Chương 5: Khởi hành

Đế Quốc Anh

Chương 5: Khởi hành

"Điện hạ, tới giờ rồi!"

"Gọi cái gì thế, không để cho người khác ngủ ak" – Miệng lẩm bẩm, William tiếp tục vùi đầu ngủ tiếp

"Bây giờ đã là 6h30 thưa điện hạ, ngài cần dậy vệ sinh ngay còn chuẩn bị khởi hành tối Tu viện"

Maria vẫn cố gắng gọi hắn theo cách nhẹ nhàng nhất có thể nhưng hình như vô dụng rồi. Có lẽ cần mạnh tay hơn.

"Oh My God! Thằng thất đức nào phá giấc ngủ của ông vậy."

Rèm toàn bộ bị kéo lên, hắn buộc phải nheo mắt lại vì ánh sáng quá chói. Phải tầm vài phút mới phục hồi được thị lực.

"Điện hạ, ngài đã tỉnh rồi"

Chắc chắn giờ cô ta đang cười đểu mình, nhìn bản mặt đấy thật muốn cắn vài phát cho hả giận. William cũng biết mình sai nên không phản ứng quá khích lắm.

"OK, tôi vệ sinh buổi sáng rất nhanh đấy. Cô đừng có tiếp cái bản mặt đó, không tôi lại bị người khác nghi ngờ ngược đãi nhân viên"

"Bữa sáng đã chuẩn bị xong, chúng ta sẽ đi phòng ăn ngay khi ngài chuẩn bị xong" - Không thèm để ý William, Maria đi ra ngoài cửa đợi, đứng đây chỉ tổ phiền thêm.

……………………………

Phòng ăn sáng trong cung điện Buckingham. Đúng vậy, với thường dân thì khó có thể tưởng tượng được cuộc sống quý tốc nó ra làm sao, mọi người có thể nghĩ, 'phòng ăn thì sáng trưa chiều hay tối cũng đều thế cả, cần gì phải phân biệt cho nó rắc rối thêm nhưng ở đây chính là vậy. Thiết kế căn phòng có hướng về phía tây và vị trí phía nam so với phòng tranh. Một bức tượng bán thân của Handel được đặt tại đây theo lệnh Nữ hoàng Charlotte, chung quanh được bao phủ bởi một bộ sưu tập đồ sứ lớn mà Nữ hoàng đã sắp đặt, chúng có xuất sứ từ nhiều nơi trên thế giới như Trung Quốc, Nhật Bản,..v..v Trần nhà được sơn phủ thuần trắng, đèn trùm tại chính giữa phủ xuống khá thấp, 3 phía tường được chạm trổ nhiều phù điêu có gam màu vàng trên nền đen, bên phía cửa sổ sử dụng rèm với tông nền đỏ, các đồ dùng còn lại như bàn ghế cũng đồng dạng sử dụng màu đỏ như tiêu chí của Hoàng gia Anh.

Trên bàn đã chuẩn bị trước bánh quy và trà cho buổi sáng, đây là chế độ ăn uống thường thấy tại cung điện, tiếp đó những món chính được đưa lên bao gồm ngũ cốc, trái cây và bánh mì nướng. Theo các bác sĩ và đầu bếp ở đây thì việc bổ sung tinh bột vào bữa sáng sẽ giúp cơ thể có đầy đủ năng lượng cho não để hoạt động suốt ngày dài.

Tính thời gian đã tròn 2 năm, kể từ khi William tới thế giới này, nhưng hắn vẫn không thể hoàn toàn thích ứng cách ăn uống của người phương Tây. Cố nhai vài miếng bánh nướng với một hớp cam tráng miệng, hắn thật sự no, dù sao cũng chỉ mới có 5 tuổi.

Bên ngoài, dù khoảng cách khá xa, hắn vẫn nghe được tiếng reo hò của đám đông. Người dân Anh hiện đang rất hung phấn khi hoàng thất vẫn còn người ngối nghiệp, có nhiều người tới từ rất sớm để chứng kiến phong thái của William. Hoàng tử bé lên ngôi trở thành hy vọng mới cho đế chế, chứng tỏ địa vị Hoàng gia vẫn còn sức ảnh hưởng rất lớn tới người dân.

"Maria, trang phục mới của ta xong rồi chứ, chúng ta nên khởi hành ngay thôi. Đừng để bọn họ đợi quá lâu" – William nói.

