Chương 19: Tiếp Tục Luyện Da
Vài ngày trôi qua, thương tổn của Ngô Toàn đã khỏi hẳn. Ngô Toàn hơi hơi phát giác được vùng lục phủ ngũ tạng cứng cỏi hơn được một chút. Hắn không nghĩ rằng vẫn có thể được chút phúc lợi.
Ngô Toàn biết đây là sự cường đại của huyết mạch Xayda. Người Xayda lúc thập tử vô sinh mà được cứu sống thì sức mạnh sẽ tặng đột biến. Lục phủ ngũ tạng được cường hoá cũng nằm ngoài ý muốn của hắn, phải biết muốn rèn luyện lục phủ ngũ tạng khó khăn đến nhường nào. Các võ giả muốn tăng tiến tiến độ rèn luyện lục phủ ngũ tạng phải mất rất nhiều thời gian và tiền của.
Tuy là thế nhưng Ngô Toàn cũng không có ý nghĩ thử lại nha. Hắn không có máu M vả lại so với việc được cường hoá chút xíu phải nghỉ ngơi mấy ngày còn không bằng hắn luyện tập trong mấy ngày đó. Nhưng sau này khi tới luyện tạng Ngô Toàn cũng có thể thử lại.
Trong lúc hắn nghỉ ngơi không xuất hiện ở diễn võ trường. Việc này khiến phụ thân Ngô Quang thấy là lạ nên có đến xem hắn đang làm gì. Ngô Toàn cũng khoe với phụ thân mình rằng mình đã hoàn thành xong luyện nhục tiếp đến là luyện da. Đồng thời cũng dặn phụ thân giữ bí mật cho mình, hắn không muốn mình quá nổi bật dẫn đến tai hoạ.
Phụ thân hắn sau khi Nghe tin rất vui mừng, còn dặn dò hắn về cảnh giới luyện gia.
Võ giả luyện da nếu muốn tăng tốc độ thì cần dùng thuốc để bôi lên da. Điều này hắn thấy cũng giống như mấy chị em hiện đại hay dùng colagen hay vitamin C E để giúp da dẻ mịn màng và căng bóng vậy.
Nghỉ ngơi khoẻ hẳn, Ngô Toàn đứng dậy đi đến phòng thuốc lấy thuốc. Việc này phụ thân hắn đã đồng ý và chỉ cho hắn những cây thuốc hắn cần sử dụng trong giai đoạn luyện da này.
Cũng không có gì quý hiếm lắm. Đơn thuốc bao gồm: Nhân sâm, hoàng kỳ, linh chi, ích mẫu…Nhưng dược liệu này niên đại cũng không cao cho nên cũng dễ tìm kiếm. Ngô Toàn lấy mấy phần dược liệu về. Cất kĩ tất cả chỉ để lại một phần, Ngô Toàn liền dã nát chúng và cho tất cả vào cùng một cái nồi gạn một chút nước rồi đun lên.
Ước chừng tầm nửa tiếng sau, Ngô Toàn nhìn thấy bên trong nồi nước thuốc đã bắt đầu đặc quánh lại, nhìn như cao vậy. Ngô Toàn liền bắc ra gạn vào một cái lọ sứ đã chuẩn bị sẵn. Một phần thuốc này nếu để cho người khác dùng thì có thể sử dụng tầm nửa tháng, nhưng mà hắn muốn rèn luyện da toàn thân thể cho nên cũng chỉ vài ba ngày là hết.
Đợi đến khi thuốc nguội, Ngô Toàn chạy về phòng khoá chặt cửa. Cởi hết quần áo, Ngô Toàn nhìn thấy tiểu đệ đệ của mình nhỏ xíu trắng bóng đang lủng là lủng lẳng. Vất cái suy nghĩ bậy bạ ra một bên. Ngô Toàn mở nắp lọ ra và bôi thuốc lên toàn thân. Hắn chỉ cảm thấy một luồng man mát và một chút nhột nhột trên da thịt.
Bôi xong, Ngô Toàn bắt đầu luyện tập. Lần này hắn không còn cảm thấy làn da nóng rát nữa mà là một cảm giác tê tê ngưa ngứa như có ngàn vạn con kiến bò qua bản thân. Từng tia dược hiệu đang từ từ được làn da của hắn hấp thụ khiến cho làn da càng thêm bóng loáng, đàn hồi, dẻo dai và bền bỉ hơn.
Theo từng tia dược hiệu được hấp thu sạch sẽ, Ngô Toàn cũng liền dừng lại. Nhìn ra ngoài thấy ánh mặt trời cũng rất chói trang, có thể nhìn thấy bóng cây nghiêng ra một đoạn nhỏ. Hắn đoán chừng cũng đến buổi trưa rồi. Vẫn như mọi khi Ngô Toàn lau sạch sẽ người rồi mặc quần áo, hắn cất bước đi tới phòng ăn để ăn trưa.
Buổi chiều, Ngô Toàn lại tiếp tục luyện tập. Lần này hắn luyện tập chưởng pháp với kiểm xoát KI. Hắn cũng không có quên KI là át chủ bài tăng lên diện rộng sức chiến đấu của hắn a.
