Chương 70: Long Thiên Tự

Du Giới

Chương 70: Long Thiên Tự

-Hài … thôi thì chuyện cũng đã thành ra vậy, hay ta và mi nói chuyện một tí để giải quyết chuyện này đi

Trầm Khung sau khi thành công trong việc làm lung lay con rồng béo thì liền chuyển sang thái độ dịu dàng hơn để nhằm biến hắn thành người hoàn toàn nắm thế chủ động trong cuộc trò chuyện này.

Có thể nói, từ đầu đến giờ đều duy nhất mà Trầm Khung cố gắng đạt được đó chính là nằm hoàn toàn nắm hết thế chủ động về phía mình và đánh đồng vị trí giữa hắn với con rồng béo. Bằng cách nào nghĩ ra và làm được điều đó thì nó thuộc về khả năng của cá nhân nhưng ta có thể nói rằng lợi ích của việc này là vô cùng lớn. Nó sẽ khiến cuộc trò chuyện trở nên tự nhiên hơn, thiết thực và mang độ tin cậy cao hơn

Cây gậy đã đánh xuống xong, Trầm Khung giờ phả nhả ra củ cà rốt vì hắn cần phải duy trì trạng thái cân bằng trong suy nghĩ và vị thế giữa hắn và con rồng. Không thể ai cao hơn ai vì đều đó sẽ làm quan hệ giữa hắn và con rồng sẽ có xu hướng tệ hơn trong tương lai.

Chính bản thân Trầm Khung cũng không biết làm cách để đưa con rồng ra khỏi thế giới đen tôi này nên có thể nói con rồng béo trắng sẽ ở trong nơi này một thời gian dài hay nói cách khác là giữa Trầm Khung và con rồng có thể gọi là "cộng sinh".

Con rồng cần hỏa năng bên trong thế giới đen tối này và hắn cần những gì mà nó biết.

-…

Con rồng đang bối rối thì chợt nghe Trầm Khung thay đổi giọng điệu thì liền im lặng nhìn hắn như muốn nhìn ra từ trong hắn điều gì đó.

-Nhìn ta thế làm gì … ta và mi đều có vấn đề của riêng mình. Mi thì không thoát được nơi này và tất nhiên cũng không có cách. Mà ta thì đối với mấy chuyện lai mù mịt …

Nói đến đây Trầm Khung để ý thấy trạng thái của con rồng đã tốt hơn và trong như đang lắng nghe hắn nên Trầm Khung nói tiếp

-Giờ ta có đề nghĩ thế này … từ giờ cho đến lúc tìm được cách để đưa mi ra ngoài thì ngươi có thể hấp thụ thoải mái hỏa năng từ ta hay làm gì ngươi thích và ngược lại thì mi sẽ giúp ta giải đáp những thắc mắc của mình … tất nhiên là trong hiểu biết của mi! Ta không ép điều đó. Trao đổi công bằng. Mi thấy sao?

Nghe xong nhưng gì Trầm Khung nói, con rồng đưa một ánh mắt khó hiểu nhìn hắn và nói

-Ngươi chấp nhận điều đó sao? Ta nghe ra như ta hoàn toàn là ngươi có lợi trong vụ việc này

Trầm Khung nghe câu này thì xem như là hắn đã kết thúc vụ "làm quen" ngoài ý muốn này rồi. Job Done! Giờ hắn cứ dẫn dắt nó đến một cái kết thúc đẹp thôi

Trầm Khung mỉm cười và từ từ đưa tay phải về phía con rồng nói

-Mi có thứ mi muốn, ta có thứ ta cần! Cả hai đều có lợi … Mi thấy sao?

-Ngươi sẽ không dùng thanh kiếm kia dọa ta chứ?

Con rồng nhìn về phía thanh kiếm đang lơ lủng phía sau Trầm Khung

-Tất nhiên không rồi!

Trầm Khung vừa mỉm cười vừa trả lời

-Nếu ngươi đã quyết định thế … ta đồng ý!

Con rồng cuối cùng cũng đưa ra quyết định và đưa cánh phải của nó chạm vào tay Trầm Khung.

-Ta tên là Trầm Khung! Rất vui được làm quen

Trầm Khung nhận cáp chạm từ cánh của con rồng thì vui vẻ nói

-Ta tên là Long Thiên Tự …

Con rồng béo thấy Trầm Khung chủ động thế thì cũng tự nêu tên mình ra

"Họ Long? Whoa! Đúng chuẩn rồng luôn"

Trầm Khung nghe hết tên của con rồng béo xong thì thầm tự giật mình vì rồng thì mang họ Long nên hắn cũng nghi ngờ là heo thì họ Trư còn chó thì họ Cẩu nhĩ?



