CHƯƠNG 179: HỎA LINH ĐAN HOÀN MỸ
Trong căn phòng ngủ của Liêu gia sau một đêm say mèn nằm bệt trên giường Cổ Viêm cuối cùng cũng tỉnh lại, vừa tỉnh liền vươn vai ngáp một hơi dài.
Có phải mình vẫn chưa tỉnh rượu nên mới cảm thấy toàn thân nhức mỏi nhói đau phải không, nhưng mà sao phần ngực sao lại thấy ngứa ngứa vậy.
Thò tay lên ngực mình gãi ngứa lúc này hắn mới nhận thấy có điểm gì đó bất thường, không biết từ lúc nào trên ngực hắn lại có một thanh dao găm cắm lên giữa ngực mình đâm thẳng vào tim máu chảy lên láng ướt đẫm quần áo.
Là máu!
Có thích khách, có thích khách.
Cổ Viêm rút con dao găm ra khỏi người hoảng sợ hét lớn.
Vừa rút dao găm ra khỏi người hắn mới nhận ra mình chưa chết, toàn bộ cơ thể được bao bọc bởi ánh sáng lục sắc thanh mát dễ chịu vô cùng, vết thương ở giữa ngực cũng đã nhanh chóng lành lại không để lại một chút thương tích nào.
Hóa ra từ tối hôm qua khi thích khách đâm lén hắn một nhát vào tim thì ngay lập tức năng lực từ thuộc tính mộc của Mộc Thiên Sinh Linh Tinh đã tự động kích hoạt do năng lượng trọng đan điền của hắn vẫn còn nên mới có thể dùng số năng lượng đó để trao đổi mượn sức mạnh của Mộc Thiên Sinh Linh Tinh duy trì sự sống.
Vậy mà ta không ta không biết gì hết, nếu cơ thể loài người này mà chết đi, điều đó cũng có nghĩa ta sẽ bị kẹt ở trong vũ trụ này mãi mãi sao, nguy hiểm quá.
Không ngờ con người hành tinh này lại có thủ đoạn bỉ ổi xấu xa như vậy là do chúng ta quá sơ xuất rồi.
Hoàng Viêm truyền âm nhắc nhở.
Đều tại các ngươi, có thích khách đến mà không nhắc ta, hại ta xém chút mất mạng.
Cổ Viêm truyền âm lại trách mắng.
Hì hì, thì hiện giờ cơ thể ngươi cũng đâu có chết đâu, chỉ cần năng lượng linh khí trong đan điền ngươi vẫn còn, một khi ngươi nhận phải vết thương chí tử thì lúc đó Thiên Sinh Linh Tinh sẽ tự động kích hoạt năng lực thuộc tính mộc duy trì sự sống chữa trị vết thương cho ngươi, ngươi cần gì phải lo lắng quá.
Hắc Ma cười khúc khích truyền âm đáp.
Ngộ nhỡ lúc đấy cơ thể ta cạn sạch năng lượng thì phải làm sao đây?
Cổ Viêm nét mặt hoảng sợ vội hỏi.
Biết rồi còn hỏi lúc đó ngươi sẽ trở thành người thường, ta cũng không hi vọng sẽ có ngày đó ra.
Hoàng Viêm truyền âm đáp.
Tiêu hao năng lượng cả đêm, lúc này đây Cổ Viêm bắt đầu chóng mặt đầu óc không còn được tỉnh táo, không lâu nữa sẽ tiến vào trạng thái ngủ say.
Lam Hải mau ra đây cho ta.
Cổ Viêm truyền âm cho Lam Hải xong tiến vào trạng thái ngủ say.
Chủ nhân người làm sao vậy, mới sáng ra sao trở thành bộ dạng như thế này rồi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Lam Hải sắc mặt lo lắng vội đỡ hắn lên giường.
Đồ ngu ngốc, lão tử còn chưa chết, kêu la cái gì, chỉ là cơ thể con người ta đang chiếm hữu bị cạn kiệt năng lượng nên không hoạt động được thôi, còn không mau nghĩ cách giúp ta đi.
Cổ Viêm truyền âm quát.
Năng lượng ta sử dụng là yêu khí, không phải là linh khí ngài bảo ta giúp thế nào đây.
Lam Hải vẻ mặt khó xử cười gượng đáp.
Giới chỉ, mau lấy đan dược trong giới chỉ của ta, chỉ cần ta có thể hấp thu năng lượng thì có thể hoạt động lại cơ thể.
