Chương 38: Truyền dạy võ nghệ (2)

Đi Một Lần Về Thời Trịnh - Nguyễn Phân Tranh

Chương 38: Truyền dạy võ nghệ (2)

Chương 38: Truyền dạy võ nghệ (2)

Ông Lúy thấy học trò không nhụt chí, thất bại không nản nên bảo rằng.

_ Được, hôm nay không học đại đao, thầy sẽ truyền dạy căn bản công cùng đô vật cho mày.

Nói rồi hai người đứng ra giữa sân, đối diện nhau.

Ai đã từng học võ đều biết một điều rằng mới đầu học võ thì đều không được học đánh đấm ngay, mà phải rèn luyện thể chất cơ thể cho khỏe mạnh trước đã.

Ví dụ như nhảy dây, chống đẩy, chạy bền,.. rồi mới đến đấm đá.

Cơ thể chưa đủ chắc chắn ham hố đánh đấm thì chỉ tự làm bị thương bản thân.

Căn bản công thực chất cũng không phải là võ thuật,mà nó là một trong nhưng bài tập rèn luyện cơ thể từ ngày xưa được tổng hợp lại cho người mới học.

Thứ đầu tiên ông Lúy dạy cho hắn chính là đứng tấn, như đã nói thì trong võ thuật hiện đại người ta đã đào thải cách luyện tập này,vì trong tương lai các môn võ đổi khác cần những bước di chuyển nhanh chóng và khả năng linh hoạt, nhưng ở võ thuật truyền thống người tập võ lại chú trọng vào phần thân dưới bền chắc và vững vàng, ra đòn dứt khoát, đặc biệt là khi chuyển sang học binh khí thì đấy chính là nền tảng bổ trợ.

Lần đầu tiên hắn luyện tập xuống tấn cũng không trụ được quá mười phút, trong khi ông Lúy bắt hắn phải giũ dược thế tấn tận hai nén nhang (tức 30 phút).

Hết tấn rồi tới tay, ông thầy bảo hắn dùng năm ngón tay cấm úp cái tạ đá nặng gần 5 kg, tay phải thẳng, giữ được ít nhất 1 nén hương, lần này còn thệ hơn,hắn cũng chẳng chẳng thể giữ được đến 2 phút.

Loang quanh cả buổi chiều thì ông Lúy chỉ dạy hắn hai thứ đó, bảo rẳng đến khi nào hắn làm đến yêu cầu mới dạy hắn thứ khác, tất nhiên là đến hết buổi chiều hôm đấy hắn chẳng đạt được yêu cầu của cái nào cả, đến hơn 2 tiếng sau chân hắn run không đứng nổi, ngón mỏi không mắm lại được thì ông Lúy mới bảo hắn dùng lại để nghỉ ngơi.

_ Học võ không phải chuyện sớm muộn mà là kiên trì tích lũy từ tháng này sang năm khác, hôm nay đến đây thôi, ngày mai tập luyện tiếp.

Hắn cũng hiểu lời ông Lúy nên cũng không cố luyện tập nữa, không phải là vì lười biếng mà do cơ thể thực sự đã đến giới hạn rồi, dù ý chí có kiên cường luyện tập tiếp thì cơ bắp cũng không chịu đựng được.

Luyện tập cũng phải có điều độ phù hợp với cơ thể, ý chí kiên cường cùng tự hủy nó chỉ cách nhau đúng một tẹo.

Tất nhiên đấy là nói với người khác còn với hắn thì ngoại lệ.

Rõ ràng buổi chiều còn tay mỏi chân run nhưng nấu xong cơm tối cái là hắn lại bằng súc khôi phục ảo diệu của bản thân mà bình phục được hơn nửa, nếu người bình thường thì sáng hôm sau đừng mong đi đứng bình thường được.

Được cái là do trúng mánh lớn nên ông Lúy bắt đầu nhả tính ra một chút, món chính trong bữa cơm bây giờ không còn là khoai luộc nữa mà đổi thành khoai luộc + gạo cũ nấu độn bột ngô.

Nhìn vậy thôi chứ đây là bước tiến lớn đấy, ít nhất là mấy đứa trẻ nhìn vậy thì sướng lắm.

Từ hôm nay được lên làm đệ tử thân truyền của ông Lúy thì hắn được ngồi chung mâm ăn cơm với mọi người, thằng Sứt cũng được thơm lây mà ngồi xuống không phải đứng hầu cơm như mọi khi, đáng nhẽ nó phải cảm ơn hắn vì đã dùng thân phận "thiếu trưởng môn " cho nó được ké được một tí.

