Chương 17: Đòn trí mạng

Đế Quốc Anh

Chương 17: Đòn trí mạng

Trong khoảng thời gian này, Iran cũng nhận được thông báo từ bộ ngoại giao Anh về vấn đề các nước có liên quan tài trợ lần khủng bố vừa rồi, yêu cầu chính phủ Iran phải đưa ra lời giải thích, nếu không sẽ áp dụng biện pháp mạnh. Để tăng thêm sức nặng, Đế quốc Anh đã có một loạt các hành động quân sự nhằm vào nhà nước Iran hậu cách mạng Hồi giáo.

Một phần của Quân đoàn thiết giáp Hoàng gia (Royal Armored Corps) trung đoàn xe tăng Hoàng gia (RTR). Đã nhận lệnh từ nhiều ngày trước tiến hành áp sát các tỉnh biên giới phía tây của Iran. Quân đoàn bọc thép Ấn Độ Raj, Quân đoàn XII (Pakistan)đồn trú tại Quetta, Quân đoàn XXXI (Pakistan) đồn trú tại Bahawalpur cùng 3 tiểu đoàn thuộc lực lượng đặc nhiệm Commando (SSG) di chuyển tới tỉnh Balochistan, bao vây khu vực phía Đông Nam Iran tạo thành thế gọng kìm.

Với việc điều động số lượng lớn các tập đoàn quân sự, lập trường của Tehran vẫn tỏ ra vô cùng cứng rắn, không ngần ngại chiến tranh cùng lúc ở hai chiến trường, phía Tây là Anh, Iraq và phía Đông Nam là Ấn Độ, Paskistan. Bằng chứng là Quân đoàn bảo vệ cách mạng Hồi giáo đã ra lệnh tổng động viên, số lượng lính mới được huy động lên tới 150000 binh sĩ, đa phần là bộ binh và bắt đầu tiến hành cơ cấu hệ thống phòng thủ mới tại mặt trận Đông Nam

Các trang báo chí bắt đầu đưa tin xe tăng chủ lực thế hệ mới của Anh ‘Challgener I’ đã xuất hiện tại các trục đường giáp biên giới Iraq-Iran, theo tính toán thì mỗi chiếc tăng này có đơn giá rơi vào khoảng 1,4 triệu đô la mỹ vào thời điểm hiện tại. Bộ quốc phòng công bố có hơn 60 xe tham gia thực hiện nhiệm vụ tại Iraq.

Challenger sở hữu giáp Chobham vô cùng tiên tiến, giúp bảo vệ xe vượt trội hơn bất kỳ bộ giáp tạo bởi nguyên liệu đồng nhất, về sau nó đã trở thành tiêu chuẩn cho bọc thép tại Phương Tây, rất nhiều mẫu thiết kế đã ứng dụng nó, ví dụ như M1 Abrams của Mỹ và Leopard 2 của Tây Đức. Ngoài ra, trang bị hệ thống treo thủy khí có ưu điểm cơ bản là khả năng điều chỉnh độ cứng của hệ thống treo, điều chỉnh độ cao thân xe, kết cấu gọn, đáp ứng yêu cầu cao về chất lượng chuyển động. Xe có trọng lượng 62 tấn và khi bổ xung mô-đun giáp là 70 tấn, chiều dài 11,5 mét, chiều rộng 3,51 mét và chiều cao 2,95 mét. Tổ lái gồm 4 người: chỉ huy, xạ thủ, nạp đạn, lái xe. Vũ khí chính của xe là khẩu pháo L11A5 120mm, vũ khí phụ: súng máy L8A2 7,62mm và L37A2 7,62mm, động cơ Rolls-Royce CV12 26 lít diesel cho công suất 1200 mã lực. Tốc độ tối đa 56km/h. Độ quay tháp pháo 30 độ/s.

Các chỉ số rất ấn tượng cho một chiếc xe tăng chủ lực vào thời điểm này, duy nhất tiếc nuối là nó không được trang bị hệ thống quan sát nhiệt (TOGS), một bất lợi lớn khi tìm kiếm mục tiêu và tác chiến vào ban đêm.