"Mọi thứ đã sẵn sàng thưa điện hạ"

"Vậy còn chờ gì nữa"

……………………..

"Nhìn xem, Điện hạ đi ra ngoài kìa"

"Đâu, trời đất, ngươi đừng chắn mắt ta"

"Cầu chúa phù hộ Hoàng tử"

Tiếng reo hò bắt đầu lan rộng hơn, bọn họ thực sự rất phấn khích. Đội kỵ binh hoàng gia cũng đã xếp hàng ngay ngắn, chiếc Gold State Coach được 8 con ngựa kéo nằm ở chính giữa đoàn xe, nhìn chúng khá là yên tĩnh, chắc hẳn được huấn luyện vô cùng công phu.

William đứng cả phút vẫy chào người dân mới tiếc nuối bị Maria nhắc nhở mà leo lên xe.

"Ồ! Không những bên ngoài trông vô cùng quý phái mà nội thất cũng lộng lẫy không kém" – William cảm thán

"Đúng vậy thưa điện hạ. Tất cả đều được mạ vàng và có bức tranh được vẽ bởi Giovanni Battista Cipriani và tác phẩm điêu khác mạ vàng bao gồm 3 vị thần lai cherubs trên mái (đại diện cho nước Anh, Ireland và Scotland) và bốn tritons ở mỗi góc (đại diện cho quyền lực hoàng gia Anh). Nội thất được lót bằng nhung và satin"

"Nghe tốt thật đấy, ngồi cũng rất êm, xe di chuyển một lúc rồi nhưng ta không cảm thấy xóc nảy gì hết" – Hắn thật sự hài lòng về chiếc xe ngựa này

"Thực ra sau khi Nữ hoàng Victoria đã phàn nàn về tính ổn định của nó, các kỹ sư bảo trì từ lần đó đã cố gắng cải tiến năng lực của Gold State liên tục trong cả thế kỷ qua. Hiện giờ nó sở hữu cửa sổ điện, hệ thống sưởi và bộ ổn định thủy lực mới nhất" – Maria trả lời

"Vậy ta phải cảm ơn Nữ hoàng rồi" – Hóa ra trước kia nó cũng nát bét như những chiếc xe ngựa khác mà hắn vẫn thấy khi xem phim.

…………

Đoàn xe sau quãng đường hơn 2 km, thẳng The Mall qua quảng trường Trafalgar, sau đó rẽ Whitehall, cuối cùng đi thẳng tới Tu viện. Bên đường người dân đứng đợi ở đây không kém chút nào so với trước cửa điện Buckingham

"Điện hạ, người cuối cùng đã tới" – Tổng giám mục Canterbury, Đức thánh cha Robert Runcie đã đứng chờ từng trước, vô cùng kính cẩn trước Hoàng tử bé. Mặc dù William mới có 5 tuổi nhưng ai biết đước hắn tính cách sẽ như thế nào, gây ấn tượng tốt mới tránh được mọi rắc rối không đáng có, dù sao Giáo hội Anh rất cần sự ủng hộ của Hoàng gia

"Xin chào! Để ngài đợi lâu" – William cũng không chậm trễ, hắn vừa mới về nước Anh, rất cần sự ủng hộ từ mọi phương diện, kể cả tôn giáo.

"Không muộn, không muộn. Chúng ta vào thôi, khách mời cũng đã tới đông đủ. Lễ đăng quang có thể bắt đầu ngay thưa điện hạ"

"Điện hạ chúng ta bắt đầu ngay thôi, bên lễ nghi đã kiểm tra lại, quan viên ngoại giao của các nước đều đã đến đông đủ" Maria nói nhỏ vào tai hắn
"Vậy bắt đầu thôi"

"Điện hạ vẫn còn nhớ nghi thức tiếp nhận ngai vàng chứ?" – Maria vẫn muốn kiểm tra chắc chắn

"Ak! Trí nhớ của ta vào buổi sáng có chút không được ổn định cho lắm, cô vừa đi vừa nhắc lại cho ta" – Ngượng nghịu trả lời, khuôn mặt William bắt đầu đổi sang màu đỏ rồi, đúng chuẩn tiêu chí Hoàng gia

‘Trời! đã thế còn ngụy biện’ – Maria oán thầm