Chương 11: Viên Gạch Đầu Tiên
Nghiêm Ích Khiêm thật ra cũng thuộc phái chủ chiến, năm đó tranh quyền trong tộc không phải Nghiêm Ích Khiêm lựa chọn đứng ở vị trí trung lập thì Nghiêm Minh cũng khó lòng dành được quyền tộc trưởng, Nghiêm Minh không sợ Nghiêm Ích Khiêm nhưng mà nên nhớ Nghiêm Ích Khiêm cùng Nghiêm Phụ là anh em ruột, hai anh em cùng một chiến tuyến thì cho dù Nghiêm Minh cũng khó lòng mà áp được.
Một văn một võ bù trừ cho nhau, Nghiêm Minh thực sự liền rơi vào cửa dưới.
Năm đó Nghiêm Ích Khiêm cũng không giúp Nghiêm Phụ, cũng không giúp Nghiêm Minh, một phần là vì ông là em Nghiêm Phụ sẽ không tự đứng ra chống lại anh mình, một phần khác cũng vì Nghiêm Ích Khiêm cùng Nghiêm Minh chung một chí hướng, hai người muốn nhất thống tộc Bách Việt, gây dựng ra quốc gia đầu tiên của người Bách Việt.
Nghiêm Ích Khiêm biết hắn không giống Nghiêm Minh, hắn có chí hướng nhưng hắn không đủ năng lực để thực hiện cái chí hướng kia, hắn muốn phò tá Nghiêm Minh, muốn giúp vị tộc đệ này nhất thống Bách Việt Tộc.
Không thể không nói, Nghiêm Gia thế hệ này... rất tuyệt.
Nghiêm Minh – Nghiêm Ích Khiên cùng Nghiêm Phụ, nếu ba người một mực đồng tâm nhất chí, nếu Lạc Việt Tộc có thêm thời gian phát triển, bản thân Lạc Việt Tộc có thể tiến vào một độ cao mà không tộc nhân nào tưởng tượng đến, cho dù chưa thể thống nhất Bách Việt nhưng chí ít cũng trở thành một trong những bộ lạc mạnh nhất trong tộc Bách Việt.
Đáng tiếc, trời không chiều lòng người.
Nghiêm Ích Khiêm tâm đã thành tro, ông hiểu cái chết của Nghiêm Minh đồng dạng minh chứng cho đại thế đã mất, bất kể Nghiêm Đề hay Nghiêm Phụ đều là người theo phái chủ hòa, Nghiêm Phụ ít ra còn tốt nhưng Nghiêm Đề... liền khiến Nghiêm Ích Khiêm giận sôi lên, chỉ hận không thể chém kẻ này ngàn đao.
Nghiêm Ích Khiêm ở trong tộc cũng không tốt lại thêm Chu Trị cật lực muốn mời Nghiêm Ích Khiêm đến Tôn Quân, sau đó Nghiêm Ích Khiêm cũng thở ra một hơi, bỏ tất cả mang theo gia quyến đến Hạ Bì.
Chu Trị thân là võ tướng nhưng võ lực không mạnh, điểm mạnh của hắn là tài lĩnh binh cùng trí tuệ, Chu Trị cùng với Nghiêm Ích Khiêm là cùng một dạng, dạng nhân tài này gọi là văn võ song toàn nhưng lại không thiên hẳn về phía nào.
Loại nhân tài này chưa hẳn có thể lập nên bách thế công danh nhưng lại có thể vì chủ tướng trấn thủ một phương, không thể cho chủ tướng vì chiến công của bản thân mà kích động nhưng có thể cho hắn hai chữ yên tâm.
Thật ra Nghiêm Ích Khiêm dù sao cũng là em trai Nghiêm Phụ, ông ta dù thế nào cũng là dòng chính Nghiêm gia, chưa hẳn đã thật sự phải đến xứ người nhưng sau khi nhận được phong thư của Chu lão, Nghiêm Ích Khiêm vẫn là đến rồi.
