Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 170: CỬU YÊU CUNG

CHƯƠNG 170: CỬU YÊU CUNG

Nằm ở phía đông nam khu vực Bắc Đô có một dãy núi sơn mạch trải dài vạn dặm nơi đây quanh năm mây mù bao phủ, vô cùng huyền ảo.

Sơn mạch này gọi là Cửu Yêu Thánh Vực, quanh sơn mạch ngoài địa thế mây mù hiểm trở còn là nơi tập trung của rất nhiều yêu thú hung hãn, người ngoài nếu không phải cao thủ khó mà có thể bước sâu vào trong được.

Tại trung tâm thánh vực chính là Cửu Yêu Cung, một trong tứ đại tông môn siêu cấp, điểm đặc biệt của tông môn này khác với tông môn khác con người và yêu thú sống chung hòa thuận với nhau, có thể thấy được qua lớp đệ tử thường xuyên sử dụng yêu thú để di chuyển trên không và ở dưới mặt đất.

Ở sâu trong Cửu Yêu Thánh Vực, mây mù phân chia rõ ràng, những cụm quần thể núi cao đến vạn trượng tụ lại với nhau, trên đỉnh núi có thể thấy rõ được những tòa kiến trúc hùng vĩ thiên địa linh khí dồi dào là thánh địa dành cho người tu luyện.

Sâu trong sơn mạch là một kết giới không lồ phía bên trong có thể nhìn thấy nhiều tòa cung điện cổ xưa phía bên trong có hàng vạn bóng nhỏ như kiến khí tức năng lượng dồi dào xung kích chín tầng mây.

Trên bầu trời của Cửu Yêu Cung một nữ nhân thân mặc tử y lăng không ngắm nhìn khung cảnh từ trên cao xuống dưới, từ vị trí này nàng ta mọi cảnh vật con người trong tông môn ánh mắt nàng xao xuyến ngắm nhìn nó như thể nhớ về cố hương.

Ánh sáng đỏ mang năng lượng dao dộng bao phủ quanh cơ thể nàng ta bỗng chốc nàng ta biến thành một nữ tử xinh đẹp thân mang y phục đỏ lộng lẫy như một con phượng hoàng cao quý, nàng ta chính là Ngọc Nhi còn Cửu Yêu Cung kia chính là tông môn trước đây nàng ta từng sinh hoạt cuối cùng sau bao nhiêu năm nàng ta lại có thể trở tông môn gặp lại cố nhân lần nữa.

Haiz!

Không biết đám người Mộc Vân còn ở đây không, hay là đã …

Ngọc Nhi không dám nghĩ tới chuyện nàng ta sắp phải đối diện trước mắt, con người bản thân vẫn không thể nào thoát khỏi sinh lão bệnh tử, bao năm qua ở thiên giới không có dấu tích của người phi thăng chứng tỏ họ vẫn còn ở trong đại lục sẽ có hai khả năng xảy ra, một là vẫn còn sống sót trên cõi đời còn hai là đã tạ thế.

Nhưng nếu còn sống thì nàng ta phải cảm nhận được sinh mệnh khí tức của họ nhưng đằng này một chút dấu tích cũng không có rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, hay thật sự họ đã chết.

Để có thể điều tra ngọn ngành mọi chuyện mà không gây ra động tĩnh đối với lĩnh ngộ không gian pháp tắc của Ngọc Nhi bẻ cong không gian để cho mọi người không nhìn thấy, đối với thiên giới không dễ dàng làm được như vậy nhưng đây là không gian phàm nhân đối với cường giả cấp bậc cao như nàng thì không phải là chuyện gì khó khăn.

Sử dụng không gian pháp tắc nàng dễ dàng dịch chuyển vào trong kết giới mà không gây bất kỳ động tĩnh gì, lặng lẽ quan sát cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của tông môn.

Nhớ năm đó nàng cũng là một đệ tử chân truyền của một vì trưởng lão tại Nguyệt Lăng Phong được rất nhiều nữ đệ tử kính trọng vừa đi nàng tự hỏi tại thời điểm hiện tại ai sẽ là người kế nhiệm đệ tử chân truyền đó đây.

Gì thế này từ khi nào ta lại được đúc tượng vậy?

