Chương 22: Nhập học

Đế Quốc Anh

Chương 22: Nhập học

"Chúc cậu có những năm học thật khoái trá"

"Cám ơn Hiệu trưởng"

"Ak, Cô Carmen sẽ dẫn cậu đến lớp và đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm"

Ngoài cửa chẳng biết khí nào đứng đó một người phụ nữ trung niên hơi có phần thấp với mái tóc nâu.

"Rất vui được gặp em, William. Tôi là Carmen Dougherty, bắt đầu từ ngày hôm nay sẽ là giáo viên của lớp em"

"Chào cô"

…………………………………..

Cuối cùng vẫn có người nhận ra William, tiếp đó tin tức như mọc cánh bay tới mọi ngóc ngách của trường, nhóm đầu không ai khác chính là lũ bạn cùng lớp.

"Các em giữ trật tự. Frank, làm ơn đừng úp cái xô đấy vào đầu bạn em. Richard và Mia, hai đứa có thể thôi tán tỉnh nhau không. Kỳ nghỉ của các em đã kết thúc!"

Phải mất một lúc mới yên ổn được, giáo viên đứng lớp bắt đầu cao giọng hơn thường ngày:

"Trong buổi học đầu tiên của kỳ học mới, cô muốn giới thiệu cho các em một bạn học vô cùng đặc biệt. Xin mời vào!"

"Cảm ơn cô"

William cảm giác được giáo viên chủ nhiệm có vẻ run run, nhưng hắn cũng không chú ý lắm, chững chạc đi vào lớp học, nhìn quét một lượt các học sinh ở đây. Tất cả đều vừa mới nhập học, bây giờ đã là đầu tháng chín, William dành hẳn một tháng có thừa để ăn chơi phè phỡn, tý thì quên luôn cả việc học nhưng cuối cùng vẫn bị Maria đúng giờ sách cổ ra sân bay.

"Có người đã biết rồi, có người thì chưa. Nên trước tiên xin tự giới thiệu một chút. Mình gọi là William, tên đầy đủ là William Wettin. Năm nay vừa mới tròn năm tuổi. Đến từ thành phố Luân Đôn của Anh quốc. "

"Woah!!!" Một tên có hình thể quá khổ ngồi bàn đầu đã không cưỡng nỗi hưng phấn mà gào thét

"Ê béo. Hắn là ai vậy mà làm cậu hưng phấn thế" Phía sau có người kéo áo dò hỏi

"Thật sự quá may mắn, nếu để bọn họ biết mình học cùng với ai thì không biết họ sẽ có cảm giác gì nhỉ" – cô gái áo hồng kế đó bụm mặt rên rỉ.

"Rốt cục mọi người nói đến ai vậy" Vẫn là có một số thanh niên chậm chạp chưa tiếp thu được vấn đề.

"Cậu là người ngoài hành tinh sao! Mấy ngày nay đang rộ lên tin tức ấy"

"Là tên nhà giàu nào đó đốt cả dàn xe hơi để thử độ bền sao? Biết chứ!"

"Trời!! Không phải việc đó. Là người từ nước Anh, nước Anh ấy cậu có hiểu không "’

"Đó không phải là …"

"Chính là người đó" – Tên béo gật đầu khẳng định.

"Oh my god! Oh my god!! Damn it! Sao cậu không nói sớm. Oh my god!"

"Ai biết cậu chậm hiểu tới vậy"

"Rầm!!"

"Yên lặng! Kể từ giờ, William sẽ theo học cùng lớp chúng ta tới khi tốt nghiệp trung học. Còn nữa, hãy cư xử có chừng mực" – Cô giáo đập mạnh bàn ra hiệu cả lớp tạm dừng, nhất định không để bọn nhóc con này làm ảnh hưởng xấu tới gương mặt của trường trước mặt một vị nguyên thủ quốc gia. Danh tiếng có lên hay không tất cả đều phải dựa vào William đánh giá, nếu để hắn phát ra lời bình không tốt hoặc nặng hơn là yêu cầu chuyển trường sẽ làm danh tiếng bao lâu nay xây dựng lên bỗng chốc tan biến.

