Dị Thực

Ragnarok

Ragnarok

Thanh Dương thắc mắc lên tiếng:

"Như thế này thì chẳng phải Thần Ma hết đường sinh sống rồi hay sao? Vậy Thập Giới đâu? Thiên Nhân Tộc đâu? Tại sao ta chưa bao giờ nghe nói về họ? Còn nữa, ngươi ở đâu trong trận đại chiến này? Kính đại ca, không phải chỉ là vô danh tiểu tốt đấy chứ ( ̄ ▽  ̄) ".

Thiên Trung Kính như trầm mặc, có lẻ những cảnh tượng xa xôi này gợi lên những nỗi đau trong hắn. Hắn cứ thế đứng im lặng giữa không gian đưa mắt nhìn chằm chằm vào đám ma thần đang ăn chơi vui đùa đó, ánh mắt không chút dấu diếm sự cừu hận trào dâng........
Cuộc chiến đã bắt đầu, sự tham gia của Thực Thần Thú làm cán cân dần nghiêng, nó cứ thế băng ngang chiến trường, kết hợp với Tiên Nhân đánh chặn từng tên một, nó cứ thế cắn nuốt và trở nên mạnh mẽ hơn. Mọi sức mạnh của Thần Ma nó đều có thể vận dụng ra được, chỉ cần bị nó nuốt, bản nguyên thần quyền liền trực tiếp bị nó điều động.

Con người hân hoan trong chiến thắng mà không biết được một mối nguy to lớn hơn đang dần dần hình thành.

Thực Thần Thú càng ngày càng mạnh hơn, nó tận hưởng cảm giác vui vẻ mà cắn xé người khác, nó muốn ăn tất cả mọi thứ, tinh thần phản kháng ẩn dấu bên trong sức mạnh của Thần Ma khiến nó dần không kiểm soát được mình, nó, đã tấn công nhân loại.

Hương vị mới mẻ làm nó say mê. Nó được nhân loại tạo ra với mục đích chống lại Thần Ma nhưng nó không phải là một cỗ máy, nó là một sinh vật có trí thông minh và cảm xúc của riêng mình. Nó không thể mãi mãi phục vụ cho con người yếu đuối được. Cùng với sức mạnh, nó còn ăn cả cảm xúc tiêu cực của Thần Ma, ăn cả cái nhìn cao cao tại thượng. Nó cảm thấy nhân loại không xứng được làm chủ nhân của nó.

Nó len lén tấn công nhân loại, thịt của họ là thứ ngon nhất nó từng ăn qua, Thần Ma chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng nhưng bản thân nhân loại mới là đầu nguồn sản sinh thiên khí. Sức mạnh mà con người đem lại cho nó càng mạnh và gây nghiện hơn.

Người phát hiện ra sự khác thường của Thực Thần Thú chính là Thiên Trung Kính, người sáng tạo ra gương soi và khai phá nên Kính Tượng Thế Giới.

Kinh Tượng Thế Giới là một nơi kì lạ mà chỉ Thiên Trung Kính có thể đi vào, nó là thế giới phản chiếu qua những chiếc gương soi, nó là một không gian vô định hình cực rộng lớn, Thiên Trung Kính có thể ẩn mình vào trong đó và xuất hiện ở nơi có một chiếc gương bất kì.

Khi Thực Thần Thú tấn công nhân loại, tình cờ nó đã bị một chiếc gương ghi lại và điều đó đã đến mắt Thiên Trung Kính. Hắn đã lập tức bẩm báo việc này lên hội đồng, lý lẽ thuyết phục đã khiến mọi người đồng thuận và đưa đến một quyết định táo bạo.

Tiêu diệt Thực Thiên Thú bản thể và dẫn sức mạnh của nó vào trong nhân loại, biến nó thành cộng sinh thể với nhân loại. Con người cần sức mạnh của nó nhưng cũng cần khống chế được nó, chỉ cần tâm trí đủ vững, chủ thể có thể sử dụng sức mạnh Thực Thần để đối chọi Thần Ma mà cũng không lo hắn sẽ làm loạn.

Mọi chuyện ban đầu diễn ra khá suôn sẻ, lợi dụng Thần Ma công kích, nhân loại đã ghóp một tay vào tiêu diệt Thực Thần Thú.

Ba nguồn sức mạnh liên hợp là quá lớn và quá bất ngờ, Thú Thần bị tiêu diệt trong sự ngỡ ngàng của Thần Ma. Chính chúng cũng không hiểu vì sao nhân loại lại làm hành động đâm sau lưng đồng đội như vậy.

