Dị Thực

Mâu Thuẫn

Mâu Thuẫn

Thiên Trung Kinh cảm thấy rất không hài lòng về Thanh Dương, thân là người nắm giữ vận mệnh của toàn nhân loại nhưng có vẻ Thanh Dương cũng không đem nhân loại xem như điều gì to tát. Hắn giết người đầu tiên có thể giải thích được rằng đó là do Thực Thần Thú điều khiển và nhờ hành động đó thiên khí mới trở lại. Về tình về lý thì có thể bỏ qua, thế nhưng sau khi nhận biết rõ mọi thứ, hắn thế mà vẫn đi săn giết nhân loại, hắn không chọn con đường có vẻ tươi sáng vinh quang của thần cũng k an ổn tu luyện làm nhân mà chọn cách phát triển nguy hiểm, man rợ của ma thần. Hắn cứ thế gây nên những vụ thảm án to nhỏ, hắc khí bao quanh hắn ngày càng nhiều, Thiên Trung Kính thậm chí không còn nhận ra đây là kẻ được mình lựa chọn nữa rồi, hắn nhìn qua không khác gì một ác ma thực sự.

"Dương, ta nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, hãy trân trọng và bảo vệ nhân loại, hãy dẫn đạo họ đến với sức mạnh, ban cho họ khả năng tự vệ. Ta không có kêu ngươi đưa họ vào hố sâu của sợ hãi, cứ đà này ma thần chưa đến thế giới đã bị ngươi chơi hỏng rồi, ngươi có còn biết nghe lời không hả?", Thiên Trung Kính tức giận phàn nàn, trong mắt hắn Thanh Dương giờ đây không khác gì một đứa trẻ ngang bướng, thực sự muốn dùng đòn roi để dạy dỗ ghê gớm.

Thanh Dương thực sự rất phiền lòng, hắn vốn cũng không cha, sống với hắn chỉ có mẹ già. Mẹ hắn ra đi thì niềm tin của hắn vào thế giới này cũng mất. Đến khi bản thân mang bệnh hắn càng thất vọng nhiều hơn về cuộc sống này, con người xung quanh làm hắn ghê sợ. Bỗng nhiên đùng một cái có người xuất hiện và nói hắn chính là chúa cứu thế, phải ra sức bảo vệ nhân loại.

Không phải là đùa chứ? Tại sao hắn phải làm như vậy? Theo hắn thấy, Thiên Trung Kính cái tên này ép hắn làm như vậy chỉ là vì muốn lấp đi sự trống vắng vô lực của bản thân mà thôi. Thiên Nhân Tộc của hắn đã diệt, bản thân hắn lại vô lực phản kháng không thể trả thù nên mới muốn dùng chính sức mạnh của kẻ thù tiêu diệt kẻ thù mà thôi. Hắn có lẻ là muốn lợi dụng Thực Thần Thú – kẻ trực tiếp tiêu diệt Thiên Nhân Tộc, đến đối kháng với Thần Ma – đám đẩy tay đưa đến sự tận diệt. Nhân tộc chỉ là thứ vô tình được lôi vào giúp hắn hoàn thành ước vọng trả thù mà thôi, chỉ cần 2 bên đều diệt, hắn cùng xem như đạt được ước nguyện. Nhân Tộc nếu sống sót thì hắn cũng rất vui lòng xây dựng lại Thiên Nhân Tộc từ đó, nếu chẳng may có chết hết thì cũng không sao cả, hiện tại thiên khí tràn ngập nhân gian, hắn có thừa thời gian mà tạo ra một tộc mới thay vào.

Với suy nghĩ đó, Thanh Dương tất nhiên sẽ không đem lời của Thiên Trung Kính đặt ở trong đầu, thậm chí hắn còn cảm thấy rất bực mình, khi không lại rước về một cái thích làm cha người khác. Suốt ngày la mắng chỉ đạo, ai có hứng thú thì đi mà làm theo, hắn không rảnh.

"Câm miệng đi, ngươi là cha của ta hay sao? Ra lệnh cho ai vậy, ngươi thích thì tự đi mà bảo vệ, tự đi mà dẫn đạo. Ta không rảnh. Thật khốn nạn, Thiên Nhân thì ngon lắm sao, đừng có mà làm cha người khác".

Dứt lời, Thanh Dương đóng sầm cửa lại bước ra, bỏ lại Thiên Trung Kính một mặt ngơ ngác. Hắn cảm thấy bản thân bị xúc phạm, đường đường Kính Tiên lại bị tên phàm nhân này chửi mắng. Hắn muốn cho Thanh Dương một bài học, nhưng cuối cùng vẫn nén được, hắn cảm thấy không đáng, dù là ai đi chăng nữa thì cũng không muốn thành con rối cho người ta điều khiển. Hắn có lẻ đã quá nôn nóng nên không để tâm đến cảm xúc của Thanh Dương. Hắn khẽ thở dài, đôi tay khẽ vuốt hai mi mắt đầy mỏi mệt, hắn đã chờ quá lâu.

"Thôi vậy, đành cho nó thêm chút thời gian, trách nhiệm to lớn này không phải ai cũng gánh vác được".

Nghĩ nghĩ một lúc, hắn thầm đưa ra quyết định.

"Có lẻ, ta nên có một kế hoạch dự phòng. Không nên đặt cược tất cả vào một nhân tố không ổn định như hắn được".

Nói đoạn, hắn dần tan biến như làn sương bên trong tấm kính, mặt kính dần trở nên bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra........
"Kid, hôm nay chúng ta sẽ chọn mục tiêu ở đâu nào? Ta phải nói thật, xe bus không phải là phương tiện quá tốt để di chuyển, ngươi không cảm thấy việc xuất hiện liên tiếp với cách ăn mặc kín mít trên những chuyến xe đi ngang qua địa điểm gần hiện trường vụ án là rất đáng nghi sao?"

