Chương 59: Đột kích

Du Giới

Chương 59: Đột kích

-Tình hình hiện giờ rất là nguy cấp và ta đã cho người truyền tin đến Phong Huy Đế và cũng như gởi thư yêu cầu viện trợ đến những nơi khác. Hiện do vấn đề thiếu thông tin nên trước mắt chúng ta cần phải xử lý cho tốt 20 vạn quân Hồ Nam tại nơi đây. Nếu có thể tiêu diệt hết bọn chúng thì là đó sẽ là một việc vô cùng tốt nhưng hiển nhiên việc đó khó mà có thể xảy ra khi kẻ cầm quân chính là Hưng Phong Đồ.

Nói đến đây, Thành Khắc dừng lại lấy hơi một chút và cũng như để mọi người có chút thời giản tự ổn định lại rồi ông nói tiếp.

-Nhưng may thay, chúng ta vẫn còn một cơ hội và nếu có thể hoàn thành tốt chuyện này thì việc tiêu diệt hoặc làm thiệt hai nghiêm trong 20 vạn quân địch không phải là không thể

Sau một chút thời gian cho mọi người thư giản, Thành Khắc dùng một giọng điệu có phần như tự tin, có phần như "đây chính là ánh sáng trong bóng tối" để thấp lên hy vọng trong lòng mọi người.

-Bức thư của Công Chúa gởi cho ta ngoài việc báo tin về cánh quân tiếp theo của địch ra thì còn có một thông tin khác đó chính là kế hoạch tái chiếm lại Khánh Lô thành. Công Chúa của chúng ta sẽ đích thân dẫn 3 vạn quân của mình bí mật theo cánh rừng phía Tây và tiến đánh nhằm tái chiếm lại Khánh Lô thành và cũng như cắt đứt nguồn viện trợ lương thực của địch.

-Khi kế hoạch này thành công, cánh quân của chúng ta sẽ bám sát cánh quân chủ lực của địch. Nếu chúng tấn công sâu vào thì ta lui về và có thể thì nhử chúng tấn công thành An Nhiên. Nếu chúng quay lại Khánh Lô thành thì ta sẽ bám theo ngay phía sau để tạo thành sức ép tại cả hai đầu.

-Do vấn đề về lương thực nên ta tin là chúng sẽ có quyết định rất sớm và ta tin là chúng sẽ chọn tái chiếm lại Khánh Lô thành.

Thành Khắc nói đến đây thì cũng như đã kết thúc hết cho việc hoạch định chiến lược đối phó với 20 vạn quân Hồ Nam. Trong tình thế chịu sức ép của cánh quân 30 vạn người tiếp theo, mọi người đều trong tư thế khẩn trương mà phân bố lại thế trận và cũng như tích cực giám sát động tĩnh của 14 vạn quân ở phía đối diện.



Rột rột rôt rột …

Trong màng đêm u tối bên trong khu rừng, những âm thanh rột rột vang lên như tiếng bước chân người dẫm lên trên lá khô mà phát ra. Nhìn về phía âm thanh phát ra, màng đêm bị đẩy lùi lại bởi ánh sáng phát ra từ những ánh đuốc trong tay những người lính trong trang phục quân Hồ Nam và phía sau lưng những người lính độ vài trăm mét là khu vực bìa rừng nơi cánh quân của Trung Lân đang đống quân.

-Tao nghe nói mấy cánh quân do thám phái đi lúc sáng đã phải chịu tổn thất rất nặng và tao nghe đồn là có vài tên gần như bị phát điên lên vậy

Một người lính vừa đi vừa cằm đuốc nói

-Có chuyện đó sao? Chúng ta lúc này là đi đánh trận chứ có phải đi thám hiểm gì đâu mà ghê vậy?

Một tên lính khác trong vẻ ngạc nhiên nói

-Tao còn nghe nói là con số thiệt hại lên đến quá nghìn người đấy

Một tên lính khác lên tiếng khiến tên lính lúc nảy liền giạt mình mà nói

-Đùa hoài ba! Đi do thám thôi mà chết cả nghìn người? Giao tranh trực diện à?

-Không không đùa đâu! Thật đấy, tao còn nghe đồn là tướng quân Trung Lân đã nổi trận lôi đình khi nghe báo cáo về thương vong kia mà

Tên lính vừa nói xong liền lên tiếng khẳng định và cứ thế một nhóm lính độ hai mươi người xuyên qua lớp rừng cây mà tiến về phía ngọn đồi cách đó không xa nơi có đóng một trạm gác với vài cái tháp canh được dựng lên trong buổi sáng.

-Này! Thay ca đê~~~

Tên lính đi đầu vừa đưa tay vẩy và vừa hô to về phía tên lính đang đứng tựa vào cột trên tháp canh.

-Này này! Ê ê …

Nhưng khi thấy tên lính không có phản ứng gì thì người này liền dùng hai tay để vẩy và hét to hơn.

-Ơ hay? Tên kia bị điếc à?

Ngươi này sau khi la hét mệt cả hơi thì liền vừa thở dóc vừa rủa

-Có gì đó không đúng!

Một tên lính khác sau khi quan sát kỷ lại thì như nhận ra điều gì đó khác thường.

Tư thế mà tên lính đang đứng gác trên tháp dường như có chút khác thường. Trong có vẻ như tên này không phải tựa vào cột mà là như ngã vào cột thì đúng hơn. Quan sát thêm một chút, tên lính này di chuyển sang một vị trí khác và điều hắn thấy được khiến tròng mắt của hắn căn ra. Cuối cùng thì hắn cũng đã hiểu vì sao rồi, đơn giản là tên lính kia bị một mủi tên bắn xuyên qua cổ họng và cấm vào cột nên mới khiến hắn có cái tư thế ngã người tựa cột kỳ lạ như vậy.