Chính giữa quảng trường nơi các đệ tử đang tập luyện có một bức tượng lớn khắc họa hình ảnh nàng trên đó, có lẽ là những đệ tử đời trước đã tạc lên đên tôn vinh nàng là một trong những nữ cường tham gia cuộc chiến chống lại ma tộc năm đó, cũng may hiện giờ không có ai nhìn thấy nàng nếu không lại dính vào một mớ phiền phức.

Quan sát cuộc sống mọi người trong tông môn vẫn ổn nàng tiếp tục di chuyện đến Hoa Linh Cung đây chính cung điện dành cho trưởng môn và các trưởng lão tiến hành nghị sự những chuyện quan trọng, nếu muốn biết tung tích của bằng hữu sinh cùng thời với mình năm đó thì chỉ có bước vào đại điện mới có thể biết rõ được.

Bên trong Hoa Linh Cung từ bên ngoài Ngọc Nhi đã nghe thấy tiếng cãi nhau dữ dội của một đôi nam nữ, hiển nhiên sắp có chuyện chẳng lành xảy ra.

Mộc Huyền muội bình tĩnh lại đi hiện giờ nhạc phụ nhạc mẫu đang bận bế quan tấn cấp lên võ thánh nếu bây giờ muội làm ồn lên không những không giải quyết được việc gì mà còn ảnh hưởng đến quá trình bọn họ bế quan dẫn đến trọng thương có đáng không?

Gã trung niên y phục trắng bên cạnh sắc mặt nặng nề nhìn nàng khẽ khuyên.

Bạch Ngọc ca, không phải lúc này ta cố ý trách huynh nhưng mà chuyện lớn như vậy tại sao đến bây giờ phụ thân mẫu thân mới nói cho chúng ta biết, tại sao Cửu Yêu Cung chúng ta lại gặp phải kiếp nạn lớn như vậy.

Tại sao kẻ địch không phải ai khác mà lại là tên ác ma Cổ Viêm đó, tại sao bọn họ lại đắc tội với hắn.

Mộc Huyền ngươi thân là tông chủ của Cửu Yêu Cung vậy mà đến cách cư xử cơ bản của một tông chủ cũng không có thật không ra thể thống gì hết.

Một lão bà dáng người già nua cầm trượng gỗ gõ mạnh xuống đấn khàn giọng nhắc nhở.

Nghiêm trưởng lão, vậy người nói thử xem trong tình huống này còn cách nào ngăn chặn tên Cổ Viêm đó đây, mối thù của hắn với mẫu thân lúc còn trẻ quá lớn, người nghĩ rằng hắn sẽ bỏ qua cho Cửu Yêu Cung chúng ta sao.

Mộc Huyền tỏ vẻ khó chịu mở miệng nói.

Chẳng phải còn có Lưu Lôi thái trưởng lão của Bắc Minh Thần Tông, Diệp Linh Nhi của Thiên Huyền Tông và Hàn Thiên của Băng Vân Cung năm đó bọn họ đều có phần trong chuyện này, bọn họ còn chưa có động tĩnh gì tông môn chúng ta cũng không cần phải quá gấp gáp.

Chuyện gì xảy ra ở đây vậy, tại sao Mộc Vân lại có quan hệ với Cổ Viêm sao trước nay không nghe muội ấy nhắc tới, nghe cách họ nói có vẻ như giữa huynh ấy và đám người bọn họ có mối thù rất lớn, mình phải điều tra rõ chuyện này mới được.

Ngọc Nhi đứng bên cạnh thầm nghĩ trong lòng.

Không được ta phải đích thân đi đích thân hỏi cho rõ ràng mọi chuyện, mọi người đừng cản ta.

Mộc Huyền cương quyết không nghe lời phu quân và các trưởng lão vội vã di chuyển ra khỏi phòng đi tìm phụ mẫu hỏi rõ, Bạch Ngọc thấy thế cùng các chưởng lão chạy theo ngăn cản không để cho nữ nhân này làm họ phân tâm.

Ngọc Nhi cũng lặng lẽ theo sau, nếu mâu thuẫn này liên quan đến Cổ Viêm nàng phải nghĩ cách giải quyết thay hắn một phần cũng vì tông môn của mình cả hai đều quan trọng của nàng.


Theo chân đám Mộc Huyền, Ngọc Nhi được đến một mật thất ở sâu dưới mặt đất của Hoa Linh Cung, đây chính là nơi mà tổ sư sáng lập tông môn thời thượng cổ dùng Trích Tinh Thạch một loại đá quý có thể ngăn chặn bất kì khí tức năng lượng nào ra bên ngoài chả trách nàng không thể cảm nhận ra được.

