CHƯƠNG 26: ÁM THIÊN SINH LINH TINH - TINH CHỦ
Hoàng Viêm, Hắc Ma tiếp theo nên làm như thế nào để lấy được linh chủng thể chất đây.
Cổ Viêm quay sang hỏi cả hai bọn chúng nói.
Hoàng Viêm trầm ngâm một lúc, mở miệng nói.
Linh chủng thể chất?
Với cơ thể con người này của ngươi ta e rằng không có khả năng khai mở được một linh chủng nào hết.
Hoàng Viêm lắc đầu mở miệng nói.
Cái gì cơ thể con người này không thể khai mở được linh chủng thể chất sao, nhưng vừa nãy các ngươi nói ta có thể khai mở được linh chủng thể chất mà, giờ lại nói là không các ngươi đang trêu đùa ta đấy phải không?
Cổ Viêm nét mặt buồn bã thất vọng nói.
Ta còn chưa nói hết mà tuy không thể cho ngươi linh chủng thể chất mà con người có, nhưng ta có thứ khác còn hay hơn lợi hại hơn linh chủng thể chất rất nhiều.
Là thứ gì lợi hại lắm phải không mau đem ra cho ta đi.
Cổ Viêm có thể ngươi không biết thế giới này tồn tại được nhờ các hạt năng lượng rất nhỏ mà mắt người không thể nhìn thấy được, để cho dễ hiểu chúng ta sẽ gọi là Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố.
Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố!
Cổ Viêm ngây người, khuôn mặt non nớt nhìn hắn, những lời hắn nói quá sâu xa hắn vẫn chưa thể hình dung ra được.
Hoàng Viêm thay vì cố giải thích cho Cổ Viêm hắn hiểu thì hãy làm thử một lần đi.
Hắc Ma bên cạnh hai tay gác sau gáy thản nhiên nói.
Lời Hắc Ma nói không sai, để diễn đạt cho hắn hiểu là rất khó, chỉ có làm thử một lần cho hắn thấy, không vòng vo thêm, Hoàng Viêm khẽ phất tay lập tức thiên địa rung chuyển ầm, từ bên ngoài truyền vào vô số vật chất tối đen hình cầu to bằng nắm tay lơ lửng giữa không gian cả ba người đang đứng.
Ám Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố, mau hiện hình đi.
Hoàng Viêm rõng rạng thét lớn nói.
Đáp lại lời nói của tiểu Hoàng Viêm, phía dưới mặt đất Vĩnh Hằng Tinh hàng tỷ các hạt năng lượng hắc sắc màu sắc của các hạt năng lượng này đậm hơn rất nhiều so với các hạt Ám Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố khắp nơi trồi lên hướng về đám vật chất màu đen kia cả hai ngưng tụ hòa quyện vào nhau liên tục bành trướng kích thước cuối cùng là một cái cực đại tinh cầu màu đen ở chính giữa có một vành đai lửa hắc sắc kì dị lưu chuyển xung quanh chúng.
Đây … đây là Ám Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố mà ngươi nói đó sao.
Ngước nhìn lên bầu trời Cổ Viêm một bộ dạng cừng đờ thấp giọng nói.
Sai nó hiện giờ không phải là Ám Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố mà là Ám Thiên Sinh Linh Tinh (hành tinh bóng tối) được tạo bởi vô số hạt Ám Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố và sức mạnh của Vĩnh Hằng Tinh.
Hoàng Viêm mở miệng giải thích.
So với bộ dạng bình thản của bọn Cổ Viêm không chịu một chút đau đớn nào, đối với hai con cự thú kia là một sự áp bức khủng kiếp lực hút mà khối tinh cầu màu đen kia sinh ra đủ để thôn phệ vạn vật chi địa.
Mau xuống đây cho ta!
