CHƯƠNG 183: RẮC RỐI ẬP ĐẾN

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 183: RẮC RỐI ẬP ĐẾN

CHƯƠNG 183: RẮC RỐI ẬP ĐẾN

Đại nhân chúng ta không làm phiền ngài thêm, tạm thời trong khi chờ đợi Lam Hải đại nhân bàn công chuyện ngài hãy ở đây nghỉ ngơi, ngoài khu vực cấm ngài toàn quyển sử dụng mọi thứ ngài muốn, có gì cần giúp cứ bảo với ta, nhất định ta sẽ hết lòng giúp đỡ.

Lão giả mở miệng căn dặn lại.

Yên tâm đi, ta đảm bảo sẽ không bén mảng tới khu vực cấm đó với lại tu vi ta kém thậm chí không bằng đám canh gác đó làm sao có thể vào được đúng không?

Cổ Viêm mở miệng nói.

Cổ Viêm đã phát thệ, Cừ Lôi và lão giả kia không còn gì để dặn dò thêm, gật đầu mà tin tưởng hắn, và cũng thầm cho rằng với tu vi của hắn không cách nào có thể vào khu vực cấm.

Hai lão giả phiền phức đã đi, chỉ còn một mình Cổ Viêm tự do tự tại ở đây không còn ai khác lúc này hắn mới ngoảnh trước ngoảnh sau kiểm tra lại một lần sau đó lấy một cái túi vải lớn từ trong giới chỉ nhìn về đám thảo dược trước mặt mà nở nụ cười gian tà.

" Khặc khặc, đồ tốt như vậy mà chỉ để ngắm cho đẹp thì lãng phí quá, may mà ta đi đâu cũng chuẩn bị đồ đạc trước trong những trường hợp như vậy, cho dù không biết luyện đan cũng không sao, đem đi bán giá trị cũng không nhỏ."

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi Cổ Viêm đã thu hoạch được hai bao lớn chứa đầy thảo dược quý hiếm thảo dược rải rác khắp nơi như cỏ dại có lấy một ít cũng không đáng là bao.

Cất hai bao thảo dược trong giới chỉ mới tuy không được như cái cũ nhưng cũng dư sức để chứa số thảo dược này, Cổ Viêm cảm thấy bản thân mình cần thời gian tu luyện, vì thế hắn hướng tầm mắt về phía cái hồ lớn trước kia cởi bỏ y phục xuống tắm đắm chìm vào làn nước mát lạnh cảm nhận từng sợi linh khí xâm nhập từng lỗ chân lông vô cùng dễ chịu.

Để cơ thể tự hấp thu, bản thân Cổ Viêm bản thể quay lại thiên sinh linh tinh thăm hai người Hắc Ma, Hoàng Viêm.

Tại Hư Linh Cung, phía ngoài cửa cung điện Hoàng Viêm, Hắc Ma đã chờ sẵn chào đón hắn ở đó.

Cổ Viêm đến rồi sao, mau vào trong đi.

Hoàng Viêm mỉm cười chào đón nói.

Bên trong cung điện ba người bọn họ lại ngồi lại vui vẻ trò chuyện với nhau, Hoàng Viêm, Hắc Ma hai người này tính cách không hợp nhau bình thường không có chuyện gì làm ngứa tay ngứa chân lại lao vào đánh nhau đánh chán thì lại tìm đám thượng cổ hung thú kia làm bao cát để tập luyện chỉ có khi Cổ Viêm đến mới chịu làm hòa mà ngồi nói chuyện với hắn.

Cổ Viêm kể lại hành trình khám phá biển sâu của mình cho Hắc Ma và Hoàng Viêm nghe khiến hai bọn chúng nghe thôi cũng cảm thấy phấn khích không ngờ vùng biển ở thế giới loài người là trù phú sinh động đến vậy khác hẳn với Thủy Thiên Sinh Linh Tinh tuy rộng lớn nhưng lại quá âm u.

Hắc Ma nghe Cổ Viêm kể mà chỉ muốn ra thế giới bên ngoài quan sát thử xem nó tươi đẹp rực rỡ giống như những gì mà Cổ Viêm nói, hay tất cả chỉ là những lời hắn nói dối chỉ để làm người ta ghen tỵ.

