Chương 26: Cisco

Đế Quốc Anh

Chương 26: Cisco

Cuối cùng Mia cũng chấp nhận sự thật, cô bắt đầu học nhiều thứ hơn để trở thành một người lãnh đạo. Theo ý cô thì ngoài việc đó ra còn cần học cách trở thành một người trợ lý sau này cho William, theo hắn nói bên cạnh không có mấy người thật sự đáng tin cậy, vậy cô sẽ là người đó.

William lại quay trở về cuộc sống học đường bình thản, ngoài trừ một số việc quan trọng đáng được để tâm như xuất bản bộ sách "Nhật ký công chúa" vừa hoàn thành cuối tháng trước, cũng vì tập truyện này mà bị Mia ký vài phát vào đầu do cái tội lấy cô ra làm mẫu mà không xin phép. Thì ngày hôm nay được coi là một bước tiến đầu tiên của hắn trong ngành công nghiệp mũi nhọn Internet.

Hiện tại đã là tháng 11, thời tiết bắt đầu vào cuối Thu, nhiệt độ vẫn còn rất mát mẻ chỉ tầm ~20 độ C. Rất lý tưởng cho nghỉ dưỡng, học sinh tại John L. Miller Great Neck North cũng đã bước vào kỳ nghỉ mùa thu như bao ngôi trường khác. Bắt đầu từ mùng 2 cho đến hết ngày mùng 6. Hiện tại vé bay trở nên rất rẻ, các điểm vui chơi ăn uống không còn thưa thớt như tháng trước mà bắt đầu dâng cao. Nhiều khu mua sắm bước vào tháng giảm giá đặc biệt khi "Ngày thứ 6 đen tối" đang tới gần nên tháng 11 cũng được gọi là tháng mua sắm.

Theo yêu cầu của hắn, vợ chồng Leonard Bosack và Sandy Lerner trở thành khách quý tại dinh thự Kings Point. Bọn họ được chuyên cơ riêng đưa từ San Francisco tới New York như thể hiện sự coi trọng của William tới cặp đôi sáng lập công ty Cisco huyền thoại, ít nhất sau này sẽ là như vậy.

…………………

Sân bay quốc tế John F.Kennedy

"Chào mừng hai vị tới New York"

William nhìn hai người như nhìn mỏ vàng. Cisco tại đỉnh cao bong bóng dot-com năm 2000 trở thành công ty có giá trị nhất thế giới với vốn hóa hơn 500 tỷ đô la, cho dù sau đó có nhiều sụt giảm nhưng vào năm 2014 có giá thị trường khoảng 129 tỷ đô la, vẫn xứng đáng là một trong những công ty có giá trị nhất.

"Lần đầu tiên gặp mặt điện hạ, người thật sự rất khác biệt so với báo chí đưa tin"

Bosack là người bắt chuyện đầu tiên. Tiếp đó là vợ ông ta, Lerner.

"Tôi cũng đồng ý với anh ấy, ngài thật sự không giống đám phóng viên miêu tả"

"Rất nhỏ sao, ta hiểu được. Hai người cũng kết hôn được năm năm rồi nhỉ, thật sự đồng lòng a"

"Cám ơn lời khen của ngài, vậy lịch trình hôm nay của chúng ta là gì"

"Trước tiên làm một vòng quanh New York chứ, người làm của ta sẽ giúp chư vị sắp xếp chỗ ở"

"Người thật hào phóng"

"Ta cũng nghĩ vậy" William trêu đùa nói

Hắn hôm nay sẽ đóng vai người dẫn du lịch, mà thực chất tên này cũng muốn đi thăm thú quanh đây trong mấy ngày nghỉ. Tính ra tới New York mấy tháng rồi nhưng vẫn chưa đi đâu. Quanh đi quẩn lại vẫn là dinh thự Kings Point và trường học, duy chỉ một lần tới khách sạn Hilton khi phong hiệu cho Mia.

……………………………….