Một ngày, hai ngày, ba ngày…
Vẫn cứ như thế ba tháng lại trôi qua. Mùa thu mát mẻ, những cành cây lá bắt đầu chuyển vàng. Trong ba tháng này đã có rất nhiều chuyện xảy ra. Đầu tiên phải kể đến là Ngô Toàn đã hoàn thành giai đoạn luyện da. Trong ba tháng này, mỗi khi hết thuốc là Ngô Toàn lại đi lấy cho nên tiến độ của hắn rất nhanh chóng. Chỉ số sức mạnh của hắn gia tăng thêm 20 điểm, bởi vì đây là luyện tập phòng ngự nên không gia tăng lớn như luyện nhục. Bây giờ chỉ số sức mạnh của hắn đã lên tới 300.
Việc thứ hai là thời gian qua, Thạch Hùng gửi tin tức cho hắn về đám trẻ kia. Trong tám tháng kể từ khi bắt đầu truyền võ cho lũ trẻ. Tiến triển khá thuận lợi, mọi đứa trẻ hầu như đều vào luyện nhục giai đoạn. Ngay tai một tháng trước đổ lại, A Đại và Tiểu Nhu đã hoàn thành xong giai đoạn luyện nhục bây giờ đang rèn luyện da, còn lại cũng có mấy người sắp hoàn thành. Ngô Toàn liền để cho Thạch Hùng chuẩn bị đầy đủ dược liệu cho bọn hắn luyện võ.
Ngô Toàn muốn tự tay bồi dưỡng thế lực riêng cho mình. Ở loạn thế này, có một thế lực riêng cũng có thể giúp đỡ chính mình. Tuy hắn biết mình có thể sẽ siêu việt rất nhiều so với những người này nhưng một mình hắn cũng không thể đơn đấu với cả thế giới a. Có thế lực riêng sẽ dễ dàng thu thập tài nguyên, cũng không cần tự tay mình đi làm mọi chuyện. Thử tưởng tượng xem hất tay sai khiến một cái là có người dâng tài nguyên lên đến tận miệng ai mà không thích cơ chứ.
Với lại việc bây giờ bồi dưỡng gần một trăm người với hắn cũng không có khó khăn cho lắm. Thiếu tiền thì ta mượn a, Thạch Hùng làm sát thủ mấy năm nay cũng có phần nào tích góp của riêng mình. Với cái ý nghĩ hắn là tiểu đệ mình, tiền của hắn bây giờ là của mình, Ngô Toàn liền yêu cầu hắn cần tự tay ra tiền để nuôi dưỡng lũ trẻ kia.
Còn về ngôi làng nhỏ hay còn được lũ trẻ kia đặt cho cái biệt danh là trụ sở của Viêm Ma bang này. Bây giờ trông đã có cảnh tượng phồn vinh, toát lên từng tia nhân khí. Lũ trẻ không cần lo lắng, mỗi ngày tràn đầy tiếng cười. Nhìn thấy cảnh tượng này Thạch Hùng một trận nao nao, hắn đã từng làm sát thủ máu lạnh gần như không quan tâm đến một ai hết. Nhưng bây giờ sống với lũ trẻ hồn nhiên ngây thơ, ngẫu nhiên hắn còn có thể nghe đến từng lời quan tâm của lũ trẻ dành cho mình khiến tâm can của hắn mềm hoá, thanh thản đi phần nào. Điều này khiến Thạch Hùng nhớ lại hồi còn nhỏ mình cũng như thế, cũng hồn nhiên ngây thơ như vậy.
Vả lại trong khoảng thời gian ở cùng lũ trẻ này, Thạch Hùng cảm thấy tu vi võ đạo của mình tiến triển nhanh chóng, chỉ mấy tháng trời mà hắn cảm nhận như cố gắng luyện tập mấy năm vậy. Cho nên, trừ những khi ra ngoài hoàn thành nhiệm vụ từ Huyết Sát Lâu, Thạch Hùng hầu như dành trọn thời gian ở lại đây chăm sóc luyện tập cho lũ trẻ này.
Trở lại với Ngô Toàn, hắn bắt đầu chuẩn bị giai đoạn luyện gân. Cũng giống như luyện da vậy, luyện gân cũng cần dược liệu riêng biệt. Nghĩ nghĩ, Ngô Toàn quyết định đi tìm phụ thân của mình.
" Phụ thân, ta bây gời đã hoàn thành xong giai đoạn luyện da, ngài có thể đồng ý cung cấp cho ta dược liệu luện gân được chứ". Nhìn thấy phụ thân, Ngô Toàn liền nhanh chóng đến hỏi.
Ngô Quang nghe xong há hốc mồm miệng, vẻ mặt không tin chợt hỏi lại:" Ngươi ngươi thật hoàn thành xong luyện da ". Phải biết chính hắn hồi xưa mất hai năm thời gian mới xong a mà đây con hắn thì sao, mới ba tháng a.
" Vâng phụ thân, ta lừa ngài làm gì. Nhưng mong ngài giữ lấy bí mật cho ta." Nói xong Ngô Toàn liền vạch ra làn da mình cho phụ thân xem, chỉ thấy làn da trắng hồng căng mịn.
Ngô Quang nghe con trai chứng thực cũng đã hoàn toàn tin tưởng, hắn cũng không có gì ghen ghét với con trai. Chợt hắn loay hoay viết giấy rồi đưa cho Ngô Toàn và nói:" Dược liệu cần ta đã ghi hết ra đây rồi, ngươi cầm đi nhà kho bốc thuốc tuỳ ý ngươi là được ".
Ngô Toàn cầm lấy tờ giấy, miệng nói cảm tạ phụ thân rồi tung tăng chạy đi.