"Mọi người cứ thoải mái đi nào. Lần này tới Mỹ du học, mình rất muốn có được cuộc sống học đường bình thường thay vì cả ngày ngồi đối diện với mấy vị giáo sư già. Mình thật không có ý nói xấu họ đâu."

Sau màn khởi đầu, hắn tùy ý chọn một chỗ trống gần cửa sổ. Thấy tất cả đã yên vị, cô Carmen bắt đầu phân phát lịch trình học tập mà bọn họ sẽ phải trải qua.

Chương trình trung học phổ thông ở Mỹ kéo dài bốn năm, từ lớp 9 đến lớp 12. Có 4 môn bắt buộc cho mỗi kỳ, 8 môn bắt buộc cho cả năm học. Bao gồm những môn thiết thực giúp ích cho học sinh, lựa chọn 1 trong 3 môn: Lý, Hóa, Sinh, các môn thuộc Nghiên cứu xã hội và môn học lựa chọn tùy theo sở thích và nhu cầu của mỗi cá nhân.

Các môn học cốt lõi được sử dụng tại đây: Ngôn ngữ học, Khoa học, Toán học và Nghiên cứu xã hội
Lớp Ngoại ngữ bao gồm các chủ đề báo chí, tranh luận, văn học, kịch nghệ, sáng tạo

Lớp Toán có Tiền đại số, đại số 1, đại số 2, hình học, lượng giác. Lựa chọn nâng cao có thêm thống kê và toán rời rác, nó làm tăng cơ hội để kiếm bằng AP hoặc IB. Cần 4 tín chỉ toán học để ra trường

Lớp Nghiên cứu xã hội bao gồm lịch sử thế giới, lịch sử Hoa Kỳ, chính phủ và kinh tế học, đôi khi còn bổ xung thêm các lớp về luật, xã hội học, tâm lý học.

Lớp khoa học bắt buộc có Sinh học, Hóa học và Vật lý là những môn cơ bản nhất để học nhưng cũng có thêm các môn nghiên cứu khoa học khác bao gồm địa chât, thiên văn, sức khỏe, môi trường, pháp y, giải phẫu.

Lớp tự chọn: Đây là trường học trong top của Bang nên nó có rất nhiều môn cho học sinh thoải mái tìm kiếm môn học phù hợp bản thân. Có nghệ thuật thị giác (điêu khắc, vẽ tranh, hội họa, nhiếp ảnh, nghiên cứu phim), nghệ thuật biểu diễn (dàn đồng ca, kịch, ban nhạc, múa, guitar), giáo dục nghề nghiệp (chế biến gỗ, thẩm mỹ, nông nghiệp), công nghệ thông tin (lập trình, đồ họa, web, trò chơi, sản xuất phim), báo chí (báo tường, niên giám, truyền hình), ngôn ngữ nước ngoài (ở đây có dậy tới 15 thứ tiếng), kinh doanh (kế toán, quản lý, tiếp thị, thư ký, tài chính, CNTT và truyền thông), sức khỏe tiêu dùng (dinh dưỡng, điều dưỡng, ẩm thực, thể chất)

Thời gian học từ 8h30 sáng đến 3h30 chiều mỗi ngày. Về hình thức tốt nghiệp được tính từ điểm tổng kết của các môn học bắt buộc. Học sinh giảm được nhiều áp lực từ kỳ thi tốt nghiệp

Lịch học nhìn rất nặng nhưng thật ra cũng không là gì so với các nước Đông Á. Học sinh tại Mỹ có thể thoải mái phát triển theo sở thích của họ.