Không chỉ riêng Hắc Ma ngay cả Hoàng Viêm trước nay chưa từng hứng thú với thế giới loài người nhưng nghe Cổ Viêm nói vậy, trong lòng hắn lại có suy nghĩ cảm thấy tò mò về thế giới tươi đẹp ngoài kia, nhưng những ý nghĩ đó của hắn nhanh chóng biến mất bởi vì nếu hắn ra được thì Hắc Ma cũng ra được, tên tiểu tử này là một kẻ cực kỳ hiếu chiến càng đánh hắn hại càng hăng, nếu để hắn ra ngoài dính chút máu tươi của con người sợ rằng hắn sẽ nổi điên mà mất kiểm soát như vậy sẽ làm ảnh hưởng lớn đến các mối quan hệ hiện tại của Cổ Viêm cho nên dù bất cứ giá nào Hoàng Viêm nhất định cũng không để cho tiểu tử này đắc ý thành công mượn cơ thể của Cổ Viêm mà ra thế giới bên ngoài.

Bên ngoài Thiên Sinh Linh Tinh.

Mở mắt ra Cổ Viêm cơ thể mình đã thay đổi rất lớn hiện tại hắn đã đạt đến võ hoàng tứ trọng khoảng cách đến võ hoàng ngũ trọng cũng không còn xa, tất cả nhờ vào cái hồ nước đặc biệt này so với ăn đan dược công dụng tốt hơn rất nhiều, nếu có thể đem bán loại nước này trên đại lục chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều linh thạch.

Ở dưới nước ngâm mình đã lâu cái bụng cũng đã trống rỗng, việc quan trọng chính là đi tìm đồ ăn lấp đầy cái bụng trống, Cổ Viêm quyết định ngoi lên khỏi mặt nước bơi thẳng lên bờ.

Bịch!

Đúng lúc này mặt hắn đập thẳng vào thứ gì đó mềm mềm lại thơm tho khiến hắn liên tưởng đến cái gối ôm lúc hắn ôm đi ngủ.

Cái thứ này vừa tròn tròn mềm mềm lại vừa thơm là cái thứ gì vậy!

Vì tò mò Cổ Viêm bóp thử vào nó, chợt hắn nhận ra thứ này giống mông người.

Cái mông này vừa nhỏ nhắn mềm mại lại vừa căng mịn như da em bé khác hẳn cái mông của hắn vừa to vừa thô chắc hẳn đây là của nữ nhân dùng mũi ngửi thơm thì có thơm thật nhưng khuôn mặt anh tuấn ta bị úp mặt vào mông của người khác đây chính là sự sỉ nhục lớn đối với hắn.

Nghĩ đến chuyện xấu hổ này Cổ Viêm trong lòng thầm tức giận nhất định phải lên ngoi lên xem rốt cuộc kẻ này là ai mà dám đặt cái mông lên mặt hắn.

Đúng lúc Cổ Viêm ngoi lên thì bị một cỗ kinh lực áp xuống đẩy thân thể hắn văng sâu xuống dưới đáy hồ.

Khôn hồn thì im lặng ở dưới đó cho ta, ngươi mà dám ngoi lên ta sẽ khiến ngươi chết còn thê thảm hơn.

Âm thanh phía trên của nữ nhân thần bí hung dữ quát.

Khốn khiếp còn yêu nữ này dám ra lệnh cho ta, đúng là tìm chết!

Cổ Viêm tất nhiên không nghe quyền siết chặt phóng lên nhắm tới thân hình mềm mại kia tấn công, nhưng mỗi lần gần chạm tới đều bị cỗ năng lượng cường đại kia áp chế lại đẩy văng xuống dưới không thể ngoi lên được, mỗi lần như vậy đều bị trọng thương thống khổ vô cùng.

Phía bên trên mặt nước là một mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần làn da trắng như tuyết, không một mảnh vải che thân trên khuôn mặt bỗng có chút đỏ ửng hẳn là vì chuyện lúc nãy mà xấu hổ nhưng vì giữ lại danh dự của một nữ tử trong trắng cái bộ dạng này nhanh chóng bị nàng ta thu lại nếu để cho hạ nhân nhìn thấy được không tránh khỏi những lời bàn tán tiêu cực về nàng.

Bước lên bờ nhìn rõ thiếu nữ xinh đẹp mái tóc màu hồng nhạt mi cong quyến rũ chớp mắt cái nhẹ cũng đủ siêu lòng đám mày râu.

Vừa bước lên đám tỳ nữ từ xa chạy tới lấy khăn vải che thân thể nàng lại cho khỏi cảm lạnh.

Tiểu thư đến lúc về phòng rồi, trời tối ở ngoài quá lâu không tốt cho sức khỏe.

Một tỳ nữ lên tiếng nhắc nhở.

Ta biết rồi nhưng trước hết phải phong ấn cái hồ này lại trước.

Mỹ nhân xinh đẹp trầm giọng ra lệnh nói.

