Chương 8: Hải quân Hoàng gia Anh

Đế Quốc Anh

Chương 8: Hải quân Hoàng gia Anh

"Trời!! Sao cô lại ở đây!"

Thời gian đã trôi qua được vài ngày, William vẫn cố thích ứng với cuộc sống mới tại Anh, ngoài đọc thông tin tóm tắt tình hình trong nước lẫn quốc tế, thời gian rảnh rỗi hắn vẫn luôn cặm cụi trong thư viện. Tất nhiên không phải nghiên cứu nghệ thuật văn học mà là nghệ thuật photocopy. Thanh niên đã chuẩn bị cho bộ truyện đầu tay của mình, vì danh dự và tương lai, William rất cần thứ gì đó gây ấn tượng đối với thần dân của mình. Vừa xong hắn còn đang rất tâm đắc vì chiều nay, cuối cùng đã sao chép xong Harry Potter và hòn đá phù thủy, nhưng hắn hiện tại muốn hỏi cái bóng đèn sau lưng là làm sao đi vào.

"Phù!!! Maria, làm ơn gõ cửa trước khi vào. Mà cô đứng đây bao lâu rồi?" – Thở dài, hắn không sợ ma nhưng tim hắn sợ đấy.

"Tôi có gõ đấy chứ nhưng mà cậu không nghe thấy, tính ra cũng được nửa giờ rồi. Chà! Chà! " – Marria vẫn nhìn hắn không chớp mắt.

"Hajzz!!" Chơi lý luận với phụ nữ là tối kỵ, thề có chúa hắn không có phân biệt giới tính.

"Vậy chúng ta cùng nhìn, công bằng và dân chủ. Cô nhìn tôi thì tôi cũng nhìn cô" – Đã không nói lý hắn phải chơi chữ lỳ, tuyệt đối không để thua cô ta.

"Cậu thật chả có thú gì hết, đầu óc tinh quái, lúc nào cũng kiểu ông cụ non. Nếu không phải MI6 đã điều tra kỹ từng li một, tôi lấy làm nghi ngờ về xuất thân của cậu. Nhưng nhỡ thật sự biết đâu cậu là ….." – Maria vừa lắc đầu vừa nói

"Dừng!! Tôi là loài người chính hiệu không thể hơn được. Maria, cô mà còn tiếp nữa tôi sẽ tố cáo cô tội phí báng" – Hắn trợn tròn mắt nhìn.

"Được thôi, coi như tôi không nghĩ thế thì những người khác vẫn cho là vậy. Cậu có bí mật gì muốn giấu phải không!?" – Cô nàng ghé sát gương mặt tới gần hắn, thật sự muốn thấy được manh mối gì đó.

"Có cái gì mà giấu với chả diếm! Chẳng qua người tài ba hay bị đố kị cũng là lẽ thường, đặc biệt đối với những kẻ có IQ thấp lại càng hay soi mói người khác, ví như làà ….!!"

"Cậu thắng, nhưng cậu tính giải quyết vấn đề này thế nào. Bọn họ không phải trẻ lên 3" – Maria chất vấn.

"Có thể lúc đầu cảm giác quái dị nhưng dần dần họ sẽ cho hẳn là như vậy, dù sao tôi cũng đã là vua, cũng chả ai bắt ép được.Đúng là trưởng thành có chút sớm nhưng thông minh quá cũng đành chịu thôi, có lẽ ngày mai tôi cần đi kiểm tra trí tuệ, nghe nói Mensa là tổ chức kiểm tra trí thông minh lâu đời nhất nhỉ. Sắp đặt lịch hẹn cho tôi vào chiều mai" – Có lẽ kiểm tra IQ là một ý hay, chắc chắn kết quả cao là điều không thể bàn cãi, hệ thống của hắn nào phải loại đồng nát như trước nữa. Đến lúc đó người dân sẽ vô cùng phấn chấn khi biết Hoàng đế của họ là một siêu siêu cấp thiên tài, cho dù là Anh-xtanh cũng không thể sánh bằng. Cứ nghĩ thôi là hắn sướng run cả người.

"Rất xin lỗi nhưng mai cậu sẽ phải tham gia lễ duyệt binh hạm đội 2 sau lần đăng quang. Đó là luật và chúng ta không thể thay đổi" – Lắc đầu nhìn cái tên kia tự đắc, đúng là trời không có mắt.

"Vậy chọn vào ngày khác cũng được. Lễ kiểm duyệt hải quân lần này rất quan trọng trong kế hoạch tiếp theo của tôi" – Việc cần làm cứ làm trước đã, còn cái kia lúc nào làm mà chả được, cùng lắm trừ những người thân cận ra hắn cứ giả vờ lạnh nhạt ít nói là ổn, tuyệt không một chút sơ hở. William không lo nội các Anh có người phản bội. Hắn đã tra xét rất kỹ, gần như đa số đều một lòng vì Đế quốc Anh, chỉ có lác đác vài người tuy không muốn duy trì hoàng thất nhưng cũng không phải kẻ hai lòng, họ vẫn phụng sự vì quốc gia. Tình hình trong nước hiện tại khá là bết bát, nếu tất cả không đồng lòng vậy chả ai được lợi cả. Sống trên đời con người vẫn đa phần vì hai chữ Danh Lợi mà đánh nhau vỡ đầu chảy máu.

……………..