Thế nhưng tất cả đã đi đến hồi tận diệt khi hành động cấy ghép Thực Thần Thú và nhân loại diễn ra thất bại. Nó đã kiểm soát chủ thể và càng ngày càng điên loạn hơn.
Khác với nhân loại luôn tìm cách hòa hoãn làm dịu nó, Thần Ma xem đây là một cơ hội tốt, chúng hợp lực tất cả làm nên một hành động ngu xuẩn mà có lẻ nếu được chọn một lần nữa hẳn chúng sẽ tử hình công khai kẻ đưa ra ý kiến này.

Vận dụng sức mạnh của Thần Ma tạo lớp màng bao phủ Thập Tinh, câu thông Mặt Trời và vận dụng nó như một cái lò nhiệt thiêu đốt tất cả. Khi xong xuôi, chúng sẽ một lần nữa tạo ra nhân loại, tân nhân loại sẽ không có ký ức nào, chúng sẽ không phản kháng mà chỉ phục tùng mà thôi.

Kế hoạch ngu ngốc đó được diễn ra, như dự tính, Thập Tinh rơi vào hỗn loạn. Một phía phải đối mặt với Thực Thần Thú quấy phá khắp nơi, một bên phải chịu đựng sự bắn phá từ mọi phía của Thần Ma và kinh khủng nhất là bức xạ Mặt Trời đang hằng giờ thiêu đốt lên đại địa.

Nước biển bốc hơi, cây cối cháy sạch, người dân bình thường không sống sót nổi. Trong hoàn cảnh đó Thực Thần Thú đã làm một hành động không ai ngờ đến, nó ăn tất cả những người chết sau đó nó... muốn ăn cả Mặt Trời.

Hành động điên rồ đem lại hệ quả vô cùng to lớn, giây phút nó sử dụng vĩ lực của mình đâm thẳng vào tâm Mặt Trời, một vụ nổ khủng khiếp đã xảy ra, nó quét ngang tất cả, phá hủy hoàn toàn thập đại tinh hệ.

Mặt Trời cũng nhỏ đi trông thấy, vụ nổ đó đã làm kích thước của nó nhỏ đi mấy chục lần, tất cả năng lượng mất đi đều chuyển hóa thành năng lượng hủy diệt phá hủy thiên địa.

Khi tất cả lắng xuống, Thiên Nhân Tộc đã toàn diệt. Thần Ma thất thần khi nhận ra cơ thể của chúng đang dần tiêu biến, không có nhân loại cung cấp thiên khí, chúng không thể tiếp tục lớn mạnh nữa, chúng phải bắt đầu tự tiêu hóa sinh lực của bản thân.

Quá hoảng hốt chúng đã cùng nhau hợp sức tạo nên Thiên Ma Thế Giới, nói là giới nhưng nó giống hơn là một lồng giam. Nó cách biệt với mọi thứ, Thiên Ma bồi hồi nhận ra mình không thể nào sáng tạo ra Thiên Nhân Tộc. Bản thân chúng chỉ là sản phẩm tưởng tượng, chúng không thể sáng tạo ra chủ nhân của mình được.
Tất cả như đi vào trầm lặng, chúng quyết định chìm vào giấc ngủ và chờ đợi nhân loại một lần nữa được sinh ra. Cứ thế chờ đợi trăm triệu năm.

Nói đến Thiên Lam Tinh, nó xuất hiện là nhờ nỗ lực cuối cùng của Thiên Tổ - người mạnh nhất Thiên Nhân Tộc và là người may mắn sống sót sau tai nạn. Ngài đã hi sinh bản thân tạo nên một trường lực đủ lớn để kéo những mảnh vỡ gần đó đắp lại thành một hành tinh mới và hi vọng một ngày nào đó, nhân loại sẽ lại tiếp tục xuất hiện trên hành tinh này.

Cứ thế trôi qua, sau bao nhiêu năm tháng, những con người đầu tiên đã xuất hiện. Tiếc thay, những người này cũng không thể sản sinh thiên khí, tự nhiên môi trường cũng không xuất hiện linh khí, họ cứ thế tiến hóa mà không biết gì về quá khứ về khả năng tu luyện ẩn sâu trong mình.

Đến khi chiếc gương đầu tiên được con người sáng tạo ra, một lần nữa Thiên Trung Khí xuất hiện. Hắn sống sót sau tai nạn nhờ chui vào Kính Tượng Thế Giới, thế nhưng sau vụ đó, không còn sót lại một cái kính nào cho hắn thoát ra cả, hắn cứ thế lần mò trong bóng tối và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Hắn đã một lần nữa phục sinh, hắn không còn là một thiếu niên đầy hoài bão, bên trong hắn chỉ còn nỗi đau gần như vô hạn và khát vọng trả thù. Hắn muốn giết tất cả thần ma, hắn muốn phục sinh Thiên Nhân Tộc và quê hương của mình.

Thế nhưng, hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng nhiều hơn, mãi cho đến khi Thanh Dương hoàn thành hành động vĩ đại của mình, hắn cứ thế sống vất vưởng như người chết bên trong những tấm gương suốt mấy triệu năm.