Ngẫm nghĩ một chút, Ed quyết định nói ra kiến nghị cảu mình:

"Thay vì đi lung tung gây những vụ nhỏ, hay là ngươi chuyên tâm làm một vụ lớn và ra sức hơn vào tu luyện xem. Ngươi đã gàn hoàn thành xong Thiên Ma Khí bao trùm rồi, có thể nếm thử luyện tập Ma Ảnh Bộ Pháp hay cao hơn là Thiên Ma Thân nha, lúc đó cũng sẽ không còn lo việc di chuyển nữa".

Thanh Dương sao mà lại không muốn cơ chứ, nhưng tu luyện không có ai chỉ dạy, cũng không có sách hướng dẫn thật không khác gì tự lần mò trong bóng đêm.
Ed chỉ có thể dùng những đoạn kí ức dứt quãng chỉ cho hắn những kiến thức cơ bản, còn lại đều là do hắn tự thân vận động. Thiên Trung Kính là Tiên Nhân, hắn không rành cách ma khí vận động và cũng không khuyến khích Thanh Dương đi con đường này nên chỉ ngoảnh mặt làm ngơ khi Thanh Dương nhờ vả.

Tuy khó khăn trùng trùng những Thanh Dương và Ed cũng tự rút ra được một chút tâm đắc và đúc kết được cơ sở tu luyện của vạn vật.

Theo hắn biết thì mỗi chủng tộc hấp thu một loại thiên khí khác nhau, nhưng Thực Thần Thú lại hấp thu được tất cả, nhờ đó nó cũng biết được một điều đó chính là... trên cơ bản thì khí nào thì cũng tu như vậy mà thôi, chỉ có điều sau giai đoạn hâp khí, mỗi tộc lại có những phương hướng tu luyện khác nhau.

Thần Ma sinh ra đã sở hữu sức mạnh mà Thiên Nhân Tộc ban cho và con đường của riêng mình. Chúng chỉ cần hấp thu thiên khí và tăng cường bản thân thần quyền.
Yêu Thú linh trí sơ khai, ngu si nhưng mạnh mẽ, thân thể to lớn, cơ bắp pháy triển. Chúng trực tiếp hấp thụ hỗn tạp thiên khí đưa vào thân thể, không khai phá tiềm năng mà bồi bổ cơ bắp. Chúng lấy tự thân mạnh mẽ vì tối cường, mỗi tầng thịt đều tràn ngập thiên khí, lấy thiên khí tuôn chảy qua thân trui rèn sức mạnh. Lực lượng, tốc độ, sức sống, dẻo dai của chúng đều rất biến thái. Thần Ma có thể dùng thần lực để tấn công chúng nhưng nếu đánh giáp lá cà, một Yêu Thú có thể treo lên đánh 3,4 cái Thần Ma.

Thiên Nhân Tộc tự thân yếu đuối nhưng đại não siêu cường, từ khi phát hiện ra cách hấp thu thiên khí, họ đã chia ra làm nhiều lưu phái tu luyện.

*Bắt chước hung thú cường hóa bản thân, săn giết hung thú uống máu ăn thịt, cuối cùng đạt đến Thiên Thú cảnh giới, lấy bản thân sức chống đối Thần Ma. Phương thức này do chính con lai của yêu thú và nhân loại phát minh ra. Họ có tố chất thân thể mạnh mẽ của hung thú và có trí thông minh của con người, trời sinh chính là tu thân cường giả.

*Tụ khí ngoại thể tạo nên khí tường, điều khiển khí tường hình thành muôn hình vạn trạng cách thức tiến công. Đây là phương thức do một vị thư sinh nghĩ ra, hắn tự thân yếu đuối, kinh mạch không thông, dẫn khí nhập thể thất bại kém chút bỏ mạng. Không chấp nhận số phận mà nghĩ ra cách tu luyện này, cuối cùng phát triển thành một phương thức được nhiều người ưu chuộng. Cách này không cần dấn thân quá sâu vào chiến trận, không cần vật lộn và ăn thịt hung thú, chỉ cần tinh thần đủ mạnh, ý chỉ kiên định, miệt mài tu luyện thì sẽ thành công. Điểm yếu chết người của nó là nếu khí tường bị phá thì bản thân cũng chỉ là một nhân loại yếu đuối mà thôi.

*Thức tỉnh dị năng, tiềm tu cầu đạo, chứng lên Tiên Thần. Đây là một phương pháp mà số ít người thực hiện được. Khi dân khí vào thân, những người này sẽ thức tỉnh một sức mạnh kì bí nào đó mà chỉ họ nắm giữ. Loại người này có thể tu thân thể cũng có thể rèn tinh thần nhưng mạnh mẽ nhất chính là cảm ngộ thiên địa khai phá tự thân dị năng. Tu đến cuối cùng chính là Tiên Nhân, nắm giữ tự thân thần quyền, nhục thân mạnh mẽ, sức mạnh đa chiều, đám người này chính là lực lượng mạnh nhất của nhân loại, mỗi vị Tiên Nhân đều có địa vị cao thượng, trân quý vô cùng. Kính Trung Tiên cũng chính là loại này, từ nhỏ thức tỉnh kính tượng ảo ảnh, sáng tạo gương soi, khai sáng Kính Tượng Thế Giới, đáng tiếc tuổi đời cũng không cao và bản ngã dị năng cũng khá gân gà trong chiến đấu nên cũng không mấy được trọng vọng.