Chương 55: Phía sau chiến thắng Sa Ly thành

Du Giới

Chương 55: Phía sau chiến thắng Sa Ly thành

-Báo!~~

Từ xa, lại có thêm một người lính đưa tin hối hả cưỡi ngựa lao đến và lần này, người đưa tin không bị ai ngăn cản mà đưa bức thư tín tận tay Tử Hàn Hoa.

-Thư tín từ Khánh Lô thành!

Người lính đến gần và cúi đầu xuống rồi dùng hai tay kính cẩn dân bước thư tín lên.

-Vất vả cho cậu rồi! Cậu lui xuống sau nghỉ ngơi đi

Tử Hàn Hoa cầm bức thư tín lên, cô chưa vọi đọc mà thay vào đó là dùng lời nói nhẹn nhàng bảo người lính đưa tin lui xuống.

Sau khi người lính đưa tin lui đi thì Tử Hàn Hoa lúc này mới mở thư tín ra đọc. Đọc hết những dòi chữ bên trong thư, đôi chân mày đẹp của cô như nhíu lại một tí và rất nhanh ngay sau đó cái nhíu mày đó liền biến mất.

Im lặng thêm một lúc, Tử Hàn Hoa đưa bức thư tín cho các chỉ huy đang cưỡi ngựa sau lưng cô.

-Hay quá!

-Thật là tốt quá!

-Hay! Thật không ngờ là tên Kiều Công lại đột nhiên tỏa sáng như thế

Đọc xong bức thư tín, mọi người không ai là không khỏi vui mừng vì trận thắng tuyệt vời của một vạn quân Phong Huy thủ thành trước ba vạn quân Hồ Nam cũng như có chút ngạc nhiên về chiến lược do Kiều Công đề ra

-Mọi người hãy truyền tin này xuống. Ta tin rằng tất cả sẽ giảm bớt được sự căng thẳng của mấy ngày qua

Tử Hàn Hoa vừa cưỡi ngựa dẫn đầu vừa ra chỉ thị và chúng chỉ huy phía sau nhanh chống nhận lệnh rồi thúc ngựa quay về phía sau hàng ngũ.

Phút chóc, dẫn đầu đoàn quân chỉ còn lại một cô gái nhỏ bé, Tử Hàn Hoa.

Lặng lẻ cưỡi trên con ngựa của mình, Tử Hàn Hoa trong nét mặt xinh xắn như đã thấm mệt vì đường dài. Nhưng dù sao thì áp lực của việc quân khiến cô không thể nghỉ ngơi được.

Đôi con ngươi đỏ hoàng mĩ nhưng lại pha một chút mệt mỏi của Tử Hàn Hoa lúc này nhìn về phía chân trời xa nơi Mặt Trời đang dần lặng xuống rồi cô lặng lẻ thở dài và tự thì thầm một câu nói như chứa đầy phiền muôn bên trong.

-Mọi chuyện vẫn sẽ không có gì thay đổi đâu



Sau trận chiến tại thành Khánh Lô, âm vang của chiến thắng đã vang vọng khắp cả vùng trời đất phía nam và cổ động mạnh mẽ cho tinh thần của những quân sĩ đang theo lệnh tập kết từ các nơi và hướng về phía Khánh Lô thành.

Tổng quan về quân đội, quân tập kết từ các khu vực thành khác nếu quy tụ đầy đủ về một chỗ sẽ hợp thành một đội quân với sống lượng là mười hai vạn. Con số này nếu cộng thêm phân nữa tổng binh lực của Bạch Binh là ba vạn thì có thể nói Phong Huy quốc đã quy tụ về mười lăm vạn quân để chuẩn bị đối đầu với hai mươi vạn quân Hồ Nam.

Về mặt lãnh đạo, phía Phong Huy quốc ngoài Tử Hàn Hoa ra còn có thượng tướng Thành Khắc - người đứng đầu quân lực phía nam của Phong Huy quốc và trung tướng Kiều Chiến.

