Chương 61: Tái chiếm Khánh Lô thành

Du Giới

Chương 61: Tái chiếm Khánh Lô thành

-Thưa Công Chúa! Tướng dẫn đầu đội kỵ binh đuổi theo sau ta là Trung Lân ạ.

Một người lính phi ngựa lại gần Tử hàn Hoa và báo cáo.

Nghe xong, Tử Hàn hoa gật đầu một cái ý chỉ cho người lính này lui xuống

-Gia Quỳ Tử Hàn Hoa! Dẫn binh khá lắm! Đánh lén hay lắm. Nếu cô tài giỏi vậy thì đứng lại mà đấu với ta này

Nhưng khi người lính vừa lui xuống thì như cả một vùng trời đều chợt rung động bởi tiếng thét to vang dội của một người đàn ông với khuôn mặt hung tợn đang dẫn đầu đoàn kỵ binh truy kích phía sau toán kỵ binh của Tử Hàn Hoa, Trung Lân

Tử Hàn Hoa nghe vậy thì liền nở một nụ cười bí hiểm hiếm thấy rồi quay người lại nói to

-Trung Lân tướng quân, quân của ông xem ra đông gắp hai lần quân ta. Chả phải lúc nảy ông vừa khen ta tài giỏi sao? Là một người tài giỏi thì chả ai dại gì mà quay lại đấu với ông đâu

Sau khi châm biếm Trung Lân một câu, Tử Hàn Hoa liền đưa tay sang phải và ra lệnh

-Toàn quân! Rẻ phải! Ta vào rừng

Dưới mệnh lệnh của Tử Hàn Hoa, toàn bộ kỵ binh vốn đang hướng về phía Khánh Lô thành thì nay liền rẻ phải và tiến về hướng khu rừng phía tây.

Lúc này đây, Trung Lân đúng là đã giận đến đỏ cả mặt. Ông đưa kiếm hướng về phía Tử Hàn Hoa và hét to

-Phía trước là Gia Quỳ Tử Hàn Hoa, chính là Công Chúa của Phong Huy quốc. Bắt được ả ta thì thắng lợi của cuộc chiến này sẽ thuộc về chúng ta. Tất cả cùng ta tiến vào rừng bắt sống Gia Quỳ Tử Hàn Hoa.

Dưới lời kêu gọi của Trung Lân, toàn bộ kỵ binh phía sau ông cùng nhau hô vang lên một tiếng "Hô" và rẻ sang phải để đuổi theo sau Tử Hàn Hoa.

Toán kỵ binh dưới sự dẫn dắt của Tử Hàn Hoa tiến vào rừng và tình cờ thay, vị trí họ tiến vào lại là khu vực có cây cối khá thưa thớt nên khi kỵ binh tiến vào thì không cần phải thay đổi vị trí nhiều và nhờ đó tốc độ hành quân giảm không đáng kể.

Khi kỵ binh của Tử Hàn Hoa tiến gần hết vào trong cánh rừng thì kỵ binh của Trung Lân cũng đã đuổi tới.

Trung Lân càng đuổi càng hăng và ông hét to lên

-Tiến vào...

Khi Trung Lân còn chưa hét hết câu thì đã cứng họng lại.

Cảnh tượng trước mặt Trung Lân cùng các kỵ binh theo sao ông lúc này thật khiến người ta phải kinh hãi vì trước mặt họ, trừ quản đường trống trải để cho kỵ binh của Tử Hàn Hoa chạy ra thì mảnh rừng phía trước đã rực sáng lên bởi những ngọn lửa nhỏ bất ngờ xuất hiện.

Lúc này đây, với trí tuệ của một tên lính tép rêu thì hắn cũng biết là mình đã rơi vào bãy rồi và Trung Lân thừa biết mấy đám lửa nhỏ kia là cái gì, đó chả phải là những mũi tên được đốt lửa ở đầu sao.

