Chương 54: Bạch Binh

Du Giới

Chương 54: Bạch Binh

-Địch rút quân rồi!

-Bọn chó Hồ Nam chạy rồi

-Đừng cho thằng nào chạy thoát! Bắn chúng

Trong cảnh tháo chạy hổn loạn của quân Hồ Nam. Quân Phong Huy sau khi lấy lại được tường thành thì liền nhốn nha nhốn nháo cả lên và tranh nhau cung tên để bắn những tên lính Hồ Nam chạy chậm.

Tại nơi cao nhất của tường thành, Kiều Công dùng vẻ mặt đặc chí mà nhìn quân Hồ Nam tháo chạy mà lơ đảng nhìn về một phương xa nói

-Lần này ta lập đại công rồi! Xem Công Chúa sẽ thưởng ta thế nào đây.

Nói đến đây, Kiều Công không kiềm được tiếu ý mà bất cười lớn khiến chúng quân sĩ xung quanh thấy vậy cũng cười lây theo và cứ thế mà tất cả mọi người đứng trên tường thành đều reo hò trong vui sướng.

-Kiều Công! Mau điều chỉnh binh ngũ. Ta rút quân khỏi thành

Nhưng khi Kiều Công còn đang cười khoái chí thì đã có một giọng nói quen thuộc với hắn vang lên khiến hắn nhất thời cụt hứng mà quay lại không vui nói

-Cha! Quân địch giờ như chó nhà có tan thì sao phải lui binh ạ?

Kiều Chiến nghe vậy thì liền cảm thấy có chút thất vọng với đứa con trai của mình. Về cơ bản, Kiều Công cũng biết là đợt tấn công này quân Hồ Nam chỉ dùng lực lượng tại chỗ thôi còn về cánh quân chính thì có lẽ nội trong nay mai sẽ đến và con số là đến hơn hai mươi vạn quân.

Ấy thế mà chỉ mới có một cái chiến thắng đã làm Kiều Công nghĩ là mình có thể giữ được tòa thành đã bị hư hại nghiêm trọng này?

Kiều Chiến không thể không công nhận là con mình có tài nhưng nó vẫn còn nhiều thứ phải học.

-Không nhưng gì cả! Đây là mệnh lệnh của ta. Trong một giờ nữa, ai không rút khỏi thành sẽ bị xử theo quân pháp

Kiều Chiến biết lúc này không chỉ riêng con mình mà ai ai cũng đang rất cao hứng, nếu phải giải thích thì chỉ tốn thời gian thôi nên ông thẳng tay ra chỉ thị rồi sẽ giải thích sau.

Và cứ thế, sau chiến thắng tại thành Khánh Lô thì quân Phong Huy vẫn phải bỏ tòa thành này vì cơ bản là nó sẽ không trụ được một giờ dưới áp lực của hai mươi vạn quân chính quy với trang bị đầy đủ.



Trên đường rút lui

-Giờ con đã hiểu chưa?

Kiều Chiến vừa cưỡi ngựa vừa quay sáng hỏi Kiều Công cũng đang cưỡi ngựa kế bên ông.

-Con nghĩ là ta có thể bố trí cạm bẫy dưới chân tường rồi gia cố lại phần tường thành bị vở và cổng chính. Trước khi tấn công, địch chắc chắn sẽ cho máy bắn đá tấn công trước và ta chỉ việc cho quân núp sau tường thành cho đến khi bộ binh của chúng tiến cận thì sẽ đưa quân lên. Lúc đó chúng sẽ không dám bắn nữa vì có thể gây thiệt hại cho quân đội của chính chúng khi cô dùng số lượng để chèn ép tạ

Kiều Công ngường lại một chút và nói tiếp

-Tất nhiên là con không có ý cố gắng giữ tường thành mà đơn giản chỉ là dụ chúng đến để con tiếp tục thực hiên kế hoạch như hôm nay là được.