-Vậy ý của chú là chỉ cần quả "mặt trời" này biến mất bằng cách làm nó tiêu hết hỏa năng thì mọi chuyện sẽ ổn à?

Trầm Khung và Long Thiên Tự cùng nhìn về phía "mặt trời" to lớn đang lặng im xoay tròn bên trong thế giới đen tôi mà nói

-Không thể!

Long Thiên Tự thẳng thừng trả lời làm Trầm Khung phải thở dài mà nhìn sang vì sau khi nghe con rồng béo kia nói sơ thì hắn lại cảm thấy vấn đề của hắn còn phức tạp hơn hắn tưởng rất nhiều

-Còn chuyện gì nữa?

Long Thiên Tự liếc nhìn Trầm Khung một cái và nói

-Không chỉ hỏa năng. Bên trong đây ta có thể cảm thấy được khí tức nồng đậm của ngũ hành lực. Nhưng vị trí của bốn nguyên tố còn lại thì ta không cách nào nhìn ra được. Nên có thể nói vấn đề của ngươi chỉ được giải quyết khi nơi đây không còn khí tức của bất kỳ nguyên tố nào nữa … nhưng tất nhiên là chỉ là phán đoán vì ta cũng không đủ kiến thức để giải thích được hiện tượng này.

Trầm Khung nghe vậy thì thở một hơi thật dài rồi hỏi tiếp

-Vậy kế tiếp ta nên làm sao đây?

-Chả phải ta nói cách tốt nhất để giải quyết vấn đề là làm tiêu hao hết tất cả nguyên lực của từng nguyên tố ngũ hành sao? Nên tất nhiên chuyện tiếp theo là tìm cách làm tiêu hao hết hảo lực trước rồi.

Nghe đến đây, Trầm Khung nhìn vào Long Thiên Tự và nói

-Ta trong ngươi tướng tá béo tốt thế này xem ra là ăn cũng rất khá đó. Cứ tiếp tục phát huy nha

Long Thiên Tự nghe vậy thì lập tức lường Trầm Khung một cái và nói

-Ta là hấp thụ một phần nhưng ngươi cũng phải góp 1 phần nếu không thì với tốc độ này phải mất vài trăm năm là ít đấy.

-VÀI TRĂM NĂM? … đừng đùa

Trầm Khung nghe con số vài trăm năm thì đã khiếp đảm không thôi mà than.

-Nếu như ta không bị thế giới này giới hạn thì với bước phát triển của mình, ta có thể nhanh chống giúp ngươi làm chuyện đó nhưng vấn đề là thế giới này ta có cảm giác như bị rất nhiều sự trói buộc khiến cho ta dù có rất nhiều nguyên lực tinh thuần để hấp thụ nhưng vẫn khó lòng hấp thụ một cách thoải mái cũng như tiếp tục phát triển thêm

-Bị gò bó?

-Ta tạm cũng không thể rõ nguyên nhân nên chỉ còn cách trông cậy vào ngươi xem mọi chuyện có thay đổi được không

-Vào ta...?

Trầm Khung tính là đang muốn nhờ vào con rồng béo trắng này để giúp hắn giải quyết vấn đề nhưng nói một hồi thế nào lại là hắn phải giải quyết

-Chứ ngươi nghĩ là ngươi sẽ được ngồi chơi xơi nước à? Ta nói thì ngươi nghĩ là mọi chuyện đơn giả như thế à? Ngươi nghĩ ta không có nguyên hiểm gì sao? Ta nói cho ngươi biết là mỗi lần ta đột phát giới hạn để trở nên mạnh hơn thỉ cũng có vô vàn hiểm nguy mà có khi ta có thể chết cũng không chừng … ta nói cho ngươi hay! Ngươi muốn có tia hi vọng trở về thì tốt nhất là ta và ngươi cùng nhau phối hợp để ứng phó với những nguy cơ trong tương lai

Trầm Khung không ngờ là hắn nói có hai chữ thôi mà con rồng trắng béo kia trong như giận đến gần hóa đỏ cả lên mà la ó om sòm làm hắn cũng nhất thời ứ họng. Phải khó khắn lắm hắn mới nặng ra một câu

-Ngươi trong ta thì làm gì được?

Long Thiên Tự quay lại nhìn Trầm Khung rồi chỉ chỉ vào hắn và nói

-Với cái cơ thể này thì ngươi làm được kha khá việc đó

-Cơ thể này?