Trong lúc Trung Lân cùng các kỵ binh theo sau ông còn chưa kiệp phản ứng thì những mũi tên cháy rực lửa đã được bắn ra vào lao thẳng về phía đội hình kỵ binh đang lao đến của Trung Lân.

Vèo vèo vèo vèo...

-Á~~

-Ư a...

Hí hí hí...

Một trận mưa lửa lao đến thẳng mặt khiến lớp lớp kỵ binh ở hàng trước cùng với một mớ kỵ binh phía sau bị trúng tên và lao thẳng người về phía trước mà ngã nhào ra đất.

Ken ken... phựt

Là người dẫn đầu đoàn kỵ binh, Trung Lân cũng chính là ở vị trí đón nhận trực tiếp những mũi tên lửa đang lao thẳng đến và với khả năng của mình, Trung Lân nhanh tay chén bay hai mũi tên nhưng khi ông đưa tay ra chém bay mũi tên hướng thẳng về mép mắt trái của ông thì cánh tay của ông cũng đã vô tình đỡ cho ông được một mũi tên đang bay thẳng đến cổ họng của mình. Nhưng không may thay khi con ngựa của ông lại bị một mũi tên cắm thẳng vào đầu và nó liền chúi người xuống khiến ông cũng ngã về phía trước.

Trung Lân ngã xuống và lăng hai ba vòng trên mặt đất thì mới dừng lại và ngay lập tức có vài tên kỵ binh lao xuống ngựa và đỡ ông ta dậy. Được quân lính đỡ ngồi dậy, Trung Lân cả người ê ẩm. Trung Lân khó khăn đưa cánh tay phải của mình lên và trước mặt ông, ông tận mắt chứng kiến cánh tay phải của ông với một lớp giáp da bao phủ đã ướt đến rỉ cả máu ra ngoài khi bị một mũi tên xuyên thủng qua và nơi đầu nhọn mũi tên vẫn còn đang cháy một ngọn lửa khá yếu do đã bị chính máu của ông làm tắt đi phần nào.

-Tướng quân!

-Tướng quân!

...

Trung Lân thẩn thờ nhìn vết thương trên tay mình và những tên lính đỡ ông dậy phải thúc gọi ông hai ba lần những ông vẫn còn chưa bình tĩnh lại được.

Dưới một loạt năm ngàn mũi tên lửa bắn thẳng trực diện, toán kỵ binh của Trung Lân thiệt hại gần như toàn bộ ba hàng ngựa xung phong ở tuyến đầu và những kỵ binh phía sau dù bị những xác người cùng ngựa chết ở phía trước làm chậm bước tiến nhưng rất nhanh sau đó họ đã vượt qua được lớp xác chết ấy và hướng về phía xạ thủ ẩn nấp trong rừng vào lao đến.

Ngay khi kỵ binh của Trung Lân lao tới bìa rừng thì hai hàng cộc gỗ nằm ẩn dưới lớp cát liền được kéo dựng lên và chắn ngang hết lối đi vào rừng. Dưới sự xuất hiện bất ngờ của những cộc gỗ, kỵ binh không kịp giảm tốc độ và tất cả hàng ngựa đi trước đều lao đầu vào cộc gỗ, máu tươi từ cơ thể của những con ngựa bị cộc gỗ xuyên thủng bắn khắp nơi, ướt cả nền đất trong khi kỵ binh cưởi bên trên thì cấm thẳng đầu về phía trước. Có kẻ lao thẳng vào lớp cộc gỗ thứ hai, có kẻ lao đầu thẳng vào cây trong khi có kẻ thì lao thẳng xuống đất. Và cứ thế, thế tiến công của kỵ binh đã bị chặn đứng bởi bức tường được dựng lên bằng chính những xác ngựa chết đang bị dính trên hàng cộc gỗ.

Sau một trận ngã trời giáng, những kỹ binh may mắn còn sống sót lòm còm bò dậy thì cũng là lúc loạt tên thứ hai được bắn đi và có thể nói trận mưa tên lửa lần này là càng thảm hơn lần trước khi toàn bộ kỵ binh của Trung Lân đã đang trong thế bị kẹt và co cụm lại khiến bọn họ tự biến mình thành mục tiêu cố định cho xạ thủ ẩn nấp bên trong khu rừng.