……………

Quay trở lại xung đột Trung-Anh

Điểm nóng không chỉ diễn ra ở trên biển mà còn tại đất liền, khi Ấn Độ điều 2 sư đoàn bộ binh tới giáp biên giới Trung Quốc tiến hành khiêu khích, lực lượng độc lập Tây Tạng thừa đó mà gia tăng các hành vi bạo động chống phá, riêng trong mấy ngày qua, đã có 15 vụ đánh bom khủng bố vào các sở cảnh sát, khu vực quân sự của chính quyền Trung Quốc làm 36 người thiệt mạng hàng trăm người bị thương.

Hải quân trung quốc tiếp tục nhận khiêu khích từ phía Hạm đội Anh, số lượng tàu hư hại đã lên tới 32 chiếc nhưng vẫn nhẫn nhin không có nổ súng.

"Bọn chúng thật khó chơi" Đô đốc Hạm đội 2 buồn chán nói

"Chúng ta phải nhanh chóng tìm biện pháp khác, tuyệt đối không để người anh em Ấn Độ chê cười"

"Vậy ngài có kế gì sao? Chúng ta đã dùng đủ mọi trò, phụt vòi rồng, đâm húc các kiểu nhưng chả có tác dụng gì hết"

"Vẫn chưa, nhưng cứ đợi đám cố vấn ăn hại không phải là ý hay, đến lúc mấy lão già đó tìm ra hướng mới chắc Hải quân Trung Quốc đã bị chúng ta vần cho không còn nổi một chiếc lành lặn" – Lắc đầu ngán ngẩm cái đám cả ngày chỉ ăn thôi mà biện pháp một cái cũng kiếm không ra.

"Nếu vậy không cần đợi nữa, chúng ta sẽ dốc toàn lực. Cho các tàu được trang bị ram thực hiện nhiệm vụ tiên phong. Bọn chúng không muốn nổ súng. Được thôi, chúng ta để chúng vĩnh viễn không thể nổ súng"

………………………….

Ngày 31 tháng 5

Va chạm giữa hải quân hai bên đã tiến vào ngày thứ 4

"Tư lệnh, bọn chúng lại tới rồi" – Một thủy thủ chạy vào Cabin chỉ huy thông báo.

"Ta đã biết"

Tư lệnh hạm đội Đông Hải đuổi tên lính đi rồi quay sang mấy người đang ngồi cùng

"Các đồng chí tính thể nào?" – Tạ Chính Hạo lo lắng nói

"Còn thế nào nữa, quân ủy trung ương yêu cầu chúng ta tiếp tục kiên nhẫn chịu đựng bọn khốn Anh uy hiếp"

"Con mẹ nó! Lúc đầu cả đám lão đầu đó hùng hổ dọa người lắm cơ mà. Đến khi bắt đầu thì co vòi cả lũ lại với nhau, mặc kệ chúng ta đi chịu chết" – Tư lệnh Nam Hải Trương Triêu Trung (张朝忠) căm tức không giữ nổi miệng mình trực tiếp chửi bới.

"Ông quá bi quan rồi, số tàu bên phía chúng ta nhiều hơn phía Anh phải gấp đôi" – Tô Quân (苏军)Tư lệnh Đông Hải miệng nói thế nhưng trong lòng lẩm nhẩm ‘chất lượng cũng phải kém gấp đôi đấy’

…………………….

"Mục tiêu còn cách 3 hải lý, tất cả thủy thủ ổn định vị trí. Đẩy mạnh tốc độ, trong vòng 6 phút nữa sẽ va chạm"

Đây là tình hình chung trên tất cả đội tàu tiên phong. Được thiết kế đặc biệt cho nhiệm vụ va chạm diệt ngầm, vũ khí được tối giản hóa, thay vào đó là sức mạnh tối ưu về tốc độ và lớp giáp bề mặt.

Đội tàu tiên phong liên tục gia tăng tốc lực, chẳng mấy chốc đã giáp mặt với tàu của đối phương.

"Chuẩn bị!!! 3! … 2!! …. 1!!!"

"Ầmm!!! Uỳnh!!! …!!!"

Liên tục những âm thanh va chạm lớn khủng khiếp, có nhiều con tàu bên phía Hải quân Trung Quốc không chịu nổi mà phát nổ.

"Tiên sư chúng nó, bọn chúng dự định hủy hết chúng ta trong ngày hôm nay sao" – Mắt trợn tròn nhìn từng chiếc từng chiếc bị xuyên thủng, tiếng gào thét kêu cứu vang vọng cả một vùng biển.

