Chương 3: Anh Quốc

Đế Quốc Anh

Chương 3: Anh Quốc

Chiếc A300-600F đã rời khỏi đường băng, để lại ánh mắt tiếc nuối của mấy tay săn tin, cuối cùng tất cả đều không phỏng vấn được bất cứ tin tức gì. Maria rất cứng rắn trong khoản này, trước khi mọi thứ ổn thỏa, nàng quyết không để Điện Hạ tốn thời gian ở đây làm chuyện không đâu.

…………………

"Đúng là có tiền có khác" – William cảm khái ánh mắt thẩm mỹ thật quá tục, đâu đâu cũng dát vàng, đồ vật sử dụng trên máy bay cũng đều thuộc loại sang quý nhất, không thiếu thứ gì, có cả phòng chiếu phim, quán bar, phòng nhạc đủ cho cả nhóm 6 người thể hiện. Cái đặc biệt nhất là phòng trà đúng kiểu Anh, đến giờ là uống bất kể bạn là lính hay là quý tộc. Nhớ kiếp trước hắn có xem một bộ ảnh miêu tả phong cách "quý tộc" Anh, trong ảnh chụp rõ hai ông lính tank ngồi rất nhàn hạ, chuẩn bị sẵn cả bộ ấm chén bên trong con Challenger 2 thưởng thức trà chiều chuẩn Ăng lê.

Trà chiều ra đời từ giữa thế kỷ 19 và nó gần như chỉ dành cho nhóm quý bà thuộc tầng lớp thượng lưu tại Anh. Khi Nữ hoàng Victoria đệ nhất bắt đầu tham gia vào nghi lễ Trà chiều và phổ biến khắp nơi, thì nó đã trở thành một hoạt động bình dân hơn, được gọi thông dụng là "Tiệc Trà". Mỗi buổi thưởng trà này có khi tới 200 khách, diễn ra suốt từ 4h chiều đến 7h tối. Số người tham gia có thể đến và đi tự do trong buổi tiệc trà, không cố định người tham dự từ đầu đến cuối. Hiện nay Trà chiều ở Anh được coi như một sở thích, đam mê hoặc là hình thức tổ chức những sự kiện đặc biệt như sinh nhật, tiệc trước đám cưới hay vui vẻ với nhóm bạn bè.

Người Anh uống trà ít nhất 6 lần/ngày, không có quy tắc cụ thể nào về thực đơn của một bữa tiếc trà chiều truyền thống, nhưng thường sẽ bao gồm nhiều đồ ăn kèm, chúng được đựng trên một chiếc khay nhiều tầng, gồm một số loại bánh sandwich nhỏ, bánh ngọt tự làm,..v..v Các loại trà được sử dụng trong tiệc Trà chiều không cố định, tính ra phải lên cả trăm loại, nhưng chủ yếu vẫn thường như Assam, Darjeeling …

"Uống trà nhiều thế có sao không vậy" – Nhìn người giám hộ kiêm trợ lý đang rất nhàn hạ đọc báo, thi thoảng nhấp vài miếng trà, não hắn có vẻ to ra thêm vài vòng, ngày nào cũng đều thế này kiểu gì cũng sinh bệnh.

"Thực ra cũng không nhiều đâu, thời gian uống trà ở Anh kéo dài vì còn rất nhiều thứ nữa, mọi người hay tán gẫu, ăn thức ăn nhẹ..v..v Nếu chỉ uống trà không, sẽ mắc rất nhiều bệnh như gây lo lắng, suy thận, rối loạn giấc ngủ, có khi hại cả tim mạch nữa" – Maria trả lời xong lại vùi đầu vào đống sách báo.

"Biết nhiều thật đấy" – William ngán ngẩm cái phong cách quý tộc sang chảnh của người Anh, có lẽ hắn phải ra lệnh cấm tiệt mấy thứ của nợ này sau khi lên ngôi.

