Chương 57: Thiên thượng nhân gian

Đi Ngang Qua Thế Giới Sảng Văn Thuận Tay Cầm Lấy Nữ Chính

Chương 57: Thiên thượng nhân gian

Chương 57: Thiên thượng nhân gian

Ban đầu Hạ Duy dự định đơn thương độc mã, cùng lắm thì mua thêm thủy quân trên mạng, hắc Sầm Chung 3 ngày 7 đêm, không tin AUDI không đuổi người. Không ngờ đúng lúc gặp Lâm Thiên, còn gì vui sướng hơn châm dầu vào lửa đâu.

Nhìn dáng vẻ 'Sầm Chung mà không bị đánh một trận vụ này không để yên' của Lâm Thiên, Hạ Duy liền thoả mãn.

Không ngờ Sầm Chung đột nhiên cầm điện thoại đi đến trước mặt Hạ Duy, vẻ mặt thành khẩn nói:

"Giám đốc của chúng tôi muốn nói chuyện riêng với cậu..."

Hạ Duy nghe vậy có hơi hoài nghi, hắn không phải chủ xe, nói chuyện với hắn thì có ích gì? Là vì livestream sao?

"Alo?"

"Xin chào, tôi là Huỳnh Sắc Vi"

"???"

Này ai a? Rất nổi tiếng sao?

"Chuyện này qua điện thoại nói không rõ, có thể mời anh và bạn anh cùng ăn một bữa cơm để giải quyết không?"

Sắc Vi không dám bảo Sầm Chung đưa điện thoại cho Lâm Thiên. Đời trước hắn ta vô cùng cường thế, cô sợ mình mất bình tĩnh. Khi đối mặt không nói được thành lời, sẽ bị nhìn ra gì đó.

Cô sợ.

Đời trước từng gặp phải một hôn nhân sai lầm. Là Lâm Thiên đã giúp cô ly hôn, hắn còn giúp cô ngăn cản người chồng cũ vũ phu đến tìm phiền toái. Cô rất cảm kích hắn.

Đời trước, đã từng, cô xem hắn là ánh sáng cứu rỗi. Có thể che chở bảo hộ bản thân...

Không ngờ, cô chỉ là một trong những nàng kiều hắn tàng trong kim ốc. Ngày cô phát hiện ra, cũng là ngày hắn đứng trên đỉnh thế giới, đã không còn một ai, một thế lực nào có thể chống lại.

Những người phụ nữ lần lượt xuất hiện bên cạnh hắn, có thiên kim tiểu thư, có giáo hoa, có nữ cảnh, có người hoạt bát đáng yêu, có người lạnh lùng khí chất... Mà bản thân cô chỉ là người từng bị bạo lực gia đình.

Ngay cả nhan sắc làm cô tự tin từ trước đến giờ, so với hậu cung của hắn cũng không thể nổi bật. Về gia thế, chính mình thân cô thế cô, chỗ dựa duy nhất chỉ có hắn mà thôi. Hắn lại giống như hoàng đế, sớm chiều biến mất. Tuổi tác của cô lại càng lúc càng cao, đợi không nổi.

Ban đầu, cô trách hắn hoa tâm.

Về sau, cô trách mình xui xẻo.

Cuối cùng, lại trách ông trời bất công, mang đến hai người đàn ông phá hủy hết cuộc đời cô.

Ngày càng trở nên cô độc và trầm cảm, cô uống thuốc ngủ tự sát.

Mở mắt ra, trở lại hai ngày trước hôn lễ. Cô đá văng người đàn ông vũ phu, lợi dụng kiến thức tương lai và năng lực học tập của bản thân, từng bước trở thành giám đốc chi nhánh khu vực của AUDI.

Tiền bạc, tuổi trẻ, nhan sắc... Cô bây giờ cái gì cũng không thiếu, hoàn toàn có thể bắt đầu lại từ đầy. Duy chỉ có Lâm Thiên như một vết sẹo trong tâm trí, khiến cô không thể nào quên đi được.

Một ngày nào đó, hắn trở thành kẻ độc tài như trong kí ức, cô có thể thoát khỏi ma trảo sao? Vận mệnh có thể mang cô trở lại quá khứ, cũng có thể biến quá khứ thành thực tại, cô không thể không tin. Còn không bằng ra tay trước!.


Hạ Duy cho rằng Sắc Vi là đang muốn mua chuộc hắn, dù sao ai tỉnh táo cũng nhìn ra được, hắn đang châm ngòi thổi gió.

Lâm Thiên tỉnh táo sao? Hắn còn đang bi thương đau đớn bất lực buồn bã sầu khổ vì biểu hiện của Chu Thi Dao khi nãy. Trong đầu hắn giờ chỉ còn: Cô ấy có biết chuyện quản lý muốn hãm hại mình không? Cô ấy đành lòng nhìn mình bị thương sao? Cô ấy không phải là thích mình sao? Cô ấy ngay từ đầu là lừa dối mình à...

"Không có gì thương lượng hết, trừ phi Sầm Chung từ chức!" Hạ Duy nhíu mày ra vẻ tức giận nói.

Mục đích ngay từ đầu của hắn chỉ có nhiêu đó thôi.

"Được" Bên kia vẫn truyền đến âm thanh không lộ ra cảm xúc gì.

Hạ Duy "..."

Thật là tàn nhẫn, nói được liền được? Hắn không cần hùng hổ la lối khóc lóc rồi?

"Tôi nói từ chức là để ông ta cút khỏi AUDI, không phải điều đi nơi khác hoặc là biến tướng lên chức"

"Đúng vậy"

Hạ Duy "..." Cảm giác một quyền uy lực đánh vào mặt bông.