Trong trận lửa bay đỏ rực cả khu rừng, những tên lính kỵ binh còn sống sau hai hàng cộc gỗ, tên nào cũng nhận một hoặc hai mũi tên cấm trên người. Còn những tên kỵ binh bị kẹt lại ngoài hai lớp cộc gỗ thì chính là như là bùng cháy cả lên khi có quá nhiều tên lửa ghim vào người.

Dưới hai loạt tên bắn trực diện, toán kỵ binh của Trung Lân chịu tổn thất nặng nề. Những tên kỵ binh còn sống lúc này cũng đã mất hết ý chí chiến đấu khi nhìn xác đồng đội ở tuyền tiến bị cắm đầy những mũi tên đang bốc lửa nghi ngút và bức tường xác ngựa chắn ngang đường tiến công.

-Rút lui! Rút lui...

Từ trong đám kỵ binh vang lên âm thanh có người kêu rút lui và ngay sau đó cả tất cả đều quay đầu ngựa mà tháo chạy khỏi tắm bắn của xạ thủ trong rừng.

Trung Lân lúc này đang vô lực mà tựa lưng vào người một tên và cùng với số quân còn lại rút lui về phía doanh trại.

...

Đêm hôm sau, tại khu vực rừng núi phía tây Khánh Lô thành

Lúc này đây, cánh quân của Hoàng Dực và Triệt Kiêu đã hợp lại với cánh quân bộ binh được tác ra trước đo do Đồng Lăng làm chỉ huy chính và tổng quân số của cánh quân này là hai vạn hai ngàn binh.

Đồng Lăng nhìn về phía Hoàng Dực và Triệt Kiêu cúi đầu chào một cái và mỉm cười nói

-Tiếp theo đây là phải phiền hai người rồi

Cả hai người Hoàng Dực và Triệt Kiêu đều cúi đầu chào lại. Xong, cả hai đồng thời đội mủ chỉ huy lênh đầu rồi leo lên lưng ngựa và hét to

-Kỵ binh khởi hành!

Dưới hiệu lệnh và sự điều khiển của hai vị chỉ huy, hai ngàn kỵ binh bí mật tiến vê phía doanh trại của quân Hồ Nam tại khu vực phía nam Khánh Lo thành.



Lúc này đây, dù là trời đã ngã về khuya nhưng ta có thể thấy một đoàn xe lương thực kéo dài tự phía nam đang lũ lượt kéo đến và hướng về phía Khánh Lô thành với doanh trại quân Hồ Nam phía nam thành được xem như là trạm kiểm tra trước khi lương thực được chuyển vào Khánh Lô thành.

-Tám bao lương thực đều đầy đủ! Cho qua

Một tên lính có nhiệm vụ kiểm tra số lượng và chất lượng của những chuyến xe chơ lương thực đang gật gù vừa nói vừa ghi chú lại lên tờ giấy mà hắn đang cầm trên tay và ra hiệu lệnh cho xe qua. Chiếc xe được lệnh cho qua nhanh chóng đi qua và tiến vào trong doanh trại thì ngay lập tức đã có một chiếc xe khác đi đến khu vực kiểm tra.

Công việc an nhàn của tên lính đang diễn ra suôn sẻ thì bỗng nhiên, từ phía cánh rừng bên trái vang lên tiếng kèn hiệu, liền sau đó là âm thanh hố "Giết" vang trời và một đám đông kỵ binh từ trong rừng tràng ra.

-Có địch có địch!

-Quân địch tấn công!

Ten ten ten ten …

Quân đồn trú tại khu vực quân trại phản ứng khá nhanh với cuộc đột kích và liên tiếp sau đó là những âm thanh báo động cùng với tiếng kẻng cứ vang lên inh ỏi cả một vùng trời.