Nhưng cho dù là vậy với cảnh giới Chí Tôn Thánh Nhân của nàng sao lại không cảm nhận một chút khí tức nào, trừ khi cơ thể đang trọng thương dẫn đến khí tức yếu ớt không cách nào cảm nhận được.

Mẫu thân, phụ thân hai người mau mở cửa ra đi, đừng trốn trong đó nữa, ta có chuyện muốn nói với người.

Mộc Huyền tông chủ lấy tay gõ vào cửa mật thất lớn tiếng nói.

Phía bên trong không có động tĩnh gì mặc cho Mộc Huyền có gõ cửa thế nào cũng không có ai ra mở cửa.

Mặc dù không muốn nhìn lén mọi chuyện xảy ra bên trong nhưng hiện tình trạng của họ có thể rất nguy hiểm không còn cách nào khác nàng bất đắc dĩ dùng đến không gian pháp tắc dịch chuyển vào bên trong quan sát mọi chuyện.

Bên trong mật thất có một đôi nam nữ trung niên đang ngồi xếp bằng trên không trung cả hai người sắc mặt nhợt nhạt trắng bệch toàn trên trán lấm tấm đổ mồ hôi hột hơi thở vô cùng yếu ớt.

Mỹ phụ này theo Ngọc Nhi quan sát tám chín phần giống với sư muội Mộc Vân của nàng hồi còn trẻ, vị sư muội này của nàng tư chất không tệ ngày thường cũng rất siêng năng luyện tập nhưng so với những đám thiên tài khác cùng lứa tuổi thì vẫn còn kém quá xa.

Tuy tư chất có phần kém hơn sư tỷ muội đồng môn nhưng nàng cũng là người có tính cách đơn thuần nhất cũng là vị sư muội mà nàng thích nhất, cũng chính vì thế mà năm đó khi nàng rời khỏi đại lục đã nhường chiếc ghế trưởng môn dành cho nàng và dặn dò các thái thượng chưởng lão chiếu cố nàng thêm.

Bao năm nay để nàng ta gánh vác trách bảo vệ tông môn thật cực cho nàng ta.

Gã trung niên bên cạnh nàng có lẽ chính là phu quân của nàng khí chất cao lãnh tựa như thái sơn khiến người ta nhìn vào mà phải kinh nể vài phần, nhìn gã trung niên này rồi nàng nghĩ tới Cổ Viêm quả khác nhau một trời một vực, nhưng cũng không thể nào trách hắn được, tuy sinh cùng thời nhưng người ta có nhiều trải nghiệm về cuộc đời trải qua vô số trận chiến sinh tử nên mới được loại khí chất như vậy, còn Cổ Viêm thì khác hắn bị hóa đá suốt 200 năm tuổi thọ bị dừng lại ở đứa trẻ mười bốn mười năm tuổi tính cách trẻ con cũng không có gì lạ.

Nhớ năm đó Ngọc Nhi ở cảnh giới võ đế đỉnh phong Mộc Vân cũng chỉ là một võ hoàng nhất trọng vậy mà sau ngần ấy nhờ sự chăm chỉ nàng lại có thể đột phá đến cảnh giới bán thánh hậu kỳ giờ lại sắp đề thăng lên võ thánh khiến Ngọc Nhi không khỏi tán thưởng tự hào về sự kiên trì của nàng.

Khoảng cách giữa bán thánh và võ thánh nghe thì có vẻ rất gần nhau nhưng lại là khoảng cách một trời một vực, muốn đột phá bắt buộc người tu luyện phải ngưng tụ ra thánh nguyên đan đây cũng là giai đoạn khó khăn nhất của võ giả.

Ngưng tụ toàn bộ năng lượng trong cơ thể thành thánh nguyên đan là một chuyện rất dễ dàng nhưng sau khi ngưng tụ ra tính ổn định của nó rất yếu ớt bất cứ khi nào cũng có thể vỡ, một khi vỡ đan điền sẽ nổ tung bạo thể mà chết, vì thế đòi hỏi những người tu luyện đến trình độ này căn cơ phải vô cùng vững chắc mới có thể duy trì tính ổn định của nó.