Là lần đầu tiên đi máy bay ở cả kiếp trước và kiếp này, cảm giác đầu tiên thật sự rất êm, không như miêu tả như những người xung quanh hắn hay kể, nào có rung lắc gì đâu. Chắc do chiếc A300 này thật đủ tiện nghi và giả cả của nó cũng thật "tiện nghi". Cái hắn thích thú nhất là đội bay đi kèm hai bên, tổng cộng 4 máy bay Jaguar GR 1 (có vai trò trinh sát, tấn công mặt đất, và tấn công hạt nhân chiến thuật), 16 tiêm kích Tornado IDS, 8 chiếc đánh chặn Tornado ECR. Đội hình hùng hậu hết chỗ nói. Không biết so với Không lực 1 của Mỹ thì ai mạnh hơn.

……………………………

"Chúng ta sắp đến nơi rồi thưa Điện hạ, ngài cần thắt dây an toàn" – Maria đã gấp sách báo lại vẻ mặt quái dị nhìn tên dở người đang cố áp mặt vào kính ngó mấy chiếc chiến đấu cơ hộ vệ

"Ok! Mà này Maria, đội bay của chúng ta so với Không lực 1 Hoa Kỳ thì ai hơn ai vậy?" – Thế giới này khác với kiếp trước, Anh vẫn là quốc gia lớn nhất thế giới, vậy tiềm năng quân sự quốc phòng cũng nên đứng đầu chứ.

"Căn cứ theo ngân sách thì No. 32 (The Royal) Squadrib RAF gấp ba lần so với nước Mỹ chi trả cho Không lực 1, nhưng Điện hạ hãy khoan vui mừng về điểm đó. Mặc dù chúng ta là Đại Đế quốc Anh trải rộng toàn thế giới, tình hình thế giới đã thay đổi từ những năm 60 trở lại đây, các cường quốc mới trẻ hơn, năng động hơn đang dần bắt kịp chúng ta, đã có khá nhiều lĩnh vực Anh quốc không còn giữ vị thế độc tôn nữa, đặc biệt Hoa Kỳ lực lượng hải quân của họ cũng không thua kém gì chúng ta. Về vấn đề phát triển tàu vũ trụ và không gian, Liên Xô vẫn đang dẫn đầu thế giới. Chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn trong lần họp Nghị viện lần tới đây, sau lễ đăng quang của ngài khoảng 2 ngày" – Maria trả lời

"Đã hiểu"

"Oh! Cũng nhiều người chào đón ta đấy chứ" – Máy bay đã hãm hẳn, tới lúc vẫy tay và cười theo cách hắn cho là tốt nhất. Đây là lần đầu hắn xuất hiện trước dân chúng Anh, cười thật tươi, bộ dáng bình dị dễ gần thân dân. Ak, nhưng nội tâm William vẫn rất run, có trời mới biết biểu cảm như thế nào mới thật sự là tốt, hắn đã bao giờ gặp trường hợp này đâu.

………………………………

Quãng đường từ sân bay London Heathrow tới Điện Buckingham thật sự là dài nhất trong cuộc đời William từng trải qua, tay vẫy đến mất hết cả tri giác, bộ mặt cười gần như xơ cứng, mồ hôi mẹ mồ hôi con đua nhau thấm đẫm lưng áo. Đúng là chịu tội nhưng biết làm sao nữa, người dân ở đây thật sự quá nhiệt tình đi.

"Cuối cùng đã tới đích" – Thở phào nhẹ nhóm, cả người hắn như hồi sinh vậy, mau lẹ đi trước. Hai bên là đội vệ binh Hoàng gia Anh, một biểu tượng của Đế quốc Anh, Quân phục của họ bao gồm áo màu đỏ chói kèm chiếc mũ lông dài, vũ khí được sử dụng là SA80 phiên bản L85 trang bị lưỡi lê L3A1

Ngẩng đầu ưỡn ngực, hắn cố gắng thể hiện ra sự vĩ đại của mình, nhưng thực tế hắn vẫn chỉ là đứa bé 5 tuổi, cố nữa cũng chả thêm được phân nào. Nhưng thôi, cũng chả ai có ý kiến gì với hắn. Cảm xúc được bơm đầy trong thời khắc này. Hắn thật sự muốn hét to.

"I am the King!"