New York, thành phố không bao giờ ngủ hay còn được gọi là Quả táo lớn. Nằm trên một bến cảng tự nhiên lớn thuộc duyên hải Đại Tây Dương của Đông Bắc Hoa Kỳ với 5 quận bao gồm: The Bronx, Brooklyn, Manhattan, Qeen và Đảo Stanten

Nhắc tới nơi này, người ta nghĩ ngay tới tượng Nữ Thần Tự Do, khu phố tài chính Wall nhộn nhịp, tòa nhà chọc trời Empire State, Khu phức hợp Rockefeller, công viên Trung Tâm, cầu Brooklyn hay khu phố kịch nghệ nổi tiếng Broadway hoặc các viện bảo tàng đẳng cấp quốc tế... Bất kỳ ai đến nơi này cũng đều cảm nhận được sự phấn kích vốn tràn đầy trên từng mét vuông một của thành phố 'Quả táo lớn'. Một bầu không khí rất riêng chỉ có ở New York. Khách du lịch sẽ cảm thấy choáng ngợp trước vẻ hào nhoáng của quảng trường Thời Đại, vui thích rộn ràng khi nhìn thấy những nghệ sĩ, những nhạc công đường phố, hay thích thú với nền ẩm thực tại thành phố vốn nổi tiếng đắt đỏ nhưng không thiếu tiệm ăn với mức giá vô cùng dễ chịu.

Thứ hắn dẫn cả đoàn đi đầu tiên là tượng đài Nữ Thần Tự Do được Pháp trao tặng vì tình hữu nghị và khánh thành tại Mỹ năm 1886 do Tổng thống Grover Cleveland đứng ra là chủ tọa. Phần thiết kế bởi Frederic Bartholdi với chiều cao 46m tính từ nền đất cho đến đỉnh ngọn đuốc, nặng 204 tấn với cấu trúc phần trên hình chữ nhật, phần móng hình đa giác có 11 góc. Tượng nằm trên đảo Liberty hay tên cũ là đảo Bedloe trong vịnh Thượng New York, phía tây nam giáp Công viên Battery và phía đông giáp Công viên tiểu bang Liberty State của Thành Phố Jersey.

"Người Pháp đã cho nước Mỹ một món quà vô giá" – William cảm khái trước sự đồ sộ của bức tượng. Xung quanh rất nhiều nhóm đang tìm vị trí đứng thật ăn ảnh để chụp cho nhau.

"Mỗi một phần đều rất có ý nghĩa thưa bệ hạ. Như ngọn đuốc giơ lên cao tượng trưng cho sự tự do và một đời sống tốt lành hơn cho kẻ bị áp bức, tay trái cầm bản Tuyên ngôn Độc lập. Thật xin lỗi bệ hạ tôi thực không có ý khác"

"Nó là một sai lầm trong chính sách lúc đó của Anh quốc, họ nên làm như vậy" Hắn không có ý trách tội

"Vương miện với 7 mũi nhọn tượng trưng cho sự tự do lan tỏa đến 7 lục địa và 7 đại dương"

"Và dưới chân bức tượng, xiềng xích đã bị phá vỡ thể hiện sự giải phóng khỏi bạo quyền. Theo ta biết thì Trên thế giới đã từng có ba bức tượng Nữ Thần tự do như này" - William chốt hạ.

"Có tới tận ba bức tượng!? Là ở đâu vậy?" - Lerner tò mò hỏi

"Pho thứ nhất là cái chúng ta đang thấy. Pho thứ hai nhỏ hơn dựng tại bờ sông Seine gần cầu Grenelle của Pháp có lẽ mọi người đã biết. Còn pho cuối cùng nhỏ nhất, cao 3m được đặt tại thủ đô Việt Nam, người dân nơi đó gọi nó là tượng bà ‘Đầm Xòe’, sau đó tượng đã bị kéo xuống"

"Tại sao họ lại phải kéo xuống, đó không phải biểu tượng của sự tự do sao?"

