Chương 11: Đêm Khuya Ám Sát (2)
Huyết Sát Lâu.
Y như tên gọi, tổ chức này là một tổ chức sát thủ chuyên nghiệp, chỉ cần có tiền có thể ám sát bất cứ ai. Trên đường nhỏ, một thân ảnh gầy gò mặc bộ đồ đen bịt mặt đi đến trước một chỗ khách sạn đơn sơ. Ngoại chừ những đại gia tộc ra thì không ai nghĩ đến chỗ này chính là phân đà của Huyết Sát Lâu cả. Thân ảnh gầy gò này chợt mở cửa đi vào trong chợt một giọng nói vang lên: " Có việc gì".
Thân ảnh mặc áo đen này ngó xung quanh nhưng không thấy ai cũng mở miệng lên tiếng:" Ta muốn thuê các ngươi giết một người".
" Ngươi muốn giết ai". Âm thanh lại lần nữa vang lên, cũng đồng dạng không thấy từ đâu phát ra.
Thân ảnh áo đen này thấy thế cũng mặc kệ nói:" Ngô gia, tiểu thiếu gia. Có thể chứ".
Trong vách căn phòng, một thân ảnh mặc áo bào đỏ như máu, trên còn in xích văn, hơi thở trầm trọng hiển nhiên là một cao thủ, nghe thân ảnh áo đen kia nói cũng ngạc nhiên:" Ồ, Ngô gia sao. Hai vạn lượng, giao tiền trước".
Thân ảnh áo đen này nghe đến đây trong lòng cảm thấy như đang rỉ máu, hai vạn lượng đối với gia trang bọn hắn cũng là một con số lớn. Suy nghĩ một lúc, hắn vẫn quyết định đồng ý:" Được, đây là 2 vạn lượng". Nói xong hắn móc trong ngực ra hai mươi tấm ngân phiếu, mỗi tấm ghi trị giá một ngàn lượng. Giao dịch xong, thân ảnh áo đen này rời đi dần dần biến mất trong đêm tối.
Nhìn thấy người áo đen biến mất, thân ảnh áo đỏ này cười cười rồi lên tiếng:" Số 1, đi gọi số 9 tới đây".
" Vâng, đà chủ" Một bóng đen từ từ biến mất trong căn phòng. Một lát sau, một người áo đen cũng bịp mặt đi đến, thân ảnh cao lớn. Chợt hắn mở miệng, giọng ồm ồm nói:" Đà chủ, ngài cho gọi ta có việc gì ".
Thân ảnh mặc huyết bào kia lên tiếng:" Số 9, ta có nhiệm vụ cho ngươi đây. Bởi vì những người khác ra ngoài chấp hành nhiệm vụ hết rồi chỉ còn mình ngươi nên đành làm phiền ngươi vậy"." Đà chủ cứ nói" áo đen kia ồm ồm nói
Áo huyết bào hỏi tiếp:" Ám sát Ngô gia tiểu thiếu gia. Người làm được chứ?"
Ngô gia tiểu thiếu gia? Trong lòng người áo đen suy nghĩ rồi chợt nói:" Chỉ là Ngô gia, với kĩ thuật của ta ngài cứ việc yên tâm ". Nói xong hắn dần dần biến mất.
Ngô gia, vào khuya mọi người gần như đi nghỉ ngơi gần hết. Chỉ có vài tên hộ vệ vẫn luân phiên thay nhau canh gác.Một thân ảnh linh hoạt tránh đi dò xét từ từ tiềm nhập vào trong Ngô Phủ.
Chợt thấy một tên hộ vệ đang đi tuần xung quanh trên miệng vẫn đang ngáp ngủ. Thân ảnh này lại gần, chong chớp mắt bắt lấy tên hộ vệ kia, bịt miệng hắn lại và gác đao lên cỗ nói: " Đừng có chống cự, nếu không ta giết ngươi, hiểu không".
Người hộ về kia sợ hãi gật gật đầu. Thân ảnh áo đen này chợt hỏi:" Mau chỉ cho ta nơi ở tiểu thiếu gia của các ngươi". Thấy đao càng mài sát cơ thể mình, người hộ vệ kia liền sợ sệt lấy tay chỉ chỏ". Bởi vì Ngô gia cũng không lớn lắm nên thân ảnh áo đen này cũng biết đại khái vị trí rồi. Chợt hắn đập vào sau gáy tên hộ vệ này khiến hắn ngất đi. Giấu kĩ tên hộ vệ kia, thân ảnh này tiếp tục xâm nhập sâu vào trong.
Trong căn phòng, đang tập trung tâm thần luyện tập điều khiển Khí. Ngô Toàn chợt cảm thấy có thứ gì đó đang tới gần. Ngô Toàn nghĩ nghĩ, giờ này còn có ai đến đây nhỉ. Chợt hắn cảm thấy một luồng sát khí thoang thoảng qua càng ngày càng gần, Ngô Toàn biết kẻ đến không thiện. Cảm thấy thân ảnh áo đen này phát ra khí thế tương tự phụ thân mình, Ngô Toàn thở dài một hơi, từ lúc trước hắn quan sát phụ thân mình sức mạnh, hắn biết rằng hắn có thể một tay đánh bại được phụ thân mình,hắn cũng không rõ ràng sức mạnh của mình ở thế giới này là cấp độ gì nữa.Ngô Toàn đứng dậy đi đến sát bên của sổ ẩn núp.