Phát hiện ra sự thật, tên lính nhanh chóng quay lại phía đội lính và há miệng la lớn nhưng tiếng la còn chưa kịp vang lên thì một mủi tên đã cấm vào đầu hắn và xuyên qua đầu hắn ngay tại vị trí huyệt thái dương. Tên lính không phát ra được âm thanh gì và cũng đồng thời trong tư thế mắt mở to như lúc vừa phát hiện ra sự thật và cứ thế mà ngã xuống đất

Bịch

Tên lính nặng nề ngã xuống khiến những tên lính bên cạnh nhìn sang và khi thấy thi thể của đồng đội vừa rồi còn lên nói chuyện với mình thì ai nấy cũng hoảng sợ và rút vũ khí ra

Ầm ầm ầm ầm...

Nhưng khi chúng vừa lấy vũ khí ra thì liền có những âm thanh ồn ào vang lên và trước mắt chúng là một đàn kỵ binh đang tràng từ trên đồi xuống

-Nh…nhanh bắn tín hiệu!

Tên trong có vẻ như là đội trưởng lúc này vừa rung vừa ra lệnh cho đồng đội bắn tín hiệu.

Tên lính đường như có trách nhiệm bắn tín hiệu lúc này liền lục đục chuẩn bị thì một mủi tên đã cấm vào đầu hắn khiến hắn ngã ngửa ra đất

-Hả!?

Tên đội trưởng nghe tiếng như có người ngã thì liền nhìn lại và khi thấy thi thể tên lính có trách nhiệm bắn tín hiệu thì liền tối cả mặt lại

Ầm ầm ầm ầm …

Tiếng kỵ binh lao đến như tiếng sấm, tên đội trưởng lúc này từ từ nhìn lại và thứ duy nhất hắn thấy chính là một vệt sáng chém ngang qua khiến tầm nhìn của hắn ngã ngược ra phía sau và lăng trên đất.



Bên ngoài bìa rừng

Ầm ầm ầm …

Vài tên lính đang vừa đứng gác và vừa tán dóc với nhau bên cạnh một dãy dài hàng rào chóng kỵ binh chạy dọc theo bìa rừng thì đột nhiên nghe được tiếng ồn phát ra từ phía khu rừng và chúng liền khó hiểu nhìn sang vì bên trong khu rừng đã có lính canh gác thì khi có chuyện gì là đã có tín hiệu cảnh báo rồi mới đúng.

Vèo vèo vèo

Ngay khi bọn lính nhìn sang thì ngay lập tức có những mủi tên lao về phía chúng khiến vài tên bị trúng tên và chết ngay lập tức. Vài tên còn sót lại thì như bối rối chưa biết phải làm sao thì đã có những bóng đen lao đến, nhảy qua lớp rào chắn và bổ thẳng đao về phía chúng.

Nhanh chóng dọn dẹp xong đám lính, những người áo đen lập tức tiến hành dọn hết lớp rào chắn tại khu vực này.

Ngay sau khi lớp rào chắn được dọn xong thì cũng là lúc toán kỵ binh do Tử Hàn Hoa dẫn đầu lao ra khỏi cánh rừng và hướng về phía phần rào chắn đã được dọn đi.

Tử Hàn Hoa nhóm cao người về phía trước ngựa và hướng kiếm về phía doanh trại quân Hồ Nam và hét to

-Đốt trụi những gì chúng ta nhìn thấy! Dẫm nát tên nào dám cản đường chúng ta! Tất cả! CÙNG TA LÊN

-Ô~~~ …

Hưởng ứng theo lời kêu gọi của Tử Hàn Hoa, hàng ngàn kỵ binh phía sau lập tức ho hét và lao về phía doanh trại của quân Hồ Nam.

Ầm ầm ầm ầm …

-Á!

-Địch tấn công! A

-Có địch! A

Ken ken ken ken ken …

Như một trận lũ quét đột ngột ồ tới, cánh kỵ binh của Tử Hàn Hoa nhanh chóng lướt qua những căn liều trại và bỏ lại sau lưng xác người, lửa cháy cùng tro tàn. Nhưng đồng thời cũng từ đó mà phát ra những tiếng động lớn làm tất cả quân Hồ Nam trong khu vực như nhận ra được điều gì đó và ngay sau đó tiếng kẻng bảo động nhanh chóng vang lên khắp cả một vùng đất trời.

Tử Hàn Hoa lúc này một tay cằm chặc dây cương ngựa và tay còn lại nắm chặc thanh kiếm đã gướm đầy máu, đôi con ngươi đỏ tươi một màu như là máu của cô đưa nhìn về phía khung cảnh doanh trại địch tại các hướng khác nhau trong khi phía trước cô đã có kỵ binh chắn ngang.

Nhìn một lúc, Tử Hàn Hoa đột ngột nhìn xuống phía trước mặt mình và vung kiếm chém lấy một tên lính may mắn sót lại qua đợt càn quét của kỵ binh trước mặt cô và đồng thời cô thét to

-Tất cả rẻ sang cánh phải! Địch tại cánh trái đã có động tịnh

Và y như hiệu lệnh của Tử Hàn Hoa, toán kỵ binh của cô đang lao thẳng xuyên qua các liều trướng của quân Hồ Nam thì liền nhanh chóng rẻ sang cánh phải và đó cũng là hướng thẳng tiến về phía Khánh Lô thành. Nhưng trước đó thì toán kỵ binh của cô phải băng qua lớp lớp liều trại phía trước nữa thì mới có thể có được khoảng đất tróng mà an toàn đi về Khánh Lô thành.