Kiều Chiến nghe con mình trình bày kế hoạch tác chiến thì không khỏi thở dài mà nói

-Con à! Kế hoạch của sẽ tốt nếu kẻ cầm binh bên địch mà một tên ""hữu dũng vô mưu" và không biết thu thập tinh tình báo. Nếu như lúc đó con giết không chừa một tên địch nào chạy thoát thì kế hoạch của con may ra mới có thể áp dụng lại. Nhưng như con thấy đấy, cả một đám chạy thoát như thế thì không lẽ trong đó không có kẻ biết được kế chiến thuật của con và đem kể lại cho tướng lĩnh của chúng nghe sao?

-Còn nữa! Quân tấn công lần này trang bị rất ít nên về giữa trận chiến là chúng đã không còn đạn cho máy bắn đá. Nhưng còn đợt quân sau này thì khác, ta e là chúng không ngại phá hủy hết tường thành phía nam rồi mới cho quân tràng vào đâu. Mặt khác, nếu chúng muốn đánh nhanh thắng nhanh thì khi bộ binh chiếm tường thành chúng chỉ cần lập nên một bức tường khiên bên bờ thành là kế hoạch của con sẽ như phá sản ngay. Không phải chính con cũng thấy là quân địch chỉ cần tỉnh táo lại rồi đưa khiến ra đỡ là liền chặn được hết tên sao?

Kiều Công nghe vậy thì liền không vui mà nói

-Nhưng nếu chúng lập hàng phòng tuyến thì số quân có thể giao tranh sẽ giảm lại. Việc lập ra một bức tường khiên này cần phải có rất đông quân và còn là phải giữ tốt hàng ngũ chứ bằng không sẽ vô tình đẩy bọn khiên rơi xuống thành.

-Thì chả phải chúng có hai mươi vạn quân sao? Ta lúc này chỉ còn có năm nghìn quân. Nếu theo kế hoạch thì phải cắt gần phân nữa số quân này đứng mai phục bên dưới thì chỉ còn hai nghìn rưỡi quân nắm giữ các chốt phòng thủ thì nào có thể ép quân địch phải giao tranh căng thẳng mà khiến hàng ngũ chúng hổn loạn? Đấy là chưa kể là ta chỉ ví dụ là quân địch dùng chiến thuật biển người mà tràng lên thành thôi.

Kiều Chiến tiếp tục phân tích về chiến lược chi Kiều Công hiểu

-Như theo tình báo không sai thì kẻ cầm đầu hai mươi vạn quân lần này chính là Hưng Phong Đồ. Hưng Phong Đồ chính là kẻ mà trước đây giữ chức Bắc Bình Đại Tướng Quân. Kẻ chỉ huy quân Hồ Nam đối đầu trực tiếp với quân tinh nhuệ của Đà Nguyên quốc và trong suốt thời gian dài giao tranh, cả hai đại quốc này đều muốn đè bẹp đối phương nhưng kết quả là sau năm năm chiến đấu thì cả hai vẫn chỉ dừng chân lại tại vùng biên giới mà chưa có ai có thể đánh vào đến vùng lãnh thổ chính của đối phương. Nếu năm đó không Công Chúa của chúng ta làm nên chiến thắng bất ngờ tại Sa Ly thành thì chiến sự giữa Đà Nguyên và Hồ Nam sẽ còn kéo dài nữa.

-Hừ! Một trận chiến kéo dài đến hơn năm năm mà không phân thắng bại thì đúng là quá kém

Kiều Công sau chiến thắng vang dọi thì liền bị cha mình bác bỏ chiến lược tiếp theo thì liền không vui nên sau khi Kiều Chiến nói về Hưng Phong Đồ và trận giao tranh trường kỳ giữa Đà Nguyên và Hồ Nam quốc thì liền ngẩn ngơ nhìn trời mà lơ đãn thốt lên một câu làm cho Kiều Chiến nghe mà như muốn ngã ra cả ngựa.

Nhớ năm đó, trận chiến đầu tiên mở đầu cho đợt xăm lược của quân Đà Nguyên quốc. Kiều Chiến chính là một trong những tướng lĩnh đã đích thân cầm quân phòng thủ tại những chốt chặn đầu tiên và ông hiểu rỏ hơn ai về sức chiến đấu của quân Đà Nguyên là mãnh liệt như thế nào dù rằng chúng chưa phải là quân chính quy.