"Đơn giản vì người Pháp đặt pho tượng lên nóc Tháp Rùa, đó là nơi rất nổi tiếng, người Việt coi Tháp như một biểu tượng của nền văn hóa lịch sử lâu đời tại đất nước họ. Cứ thử tưởng tượng nếu chúng ta đặt tượng Nữ thần lên đỉnh kim tự tháp Giza xem người dân Ai Cập phản ứng như thế nào"

"Hóa ra là vậy! Không ngờ Bệ hạ cũng am hiểu cả những điều này, thật muốn biết trong 5 năm ngài đã học tập như thế nào. Với người khác mà nói thì cuộc sống chỉ như mới bắt đầu"

Được tâng bốc lên mây, William đang định thể hiện tiếp trí óc ưu việt của mình thì một nghệ sĩ đường phố gần đó miệng ngâm nga bài thơ nào đó.

Not like the brazen giant of Greek fame,
With conquering limbs astride from land to land;
Here at our sea-washed, sunset gates shall stand
A mighty woman with a torch, whose flame
Is the imprisoned lightning, and her name
MOTHER OF EXILES. From her beacon-hand
Glows world-wide welcome; her mild eyes command
The air-bridged harbor that twin cities frame.

"Keep, ancient lands, your storied pomp!" cries she
With silent lips. "Give me your tired, your poor,
Your huddled masses yearning to breathe free,
The wretched refuse of your teeming shore.
Send these, the homeless, tempest-tost to me,
I lift my lamp beside the golden door!"

"Ồ! Đây không phải bài thơ The New Colossus của Emma Lazarus sao?!"

"Đúng vậy, nó được viết vào năm 1883 để quyên tiền xây dựng bệ cho Tượng Nữ Thần. Năm 1903, bài thơ được đúc lên một bảng đồng và đặt bên trong tầng dưới"

"Đó là một con người vĩ đại, chiến đấu vì sự tự do của những người nghèo khổ trên thế giới và bắt đầu cuộc Thập tự chinh riêng cho dân tộc Do Thái của mình. Thật đáng tiếc khi bà ấy ra đi sớm như vậy"

"Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta vào trong thôi. Thật muốn nhìn rõ bản khắc đồng đó như thế nào"

Nói xong câu đó, cả đám tiến vào khu vực bên dưới Tượng Nữ thần. Mặc dù việc thắt chặt an ninh ở đây rất nghiêm ngặt nhưng William với mấy người đi cùng không có bị kiểm tra (tất nhiên rồi), rất thuận lợi. Còn những người bình thường muốn vào còn phải bỏ giày, cởi áo khoắc, thắt lưng..v..v Không khác gì kiểm tra khi lên máy bay.

Khu bảo tàng trưng bày rất nhiều hiện vật, chủ yếu liên quan tới sự ra đời của bức tượng và ghi danh các nhà vận động quyên góp quỹ đã chung sức làm nên công trình vĩ đại này. Cả đám tiếp tục di chuyển và cuối cùng đoàn người đã thấy tấm khắc đồng đó. William cùng những người xung quanh đều kính cẩn nghiêng mình trước di sản mà Emma Lazarus để lại, người vĩ đại cần được sự tôn kính như vậy. Hắn cũng không biết hành động nhỏ của mình lại lấy được hảo cảm của của một dân tộc nhưng vấn đề đó về sau hãy nói.

Sau khi tham quan hết nơi này cũng đã mất nửa ngày, cả ba người đều thật sự hứng thú nên tốn hơi nhiều thời gian. Cuối cùng đành phải kết thúc tour sớm vì tất cả đều đã thấm mệt, vợ chồng Bosack Lerner sau chuyến bay dài cùng với William cơ thể nhỏ tuổi không gánh nổi kế hoạch ban đầu.

………………………..

"Chúng ta vào công việc chính chứ"

"Tất nhiên, chúng tôi đã đợi điều này trong nhiều ngày rồi"

Nghỉ ngơi một ngày, ngay buổi sáng hôm sau mọi người đều không đợi được nữa mà tiến hành hội đàm.