Hoàng Dực lúc này dẫn đầu toán kỵ binh của mình đánh thẳng vào đoàn xe vận chuyển lượng đang xếp hang chờ bên ngoài doanh trại. Do có lợi thế trong việc tấn công bất ngờ và cộng thêm những đoàn xe lương thực của quân Hồ Nam không có quân bảo vệ nên kỵ binh của Hoàng Dực dễ dàng kiểm soát được khu vực này và đốt cháy hết những xe lương thực mà họ kiểm soát được.

Sau khi đốt cháy đoàn xe lương thực đang xếp hàng tại khu vực phía nam doanh trại, quân Hoàng Dực nhanh chóng hướng về phía nam và tiếp tục truy quét những chiếc xe lượng thực đang tiến về phía doanh trại.

-Nhanh lên! Nhanh lên!

-Phải bảo vệ xe lương thực

Trước cảnh đoàn xe lương thực xếp hàng bên ngoài đã hoàn toàn chìm trong biển lửa và cánh quân đột kích đang hướng về phía đoàn xe phía xa tấn công. Quân Hồ Nam trấn thủ bên trong doanh trại lúc này liền xong ra khỏi doanh trại và truy kích quân Hoàng Dực để bảo vệ đoàn xe lương thực đang tiến đến.



Ngay khi mọi sự tập trung đều dồn về khu vực phía nam doanh trại thì tại khu vực phía bắc doanh trại, kỵ binh của Triệt Kiêu lặng lẻ xuất hiện và tập kích ngay cổng bắc của doanh trại – nơi đang có lực lượng phòng thủ mỏng do quân Hồ Nam đã dồn hết sự chú ý vào khu vực phía nam doanh trại.

Kỵ binh do Triệt Kiêu dẫn đầu nhanh chóng làm chủ khu vực cổng vào doanh trại và từ đó tiến hành đốt phá tất cả liều, trướng cùng với xe lương thực trên đường đi của họ khiên cho quân Hồ Nam trấn thủ tại doanh trại rơi vào thế khó khăn vô cùng



Dưới tình hình doanh trại của quân Hồ Nam đang dần dần bị chìm trong ánh lửa, cánh cổng thành tại bờ phía nam của Khánh Lô thành mở ra và từ đó quân phòng thủ trang thành tràng ra

-Khốn nạn lũ chó Phong Huy! Dám cắn lén bọn ta à

Tên chỉ huy dẫn đầu quân Hồ Nam đang lao ra từ trong thành tức giận thét to



Kỵ binh cùng bộ binh đến từ Khánh Lô thành nhanh chóng vượt qua cổng bắc của khu doanh trại và tiến thẳng về phía đuôi sau của kỵ binh Triệt Kiêu.

Nhận thấy địch đã tiến qua cổng, Triệt Kiêu ra lệnh cho quân lính ngưng việc đốt phá và chỉ tập trung hướng về công phía nam của doanh trại.

Do không còn tiến hành đốt phá và bỏ mặc đám bộ binh Hồ Nam phỏng thủ bên trong doanh trại, kỵ binh của Triệt Kiêu nhanh chóng nới dài khoảng cách giữa họ và quân Hồ Nam tiến đến từ Khánh Lô thành rồi tạo thành một mũi tên nhọn mà đâm thẳng vào hoàng phòng thủ của quân địch tại khu vực phía nam rồi hướng thẳng về phía cổng nam doanh trại



Mặt phía bắc của Khánh Lo thành, cả một vùng trời u tối lúc này đã sang rực lên bởi ánh đuốc của hai vạn quân khiến cho quân Hồ Nam đang canh gác trên tường thành bị dọa cho xanh hết cả mặt mũi vì chính quân phòng thủ trong thành đã ra tiếp viện cho khu vực doanh trại phía nam. Tổng quân phòng thủ trong thành lúc này chỉ có khoảng hai nghìn người và đa số đều tập trung tại khu bờ thành phía nam

-Nhanh lên! Nhanh lên!