Thân ảnh áo đen kia đi đến sát căn phòng của Ngô Toàn, lấy ngón tay chọc thủng một lỗ nhỏ ở trên cửa đưa một mắt vào quan sát. Thấy trên giường cửa rèm đã đóng, trong trăn còn phồng phồng, hắn đoán là Ngô Toàn đã đi ngủ rồi. Hắn đi đến cửa sổ, mở cửa ra từ từ chui vào trong, vừa chui vào được cái đầu, hắn cảm thấy sau gáy tê tê, một cơn buồn ngủ đánh tới, trước khi ngất đi hắn có thể nhìn thấy lờ mờ được một thân ảnh bé nhỏ cùng với nghe loáng thoáng qua bên tai câu nói
" Bất ngờ không thằng ml".
Nhìn trước mắt thân ảnh áo đen đang gục ngã dưới sàn nhà, Ngô Toàn tìm dây trói chặt hắn lại và bịt miệng nữa. Bên ngoài vẫn còn hai tên hộ vệ đang canh giữ ngoài cửa, hắn cũng không muốn làm kinh động ai. Làm xong tất cả, Ngô Toàn cầm lấy bình trà, hất vào mặt tên áo đen kia.
Thân ảnh áo đen từ từ tỉnh lại, hắn cảm thấy giật mình đang chợt muốn cử động thì thấy toàn thân đã bị trói chặt. Ngước lên nhìn trước mặt thân ảnh thấp bé, gương mặt vẫn còn non nớt kia. Người áo đen không thể tin tưởng được thân ảnh đó lại có sức mạnh và tâm tính như vậy. Hắn muốn mở miệng cin tha mạng nhưng miệng hắn lại bị bịp chặn nên chỉ phát ra được tiếng ư ư.
Ngô Toàn thấy tên áo đen tỉnh dậy, mặt lạnh lùng tiến lên dồn dập hỏi: " Ngươi là ai, tên là gì, tại sao lại muốn lẻn vào đây ám sát ta".
Hỏi xong, thấy tên áo đen kia vẫn rên ư ử không chịu trả lời, Ngô Toàn lạnh giọng nói:" Hừ, ngoan cố". Nói xong hắn tiến lên quyền đấm cước đá bùm bụp vào người tên áo đen. Chợt hắn nhớ ra rằng mình vẫn chưa tháo bịt miệng của tên áo đen này ra. Ngô Toàn cúi xuống, nhìn thấy tên áo đen đang co giật, nước mắt nước mũi lan tràn hết ra. Ngô Toàn cúi xuống, ngon tay đặt trên miệng của mình xuỵt xuỵt ra hiệu cho tên áo đen này nói bé, thấy hắn gật đầu Ngô Toàn tháo dẻ bịt mồm ra rồi hỏi lại:" Hiện tại có thể nói được rồi chứ, ngươi là ai, tên là gì, tại sao lại muốn ám sát ta ".
Tên áo đen kia run lẩy bẩy mở miệng nhẹ nói:" Bẩm, tiểu nhân tên gọi Thạch Hùng, là Huyết Sát Lâu số 9 sát thủ, tiểu nhân được mệnh lệnh của đà chủ đến đây ám sát ngài ".
Huyết Sát Lâu? Mệnh lệnh đà chủ?. Ngô Toàn vẻ mặc nghi hoặc, cái tên này hắn cũng chưa nghe thấy a.
Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Ngô Toàn, tên áo đen tên là Thạch Hùng kia lên tiếng mở miệng giải thích tiếp:" Huyết Sát Lâu là một tổ chức sát thủ chỉ nhận tiền làm việc,chỉ cần có tiền thì có thể ám sát bất cứ ai, trong hai năm gần đây mới xuất hiện ở Bạch Đằng Quận, xuất hiện ở Thái Bình phủ này chỉ là một trong những phân đà, đà chủ ta cũng không biết rõ lắm, chỉ biết hắn có tu vi luyện tạng. Nghe đồn tổng bộ lâu chủ có tu vi Bá Khí cảnh. Tiểu nhân chỉ biết có từng này ".
Từ năm ba tuổi trở đi hắn chăm chú vào luyện công nên không biết cũng là phải, Ngô Toàn nghĩ nghĩ lại hỏi tiếp:" Vậy Quận chủ, Phủ chủ với các đại thế gia không quản các ngươi à".
Thạch Hùng trả lời:" Trong loạn thế này, Quận thủ chủ đều lo tranh đấu giữa các phe phái sứt đầu mẻ trán, vả lại Quận chủ cùng với lâu chủ Huyết Sát Lâu tu vi ngang nhau ai cũng không làm gì được ai nên cũng mặc kệ. Còn các đại thế gia thì đều kiêng kị, với lại nếu có bọn tiểu nhân thì có thể làm những việc mờ ám mà không bị phát hiện ".