"Nổ súng!! Mau nổ súng!! – Tư lệnh Nam Hải đã không chịu được nữa ra lệnh

"Ông điên rồi à! Chúng ta không được phép khai chiến trước" – Tạ Chính Hạo vội vã bịt mồm Trương Triêu Trung.

"Tư lệnh Tạ, chúng ta nếu cứ tiếp tục thế này thì chẳng mấy chốc không còn một mống. Khai chiến đi" - Tô Quân hiện giờ không thể không đồng ý với Tư lệnh Nam Hải, bọn họ đã không còn lựa chọn nào khác.

Và thế đấy, chiến tranh trên biển giữa hai nước có dân số lớn nhất thế giới đã nổ ra, giữa quốc gia xếp hạng đầu và hạng bốn về quy mô hải quân.

"Bọn chúng đã khai hỏa trước, rất tốt! Các Hạm đội nghe lệnh! Từ bây giờ chiến dịch Biển Hoa Đông chính thức bắt đầu, các hải đội lập tức tiến hành đáp trả, các phi đội triển khai không kích. Chúng ta sẽ diệt gọn lũ tàu rởm này ngay trong ngày hôm nay, dù 1 chiếc cũng không thể thoát" – Đô đốc Richard Thomas mệnh lệnh.

………………

Cả thế giới chấn động, không ngờ hai bên thiếu kiềm chế tới vậy.

3 hạm đội Hải quân Trung quốc gần như toàn diệt, tổng cộng 194 tàu chiếm gần 70% số lượng tàu chiến của hải quân Trung quốc, đều đã bị quân đội Anh tiêu diệt và bắt giữ.

Phía Anh mất 3 tuần dương hạm và 7 khu trục hạm. 15 tàu bị hư hại nghiêm trọng, 11 tàu hư hại nhẹ. So sánh với phía Trung Quốc thì thiệt hại của Hải quân Hoàng gia quá nhỏ bé.

Đây có thể nói là chiến tích huy hoàng nhất của Hải quân Anh kể từ chiến tranh thế giới thứ nhất. Hạm đội Hoàng gia đã hoàn toàn nghiền nát lực lượng Hải quân Trung Quốc. Được giới báo chí đánh giá là một trong những trận hải chiến lớn nhất kể từ thời kỳ hiện đại.

Việc hải quân Trung quốc thiếu đi sự trợ giúp kịp thời của không quân do vị trí giao chiến cách đất liền khá xa, tại phía Nam Đài Loan cách Trung Quốc đại lục 350km. Tới khi các phi đội J-7 và Q-5 đến nơi thì cuộc chiến đã gần kết thúc. Một cuộc chiến chớp nhoáng, các pháo thủ Anh đã lên nòng sẵn khi vừa mới bắt đầu giao tranh cộng thêm tính bất ngờ trong chiến thuật. Họ đã cho chúng ta thấy, chiến thuật ram chưa có lỗi thời như nhiều người hằng nghĩ. Cùng với việc tập trung hỏa lực nhưng vẫn không thể đục thủng lớp giáp dày của thiết giáp hạm HMS Elizabeth II cũng là một nguyên nhân dẫn tới sự bại vong.

Cứ ngỡ rằng người dân trên trái đất này chuẩn bị tinh thần bước vào chiến tranh thế giới lần thứ 3 thì Bắc Kinh lại làm cả đám sống nhờ buôn vũ khí mừng hụt. Theo Nhân dân nhật báo đưa tin, Chính phủ Trung Quốc quyết tâm ngăn chặn chiến tranh xảy ra trên diện rộng, đồng ý bước vào bàn đàm phán với Đế quốc Anh.

Nước Anh quá cường thế, đây là mọi người phải công nhận sau trận hải chiến này. Có nhiều người nói ĐCS Trung Quốc quá nhu nhược nhưng vẫn có kẻ lại nhìn nhận theo cách khác, họ cho rằng quyết định này rất đúng đắn trong thời kỳ nước này đang chuyển đổi từ kinh tế kế hoạch sang kinh tế hỗn hợp, gia tăng thị trường mở. Vấn nạn tham nhũng tăng cao, người dân đòi hỏi tự do ngôn luận làm chính quyền Trung Quốc phải nhức đầu, họ không có đủ năng lực chống lại một cuộc chiến toàn diện.