CHƯƠNG 180: ĐẾN BẠCH NGỌC CUNG
Hải Vực Yêu Đảo!
Trước đây ta từng dừng chân ở đây một thời gian, nhưng cũng chưa từng đặt chân lên hòn đảo nào bao giờ, hòn đảo mà ngươi đưa ta đến có gì đặc biệt sao, nó có thể giúp ta luyện hóa được Hỏa Linh Đan?
Cổ Viêm mở miệng hỏi tiếp.
Đương nhiên là được, nhưng không phải trên cạn mà là ở dưới biển, sở dĩ ta chọn hòn đảo này là vì nó là lãnh địa của một người ta quen biết rất rất lâu về trước, và người này lại có quan hệ thân thiết với hai tên thuộc hạ của ta.
Lam Hải mở miệng nói tiếp.
Hai gã đó sao?
Cổ Viêm ngạc nhiên nhìn về hai gã nam tử trước mặt hỏi.
Bát Chu, Kình Ngạc mau đến chào hỏi Cổ Viêm đại nhân đi.
Lam Hải lên tiếng ra lệnh nói.
Tham kiến Cổ Viêm đại nhân.
Cả hai cúi đầu đồng thanh lên tiếng nói.
Theo ta được biết yêu thú thông thường chỉ hóa hình mới có tên, cái tên Lam Hải là do ta đặt cho ngươi, vậy tên của bọn chúng ai đặt cho?
Cổ Viêm nghe vậy tò mò hỏi.
Ai bảo ta không có tên, tên thật của ta Kình Ngư Vương dù sao ta cũng xuất thân từ thiên giới cái tên này là tộc trưởng Hải Thần Tộc ở thiên giới đặt cho ta còn tên của bọn chúng chính là do ta đặt cho, vì ta không chịu hóa hình nên bọn chúng cũng chấp nhận không hóa hình theo ta xét về trí tuệ chủng tộc của ta không thua kém gì nhân tộc, ta cảm thấy lựa chọn hóa hình chính là tự tước bỏ đi thân phận của yêu tộc nên trước giờ ta vẫn giữ ở hình dạng bản thể của mình.
Lam Hải mở miệng giải thích.
Vậy nên khi ta hồi sinh ngươi lại, đó cũng là lần đầu ngươi hóa hình sao?
Cổ Viêm hỏi tiếp.
Hết cách rồi, ai bảo thời đại hiện giờ nhân tộc quá nhiều để tránh sự chú ý ta đành phải hóa hình tiện đi lại, chứ thời điểm cách đây hàng vạn năm trước đại lục này chính là của hồng hoang dị thú viễn cổ làm gì có dấu chân của nhân tộc xuất hiện.
Lam Hảm thở dài đáp.
Hàng vạn năm về trước người ngươi quen giờ còn sống có lẽ đã chết hoặc già khụ lẩm cẩm rồi chắc gì đã nhận ra ngươi, huống chi giờ ngươi lại hóa hình càng không thể nhận ra ngươi được, tự ý vào lãnh địa của chúng chính là tự tìm phiền phức đấy.
Cổ Viêm nhíu mày lên tiếng nhắc nhở.
Chuyện này ngài cứ yên tâm từ khi sống lại ta bắt đầu dùng thần thức dò xem sự tồn tại của kẻ đó, quả nhiên hắn vẫn còn sống cho dù có cách xa ngàn vạn dặm ta vẫn có thể cảm nhận được chỉ là có chút yếu ớt nhưng không sao chỉ cần hắn còn sống ta sẽ có cách khiến hắn nhận ra mình.
Lam Hải tự tin đáp lại.
Phía dưới mặt biển đập vào mắt Cổ Viêm là khung cảnh choáng ngợp tuyệt đẹp đến lạ thường mà Thiên Ma Hải trước đây gặp Lam Hải không có được, có rất nhiều sinh vật sống hình dạng kích thước rất phong phú đa dạng, những đàn cá nhỏ bơi tung tăng, những đám san hô đủ màu sắc tạo nên một bức tranh đại dương sống động.
Chủ nhân đừng ngắm nhìn nữa, mau đi thôi!
Lam Hải quay đầu lại cười nói.
Thời gian dưới biển chớp nhoáng đã trôi qua ba canh giờ cuối cùng cũng đã lặn xuống với đáy biển, đối với yêu thú hải tộc đặc biết cấp bậc yêu đế trở đi muốn xuống đáy biển chỉ cần đến vài phút nhưng vì đợi Cổ Viêm lên bọn họ không thể đi nhanh được bắt buộc phải đợi hắn, dù sao lần đầu hắn được chứng kiến cảnh tượng sống động dưới đại dương sống động đến vậy, họ không nỡ làm phiền cứ để cho hắn ngắm cho thỏa thích.