Cổ Viêm truyền âm nói tiếp.
Lam Hai lần theo hai bàn tay của hắn không phát hiện thấy giới chỉ của hắn đâu, đến giờ thì Cổ Viêm mới phát giác ra được, hung thủ muốn giết hắn mục đích chính là cướp giới chỉ trong tay hắn.
Còn số vàng bạc châu báu trên giường vẫn giữ nguyên vẹn, chắc hẳn thứ bọn chúng muốn nhắm đến khả năng muốn tìm công pháp võ kỹ trong giới chỉ nhưng chúng đâu biết rằng trong giới chỉ của hắn ngoài một hai lọ đan dược phòng thân, còn lại chỉ là y phục mặc thường ngày với một ít đồ dùng nhà bếp phục vụ cho hắn đi đường xa, nếu bọn chúng biết được chắc chắn sẽ tức chết.
Để Cổ Viêm tự hồi phục thì rất lâu, may mắn cho hắn ở ngoài cửa có rất nhiều xác chết tất cả đều là đám thuộc hạ của Hắc Ô trại, Lam Hải thấy trong túi áo của chúng có vài bình đan dược nhị phẩm đến tam phẩm còn dùng được, nhờ có chúng mà hắn chỉ mất ba canh giờ đã có thể hồi phục toàn bộ năng lượng.
Trong thời gian Cổ Viêm bế quan khôi phục năng lượng, Lam Hải phụng mệnh hắn đi thu gom hết đan dược còn dư thừa, đồng thời tiêu hủy tất cả xác chết ở đây đợi hắn khôi phục xong rồi mới tính tiếp.
Sau ba canh giờ Cổ Viêm đã hoàn toàn hồi phục nhờ số đan dược tam phẩm mà Lam Hải đem về mà hiện giờ tu vi đã gần đạt đến cảnh giới võ hoàng nhị trọng đây quả thực là tin tốt đối với hắn.
Chủ nhân cuối cùng ngài cũng đã tỉnh lại rồi, ngài làm ta lo quá.
Lam Hải mở miệng hỏi thăm.
Hiện tại ta đã khôi phục về trạng thái bình thường, chỉ có điều tên sát thủ này ra tay quá độc ác giết sạch đám thuộc hạ Hắc Ô trại ta mới thu nhận về xong, thù này không trả ta không cam tâm.
Cổ Viêm nghiến răng bàn tay siết chặt phẫn nộ quát.
Chủ nhân, ngài không cần quá tức giận như vậy, chỉ là một đám lâu la có chết cũng không tổn hại gì lắm, nhưng nếu có kẻ dám có ý định đắc tội với ngài, ngài yên tâm chỉ cần một câu nói của ngài bây giờ ta sẽ đi xử chúng nó.
Thôi khỏi cần mặc dù ta biết kẻ đứng sau cuộc thảm sát này là ai, nhưng mà hiện giờ ta chưa nghĩ ra cách nào hành hạ hắn sống không được mà chết không xong nên tạm thời tha mạng cho hắn, đợi khi ta nghĩ ra được rồi sẽ từ chơi đùa với hắn.
Cổ Viêm cười man rợ đáp lại.
Tạm bỏ qua chuyện trả thù, hiện giờ chuyện quan trọng hơn là phải nâng cao cảnh giới, dạo này ăn chơi lo những chuyện bao đồng quá nhiều quên mất bản thân phải tu luyện nâng cao thực lực.
Hiện giờ đan dược duy nhất hắn còn tay chính là ngũ phẩm đan dược Hỏa Linh Đan hạ phẩm lấy được từ phòng trại chủ Hắc Ô trại, lúc mang về hắn quyên không đem no đưa vào trong giới chỉ mà để dưới gầm giường, cũng nhờ vậy mà tên sát thủ ăn trộm không lấy được nó,
Tay nắm chặt đan dược trong tay vài giây, sau đó mở lòng bàn tay ra chớp mắt hạ phẩm kia biến thành hoàn mỹ cửu đạo kim văn một viên ngọc đỏ lấp lánh phát ra nhiệt năng khủng bố khiến đồ đạc trong gian phòng bắt đầu bốc cháy.
Roẹt!