"Tốt, cứ thế mà làm, tôi sẽ lập tức lên mạng thanh minh"

"Không vội, chúng ta có thể cùng nhau ăn một bữa cơm sao?"

"Không thành vấn đề!"

"21h tại Thiên thượng nhân gian, tôi đặt phòng"

"Được"

"Còn có Lâm... Thiên"

"Tất nhiên"

"Lúc đó sẽ nói chi tiết hơn, hiện tại, tạm biệt"

"Tạm biệt"

Cúp máy...

Hạ Duy cảm thấy quái quái, nếu hai bên đã đạt thành mục đích, vậy thì ăn cơm làm gì. Cô ta muốn đích thân xin lỗi? Thế thì cũng không cần thiết a.

Nghĩ lung tung cũng vô dụng, Hạ Duy tắt livestream, nói với Lâm Thiên:

"A Thiên, cấp cao của AUDI vừa liên hệ muốn giải quyết riêng. Tối nay 21h Thiên thượng nhân gian"

"Thiên thượng nhân gian?"

"Sao vậy?"

"Trùng hợp, người luôn bám theo làm phiền An An đang là quản lý ở đó"

"An An là?"

Nghe Hạ Duy hỏi tới An An, sắc mặt Lâm Thiên hiện lên vẻ ngại ngùng, hắn cười cười đáp:

"Một người bạn của tôi..."

"Hừm..." Này là cố ý bỏ sót chữ rồi.

Linh cảm nói cho Hạ Duy biết, tối nay trước khi vào chính sự, nhất địch sẽ có một vở kịch hay để xem.

---/---

Tô gia

Tô Ngọc Châu tắt livestream, một mặt vô cảm nhìn chằm chằm phong ưng, im lặng lên án. Phong - nhỏ yếu bất lực - Ưng thấy vậy co rúm lại, vươn một cái móng vuốt gõ gõ lên bàn phím.

"Nữ vương đại nhân tha mạng!"

"Biết sai rồi?"

"Biết"

"Sai ở đâu?"

Phong Ưng: (눈_눈)

"Còn biết gõ biểu cảm? Cánh cứng rồi phải không???"

Phong Ưng: (¬_¬;)

"Lần sau không được tìm đến Hạ Duy nữa, có nghe không? Qua internet cũng không được!"

Phong Ưng: ヾ( ̄◇ ̄)ノ〃

"Nếu tiếp tục dính dáng đến hắn, coi chừng ta cắt Wifi!"

Phong Ưng: ∑((◉__◉)

"Đừng mà!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"

Nhớ lại lần bị Asen truy đuổi, Phong Ưng bất đắc dĩ rơi vào nhà của Tô Ngọc Châu, hơi thở thoi thóp. Cô gái này vậy mà không nói không rằng đi bắt một nồi nước sôi lên bếp, ánh mắt toả ra vầng sáng kì dị, khoé môi còn chảy nước.

Như thế này(つ✧﹏✧)つ

Phong Ưng kinh hồn tán đảm vỗ ngực chỉ chỏ biểu thị mình là một con chim có sức mạnh và trí tuệ. Hoàn toàn không giống động vật chín túi khí chỉ biết cắm đầu bay bay trên trời. Phủi sạch quan hệ với dòng họ.jpg

Những tưởng Tô Ngọc Châu sẽ sợ hãi co rúm lại khóc nức nở, không ngờ nhỏ một câu nói toạc ra lai lịch của nó.

"Phong Ưng - phong hệ dị thú cấp B, từ trong tay Lưu Huỳnh chạy thoát. Phải không?"

Phong Ưng nghe hai chữ "phải không" đó mà lạnh hết cả người. Nó chỉ còn cách thề thốt tạm thời quy thuận để giữ cái mạng nhỏ. Vốn định sau khi vết thương khỏi hẳn liền đi.

Không ngờ, thật là thơm.

Mỗi ngày có ăn có uống, có người nghe mình nói, có điện, có nước, có Wifi...

Phong Ưng, ngươi sa đoạ!

Mặc dù nữ vương đại nhân mặt vô biểu cảm luôn lấy wifi ra uy hiếp nó, nhưng nó đã cảm thấy đủ. Ngoan ngoãn không chọc cô ấy giận lên là được. Mới hôm qua, Grazon vị thịt gà được quảng cáo rầm rộ, nó chỉ cần nũng nịu một lúc, nữ vương đại nhân liền ra ngoài mua ngay. Nếu không phải hàng mẫu không bán online, đã không cần phiền phức như vậy.

Thật là chờ mong a!

Không ngờ nữ vương đại nhân đi nguyên một buổi chiều, trở về hai tay trống trơn.

Phong Ưng ngốc.

Hỏi ra mới biết cô ấy gặp một người tên là Hạ Duy, quên mất.

Hạ Duy - Trần Nguyễn Hạ Duy, ông chú ba của cú đêm như Phong Ưng chỉ cần tra trên mạng mấy giây liền nắm hết tin tức ba đời của hắn. Vì vậy mới có chuyện Hạ Duy vừa phát sóng trực tiếp, Phong Ưng lập tức vào spam liên tục.

Đúng vậy, "Cuồng phong gào thét" chính là nó.

Chỉ là nó không biết cái tên phản ứng chậm chạp trong xe kia cùng với tên lừa Lưu Huỳnh bị tròng bao tải là một người. Nếu biết vậy, đừng nói là Grazon vị thịt gà, Grazon vị thịt trâu nó cũng ba quỳ chính lạy dâng lên. Ân cứu mạng không lời nào nói hết.