Đẹp quá cho dù là Thiên Ma Hải hay Thủy Thiên Sinh Linh Tinh cũng không được như thế giới dưới này.
Cổ Viêm vui sướng lên tiếng nói.
Chủ nhân ngài quá lời rồi một vùng biển nhỏ bé sao có thể sánh bằng Thủy Thiên Sinh Linh Tinh vô cùng vô tận được.
Lam Hải cười khổ nói.
Mặc dù Lam Hải nói vậy nhưng Cổ Viêm không thể không thừa nhận Thủy Thiên Sinh Linh Tinh tuy là một hành tinh toàn nước diện tích vô cùng rộng nhưng lại không có nhiều sinh vật sống phong phú đa dạng như vùng biển hải vực yêu đảo.
Phía dưới đáy biển âm u có một thủy cung phát sáng lấp lánh bên ngoài có kết giới bảo vệ.
Vừa thấy ba người Cổ Viêm đến gần, bên trong có đám người bới đến gần trông trang phục chúng mặc có lẽ là binh linh canh giữ thủy cung.
Các ngươi là ai từ đâu đến, tìm đến Bạch Ngọc Cung chúng ta có việc gì.
Một tên binh lính chĩa mũi giáo về phía trước lớn tiếng quát.
Chúng ta đến đây gặp cố nhân, phiền ngươi mở kết giới cho chúng ta vào trong.
Lam Hải lên tiếng nói.
Cố nhân!
Người ngươi muốn gặp là ai, các ngươi phải cho chúng ta biết chúng ta mới có thể bẩm báo với gia chủ được.
Tên binh lính lên tiếng hỏi.
Linh Ngân, các ngươi vào trong bẩm báo lại ta muốn tìm người có tên là Linh Ngân.
Lam Hải mở miệng đáp lại.
Nghe thấy hắn nói vậy, một tên binh lính vào trong truyền lời, một lát sau quay lại làm bộ mặt tức giận gắt gỏng quát lớn.
Khốn khiếp các ngươi dám đùa cợt chúng ta, trong Bạch Ngọc cung chúng ta làm gì có ai tên Linh Ngân, hại ta bị mắng một trận, mau cút đi cho ta.
Chỉ là một con yêu hoàng mới hóa hình chập chững bước đi mà dám ở đây hỗn xược, đúng là đi tìm chết.
Gã trung niên Bát Chu mặt mày tức giận đứng lên phía trước hướng bàn tay về phía kết giới bóp chặt khiến cho kết giới rung chuyền ầm ầm như động đất, còn đám người phía trong mặt biến sắc kinh hãi tột độ lùi lại vài bước.
Đúng lúc này Lam Hải dùng sức mạnh của mình tạo kết giới xung quanh Cổ Viêm bảo vệ cho hắn, dù sao thực lực của Bát Chu quá mạnh mà cơ thể của hắn hiện còn quá yếu sợ không chịu đựng được nổi sức mạnh to lớn như vậy.
Yêu đế!
"Là yêu đế cường giả, sao …. sao …sao có thể."
Cảm nhận khí tức của yêu đế cả đám binh lính dưới thủy cung này bộ dạng khiếp sợ như gặp phải quỷ, thực lực của yêu đế quá mạnh đã nằm ngoài khả năng chiến đấu của chúng, một khi giao thủ khác gì lấy trứng chọi đá.
Haiz! cái đám yêu tộc này tính cách chẳng khác gì đám nhân loại trên mặt đất, tử tế nói chuyện thì chẳng nghe cư phải dùng nắm đấm mới ngoan ngoãn nghe lời.
Cổ Viêm cười khổ thở dài nói.
Vèo!
Phía bên trong có ba bóng người phóng nhanh lao ra phát động lược lượng cường đại của mình chống đỡ kết giới không bị sập xuống, nhưng trông bộ dạng chúng khá vất vả đối với Bát Chu ngoài kia không khác gì lấy trứng chọi đá.
Chỉ là ba tên yêu đế ngũ giai nhỏ nhoi mà dám ngăn cản ta đúng là tìm chết!
Bát Chu nhếch mép cười khinh thường nói.
Các hạ là ai tại sao lại muốn kiếm chuyện với Bạch Ngọc cung chúng ta.
Một mỹ phụ đứng giữa nhíu mày lớn tiếng nói.