Hết lớp phòng thủ này đến lớp phòng thủ khác bị xuyên thủng. Kiều Chiến cùng những tướng lĩnh khác đã như muốn buông xuôi thì một chiến thắng tại Sa Ly thành với mọi người chính là một điều thần kỳ.

Khi đó, không có bất kỳ một ai có thể có suy nghĩ ra một sách lược có quy mô và tầm cở như vậy để đối đầu với thế như chẻ tre của quân Đà Nguyên và một phần của sự bất ngờ này cũng là vì Tử Hàn Hoa đã giữ bí mật về kế hoạch này một cách tuyệt đối đến độ những vị tương đích thân cầm quân phòng thủ cũng không được biết chút gì về kế hoạch.

Trước đây, nhiều người còn dị nghị về tầm ảnh hưởng của Tử Hàn Hoa ngày càng rộng trong nhiều lĩnh vực trong khi cô chỉ còn là một cô Công Chúa nhỏ và nhất là trong quân đôi. Nhưng chỉ bằng một trận thắng, toàn bộ giới quân sự của cũng như dân sự và kinh tế của Phong Huy quốc đều đã quy thuận dưới mệnh lệnh của Tử Hàn Hoa một cách tuyệt đối và Kiều Chiến chính là một trong số đó.

Nhớ lại những giây phút máu lửa ngày ấy, Kiều Chiến không khỏi lại phải tự thân ngưỡng mộ Phong Huy Đế vĩ đại vì đã sinh ra một đứa con tài giỏi như thế.

Sau chiến thắng năm đó, Công Chúa Gia Quỳ Tử Hàn Hoa nổi lên như một hiện tượng tại Phong Huy quốc và trong nước, hể là nam nhân thì không ai là không muốn được sánh vai cùng vị gia nhân tài sắc vẹn toàn kia để gánh giác việc nước và con trai ông Kiều Công cũng là một trong số đó.

Dưới đặc ân của Phong Huy Đế, Công Chúa Tử Hàn Hoa ngoài việc có quyền can thiệp vào mọi chuyện trong vương quốc thì cô còn được phép tự tổ chức một quân đội riêng và từ đó Bạch Binh ra đời.

Khác xa so với quân đội vốn có của Phong Huy quốc, từng người lính trong Bạch Binh đều đã phải vượt qua một đợt sát hạch vô cùng khủng khiếp và kế đó là lịch tập luyện cũng như quân quy hà khắc.

Về cơ bản, Bạch Binh ngoài việc hoàn thành hết nhiệm vụ thường ngày ra thì bất cứ hành động, cử chỉ hay lời nói nào của họ khi phát ra cũng đều phải theo một chuẩn mực mà Tử Hàn Hoa gọi là Quân Lễ.

Còn về Kiều Công thì chính xác cậu ta cũng là một phần của Bạch Binh nhưng việc câu ta có mặt tại đây cùng với Kiều Chiến âu cũng là có nguyên do.

Nói ra thì với tính cách cùng cách ăn nói của Kiều Công từ đầu đến giờ đã không khiến ta cảm thấy được cái gì gọi là Quân Lễ thì hiển nhiên cậu ta cũng không được thoải mái lắm trong khi còn trong hàng ngũ của Bạch Binh và việc cậu ta có mặt tại Khánh Lô thành âu là cũng vì nhiều lần vi phạm Quân Lễ mà bị tạm thời cách chức.

Kiều Công có tài, đó là sự thật vì hắn đích xác là một trong hai mươi chỉ huy chính của Bạch Binh. Ấy thế mà có hai mươi hạng thì hắn hiển nhiên ôm hạng thứ hai mươi và sau lần tạm thời cách chức này mà hắn còn tiếp tục vi phạm nữa thì e là dù có cha là tướng lĩnh quân đội cao cấp thì cái chức chỉ huy của Kiều Công cũng đúng thật là hơi có chút khó mà giữ được.

