Chương 56: Chẳng lẽ chúng tôi tự mình hại mình hay sao

Đi Ngang Qua Thế Giới Sảng Văn Thuận Tay Cầm Lấy Nữ Chính

Chương 56: Chẳng lẽ chúng tôi tự mình hại mình hay sao

Chương 56: Chẳng lẽ chúng tôi tự mình hại mình hay sao

Chương 56: Chẳng lẽ chúng tôi tự mình hại mình hay sao

Nghe Hạ Duy nói vậy, Sầm Chung cũng không phải là kẻ ngu. Hắn ta bất chấp ông chú mập có phải là khách VIP của mình hay không, tự động chạy tới trước camera thanh minh. Nếu chuyện này ứng xử không khéo, tiền lương tháng này liền gặp nguy cơ cao.

"Vừa nãy chúng tôi chỉ là đùa giỡn một chút thôi. Quy định chung của cửa hàng luôn là ai tới trước được trước. Ngài Lâm đã chọn trúng chiếc xe này, đương nhiên là theo giá niêm yết mà kí hợp đồng rồi"

Ông chú mập nghe vậy, thấy mình giống thằng hề, tức không chịu được, lớn giọng quát lên.

"Có thể nói tôi cảm thấy chiếc xe đó không xứng cao hơn một tỷ rưỡi. Nhưng mấy người bảo là trò đùa là đang chế giễu tôi trò chơi cũng chơi không nổi phải không?"

Sầm Chung nghe vậy mồ hôi chảy ào ào, lập tức gọi Chu Thi Dao qua làm thủ tục cho Lâm Thiên. Bản thân thì lôi kéo ông chú đang nổi giận đùng đùng qua một bên, hết lời khuyên giải.

Lâm Thiên thấy chỉ cần Hạ Duy nói mấy lời, 1 tỉ 6 đã trở về 900tr, vô cùng cảm kích.

Thủ tục mau chóng mấy cũng hãy hoàn thành trong một chốc lát. Thấy vậy hả Duy rủ Lâm Thiên đi căn gió một vòng rồi quay lại. Lâm Thiên đồng ý.

Hạ Duy để Thạch Sang lại cửa hàng, mang theo livestream cùng mới 500k dân mạng lên xe với Lâm Thiên.

Đúng là 500k người, không biết vì cái gì, lượt tương tác càng lúc càng giảm xuống. Có xu thế trở về 100k view.

Cũng không quan trọng, trò hay, bây giờ mới bắt đầu.

Trên đường đi, Hạ Duy thỉnh thoảng nói chuyện với Lâm Thiên vài câu, thời gian còn lại dùng để tương tác với cư dân mạng. Đúng là dạng người kì ba gì cũng không thiếu.

Nhất là có một nick tên là "Cuồng phong gào thét" liên tục spam.

Cuồng phong gào thét: Mau đền Grazon vị thịt gà mới nhất cho ta!

Cuồng phong gào thét: Mau đền Grazon vị thịt gà mới nhất cho ta!

Cuồng phong gào thét: Mau đền Grazon vị thịt gà mới nhất cho ta!

Hạ Duy: Gia thế trong sạch, làm người chính trực, chưa từng cướp bóc ai cái gì bao giờ ~

Cuồng phong gào thét: Mau đền Grazon vị thịt gà mới nhất cho ta!

Không thể nói lý, mặc kệ.

Grazon hình như là tên của một thương hiệu thức ăn sủng vật thì phải, cho nên, Cuồng phong gào thét này không phải người à? Kì kì quái quái. Cách cái màn hình, đôi khi bản thân chẳng biết được kẻ trả lời cmt của mình là người hay thú...




Tính toán độ dài quãng đường đã thích hợp, Hạ Duy âm thầm ra tay với bộ phận chuyển đổi xúc tác của xe. Sợ thời gian quá lâu, đến ống xả hắn cũng không buông tha.

Vì vậy, nhiệt độ trong xe càng lúc càng cao.