Trầm Khung tự chỉ vào cái cơ thể trong bộ vét mày đen với cái cà –vạt màu hường mà gặng hỏi ngược lại

-Phải! Đừng nói với ta là ngươi đã quên hết chuyện đã xảy ra vơi cơ thể của ngươi từ khi mọi chuyện mới bắt đầu nhé. Đó là mấu chốt ấy

Nghe đến đây, Trầm Khung tự nhớ lại những chuyện đã qua và hắn nghĩ là con rồng béo đang ám chỉ việc cơ thể hắn nhém bị thiêu thành tro.

-Nhớ rồi đúng không! Ta có thể nói là không nhờ có sự kiện đó thì ngươi đã không thể đứng đây mà nói chuyện với ta vì người đã chết từ lâu rồi.

-Nếu không vướng phải mấy vụ này thì chính là anh đây an nhàn mà sống ấy chứ

Trầm Khung nghe Long Thiên Tự khẳng định cứ một cách chắc nịt như thế thì cũng tự hậm hực mà nói

-Thế sự chính là không thể lường trước được. Tỉ như ngày đó đáng ra ngươi sẽ ngồi nhà chơi game thì lại tự dung nổi hứng mà ra ngoài ngắm cảnh rồi cũng bị đâm đó thôi.

Long Thiên Tự thấy Trầm Khung như vậy thì cũng không khách sao mà mốc lại hắn một câu khiến Trầm Khung hai mắt khép hí lại mà nhìn con rồng béo

-Thôi vào chính sự đi!

Long Thiên Tự thấy Trầm Khung nhìn nó như thế thì cũng rùng mình mà chuyển sang chủ đề khác và nói tiếp

-Sau vụ ngươi nhém bị thiêu chết, cơ thể ngươi đã tồn tại linh khí bên trong với mực độ cao và cũng nhờ thế mà làm biến đổi toàn bộ của thể của ngươi mà điển hình là sức khỏe và các giác quang.

Nghe đến đây, Trầm Khung chợt lờ lợ cảm thấy gì đó và vui vẻ nói

-Có phải ý của ngươi là ta đây rất đặc biệt không?

Long Thiên Tự nghe Trầm Khung nói thế thì liền tới phiên nó nhìn Trầm bằng đôi mắt ti hí và nói

-Có rất nhiều hư nguyên làm được chuyện này

Mặc dù câu nói của Long Thiên Tự khá giống một gáo nước tạt vào mặt Trầm Khung nhưng nhìn chung thì hắn vẫn còn rất hào hứng vì quang niệm đặc biệt của Long Thiên Tự và của Trầm Khung là khác nhau

-Thứ này có thể giúp hư nguyên thành chân nguyên như ngươi không?

Trầm Khung hào hứng hỏi

-Rất tiết là chưa nghe thấy chuyện đó bao giờ vì việc hư nguyên có thể thoát khỏi quy luật của thế giới là vô cùng khó khăn mà có thể nói là không thể được.

Dù Trầm Khung trong rất hào hứng như Long Thiên Tự thì vẫn chính là hí hai mắt mà nhìn hắn

-Thật thế sao?

Trầm Khung lúc này đột nhiên tỏ ra nghiêm túc nhìn Long Thiên Tự như thể hắn đang biết chuyện gì đó và nói

-Đừng có gạt ta! Chả phải chính ngươi nói là tồn tại vô số thế giới khác nhau và ngươi còn nhỏ nên không biết nhiều sao? Sao giờ ngươi lại quả quyết như thế? Gạt ta à?

Long Thiên Tự lúc này chính là bị Trầm Khung nói trúng tim đen vì bản chất là chân nguyên rất xem thường hư nguyên nên nó thấy Trầm Khung cao hứng thì liền không vui mà tạt cho hắn mấy gáo nước lạnh nhưng nào ngờ tên này lại "thông minh hơn mình tưởng" và bắt bẻ được nó làm nó cũng không còn giữ được dáng vẻ như lúc nãy mà lắp bắp nói

-Ta … chắc … là vậy...

-Ừm...

Nhìn thấy con rồng béo bị mình làm cho "té đài", Trầm Khung không khỏi cao hứng mà giả bộ vừa nhắm mắt và vừa khoanh tay gật gù cái đầu như thế là công nhận là Long Thiên Tự nói đúng để trêu nó.

Long Thiên Tự biết là Trầm Khung đang trêu nó nên cũng quay đầu nhìn chỗ khác mà xem như không thấy gì