Tiểu thư trước giờ hồ nước này ngoài tiểu thư tắm ở đây ra còn có ai vào khác đâu tại sao hôm nay phải phong ấn nói lại vậy.

Một tỳ nữ khác tò mò hỏi.

Tại vì hôm nay ta thích thế, có được không.

Mỹ nhân xinh đẹp vẻ mặt ngượng ngùng nói.

Tiểu thư ta phát hiện ở đây có y phục nam nhân có lẽ không phải ở dưới hồ có người đó chứ.

Một khác tỳ nữ cầm y phục nam nhân trên tay nhỏ giọng hỏi.

Không phải chắc chắn là do hạ nhân nào để quên ở đây, tóm lại các ngươi mau đốt chúng đi cho ta, nếu các người còn nhiều lời nữa thì đừng có trách ta.

Mỹ nữ xinh đẹp đỏ mặt ngượng ngùng nhíu mày cảnh cáo quát.

Nghe nữ nhân này giận dữ đến vậy thì chắc hẳn ở dưới hồ nước thật sự có nam nhân thật rồi rốt cuộc kẻ nào to gan mà ngay cả thánh nữ trong tộc họ cũng dám trêu trọc đổi lại là họ cũng sẽ làm như nàng ta tuyệt đối không thể để một nam nhân lạ mặt hủy hoại sự trong trắng cả đời của họ được.
Đám hầu nữ này tu vi đều là cấp bậc yêu hoàng tương đương với cảnh giới võ tông đến võ tôn của nhân tộc phong ân một cái hồ không hề khó với họ, thánh nữ đã ra lệnh họ không thể không làm theo.

Khi đám người này vừa định phong ấn cái hồ thì cùng lúc đó có một bóng người lao lên khỏi mặt nước cả người hắn chỉ có một cái quần đùi để che thân chắc hẳn kẻ này chính là gã nam nhân lạ mặt mà thánh nữ nói tới.

Thiếu niên này dáng người cao lớn nhục thân vạm vỡ tướng mạo khôi ngô tuấn tú với mái tóc trắng dài ngang vai, hắn chính là Cổ Viêm với tướng mạo này của hắn nếu không phải cái điệu cười quá mức xấu xa khiến người ta không ưa nổi có lẽ sẽ khiến cho không ít nữ nhân rung động.

Là đứa nào vừa đạp lão tử xuống dưới hồ, mau cút ra đây nếu không đừng có trách ta không nể tình nương tay với đám nữ nhân chân yếu tay mềm các ngươi.

Cổ Viêm tức giận chỉ tay thẳng vào mặt đám nữ nhân mạnh miệng quát.

Hỗn xược đâu ra có lý lẽ đó, trước mặt thánh nữ chúng ta ăn nói ngông cuồng, ngươi đây là tự tìm chết đừng có trách chúng ta.

Một tỳ nữ không nhịn được lao lên công kích về phía Cổ Viêm thì đột nhiên lúc này có một lão giả già nua lao ra chắn trước mặt hắn chỉ cần cầm quyền trượng gõ nhẹ xuống đất tạo ra sóng năng lượng khiến tỳ nữ kia văng ra xa không dám lại gần hắn.

Tham kiến Hải Cát trưởng lão!

Đám tỳ nữ nhìn thấy lão cung kinh.

To gan ở đây là cấm địa của ai cho phép các ngươi tự ý dùng vũ lực tại đây, các ngươi có phải chán sống rồi phải không.

Hải Cát trưởng lão trừng mắt quát.

Là ta cho phép bọn họ ra tay đó, không lẽ đến lời của ta mà lão cũng dám không nghe sao.

Nữ tử xinh đẹp sau khi thay y phục xong mặc một bộ váy hồng với một miếng vải mỏng che mặt bước lên phía trước với vẻ mặt khó chịu nói.

Thánh nữ là người sao, không phải người đang tu luyện ở khu vực bên trái sao lại chạy tới đây làm gi vậy?

Hải Cát trưởng lão vừa nhìn thấy nàng ta thấp giọng hỏi.

Thành địa này là do cung chủ cho ta đến tu luyện, ta muốn đến đâu tu luyện mà chẳng được ngươi quản được ta chắc.

Mỹ nhân xinh đẹp gắt gỏng quát.

Thánh nữ thứ cho ta nói thẳng không biết vị thiếu hiệp này và người có mâu thuẫn gì nhưng xin người hãy dừng lại tại đây, nếu không hậu quả người không thể nào gánh vác nổi đâu.

Ta không quan tâm, hôm nay ta nhất định phải móc mắt tên tiểu tử này các ngươi đừng ai mong có thể cản nổi ta.