấy chiêu của ta".
" Cứ phóng ngựa tới đây đi " người mặc áo huyết bào kia khinh thường nói.
Thấy thế, Thạch Hùng cong người. Chợt hắn xoay người lại chạy thật nhanh. Trong bụng vẫn đang lẩm bẩm’ biết không đánh lại có ngu mới ở lại đánh nhau, trong ba sau kế chuồn là thượng sách ‘.
Đang cười nhạo Thạch Hùng người mặc áo huyết bào kia thấy Thạch Hùng xoay người chạy bỗng sững sờ. Chợt giận tím mặt đuổi theo quát: " Ngươi chạiy không thoát được đâu. Ta sẽ đánh gãy cái chân nhà ngươi".
Trong đêm tối, hai thân ảnh đang đuổi nhau trong rừng rậm. Thạch Hùng mượn nhờ cây cối xung quanh luồn lách trốn đi nhưng khoảng cách hai người lại càng ngày càng gần. Bỗng hắn chợt nghe thấy tiếng kêu:
" Kim sát chưởng "
Một cảm giác nguy hiểm từ sau lưng đang càng ngày đến gần. Một chưởng phong ánh hoàng kim từ sau lưng hắn đang tiếp sát, chưởng phong rít gào, hắn chỉ cảm thấy sau lưng nhoi nhói như bị ngàn kim cứa người. Thạch Hùng cố gắng né tránh qua một bên.
Bùm ….
Một tiếng nổ mạnh từ chỗ vừa đứng của Thạch Hùng vang lên. Khói bụi mù mịt, đất đá tung bay lên trời. Cuồng phong ngang dọc, cây cối đổ ngang đổ như rạ.
Chờ đợi bụi mù tán đi, hiện ra trước mắt Thạch Hùng là một cái hố lớn đường kính ước chừng tầm mười mét, sâu gần một mét. Trong hố còn đứng lấy một thân ảnh mặc huyết bào, bỗng dưng thân ảnh huyết bào mở miệng:" Hừ! ngươi chạy nữa đi"
Không đợi Thạch Hùng nói thêm gì, thân ảnh mặc áo huyết bào này đã lao thẳng về phía Thạch Hùng và hét:"Lại tiếp ta một chiêu. Kim sát chưởng ".
Thạch Hùng mới nhìn kĩ lại là trên lòng bàn tay của người mặc huyết bào tràn đầy ánh hoàng kim, Thạch Hùng có thể cảm nhận được một khí tức sát phạt sắc bén bên trong đó. Không còn chỗ để trốn, Thạch Hùng cũng hét lớn, trên tay ngưng tụ ra ánh sáng xanh nước biển nhàn nhạt. Đối cứng với chưởng hoàng kim kia.
Đoàng …
Hai chưởng va chạm, dường như không gian bỗng chốc thoáng dừng lại. Một làn sóng xung kích từ chỗ bạo phát lan tràn ra ngoài mấy chục mét mới ngừng. Cây cối đổ nghiêng ngả như ra. Giữa chỗ và chạm dường như hình thành một vùng chân không.
Thạch Hùng cảm thấy cả cơ thể tê rần, hại chân hãm sâu vào mặt đất. Những vết rách từ chỗ đứng dưới chân của hắn lan tràn ra. Cánh tay chỗ va trạm tràn đầy những vết rách tả tơi còn kèm theo máu tươi đang chảy ròng ròng.
P/S: Nếu thấy hay ủng hộ đề cử giúp mình để mình có động lực nha các bạn.