Sau tiết khóa đầu năm. William đang tính tới căng tin thì một đám nữ sinh bâu lấy, đi đầu là cô nàng lớp trưởng, hình như tên là Kara thì phải. Thực chất lớp học tại đây có trung bình từ 7 đến 12 học sinh, mọi người có thể dễ dàng làm quen, không như tại Đai học, có khi học hết cả khóa cũng chẳng biết nhau. Cũng không phải trường nào ở Mỹ cũng vậy, nhưng tại các trường nổi tiếng thì việc giảm bớt lượng học sinh giúp giáo viên có thể quan sát tốt các học viên của mình, nâng cao chất lượng giảng dạy.

"Chào mừng cậu gia nhập đại gia đình. Mình là Cara Smith"

"Rất vui được gặp cậu, Cara"

"Ừkm!! mình có thể hỏi một chút, cậu thật sự chỉ mới 5 tuổi sao?" – Cô nàng thật sự tò mò từ đầu buổi tới giờ, đúng thật nhịn không được.

"Đúng vậy, 5 tuổi 23 ngày" – Hắn cũng vừa mới qua sinh nhật xong. Chỉ có vài người thận cận hắn được mời tham dự, cũng có chút kỳ dị vì không có ai nhỏ hơn 18 tuổi. Dù sao William cũng chả có người bạn nào thật sự cùng trạc tuổi, thứ nhất vì hắn là người trọng sinh, thứ hai là những đứa bạn cũ ở cùng cô nhi viện cũng không nhấc lên được bao nhiêu quan hệ, đúng là bi ai.

"Thật tiếc, ước gì chúng ta gặp sớm hơn"

"Mỗi năm đều có một lần mà"

"Vậy cậu sẽ mời chúng tôi chứ" – Một cô bé da màu nói xen vào, hấp dẫn ánh mắt của mấy đứa gần đó luôn.

"Yep! Chắc chắn rồi"

Nghe hắn nói vậy cả lũ vui sướng hết lên. Bon họ rất rõ, có thể đạt được hắn mời là cả một vinh dự lớn lao. Đếu sống trong xã hội thượng lưu, ngay từ sinh ra đã được hướng dẫn cách ứng xử giao tiếp, không phải ai cũng giống như đám khi nãy William gặp. Những cô cậu thuộc nhóm này cũng được chỉ dạy rõ, khi họ thay thế những người đi trước điều hành công việc, những mối quan hệ đã tạo dừng từ trước rất có thể là một nguồn trợ lực cho họ. Nó cũng là một trong những nguyên nhân con người tạo dựng lên từng tập đoàn quan hệ chặt chẽ với nhau, cùng bảo vệ lợi ích, cùng kiếm tiền. Kẻ phá hoại quy tắc nhất định sẽ không có quả ngọt để ăn

"À. Này mọi người" Hắn chợt nghĩ tới điều gì, quay lại gọi cả lớp.

"Tối nay mình sẽ tổ chức buổi party nhỏ tại gia, nó có thể gọi là lễ mừng nhà mới. Mọi người đều tham gia chứ?"

"Cậu nói thiệt hả?"

"Đúng là một tin tốt"

………………………………..

Dinh thự tối nay sáng bừng một mảng, đặc biệt vị trí dãy đài phun nước càng lộng lẫy hơn. William cảm thán mình có lẽ thật sự vẫn đang mơ. Cuộc sống mà kiếp trước dù nghĩ hắn cũng không dám.

"Bệ hạ! Đã có người tới rồi!"

"Rất tốt, chúng ta ra ngoài tiếp đón"

Hôm nay trên đường Pond Rd xuất hiện rất nhiều xe hạng sang, cũng có xe công vụ bình thường cùng lác đác vài nhóm phóng viên nhỏ đậu gần đó. Có lẽ bị hắn cảnh cáo nên giờ không còn dám ngang nhiên như trước, nghe nói mấy tập đoàn có vẻ rất cứng đầu, không chịu thỏa hiệp vì cái tự do ngôn luận gì đó. Việc này cuối cùng để Maria biết được. Bà điên này ra tay thực tàn nhẫn, nếu chính phủ Mỹ không thực hiện đúng văn ước làm tròn nghĩa vụ bảo vệ William ở nhiều mặt thì sẽ ký sắc lệnh giảm dầu cung ứng trên toàn thế giới. Với việc nắm trong tay 5 vùng lãnh thổ thuộc top 10 nước dự trữ dầu lớn nhất thế giới, Đế quốc Anh đã hoàn toàn chi phối giá ‘vàng đen’. Một khi nước Anh ngừng xuất khẩu dầu, kinh tế toàn cầu rất có thể rơi vào tan vỡ.