Nhưng mà chê thế nào thì chê, Kiều Chiến vẫn luôn hy vọng con mình có thể rước được một cô con dâu tài hòa như Tử Hàn Hoa về vì để là một trong hai mươi chỉ huy chính của Bạch Binh thì đã không phải là hạng kém cỏi nên hiển nhiên là con trai ông có tài và quan trọng là cái tài đó được đích thân Tử Hàn Hoa công nhận.

Bạch Binh có đến mười sáu người chỉ huy là nam. Trong mười sáu người này nếu không phải là con của danh tướng thì cũng là kẻ tài hoa xuất chúng và tất cả đều có chung một mục tiêu duy nhất chính là trái tim của cô gái danh giá nhất Phong Huy quốc.

-Con trai à! Dù rằng Công Chúa trong như lúc này không quan tăm đến chuyện chung thân nhưng hiển nhiên ngày nào đó cũng sẽ chọn ra người cùng mình trị vì Phong Huy quốc. Để là một người trị vì một quốc gia và đặc biệt mà cùng sánh vai với một người tài hoa tuyệt đỉnh như Công Chúa thì con nên sửa lại tính cách của mình và cũng như cần phải học tập thêm thật nhiều thứ nữa. Làm vậy, may ra con mới có cơ hội trước mười lăm vị chỉ huy khác.

Kiều Chiến lúc này trong tâm trạng sau khi nhớ lại quá khứ đã qua thì cũng không muốn làm cho con mình nản lòng nên ông chuẩn sang nhắc lại mục đích tham gia Bạch Binh cho cậu ta nhớ.

Nghe cha mình nhắc nhở, Kiều Công lúc này mới quay mặt lại và nói

-Trong mười lăm tên đó, chỉ có hai tên Hoàng Dực và Triệt Kiêu là có tư cách tranh tài cùng con. Còn mấy tên khác, làm nền thì có lẽ còn được.

Kiều Chiến nghe đến đây thì muốn ngã ngựa lần hai. Ông ta giờ thật hối hận khi quá quan tâm việc quân mà để cho con mình thành ra thế này. Mười ba người còn lại làm nền? Trong mười sáu chỉ huy nam thì có bảy người là nhân tài do Tử Hàn Hoa lọc ra từ trong thường dân và chính người là con của danh tướng quan lai, ai ai trong đây cũng là người được đích thân Công Chúa danh giá thừa nhận và còn là đảm nhiệm các vị trí cao hơn cả con của ông. Ấy vậy mà con ông dám bảo là họ chỉ đáng làm nền?

Triệt Kiêu, người chỉ huy số một của Bạch Binh là con trai của thừa tướng Triệt Thiên Hiệu. Từ nhỏ, Triệt Kiêu đã được tiếp xúc với chính sự thông qua cha mình và cũng nhờ đó mà cậu ta sớm biết đến Tử Hàn Hoa.Từ sự kiện Tử Hàn Hoa năm tuổi bước vào phòng nghị sự bàn việc nước, Triệt Kiêu đã tự không cho phép để mình yếu kém về bất kỳ điều gì để có thể xứng với danh nghĩa con trai thừa tướng và cũng là để không quá kém khi cậu tự so mình với Tử Hàn Hoa. Triệt Kiêu hiểu chuyện từ rất sớm và cậu tự đề ra cho mình những quy tắc nghiêm khắc. Cũng chính vì lẽ đó, Triệt Kiêu thích nghi tốt với Quân Lễ của Tử Hàn Hoa và dựa vào đó mà kết hợp với tài hoa của mình để góp phần cùng Tử Hàn Hoa phát triển Bạch Binh đến ngày nay

Còn về Hoàng Dực, chỉ huy số hai của Bạch Binh là một trong những người xuất thân thường dân. Nghe nói gia đình của Hoàng Dực vốn dùng việc dạy võ để kiếm sống và Hoàng Dực từ nhỏ đã có võ nghệ cao thâm. Đặc biệt là ngoài võ học tài giỏi ra thì Hoàng Dực còn được biết đến là người có tài hiểu biết rộng và có chí lớn. Việc Hoàng Dực có ý theo đuổi Tử Hàn Hoa đã có từ trước khi chiến thắng Sa Ly thành làm cho danh tiếng của cô ta nổi lên như cồn.