Chương 15: Hoàn Thành Bước Đầu Tiên
Cùng lúc đó, cách thành đông hơn 20 km về phía nam về vùng dã ngoại. Nơi đây cây cối rậm rạp, thỉnh thoảng nghe được tiếng xột xoạt của những động vật nhỏ hay tiếng chim hót trên cây. Đột nhiên, một ngôi làng nhỏ xuất hiện nơi đây. Nhìn kĩ lại thì thấy đây là một ngôi làng bỏ hoang không một bóng người. Cảnh vật xung quanh cũ kĩ, những ngôi nhà có dấu hiệu bị mục nát. Thỉnh loảng còn nhìn thấy lũ nhện bò qua bò lại đang chăm chỉ giăng tơ. Hiển nhiên ngôi làng này đã bị bỏ hoang rất lâu.
Đột nhiên, một bóng người xuất hiện ở nơi đây. Hắn ngó qua ngó lại chừng một hồi, bóng người kia chợt gật gật đầu. Người này không ai khác đó chính là Thạch Hùng.
Bởi vì bang chủ ban bố mệnh lệnh thu nạp nhiều người, nên trước tiên hắn phải chuẩn bị nơi ở và sinh hoạt. Hiển nhiên nơi đây là một khu vực không tệ. Tuy hắn có thể ở trong thành chọn địa điểm nhưng một khi đông người tụ tập lại với nhau hắn cũng không muốn làm người khác hữu tâm chú ý.
Dò xét xung quanh một lúc, nơi đây hoang vắng ít người qua lại. Trong khu vực này mãnh thú cùng độc trùng cũng ít ỏi hơn khu vực khác. Tuy vẫn có phong hiểm không may gặp phải mãnh thú nhưng nếu tụ tập đông người lại với nhau cũng không có gì nguy hiểm cho lắm. Và lại đôi lúc hắn cũng sẽ ghé qua nên hắn cũng không lo lắng lắm.
Nghĩ đến đây, Thạch Hùng càng nhìn càng ưng mắt nơi này, chỉ cần dọn dẹp sạch sẽ một tí là người có thể ở lại rồi. Không ở lại lâu, Thạch Hùng xoay người trở lại thành bắt đầu làm việc tiếp theo.
Như đã nói, loạn thế nổi lên khiến dân chúng càng khổ sở. Có người đi tha phương cầu thực, có người nhà tan cửa nát trôi dạt khắp nơi. Trên đường ngẫu nhiên có thể nhìn thấy vài tên ăn mày gầy gò, trên thân toả ra nồng nặc hôi thối. Cũng không tốn thời gian lắm, Thạch Hùng liền bắt gặp vài thân ảnh bé con, người gầy gò xen lẫn trong đám ăn mày.
Thạch Hùng liền tiến, những tên ăn mày khác thấy thân ảnh cao to và sức áp bách của hắn chợt thối lui nhường đường. Thạch Hùng chợt chỉ tay gọi:" Ngươi, ngươi, còn ngươi và ngươi đi theo ta ".
Mấy thân ảnh bé nhỏ kia được chỉ tên bỗng run sợ, nhưng ngại uy thế của Thạch Hùng nên vẫn nhanh chân đi theo hắn. Đến một chỗ trống vắng, Thạch Hùng xoay người lại hỏi:" Các ngươi muốn được ăn uống thoả thích sao, muốn có nhà để về sao, muốn thoát khỏi cái thân phận nghèo hèn này sao ".
Mấy thân ảnh bé con kia hai mắt nhìn nhau, bỗng cúi đầu đồng thanh nói:" Chúng ta muốn ".
" Tốt! Tốt " Thạch Hùng nghe xong liền cười cười, bỗng nhiên hắn trở lên nghiêm túc giọng điệu trầm trọng nói:" Các ngươi muốn gia nhập Viên Ma bang của ta sao. Chúng ta sẽ cung cấp đầy đủ thức ăn nước uống và nơi sinh hoạt đầy đủ cho các ngươi. Chỉ cần các ngươi trung thành với bọn ta. Nếu ai dám bằng mặt mà không bằng lòng hay phản bội lại ta sẽ nghiêm trị không tha ".Nói xong khí thế của hắn bỗng dưng hướng mấy tên kia đè lại.
Mấy thân ảnh kia lần đầu cảm thấy áp lực khủng khiếp lòng đầy sợ hãi nhưng khi nghe xong những lời kia thì đều vui vẻ đáp:" Chúng ta nguyện ý! chúng ta nguyện ý". Đối với bọn chúng, việc thoát khỏi cảnh nay đây mai đó, bữa ăn bữa lo, chỉ cần có bữa ăn no là ước mơ khao khát của bọn chúng rồi. Cho dù có phải trả giá cái gì đi chăng nữa.