Nghiêm Quang thật sự cũng không để Nghiêm Ích Khiêm thất vọng, ông ta chưa từng kỳ vọng quá nhiều vào một đứa bé 4 tuổi nhưng mà khi thực sự nhận trọng trách dạy dỗ đứa cháu trai này Nghiêm Ích Khiêm nhận ra cháu mình cực kỳ không tầm thường.
Nghiêm Quang không dám nói hắn là thiên tài, hắn còn tự mình biết mình nhưng hắn kiếp trước đã sống gần 30 năm, tâm trí hắn vốn cực kỳ thành thục, một đứa trẻ 4 tuổi lại mang theo tâm trí gần 30 tuổi, không phải là thiên tài mới là lạ.
Đương nhiên Nghiêm Quang hắn cũng được lợi thế rất lớn khi trong cái hình hài trẻ con này, lợi thế về não bộ.
Hắn là người của thế kỷ 21 nơi mà khoa học kỹ thuật phát triển, hắn hiểu ở cái độ tuổi của hắn hiện nay là độ tuổi hoàng kim để học tập bởi não bộ của trẻ em hơn xa não bộ người lớn.
Hắn là người thế kỷ 21. hắn sẽ không thực sự tin cái khái niệm não bộ con người chỉ dùng hết 10% khả năng so với bản thân nó, cái lý thuyết này thoạt nghe thì có lý nhưng lại tương đối vớ vẩn, nếu thử mang đi gọt 90% não bộ xem có sống được không?, một mảnh kim loại nhỏ của viên đạn găm vào não liền đã để lại di chứng cả đời thậm chí mất mạng, cái lý thuyết trên mãi mãi chỉ là lý thuyết, không có khả năng áp dụng vào thực tế.
Trẻ em có thể có khả năng học tập nhanh hơn nhiều so với người lớn là vì hai nguyên nhân, nguyên nhân đầu tiên là kiến thức, trẻ em sinh ra thì không hề tồn tại bất cứ kiến thức nào, bộ nhớ trong não bộ hoàn toàn trống, chính vì vậy cho dù học tập bất cứ cái gì cũng sẽ nhanh hơn người lớn, đến khi bộ nhớ não bộ liên tục được gia tăng, lượng kiến thức càng nhiều dẫn tới khả năng học tập càng thêm trì trệ, so với lúc đầu càng ngày càng khó khăn.
Nguyên nhân thứ hai là sự phát triển của não bộ, não bộ cũng là một phần của cơ thể vì vậy nó có thể phát triển như những bộ phận bình thường, theo nghiên cứu thống kê trung bình mỗi nơron thần kinh sẽ liên kết với 100.000 nơron thần kinh khác. Những kẻ được gọi là thiên tài thường có nơron thần kinh được kết nối với nhau nhiều hơn và chặt chẽ hơn bình thường dẫn đến khả năng truyền tống thông tin, khả năng nhận thức thông tin cũng như xử lý thông tin nhanh hơn nhiều so với người bình thường.
Trong 10 năm đầu đời, não bộ của con người đã tạo nên hàng tỉ tỉ liên kết khác nhau. Não bộ thường thường sẽ ngừng phát triển khi cơ thể tròn 18 tuổi.
Tốc độ phát triển nhanh nhất của bộ não xảy ra trong độ tuổi từ 2 đến 11. Thông tin trong não lúc này sẽ di chuyển với tốc độ 288 km/h, đương nhiên tốc độ này càng ngày sẽ càng giảm, sau khi vượt qua độ tuổi phát triển hoàng kim của não bộ, tốc độ này sẽ giảm 15% theo thời gian..
Khả năng học tập cùng tiếp thu của Nghiêm Quang hiện nay rất mạnh, rất mạnh đến nỗi có thể liều so cùng Nguyễn Hiền.
Trong mắt Chu lão cùng Nghiêm Ích khiêm mà nói, Nghiêm Quang... là cùng cấp độ thiên tài với Nguyễn Hiền, cái này thật sự vẫn cứ làm Nghiêm Quang hắn tương đối xấu hổ.
Ngoài vấn đề não bộ ra còn phải nói đến thân thể của Nghiêm Quang, thân thể hắn thực sự rất tốt.