Đồng Lăng vừa ngồi trên lưng ngựa vừa hối thúc bộ binh phía sau mang thang đã được chuẩn bị sẳn từ trước và dựng lên trên tường thành.

Do số lượng quân phòng thủ tại mặt phía bắc rất ít nên lượng cung tên bắn ra từ trên tường thành không nhiều và không gay ra thiệt hại nào đáng kể nên toàn bộ quân Bạch Binh đều hỏa tốc tiếp cận tường thành vào leo lên.



Xẹt

-A!

Một nhát chém ngang mặt, tên lính Hồ Nam đang đứng chắn tại một gốc tường thành bị chém ngã và ngay sau đó, Đồng Lăng liền lao tới và đứng trên tường thành với sau lưng cô là rất nhiều bộ binh cũng đang leo lên thang và nhảy lên trên tường thành.

-Giết hết bọn chúng!

Đồng Lăng nhanh chóng ra lệnh và tất cả bộ binh có trên tường thành liền theo sau cô mà tỏa ra khắp nơi trên bờ thành phía bắc.



Quân từ ba bờ thành còn lại nhanh chóng di chuyển đến bờ thành phía bắc nhưng khi họ đến nơi thì mọi chuyện đã quá trễ. Gần một vạn quân Bạch Binh đã tràng vào tường thành, cửa thành phía bắc cũng đã mở và tại các chốt điểm để chiếm lại tường thành đã có mặt Bạch Binh.

Với lợi thế về số lượng áp đảo, Bạch Binh nhanh chong tiến hành lợi dụng những ngỏ hẻm, khu phố không có quân Hồ Nam rồi tiến hành bao vây tiêu diệt hết toàn bộ quân Hồ Nam trong thành và tiến lên làm chủ cả tòa thành.

Khánh Lô thành trở về tay Phong Huy quốc.



Về phần hai cánh kỵ binh của Hoàng Dực và Triệt Kiêu.

Hoàng Dực sau khi phát hiện có truy binh phía sau thì đã tiến hành nhử cho truy binh tiến xa khỏi khu vực cổng doanh trại phía nam để tạo đường thoát cho toán kỵ binh của Triệt Kiêu phía sau và đúng như kế hoạch, toán kỵ binh của Triệt Kiêu nhanh chóng lợi dụng lỗ hổng đó mà tiến hành lao ra khỏi doanh trại của quân Hồ Nam.

Sau khi đã hoàng thành việc gây sự chú ý của quân Hồ Nam bên trong Khánh Lô thành, cả hai cánh kỵ binh của Hoàng Dực và Triệt Kiêu liền rút vào trong cánh rung phía tây trước sự ngỡ ngàng và của quân Hồ Nam khi Khánh Lô thành đã bị quân Phong Huy tái chiếm.

Ngay sau đó, hai toán kỵ binh nhánh chóng hợp lại và tiến vào Khánh Lô thành dưới sự bảo vệ của bộ binh trên thành



Kết thúc chiến dịch ngắn, bộ binh của Bạch Binh thiệt hại gần ba trăm người do quân số áp đảo và chiến được Khánh Lô thành.

Vế phần quân Hồ Nam thì bị mất hoàn toàn hai nghìn quân phòng thủ bên trong thành cùng với quân bị thiệt hại do bị đột kích khiến tổng quân thiệt hại lên đến hơn ba nghìn quân. Số quân Hồ Nam còn lại là khoảng gần bảy nghìn quân và chúng tiến hành xây dụng lại khu vực doạnh trại phía nam Khánh Lô thành rồi đống quân tại đó.

Về mặt thiệt hại nặng nhất có lẽ là toán kỵ binh của Triệt Kiêu do phải xong pha thẳng vào trong doạnh trại địch và hỏa tốc xong ra ngoài qua lớp phòng thủ phía nam doanh trại nên từ quân số một ngàn người nay còn lại khoảng sáu trăm và thiệt hại bốn trăm người