Tất nhiên sau khi ăn xong thì nó vẫn phải đi rửa bát cùng "thiếu trưởng môn" để tỏ rõ tấm lòng.

Phải nói là khả năng hồi phục nhanh của hắn cực kỳ khủng bố, buổi chiều hắn kết thúc luyện tập lúc gần 4h để đi nấu cơm, hiện tại ăn cơm xong là 6 giờ, hắn chỉ nghỉ ngơi thêm một tiếng đến bảy rưỡi là cơ thể đã khôi phục như cũ. Thật khủng khiếp, hắn chỉ cần gần 4 tiếng để khôi phục cơ thể lại bình thường trong khi người người bình thường phải mất ít nhất một ngày.

CMN!! Tự hắn cũng phải sợ chính hắn!!

Tất nhiên là có đc qua Hack xịn vậy thì không có lý do gì mà không tận dụng cả.

Thường thì người người thời xưa ngủ rất sớm, chỉ 7,8 giờ đã tắt hết đèn đi ngủ hoặc đi đẻ rồi,nhưng với người hiện đại như Quang Anh thì hắn rất khó ngủ vào giờ đấy, dù đã nửa năm rồi nhưng vẫn không quen được.

Hắn lấy một đống củi ra chất giữ sân rồi đốt lên muộn ánh trăng cùng lửa soi sáng tận dụng cơ thể của mình để luyện tập thêm lần nữa.

Trong ánh mắt ngỡ ngàng của mấy đứa trẻ hắn đứng giữa sân luyện tập.

Tấy nhiên là không phải luyện theo kiểu chỉ đứng tấn rồi cầm thẳng tay, hắn luyện tập theo kiểu hiện đại.

Như đã nói, người hiện đại sau này đã hấp thu tinh hoa và kinh nghiệm của thế hệ trước cùng với nền y học tiên tiến tổng kết ra được những phương pháp luyện tập tối ưu và hiệu quả hơn.

Yêu cầu của ông thầy là bắt hắn phải đứng tấn được nửa tiếng, tay phải đủ khỏe để cầm nã được hơn 15 phút.Những phần cơ bắp phải dùng đến là đùi -chân-cẳng tay-bắp tay và vai.

Hắn cần tập chung luyện tập tối ưu những phần cơ bắp này chịu lực khỏe và sức chịu đựng là kiểu gì cũng đứng tấn tốt.

Hắn bắt đầu dùng kiến thức của bản thân đẻ tăng mạnh luyện tập cho những phần cơ bắp đấy.

Mọi người dù thấy cách luyện tập hiện đại khác thường của hắn thì cũng tò mò thật lâu.

Tuy rằng cách luyện tập nhìn hơi khác so với bây giờ nhưng nó cực kỳ hiệu quả, có lẽ nếu để một võ sĩ hiện đại đánh nhau sống chết với võ sĩ cổ đại thì khả năng cao võ sĩ hiện đại sẽ bị giết chết, nhưng nếu chỉ tính riêng những số liệu mà nền thể thao Olympic nói riêng hay thể chất con người toàn cầu nói chung thì không thể chối cãi được rằng họ đã làm tốt hơn, bằng chứng là những kỷ lực liên tiếp được lập ra tốc độ chạy tối đa 9,68s /100m, cú đấm mạnh nhất là 638 kg, đòn đá kỉ lục là 1200kg, mức tạ nặng nhất strong cuộc thi Strong man được ghi chép là 503 kg,.... Và còn rất nhiều những kỷ lục khác nữa.

Ông Lúy nhìn thấy hắn luyện tập không kể ngày đêm cũng không ngăn cản mà chỉ bảo.

_ Tập luyện xong thì nhớ dọn dẹp gọn gàng, mai phải đi chặt củi để bù vào.

Xong rồi cũng mặc kệ. Mọi người cũng nhìn một lúc rồi buồn ngủ nên đi vào nhà, chỉ có Nguyễn Bành là châm đèn đọc sách đến tận 8 giờ tối mới đi ngủ.

Giữa sân lúc này chỉ còn ánh trăng, đống lửa soi sáng cùng một thằng nhóc đang bặm môi, mồ hôi nhễ nhại đứng luyện tập giữa sân.