Lâm Thiên nhạy cảm phát hiện, còn kiểm tra lại điều hoà, rất nhanh biết được động cơ có vấn đề. Hắn lập tức nhanh giọng nói với đang bận cấm ngôn Cuồng phong gào thét - Hạ Duy:

"Anh Duy, chiếc xe này sắp nổ rồi!"


Cư dân mạng "??????"

Khắp màn hình toàn là dấu chấm hỏi.


Chỉ thấy Lâm Thiên kích động hét lên rồi mau điều khiển xe tấp vào lề. Không đợi Hạ Duy kịp phản ứng, hắn ta đã nhảy ra khỏi xe, phóng xa chừng 5 mét.

Cuồng phong gào thét "Đm, mau chạy a, thất thần làm gì!"

Hạ Duy sử dụng kỹ thuật diễn siêu quần, vẻ mặt ngập tràn đầy sợ hãi như không kịp tiếp thu chuyện gì đang xảy ra, hai giây sau hắn mới gấp rút rời khỏi xe.

Nhưng khi hắn vừa mở cửa chạy được hai bước, chiếc xe lập tức phát nổ.

Phản ứng chậm hơn Lâm Thiên là hắn cố ý.

Giống như lần gặp Đoàn Quốc Tiến, giống như lần va chạm với Tôn Vinh, Hạ Duy như một thói quen biến mình thành người bị hại.

Trước khi tàn nhẫn với kẻ địch, phải tàn nhẫn với chính mình đã. Đợi kẻ địch tàn nhẫn với chính mình, chẳng khác nào tìm chết.

May mà nổ không lớn, chỉ cháy xém áo của Hạ Duy một góc. Lâm Thiên thấy vậy quay lại đỡ hắn rời đi.

Chiếc điện thoại hắn cầm trên tay chỉ vỡ màn hình một góc mà thôi. Kết nối 4G vẫn liên tục, trực tiếp toàn bộ sự việc.

Dân mạng phản ứng đầu tiên "Không nhìn lầm chứ? Chiếc xe mới mua chạy một lát liền phát nổ? Này là do nhiên liệu à?"

Dân mạng có chút tư duy "Không hề, xăng là ở cửa hàng đổ. Rõ ràng là xe có vấn đề!"

Dân mạng kiên định "Không thể nào, AUDI có tiếng là chất lượng! Nhất định là do sự cố khác!"

Dân mạng đi ngang qua "Vừa có vụ gì xảy ra vậy? Thiên thạch rơi? Khủng bố tập kích?"

Dân mạng thuyết hắc ám "Mẹ nó cuối cùng tận thế cũng tới, tôi đã chờ ngày này quá lâu rồi"

Dân mạng tri thư đạt lý "Cmt trên đi nhầm phim trường rồi, muốn diệt thế ra cửa rẽ trái tìm hội Nguyên Tố, cảm ơn"

Dân mạng ngây thơ "Hội Nguyên Tố là hội gì? Đam mê hoá học sao?"

Dân mạng tỉnh táo "Mau báo cảnh sát!"

Dân mạng sa điêu "404"

Dân mạng sa điêu "404"

Dân mạng sa điêu "404"




Hạ Duy nghiêm túc diễn một người bị dư chấn làm cho choáng váng. Hắn ngây người chừng 20 phút mới để ý đến Lâm Thiên, tiếp tục giả vờ giả vịt.

"A Thiên, này không phải Sầm Chung thấy chúng ta không vừa mắt, muốn làm chết chúng ta chứ?"

Lâm Thiên nghe vậy lập tức ngẩn người. Lát sau hắn ta hừ lạnh một tiếng, nắm tay siết chặt, toả ra sát khí. Nếu thật là Sầm Chung giở trò, hắn nhất định phải khiến ông ta trả giá đắc!

"Anh Duy yên tâm, tôi sẽ làm rõ chuyện này!"

"Ừm, không thể bỏ qua như vậy được!"

Rất yên tâm.