Cổ Viêm xòe bàn tay lên bầu trời sau đó nắm chặt lại, làm động tác khéo xuống, lập tức tinh hệ khổng lồ kia uỳnh uỳnh di chuyển hướng về phía hắn, càn đến gần thì kích thước của nó lại càng lớn, đối với hai con cự thú lúc này thì càng là một áp bức dữ đội mặc dù đã cố tạo kết giới như vô sức chống đỡ, thân thể không làm chủ được nữa lở lửng trong không trung cách mặt đất một mét.
Chủ nhân xin hãy cứu mạng!
Cả hai một bộ dạng sợ hãi đồng thanh run rẩy cầu xin hắn nói.
Cổ Viêm thu tay đi, ngươi còn làm nữa sợ rằng hai bọn chúng không thể chịu đựng thêm được nổi đâu.
Hắc Ma bộ mặt vô tư mở miệng khẽ nhắc nhở.
Nghe lời Hắc Ma, Cổ Viêm khẽ thả lỏng bàn tay phất nhẹ lập tức khối tinh cầu màu đen kia lập tức dừng lại chậm rãi lùi lại phía sau cuối cùng lơ lửng trên không trung cách Vĩnh Hằng Tinh nơi bọn họ đứng một khoảng cách rất xa.
Vương Hổ ngươi lên trên đó thử xem!
Hắc Viêm ngẩn đầu nhìn ám thiên sinh linh tinh,nheo mắt trầm giọng ra lệnh nói.
Vương Hổ bây giờ thần sắc vẫn chưa còn ổn định lại, vậy mà Hắc Viêm lại ra lệnh hắn lên đó khác nào kêu hắn đi tìm cái chết.
Hừ, không nghe thấy ta nói gì sao kêu lên thì cứ lên đi!
Hắc Viêm cau mày nhìn hắn tay khẽ phất nhẹ lập tức Ám Minh Tà Vương Hổ một thân thể khổng lồ bị nhấc bổng lên không trung, cả cơ thể không cách nào di chuyển được mặc cho có cầu xin hắn như thế nào cũng vô ích.
Lên đó cho ta …
Hắc Viêm thét lớn bàn tay phát ra hắc quang điều khiển thân thể của con cự hổ kia ném thẳng nó lên bầu trời với tốc độ nhanh khủng khiếp.
A …..a……a……a……a…..a….a.
Chủ nhân xin hãy tha mạng.
Từ phía xa tiếng vọng của Ám Minh Tà Vương Hổ truyền lại một tiếng kêu thảm thiết, như sắp bị người ta làm thịt cuối cùng bị ám thiên sinh linh tinh hút vào bên trong.
Bích Lân Huyền Xà hoàng ở phía dưới bộ dạng co dúm lại trông cảnh Ám Minh Vương Hổ bị hành hạ thê thảm như vậy trong lòng cũng phát sinh ra nỗi sợ hãi khủng khiếp đối với ba người bọn Cổ Viêm chỉ biết lẳng lặng nhìn về tinh không chờ đợi xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Hắc Ma, Hoàng Viêm tên Vương Hổ đó không sao đó chứ.
Cổ Viêm nhìn lên tinh không xa xôi nheo mắt cất giọng hỏi.
Ta đang tạo cho hắn một cơ duyên lớn, nhưng có nhận được không phải dựa vào bản thân nó, nếu đến cấp bậc yêu hoàng mà không chịu đựng nổi thì nó không xứng làm võ hồn của ngươi.
Hắc Ma khẽ nhếch mép thản nhiên nói.
Không được ta phải lên xem thử, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra trong đó.
Cổ Viêm dứt lời nhìn chằm chằm về phía ám thiên sinh linh tinh, tâm ý khẽ niệm chớp mắt biến mắt tăm ở Vĩnh Hằng Tinh Hệ.
Tại Ám Thiên Sinh Linh Tinh.
Toàn bộ nơi đây bao trùm mối màu hắc sắc u ám, trên bầu trời đâu đâu cũng là hắc vân, mặt đất một màu tối đen không có sự sống, cảnh tượng thê lương không khác gì địa ngục trần gian.