Ngày 16 tháng 5 năm 1985

Hoàng đế William V trực tiếp có mặt tại Spithead để tham dự lần duyệt binh hải quân đầu tiên trong sự nghiệp chính trị của mình, và đây cũng là lần đầu Hạm đội 2 với tư cách là lực lượng dự bị thay thế cho hạm đội Grand (hạm đội chủ lực của Hải quân Hoàng gia)

Hạm đội 2 tồn tại từ chiến tranh thế giới thứ nhất, trải qua nhiều thay đổi nhưng họ vẫn luôn là hậu phương vững chắc, sẵn sàng lập tức tham gia bất cứ điều lệnh tác chiến nào khi cần thiết.

Sau khi được khởi động và bổ xung, hạm đội đã được tổ chức lại theo đội hình mới, bao gồm:

1 hải đội tàu chiến tuần dương: 1 hạt nhân HMS Elizabeth II lớp Conqueror
3 hải đội tàu tuần dương: 3 lớp Minotaur, 9 lớp Neptune
4 đội tàu khu trục: 10 lớp Sheffieid, 14 lớp Broadsword
2 hải đội hộ tống và tuần tra: 5 lớp Island, 2 lớp Archer, 3 lớp Castle
Tàu ngầm: 1 hạt nhân lớp Trafalar, 3 hạt nhân lớp Resolution, 2 diesel lớp Oberon
Tàu quét mìn: 2 lớp Sandhu
Tàu sân bay: 1 HMS Duke of Edinburgh lớp Queen Elizabeth mang theo Phi đội bao gồm ‘14 Tornado GR1, 25 Tornado ADV và 9 Tornado ECR’
Tàu tiếp tế: 2 lớp Rover

Tay hắn cầm ồng nhóm cỡ mini nhìn toàn cảnh đội tàu, không xem tận mắt thì không biết được nó hoành tráng tới đâu, cảm giác máu cứ sôi trào vậy, rất kích thích.

"Chúng ta lên máy bay thôi, thưa bệ hạ! bọn họ đang rất chờ mong sự hiện diện của ngài"

"Vậy còn đợi gì nữa, ta cũng rất gấp muốn sờ tận tay biểu tượng một thời của Hải quân Anh nó ra làm sao"

Tháp tùng William là Bộ trưởng Micheal Heseltine, đây đúng là con người của công việc, dù từ rất sớm đã tới trước cửa điện Buckingham chờ hắn.

Chiếc máy bay chở hắn lần này là AW109 thuộc phi đội No 32 Squadron RAF, nó là một chiếc trực thăng hạng nhẹ được đưa vào sử dụng từ những năm 76.

"Ồ, nó di chuyển nhanh đấy, vẻ ngoài cũng khá tao nhã" – Đây là lần đầu William ngồi máy bay trực thăng, dù tiếng ồn bên ngoài bởi khí lưu cũng không làm mất sự hưng phấn của hắn, hết ngó sang trái rồi sang phải.

"Bệ hạ cảm thấy hài lòng là điều vô cùng tuyệt vời đối với chúng thần" – Anh phi công lúc này cũng không nhịn được nữa, vô cùng phấn khởi bắt chuyện với William, cơ hội ngàn vàng thế này, về sau hắn có thứ mà tán dóc với người khác: ‘Tôi là người đã từng chở qua đức vua’ tuyệt đối bức cách tràn đầy.

"Anh lính, anh tên gì?" – William hỏi

"Jason, Jason Lewis! Thưa bệ hạ"

"Từ hôm nay, anh sẽ là người lái riêng cho tôi"

"Yes Sir!"

Bộ trưởng Micheal Heseltine nhìn cảnh này mà thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng bệ hạ vẫn là quá trẻ tuổi. Dù bề ngoài biểu hiện qua mấy ngày nay rất là chững chạc, suy nghĩ già dặn nhưng chưa bỏ được tính khí xốc nổi, hăng hái nhưng thiếu chin chắn, ưu náo nhiệt. Đây mới là người trẻ tuổi cần có: ‘Chết tiệt mấy tên kia đa nghi còn lôi kéo người khác tham gia cùng, tối nay cần phải giải thích rõ a. Hừm! Cả đám già rồi vẫn chưa chết tâm"

……………………………..

Lần này có tới 7000 binh sĩ tham gia lễ duyệt binh, tất cả đều đứng bên mép tàu hướng về phía Spithead tay giơ ngang trán làm lễ chào nhà binh với người dân đang theo dõi họ từ đó.

Máy bay chở William sau cùng cũng đã tới đich, Đô đốc Richard Thomas và toàn bộ ban chỉ huy Hạm đội 2 đều có mặt ở đây. Dù sao William còn quá nhỏ, hắn không thể đi từ chiếc này rồi sang chiếc khác thăm quan từng thứ một được. Chính vì vậy, toàn bộ đều quyết định tập chung tại Thiết giáp hạm HMS Elizabeth II.

Sau vài câu chào hỏi, Đô đốc hạm đội hai dẫn hắn đi vòng quanh một lần. Mắt nhìn, tay sờ, cái cảm giác lành lạnh từ bức tường thép và mùi biển tạo thành thứ cảm xúc khó tả.

"Ta rất hài lòng, nhìn vô cùng uy vũ, tràn đầy sức mạnh. Nếu có thể lái nó thì thật tuyệt"

"Bệ hạ! Chờ người thành niên là có thể học lái mọi thứ mà ngài muốn"

"Vậy còn lâu lắm a!!" – William năm nay mới 5 tuổi, tính ra phải tới năm 96 mới đủ điều kiện. 11 năm không phải con số ít, nếu trộm lái được thì tốt biết mấy. Nhưng cứ việc Maria với đội cận vệ lúc nào cũng kè kè bên cạnh thì hắn chỉ có thể mơ hão.