Ta hỏi lại lần cuối, các ngươi muốn tự mở kết giới hay để ta phải ra tay mở!
Bát Chu lạnh giọng quát.
Cần gì phải nhiều lời với chúng làm gì, cứ một chưởng đánh nát cái Bạch Ngọc cung này xem chúng có ngoan ngoãn nghe lời hay không.
Cổ Viêm cười âm hiểm nói.
Ba người mới đến trông thấy điệu cười man rợ đầy ắt sát khí của Cổ Viêm thật sự muốn dạy dỗ cho hắn một trận, nhưng chống lưng của hắn quá mạnh một khi kích động sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến người của tộc mình bất đắc dĩ phải nhịn cục tức này lại, cả một đám yêu đế phải lùi bước nhịn nhục trước lời nói của một võ hoàng đây là lần đầu tiên, nếu để người ngoài biết được thì đây chính là sự nhục nhã lớn nhất của chúng.
Vị tiểu cô nương làm phiền hãy mở kết giới cho chúng ta vào trong, chúng ta không có ý định làm khó các người đâu.
Lam Hải thân thiện cười nói.
Mở cũng được nhưng các người phải thu tay trước, chúng ta lập tức sẽ mở!
Mỹ phụ nhíu mày lên tiếng đáp lại.
Lam Hải gật đầu chấp thuận sau đó quay sang nhìn Bát Chu đánh mắt với hắn, tự động hắn gật đầu thu tay lại.
Kết giới mở ra bốn người bọn họ nhanh chóng bơi vào trong sau đó kết giới đóng lại.
Bên trong kết giới là khu vực của Bạch Ngọc Cung, lúc này mỹ phụ mở miệng chào hỏi trước.
Ba vị đại nhân ta xin tự giới thiệu ta tên Hải Phi Phi là chủ nhân đời này của Bạch Ngọc Cung, con hai vị lão nhân kia là Cừ Lôi, Cừ Tang là trưởng lão của chúng ta.
Ngươi có thể gọi ta là Lam Hải, còn người mà các ngươi gây sự tên là Bát Chu, người bên cạnh hắn là Kình Ngạc, còn vị thiếu hiệp kia tên là Cổ Viêm.
Trước mặt Hải Phi Phi, Lam Hải đối với nàng mà nói tu vi không thể nhìn thấu mà hai vị kia tu vi đều là cấp bậc yêu đế cửu giai thực lực vô cùng mạnh, cho dù là toàn bộ khu vực Hải Vực Yêu Đảo số lượng yêu đế đạt đến trình độ như họ đếm trên đầu ngón tay không được mấy ai, nhưng điều nữ nhân này bất ngờ chính là vị thiếu niên kia đi cùng bọn chúng lại là ác ma Cổ Viêm trong truyền thuyết cảnh giới mới chỉ võ hoàng cảnh không biết đây là tu vi thật của hắn hay là hắn đang cố tình ẩn giấu tu vi.
Ba vị đại nhân cho phép ta hỏi thẳng, vị Cổ Viêm huynh đệ kia là con người làm sao có thể, trước giờ ta chưa từng thấy yêu tộc và nhân tộc qua lại đặc biệt là cường giả yêu tộc như ba vị.
Phi Phi cố tình làm như không biết đến Cổ Viêm nhỏ giọng lên tiếng dò hỏi.
Sao con người các ngươi nhiều chuyện vậy không lẽ cái đại dương này là của mình các ngươi, không lẽ ta không được xuống sao?
Lam Hải còn đứng ngây ra đó làm gì mau mở kết giới cho ta, ở đây ngột ngạt quá.
Cổ Viêm lớn tiếng ra lệnh.
Chủ nhân đợi chút, ta mở ra ngay đây.
Lam Hải cười nói, sau đó phất tay giải trừ kết giới, Cổ Viêm bơi ra ngoài thoải mái tung tăng bơi lội như một chú cá đáng yêu.
Chủ Nhân!
Lam Hải đại nhân ngài không trêu đùa ta chứ vị thiếu hiệp này là chủ nhân của ba vị sao?
Phi Phi mỹ phụ cùng hai vị trưởng lão mặt biến sắc chấn kinh nhìn về phía Cổ Viêm kia, lúc này nàng ta phải nhìn hắn bằng con mắt khác, chuyện kinh thiên như vậy lần đầu tiên nghe nhưng một võ hoàng nhỏ bé làm sao có thể thu phục được yêu đế cường giả làm thuộc hạ, nói ra ngoài ai mà tin cho được.
Chuyện này nói sau, chúng ta vào bên trong rồi từ từ nói tiếp.