Sau đó, Thạch Hùng dặn dò bọn chúng đi đến gần khu vực phía nam tụ tập lại chờ hắn rồi hắn lại tiếp tục đi xung quanh thành tìm người. Đến trời tối, hắn dừng lại công việc rồi đi về chỗ mà hắn đã để cho những tên kia tụ hợp lại. Dẫn bọn chúng đi ăn uống no nê một trận, nhìn trước mặt hơn hai mươi thân ảnh. Thạch Hùng trong lòng một trận cảm khái rồi nói:" Bây giờ ăn no nê rồi đi nghỉ ngơi đi. Đến canh năm tất cả phải dậy, ta sẽ dẫn các ngươi đi đến một chỗ, nơi đó chính là chỗ các ngươi sinh hoạt sau này."
Hôm sau, đầu canh năm trời vẫn còn tối om. Một đám thiếu niên ăn mặc lôi thôi luộm thuộm đứng thành hàng, miệng vẫn còn ngáp lên ngáp xuống.
Thạch Hùng nhìn thấy tất cả đã đông đủ mở miệng nói:" Chuẩn bị xong chưa, bây giờ tất cả đi theo ta. Nhớ lấy không cần phát ra âm thanh lớn biết chưa ". Nói xong hắn dẫn đầu đoàn người đi ra. Dần dần một đám thân ảnh biến mất trong màn đêm. Hầu hết các thành trì ơi đây đều không xây tường, cũng không có mấy người canh gác, chỉ có Phủ thành Quận thành trở lên mới xây tường thành cho nên trời tối bọn hắn rời đi cũng không bị ai phát hiện. Nếu không ai mà bắt gặp hắn dẫn hơn mấy chục thiếu niên đi ra ngoài thành còn tưởng hắn là tà giáo bắt cóc thì mệt.
Trời bắt đầu tờ mờ sáng, đám người cuối cùng cũng đi đến khu làng vắng đó. Nhìn trước mắt từng ngôi nhà hoang, Thạch Hùng xoay người lại nói:" Nơi đây chính là khu các ngươi sau này ở, dọn dẹp sạch sẽ là có thể ở lại được. Đằng kia có giếng nước, các ngươi cung có thể sinh hoạt tắm rửa được. Cách đây phía đông 500m có một con suối nhỏ có thể làm nước uống được. Bây giờ ta sẽ đi về chuẩn bị lương thực quần áo và đồ dùng cho các ngươi. Nhớ kĩ lấy không được rời đi quá xa biết rõ chưa".
Tất cả thiến niên kia nhìn thấy một nơi hoang vu như thế này mà nghe nơi đây chính là chỗ mình sau này sinh hoạt cũng hơi sợ sệt. Bỗng một thân ảnh nhanh trí nói:" Ngài cứ yên tâm, nơi đây giao cho chúng ta là được "
Thạch Hùng nhìn thoáng qua thân ảnh kia, thân ảnh gầy gò nhưng lại là người cao nhất trong đám, đôi mắt còn chợt thoáng qua vẻ trí tuệ, hắn mở miệng hỏi:" Ngươi tên là gì".
" Bẩm, ta tên là A Đại". Thiếu niên kia cung kính nói
" Ồ. A Đại sao. Từ nay ngươi sẽ là thủ lĩnh thay ta quản đám người nay biết chưa. Nếu có chuyện gì thì phải báo ngay cho ta biết ". Nói xong Thạch Hùng xoay người rời đi chỉ để lại một mặt vui mừng A Đại cùng với mấy chục gương mặt ghen tị.
Thạch Hùng trở lại thành, trời cũng đã bắt đầu sáng rồi. Hắn đi tới một nhà mã phường thuê vài chiếc xe ngựa. Chuẩn bị mua lương thực, quần áo và đồ dùng sinh hoạt. Loay hoay nửa buổi, cuối cùng xe cũng chất đầy hàng hoá. Hắn đánh xe ra ngoài thành, trên đường đi cũng không gặp dã thú hay thứ gì cản trở. Rất nhanh đã đến chỗ ngôi làng kia.
Vừa đến nơi, thấy mấy thân ảnh đang trong hí hoáy dọn dẹp ngôi làng. Nhìn qua ngôi làng cũng đã sạch sẽ phần nào và trông có một chút nhân khí hơn. Thạch Hùng liền gọi A Đại tới phân phó nói:" Đây là lương thực cùng với đồ dùng của các ngươi. Ta sẽ giao chúng cho ngươi. Nhớ lấy dọn dẹp tất cả sạch sẽ ta còn sẽ dẫn đồng bạn mới của các ngươi đến đây".
A Đại một mặt trịnh trọng nói:" Ngài cứ yên tâm, việc này giao cho chúng ta".
Bàn giao xong mọi thứ, Thạch Hùng lại trở về thành bắt đầu công việc tìm kiếm người tiếp theo.
Một ngày dài liền dần dần trôi qua. Đang luyện võ Ngô Toàn đôi lúc còn có thể nghe thấy âm thanh Hệ Thống vang lên về bang hội. Hắn cũng không nghĩ tới Thạch Hùng lại chăm chỉ tận tâm nhiệm vụ của hắn đến vậy.