Thấy cảnh tượng trước mắt Lam Hải không khỏi kinh ngạc trước sức mạnh của Cổ Viêm gã này không ngờ tới hắn lại có cái loại năng lực thần kỳ đến vậy lại có thể biến một đan dược hạ phẩm thành hoàn mỹ, nếu để cho mấy vị cao thủ luyện đan sư mà biết được chắc chắn sẽ ganh tỵ đến chết.
Hỏa diệm do viên đang dược này tòa ra càng lúc càng lan rộng ngoại trừ nơi Cổ Viêm đứng thì hầu như khắp phòng đã bị no làm cho bốc cháy.
Chỉ một cái phất tay Lam Hải đã nhanh chóng tạo ra kết giới xung quanh Vô Tâm ngăn Hỏa Linh Đan kia không phô diễn uy thế lan rộng ra xa, đám cháy cũng bị hắn dập tắt.
Chủ nhân ngài định ăn viên đan dược này sao, nguy hiểm lắm.
Lam Hải nhíu mày lên tiếng nhắc nhở.
Có gì mà nguy hiểm đan dược nâng cao thực lực có phải thuốc độc đâu mà sợ.
Chủ nhân ngài có điều không biết, viên Hỏa Linh Đan này chỉ nói nó là một viên ngũ phẩm đan dược với võ hoàng cảnh như ngài đã là quá miễn cưỡng càng không nói đến hoàn mỹ đan dược đến võ tôn cũng không có mấy ai liều mạng mà dùng, viên đan dược này là vật đại bổ sợ rằng ngài dùng xong bổ quá mà cơ thể nổ tung mà chết.
Lam Hải nghiêm túc nhắc nhở.
Vậy ta phải làm sao, không lẽ ta lại phải đem bán nó đi, như vậy uổng phí lắm.
Cổ Viêm cầm viêm đan dược trên tay vẻ tiếc nuối nói.
Cũng không hẳn là như vậy, thực ra vẫn còn cách khác có thể giúp cho ngài hấp thụ đan dược này không những vậy có thể trực tiếp đột phá võ tôn đến lúc đó ngài sẽ mạnh lại càng thêm mạnh hơn.
Lam Hải mỉm cười đáp.
Còn có chuyện tốt như vậy sao, vậy chỉ ta cách ăn nó đi, ta muốn nhanh chóng đột phá võ tôn.
Cổ Viêm vẻ mặt vui sướng giục hắn.
Ta có thể giúp ngài nhưng không phải nơi này, ngài cần phải có thêm một nguyên liệu nữa mới có thể hấp thụ nó an toàn được.
Lam Hải nghiêm túc nói.
Thì ra là vậy hóa ra ăn viên đan dược này cũng giống như ăn đồ ăn sống, nếu ăn sống thì chắc chắn sẽ bị đau bụng, cần phải thêm chút nguyên liệu để chế biến nấu chín nó lên phải không.
Cổ Viêm hồn nhiên mở miệng phán.
Đại loại nó là như vậy.
Lam Hải cười khổ gật đầu đáp lại.
Vậy mau đưa ta đi hấp thụ nó đi, ta muốn nhanh chóng đột phát võ tôn ngay lập tức.
Cổ Viêm hiện vẻ phấn khích nói.
Ta đưa ngài đi ngay bây giờ cũng được nhưng sợ Ngọc Nhi phu nhân về không thấy ngài ở trong thành thì ngài sẽ gặp phiền phức lớn đấy, hay là chúng ta cứ tạm thời ở lại trong thành một thời gian, đợi phu nhân ngài về thì chúng ta tính tiếp.
Lam Hải thấp giọng hỏi.
Đợi nàng ta về ngươi nghĩ nàng ta sẽ để yên cho ta đi sao, chắc chắn nàng ta lại bảo suốt ngày đi gây chuyện, lần này nhất định ta sẽ cho nàng ta một bất ngờ lớn.
Cổ Viêm đã nhất quyết làm theo ý mình Lam Hải không nói gì thêm chỉ một cái phất tay đem hắn biến mất khỏi Bạch Dương thành.
Nơi Lam Hải đưa hắn tới là một khu vực hoàn toàn xa lạ một hòn đảo nhỏ, xung quanh bốn phương tám hướng đều là nước biển trong vắt, bầu trời nơi đây cũng rất đẹp trời xanh gió mát
Đừng nói với ta đây là khu vực biển của Hắc Ám Ma Vực của các ngươi đấy.
Cổ Viêm mở miệng phán đoán nói.
Ha ha, tất nhiên là không tại đây là Hải Vực Yêu Đảo.