Hạ Duy gọi điện cho Thạch Sang nói rõ vụ việc. Chẳng mấy chốc, Thạch Sang, Chu Thi Dao, Sầm Chung, nhân viên kỹ thuật, còn có cảnh sát kéo tới đông đủ. Sắc mặt Sầm Chung lúc này đen như đáy nồi, liên tục thúc giục bộ phận kỹ thuật kiểm tra nguyên nhân, nhưng bị cảnh sát ngăn lại, giữ nguyên hiện trường.

Nhân viên kỹ thuật thấy vậy chỉ quan sát sơ lượt, phán đoán là nhiệt độ quá cao dẫn đến sự cố. Nguyên nhân chủ yếu hẳn là xuất phát từ ống xả.

Sầm Chung nghe vậy, lại thấy điện thoại của Hạ Duy vẫn chưa đóng lại phát sóng trực tiếp, nghe loáng thoáng hắn đoán là có người giở trò, não muốn nứt ra.

Nhất định phải tìm cách cứu vãn...

"Cảnh sát, chuyện này chắc là do bên kỹ thuật sơ xuất, tôi sẽ hợp tác kiểm tra và tiến hành bồi thường. Tuyệt đối không phải do người nào cố ý làm vậy hại ai!"

"Chúng tôi tự có cách thu thập bằng chứng, anh yên tâm"

"Các anh nhất định phải khẳng định rõ ràng, chuyện này là ngoài ý muốn..."

Đột nhiên, điện thoại di động của Sầm Chung reo lên, ông ta vừa nghe thấy tiếng chuông đã rung chân, sợ cấp trên gọi tới hỏi chuyện. Đến khi thấy cái tên trên màn hình điện thoại là vợ mình mới lấy lại bình tĩnh.

"Chuyện gì? Không biết tôi bề bộn nhiều việc hay sao? Đừng có mà gây thêm phiền phức nữa"

Bên kia truyền đến tiếng la hét khóc thét dữ dội, ngay cả chú cảnh sát đứng cách đó không xa cũng nghe không lọt chữ nào. Đại khái là vợ của Sầm Chung bị một nữ cường nhân nào đó hạ bệ trước mặt mọi người, cần ông ta ra mặt giải quyết. Sầm Chung không nghe mấy câu lập tức cúp máy.

Không ngờ chỉ trong vài giây sau, điện thoại của ông ta lại đổ chuông.

"Đm, tự nghĩ biện pháp giải quyết đi. Gọi gọi cc..."

"Quản lý Sầm, anh chắc là để tôi tự tìm cách giải quyết hay sao?" Từ trong điện thoại truyền ra giọng nói thanh lãnh của một người nữ.

Sầm Chung nghe thấy vậy, nhìn lại tên người gọi - Huỳnh Sắc Vi, lập tức cả người không đứng vững.

"Giám đốc, tôi, tôi... Chuyện này không phải như vậy. Tôi đang tích cực giải quyết, rất nhanh sẽ cho cô câu trả lời hợp lý!"

"Ha... Quản lý Sầm, anh quản lý 3 cửa hàng phân phối lớn nhất A thành đã gần 8 năm rồi nhỉ?"

Huỳnh Sắc Vi đeo tai nghe bluetooth ngồi trong phòng làm việc. Trước mặt cô là hình ảnh Hạ Duy đang livestream. Mặc dù là giám đốc AUDI chi nhánh khu vực này, nhưng trên mặt cô không có vẻ gì là khủng hoảng giống như Sầm Chung cả. Ngược lại, đó là một sự bình tĩnh và lạnh nhạt.

"Đúng vậy, tôi có kinh nghiệm, tôi cũng có hướng giải quyết, tôi sẽ đảm bảo xử lý mọi rắc rối như chưa có gì xảy ra. Cô phải tin tôi..."

Huỳnh Sắc Vi đang nghe Sầm Chung biện giải, nhưng cô không để lời nói của ông lọt vào tai mình. Bởi vì tầm mắt của cô đã bất chợt dừng lại trên bóng dáng của Lâm Thiên.

Đôi mi cô như chứa đựng muôn vàng cảm xúc, đã có hơi ẩm ướt.

"A Thiên, kiếp này tôi mang theo nửa đời tang thương trả hết cho anh!"