Hai năm trước, nếu Kiều Chiến chỉ biết xây dựng phòng tuyến và trấn thủ theo lệnh được ban xuống thì Thành Khắc lại là người được biết rõ về kế hoạch của Tử Hàn Hoa. Thành Khắc tham gia trực tiếp vào việc vạch ra các hàng phòng tuyến tạm thời để chặn hướng tiến công như vũ bão của quân Đà Nguyên vàđề ra các kế hoạch tác chiến tạm thời nhằm câu giờ cho sự chuẩn bị tại Sa Ly thành được hoàn tất.

Có thể nói, cuộc chạy đưa thời gian giữa cánh hậu cần và cánh tiền tuyến để chuẩn bị cho trận hỏa thiêu lúc ấy cũng chính là khoảng thời gian khiến những con người đơn thuần dễ có thể phát điên lên nhất vì căng thẳng

Sau tất cả, đằng sau cái chiến thắng huy hoàng tại Sa Ly thành năm đó chính là cả một quá trình chuẩn bị căng thẳng và áp đến cao độ của tất cả thành phần tham gia. Để kế hạch thành công thì đồi hỏi các thành phần trong kế hoạch phải được chuẩn bị một cách tốt nhất. Từ việc tính toán trước vị trí rơi, đoán trước hướng đi của địch, ngăn chặn thông tin về sự chuẩn bị bị lộ ra ngoài, … vân vân. Tất cả đều phải tiến hành một cách tuyệt đối nhất và chính xác nhất ngay từ lúc quân Đà Nguyên tràng qua biên giới.

Từ dụ địch tự sinh ra tâm lý tự cho mình là không thể ngăn cản cho đến việc tạo ra các phòng tuyến nhằm nhử quân địch đi theo lộ tuyến đã được định trong kế hoạch và khắt sâu thêm suy nghĩ khinh thường trong quân đội của Đà Nguyên quốc. Từ hậu cần tiếp tế cho đến đảm bảo bí mật và khiến chính bản thân quân lính của Phong Huy quốc cũng nghĩ rằng việc ngăn cản quân Đà Nguyên là không thể rồi từ đó sinh ra tấm lý lo âu, hoang mang trong quân ngũ nhằm tạo ra một vở kịch lớn để đánh lừa những tên gián điệp của Đà Nguyên quốc vốn đã có mặt trong hàng ngũ của Phong Huy quốc ngay khi quốc gia này còn trong thời kỳ suy thoái.

Từng bước từng bước của quân Phong Huy đều chính là sự suy tính một cách cẩn trọng và từng bước từng bước của quân Đà Nguyên chính là đi theo con đường mà Tử Hàn Hoa cùng giới lãnh đạo cao tầng của Phong Huy đã vạch ra từ trước đó.

Chính bởi vì sự thật đằng sau cái ánh hào quang của chiến thắng hai năm trước đó mới là nguyên nhân chính khiến Tử Hàn Hoa được những lãnh đạo cấp cao trong mọi lĩnh vực thừa nhận và tôn trọng một cách tuyệt đối chứ không phải là những hành động theo dạng phản ứng tức thời tại chỗ nhằm giải quyết vấn đề một cách nhất thời như của Kiều Công.



Tại An Nhiên thành - tòa thành gần với Khánh Lô thành nhất, bên ngoài vòng thành lúc này đang có vô số liều trướng tạm thời được dựng lên vì thành An Nhiên tương đối nhỏ và trong điều kiện bình thường thì không thể chứa được mười hai vạn quân nên đại bộ phận quân lực phải tạm đống quân bên ngoài thành.

Tại căn phòng hợp lớn trong tòa nhà thị chính tọa lạc giữa thành An Nhiên, Thành Khắc, một người đàn ông trong độ tuổi đã gần năm mươi, đầu tốc gần như bạc phơ, khuôn mặt đầy nét nhăn và tại tráng có những nét nhăn hằng sâu vào trong cho thấy vết tích của một con người này thường xuyên phải chịu sự căng thẳng và suy nghĩ nhiều. Ông mặc một bộ áo vải màu xanh nước biển hơi giống với màu quân phục của quân đội Phong Huy quốc nhưng có điều tối màu hơn.