"Ta đã xem qua bản kế hoạch chi tiết của hai người, bên cố vấn cũng đánh giá rất cao. Chính vì thế, William quỹ đầu tư muốn tiến hành thu mua toàn bộ thay vì góp vốn đầu tư, nhưng ta chỉ lấy 70% cổ phiếu còn lại 30% muốn hai người tiếp tục nắm giữ. Về mặt khác, mọi chi phí nghiên cứu được ưu tiên và tuyệt đối sung túc. Tuy nhiên, hai người cũng phải cam kết sản phẩm nghiên cứu được đều thuộc về thành quả của Tập đoàn Cisco Systems. Các vị thấy sao?"

"Điều này ….. Có thể đổi lại phương thức khác không. Dù sao Cisco không khác gì con đẻ của chúng tôi, giờ thay đổi người khác thật sự không đành lòng"

Bosack khá phân vân, từ ông chủ trở thành nửa người làm nhưng nếu có tài chính dồi dào cũng không phải là không thể. Dù sao công ty cũng mới bắt đầu chưa được bao lâu, tài chính khó khăn khiến bọn hắn thật sự rất cần nguồn tiền mới.

"Có thể hỏi bệ hạ dự tính ngân sách thu mua là bao nhiêu và William quỹ đầu tư là công ty nhà nào vậy?" Lerner hỏi.

"10 triệu đô la thu mua và 30 triệu đôla bỏ vốn ban đầu."

"10, 30 triệu đôla?!!"

Nghe có vẻ nhỏ nhưng đối với Cisco lúc này thật sự quá lớn. Vào năm 1987, hai vợ chồng này đã phải bán một phần ba cổ phần Cisco cho quỹ đầu tư mạo hiểm Sequoia Capital với giá 2,5 triệu đô la. Nghĩa là hiện tại William phải mua tràn giá ít nhất là 40% nhưng đối với hắn mà nói thì cũng chỉ là muỗi, chút tiền này để mua lòng trung thành của hai nhà nghiên cứu đây cũng đáng lắm. Hắn tuyệt đối không làm hành động ngu xuẩn sa thải nguyên lão như John Morgridge, có thể coi là ví dụ điển hình tu hú chiếm tổ chim khách. Vì cái lợi trước mắt làm Cisco chậm phát triển rất nhiều, mới lên sàn không được bao lâu đã ra tay hại người.

"Đúng vậy. Là 10 triệu đô la, còn về Quỹ đầu tư William ta mới thành lập chưa được một tháng nên hai người không biết cũng đúng thôi"

Đôi vợ chồng này sau đó đã đồng ý ngay, có vẻ sợ hắn đổi ý vậy hối hận không kịp rồi. Cả ba ngồi tiếp xử lý một số chi tiết và kế hoạch cho những năm tiếp theo.

"Mong rằng Cisco tại sự quản lý của người có thể nhanh chóng phát triển, chúng tôi rất mong chờ ngày đó"

"Tất nhiên rồi, giờ công ty đều đã đủ mọi thứ cần thiết, chỉ cần hai vị chăm chú hơn cho sản phẩm mới, ta tin Cisco tuyệt đối nhanh chóng trưởng thành. Nếu không có điều đó, dù tiền nhiều hơn nữa công ty cũng không thể phát triển lớn mạnh"

Hắn nói là sự thực. Cisco nếu bỏ qua công trình nghiên cứu của hai người, tuyệt đối thành cái xác không hồn.

"Người cứ yên tâm, chúng tôi sẽ tận lực"

"Cám ơn chư vị"

"Thời gian cũng không còn sớm nữa. Chúng tôi sẽ quay về Stanford ngay ngày hôm nay"

"Hai người không định ở lại New York ít hôm sao?"

"Việc công ty quan trọng hơn. Có đại lượng tài chính sung túc, Cisco đã có thể mua lại bản quyền cấp phép router mới. Để lâu thật sự không thể yên tâm"

"Vậy được rồi, chúc hai người nhanh chóng ổn định lại công ty. Ta rất chờ mong tin tốt từ hai người"