"Ngài hiệu trưởng, thật vui khi ngài là vị khách đầu tiên tới đây."

"Ta không thể bỏ lỡ buổi gặp mặt với một thiên tài. Cậu suy tính về đề nghị sáng nay của tôi như thế nào rồi?"

"Thực sự khó khắn, có quá nhiều việc em phải xử lý. Nếu gia nhập hội sẽ khiến các kế hoạch của em sau đó rất khó phát triển. Dù sao thời gian con người vẫn là có hạn, không thế chuyên chú tất cả mọi việc được"

"Nếu vậy thì thật đáng tiếc, cậu quả thật có bộ não của một thiên tài. Tôi nghĩ nếu cậu để tâm hơn vào việc nghiên cứu, thế giới sẽ lại chứng kiến một Anhxtanh thứ hai"

"Rất xin lỗi"

William cũng chỉ có thể nói vậy, nếu đảo hướng thuận theo lão hiệu trưởng, thật sự cũng có thể thành công đấy nhưng hắn tới thế giới này chỉ để làm việc và hết ngày này qua năm khác ngâm mình trong phòng nghiên cứu thôi sao. Cái tâm hồn ưa hưởng thụ hơn học hành, nhiệm vụ của hắn bây giờ chỉ cần là giữ vững địa vị đang có.

……………………

Các tân khách cũng đã đến đông đủ, có bạn học cùng lớp, nhân viên của trường, những người hàng xóm sống trong khu này và cũng chỉ thế này thôi, tuyệt không muốn lạm giao.

"Nè William, khu nhà này phải mắc lắm nhỉ?" – Cara biểu hiện khá tự tin, không ngại ngần hỏi những câu mà hắn cho là hơi tế nhị.

"Cũng không cao lắm đâu" – Đúng là như thế, nếu nói ở New York xếp hạng nhất nhì nhưng tính đến toàn nước Mỹ thì có khối nơi vượt qua.

"Này William, cậu thích chơi búp bê ak?" - Thanh niên mang trọng tải lớn nhất lớp tự dưng phát biểu

Cứ nghĩ không ai để ý nhưng càng muốn né nó ra thì nó lại càng muốn gần mình. Nhất định phải trừ lương đám cố vấn hỗn đản kia, William căm tức nguyền rủa Nếu ngày mai trên báo đưa tin Hoàng Đế William ưa thích búp bê thì thật thảm. Lũ truyền thông nhất định sẽ từ đó mà nặn ra đủ trò, có khi nói hắn thành gay cũng có thể lắm.

"Làm gì có, căn phòng này được xây từ rất lâu rồi" – Hắn chống chế

"Vậy bọn tớ vào nhé" – Người vừa nói là chị em sinh đôi nhà Moddy, Amira cùng Alivia. Có lẽ cả hai vẫn chưa hết tính trẻ con, miệng nói nhưng ánh mắt không rời khỏi đám thú nhồi bông.

"Cứ tự nhiên như ở nhà. Người ta xây lên nó không phải chỉ để ngắm đâu"

"Yeah!!"

William lại tiếp tục đi tiếp chuyện các vị khách mới. Cũng phải kể tới những vị hàng xóm, tất cả đều vô cùng vui vẻ đến mức hơi bất thường nhưng phải tới khoảng thời gian sau hắn mới rõ nguyên nhân. Hóa ra vì mình chuyển tới đây khiến giá đất trong khu liên tục tăng cao, và người ta chỉ nghĩ mua mà không muốn bán. Đúng là đầu cơ siêu lợi nhuận.