Thành Khắc lúc này trong tư thế đứng thẳng người, hai tay ông chống xuống mặt bàng bên dưới với trên bàn là một tấm bản đồ địa hình khu vực xung quanh thành Khánh Lô và các vùng đất phụ cận.

Đứng cạnh Thành Khắc lúc này còn có vài người nữa như cha con Kiều Chiến Kiều Công cùng vài người khác là tướng lĩnh, chỉ huy dưới trướng của Thành Khắc.

Tất cả đều đang dồn sự chú ý vào tấm bản đồ nơi đang đặt những khối gỗ vuông với hai màu xanh đỏ với màu xanh là biểu thị cho quân Phong Huy và màu đỏ là biểu hiện cho quân Hồ Nguyên.

Trên bản đồ, phần lớn các khối vuông màu xanh biểu thị cho quân Phong Huy được bố trí trong tư thế nằm tại vị trí cách phía bắc thành Khánh Lô khoảng một cây số và trong có vẻ như đó chính là cánh quân chủ lực tấn sẽ đối đầu với quân Hồ Nam. Cùng với cánh quân chính, một số khối vuông màu xanh khác bố trí xung quanh trong phần bản đồ biểu thị rừng rậm có thể xem như là các cánh quân dùng cho kế hoạch đột kích.

Về phần các khối vuông màu đỏ thì đa được đặt sẵn vơi một số nằm bên trong thành Khánh Lô có thể xem như là lực lượng phòng thủ trong thành và hai bên đông tây thành là những khối vuông đỏ khác trong vị trí như cố gắng kiểm sát vùng đất xung quanh tòa thành. Và cuối cùng là vùng đất phía nam thành Khánh Lô là nơi tập kết rất nhiều các khối vuông gỗ màu đỏ như là điểm tập kết của quân Hồ Nam.

-Quân Hồ Nam đã qua biên giới rồi chứ?

Thành Khắc vừa suy tư nhìn vào bản đồ và vừa lên tiếng hỏi

Ngay lập tức, một vị chỉ huy dưới trướng ông lên tiếng đáp

-Theo tình báo thì quân địch chính xác là đã vượt qua biên giới và có lẽ ngày mai sẽ đến Khánh Lô thành.

-Còn về cánh Bạch Binh của Công Chúa thì sao?

Người chỉ huy vừa dứt lời thì Thành Khắc hỏi tiếp

-Thưa! Ta vẫn chưa nhận được tin từ Công Chúa ạ

-Báo!

Người chỉ huy nghe vậy thì quay lại nhìn những người khác và khi tất cả đều lắc đầu thì ông mới lên tiếng đáp. Nhưng sau khi người này vừa nói xong thì bên ngoài cửa phòng vang lên tiếng "Báo" lớn

-Có chuyện gì?

Thành Khắc lập tức lên tiếng đáp

-Bẩm! Có thư tín từ Công Chúa đặc biệt gởi cho Thành Khắc đại nhân

Người lính đưa tin bên ngoài nhanh chóng bẩm báo

-Mang vào!

Thành Khắc đáp, người lính đưa tin nhanh chóng mở cửa bước vào rồi trình bức thư tín của Tử Hàn Hoa lên. Trên bức thư tín có một ký hiệu hình một đóa hoa băng được in nổi trên lớp sáp dùng để niêm phòng bức thư. Sau khi Thành Khắc nhận thư tín thì người lính đưa tin liền rời đi

Thành Khắc nhanh chóng mở lớp niêm phong ra rồi cẩn thận đọc hết dòng chữ có trong bức thư rồi lại cẩn thận cuộn lại bức thư và trầm lặng nhìn vào tấm bản đồ bên dưới.

Được một lúc, Thành Khắc lên tiếng nói

-Truyền lệnh xuống! Tạm hoãn lại giờ xuất chinh sang sáng ngày mai.

Mọi người trong phòng nghe vậy thì liền cúi người xuống nhận lệnh rồi rời đi mà không ai nói một lời nào vì cơ bản họ đều hiểu quyết định này là do Tử Hàn Hoa và Thành Khắc đã đề ra thì họ không cần thiết phải có ý kiến.