Phía trên bầu trời cách đó không xa Vương Hổ đang bị vây quang bởi hắc sắc xích quang đầu nhọn hoắt đâm vào thân thể từ bốn phương tám hướng trói tay chân nó lại, phía dưới mặt đất một vết rãnh lớn sâu không thấy đáy màu đen hiện ra từ bên trong từng cột hắc sắc hỏa diễm khổng lồ phun trào hướng về phía con cự hổ kia không ngừng thiêu đốt nói.
Hiện giờ trông bộ dạng của nó rất thê thảm bị hắc hỏa ăn mòn từng tấc thịt da, cơn đau đớn kịch liệt cũng ập tới, giống như da thịt toàn dân đều bị nó ăn mòn, lớp chiến giáp màu bạc đã bị nung chảy, thân thể dần dần trở nên hư ảo như sắp bị tiêu thất trong không khí.
Khụ khụ, chủ nhân tại sao lại đối xử với ta như vậy, ta đã làm sai điều gì sao?
Khéo mắt trùng xuống làm bộ dạng tang thương không cam tâm, Vương Hổ ho khụ vài tiếng nhìn Cổ Viêm run rẩy nói.
Hừ, chỉ có vậy mà không chịu được sau này làm sao cùng ta chinh chiến khắp vũ trụ đây, nên nhớ cho kỹ cho dù là Phục Long Đại lục, hay là cả vũ trụ này chỉ là một chiến trường nhỏ, muốn cùng ta xông pha thế giới ngoài kia thì cần phải mạnh hơn nữa, còn nếu không làm được thì cứ chết mòn trong này đi.
Cổ Viêm chắp tay sau lưng khí chất bất phàm làm bộ mặt lạnh lùng quát lớn nói.
Chủ nhân người nói phải ta không thể chết ở nơi này được Vương Hổ ta sinh ra là để chiến đấu có chết cũng phải chết trên chiến trường tuyệt không thể chết ở đây được.
Trong phiến không gian u ám, hắc hỏa càng lúc càng cuồng bạo tiếng gầm lớn đầy tức giận xen lẫn không cam lòng không ngừng quanh quẩn trong lòng Vương Hổ, bên trong tiếng gầm đó, ẩn chứa chấp niệm và dục vọng sống còn sâu sắc của hắn.
Vương Hổ rống lớn một tiếng, dồn hết lực lượng của mình phóng thích ra lực lượng chân chính của mình, phừng phừng một ngọn lửa màu tím nhàn nhạt khác từ trong nội thể Vương Hổ phóng ra cùng là tử sắc hỏa diễm cuồng bạo kia quấn lấy nhau.
Grao ….grao …
Một tiếng rống lớn từ phía Vương Hổ cặp mắt tử quang chớp nháy liên tục đã chuyển sáng màu đỏ sắc mang theo sóng năng lượng hồng sắc lan tỏa trong không trung đẩy lui đạo hắc sắc hỏa diễm kia.
Vương Hổ giờ như một ma thần, toàn thân xuất hiện những đạo tia sét màu đỏ như máu tạo thành một lớp màng bảo vệ quanh người.
Vỡ!
Cơ thể khẽ động nhẹ những sợi dây xích quang sắc vỡ tan thành hư vô, Ám Minh Vương Hổ bay lên bầu trời uy thế gấm thét mang theo khí thế của một bậc vương giả khiến cho phiến thiên địa này dung chuyển dữ dội.
Chưa đủ vẫn chưa đạt yêu cầu của ta, cần thêm một ít xúc tác nữa.
Cổ Viêm chắp tay sau lưng lắc đầu than thở nói.
Ám thiên sinh linh tinh dường như hiểu những lời hắn nói, rung chuyển dữ dội hơn, lần này xung quanh bốn phương tám hướng xuất hiện những cột hỏa diễm hắc sắc điên cuồng lao đến tấn công Vương Hổ.
Đến đi có bao nhiêu ta cũng không sợ các ngươi đâu!
Vương Hô kinh uy rống một tiếng lớn nói.
Chớp …chớp.
Trên bầu trời từng đám hắc vân tụ lại vào nhau tạo thành một đám mây đen khổng lồ, từ bên trong phóng ra những tia lôi điện giáng xuống phía thân thể Hắc Vương với tốc độ nhanh khủng khiếp.
Á..
Vương Hổ rống lên một tiếng bi thương, sự hành hạ này so với lúc trước còn khủng khiếp hơn rất nhiều sức hắn giờ không còn bao nhiêu cái cảm giác vừa đau đớn vừa mệt mỏi này khiến cho bản thân dần mất đi ý thức chìm vào giấc ngủ say.
Muốn làm chưởng khống Ám Thiên Sinh Linh Tinh buộc phải chứng minh cho nó thấy ngươi có đủ tư cách làm chủ nhân của nó, nếu không làm được thì chết mòn ở đây đi.
Cổ Viêm nhìn Vương Hổ hiện giờ có chút thất vọng, tay chắp sau lưng ngoảnh đầu quay đi cười nhạt nói.
Đối với cuộc chiến của Vương Hổ hắn không muốn nhìn thêm nữa, chỉ trách bản thân mình đánh giá yêu thú cấp bậc yêu hoàng quá cao, nhìn tình cảnh hiện giờ có lẽ không thể trụ nổi lâu hơn, vươn cánh tay lên chuẩn bị ngừng cuộc tra tấn này lại.
Bùm!
Đột nhiêm lúc này một tiếng nổ lớn vang lên, cái này là hắn muốn bạo thể ư!
Cổ Viêm tâm tình bổng trở lên hoảng hốt quay lại, trong lòng thoáng hiện lên vẻ lo sợ.
Chủ nhân cuối cùng Vương Hổ ta đã làm được rồi.
Ta đã không làm ngài thất vọng.
Trước mặt Cổ Viêm là một dáng vẻ hoàn toàn khác của Vương Hổ, một hắc sắc mãnh hổ cự thú hai nanh trắng nhọn ngoắt chạm tới phía cằm cái mũi vểnh lên đầy kiêu ngạo, toàn thân là xuất hiện những lớp vằn màu đỏ quỷ dị chiếc đuôi dài phừng phừng hắc sắc hỏa diễm, chiến giáp màu bạc giời chuyển thành màu đen tuyền trên đó đính ba viên hồng sắc bảo thạch một ở chính giữa, hai viên còn đối xứng hai bên, đặc biệt lúc này trên người mọc thêm đôi cánh bằng lông vũ rộng một bên lớn hồng sắc diễm lệ hỏa diễm bên kia là hắc sắc hỏa diễm quỷ dị, trên đầu xuất hiện cặp sừng dài như sừng trâu đang đứng uy nghiêm giữa bầu trời.
Ngươi ….ngươi…..ngươi vậy mà có thể.
Quá bất ngờ, Cổ Viêm không biệt nói gì lúc này, vừa rồi không phải sắp chết sao giờ lại có bộ dạng như thế này.
Grào ….grào …
Ám Minh Vương Hổ rống lớn một tiếng thân thể bao trùm bởi ngọn lửa màu đen cuồng bạo, một lúc sau hỏa diễm tiêu tán từ trong bước ra là hình thể một thanh niên tráng da ngăm đen kiện trường bào màu đen, ống tay áo cắt ngắn để lộ ra những khối cơ bắp cuồng cuộn, mái tóc màu đen ánh đỏ ánh mắt đỏ rực càng cho hắn thêm phần giống như một tu la giáng thế.
Ngươi là Vương Hổ đó sao?
Ngẩn đầu lên nhìn thanh niên tráng kiện này Cổ Viêm nuốt ực một hơi dài sau đó mở miệng khẽ hỏi.
Gã thanh niên da ngăm đen này vẻ cương nghị cúi đầu song thủ giao nhau cung kính thấp giọng đáp lại.
Đa tạ chủ nhân đã lên tiếng nhắc nhở, ơn tái tạo này Vương Hổ suốt đời không quên.
Chuyện này nói sau đi, xuống dưới kia rồi hẵng nói tiếp.