Nghiêm Quang không rõ sau này tài trí của mình sẽ ra sao, hắn thật ra cũng không ảo tưởng mình là tuyệt thế thiên tài, có thể so sánh với đám người Gia Cát Lượng, Giả Hủ, Chu Du, Quách Gia...., khi Chu lão trước mặt mẫu thân khen hắn là tuyệt thế thiên tài, Nghiêm Quang còn mang theo vài phần đỏ mặt, đương nhiên có một dạng thiên tài mà Nghiêm Quang hắn chắc chắn sẽ nhận - thiên tài về mặt thể chất.
Thân là quân nhân, hắn hiểu thể chất của mình mạnh như thế nào.
Hắn hiểu về cơ thể con người, hiểu nhiều hơn là về văn chương nhiều lắm.
Hắn biết thân thể người lớn so với thân thể trẻ em thua kém rất xa, vật đã thành hình mãi mãi không thể so với vật còn đang phát triển.
Tạm không nói đến đào tạo tử sĩ hay sát thủ gì gì đó, cái này quá mức huyễn hoặc, hắn chỉ nói đến ‘dân’ chuyên nghiệp.
Nghiêm Quang hắn kiếp trước không phải dân chuyên nghiệp nhưng mà từ bé đã thích đánh nhau, hắn từ nhỏ đã học Kickboxing, Muay Thái cùng Karate, bản thân có thể coi là được đào tạo từ nhỏ vì vậy khi lớn lên, khi nhập ngũ mới tính là một phương cao thủ.
Chỉ có thể chất được rèn luyện nghiêm ngặt từ nhỏ, sau này mới có thể càng ngày càng mạnh, mới có thể vượt qua người khác.
Dân Muay Thái chuyên nghiệp hoặc võ sĩ Kick Boxing chuyên nghiệp bọn họ ngoại trừ thiên phú ra còn không thể không nhắc đến quá trình đào tạo từ nhỏ, rèn luyện từng khớp xương, từng bắp cơ, mài nhọn từng kỹ năng của bản thân, chỉ có như thế mới có thể dùng hai chữ ‘chuyên nghiệp’ để hình dung.
Cái nghề nào thì Nghiêm Quang hắn không rõ nhưng nghề võ sĩ muốn phát triển nhất định phải theo từng bước từng bước đào tạo từ nhỏ, thậm chí rất nhiều võ sĩ nổi tiếng thế giới đều là con nhà nòi.
Nghiêm Quang kiếp trước không tính là con nhà nòi, đi học trong võ đường, trong các câu lạc bộ đơn giản gần như chỉ là ‘cho vui’, tập luyện dạng như vậy thua kém rất nhiều so với quá trình đào tạo võ sĩ chuyên nghiệp, cái gọi là luyện võ rèn luyện cơ thể chỉ là trò trẻ con so với những người... luyện võ để kiếm tiền.
Đương nhiên ngoại trừ quá trình đào tạo bài bản từ nhỏ ra còn phải xem thiên phú cùng thể chất.
Thể chất của người Châu Á vẫn là bị kiềm chế rất nhiều, nếu nói thể chất mạnh nhất thế giới liền phải nhắc đến người Châu Phi, nhắc đến chủng tộc Negroit.
Chủng tộc này theo dòng chảy lịch sử, qua chiến tranh nô lệ cũng dần dần sát nhập vào châu Âu cùng châu Mỹ, đặc biệt là châu Mỹ bởi đây là lục địa trẻ của thế giới, lúc đó châu Mỹ cần rất rất nhiều lực lượng lao động.
Năm tháng thay đổi, chủng tộc Negroit dần dần hòa vào một phần với người châu Mỹ, sẽ cho ra thế hệ con lai đầu tiên, không phải ngẫu nhiên mà... bất cứ thứ gì liên quan đến hai từ ‘sức mạnh’ đều sẽ nghĩ đến châu Mỹ, nghĩ đến nước Mỹ.
Nghiêm Quang kiếp trước không có thể chất đáng sợ cũng không được đào tạo từ nhỏ, hắn chỉ có thiên phú chiến đấu nổi trội từ đó muốn tiến thêm một bước là việc quá khó nhưng mà hiện nay thì khác.
Hắn không rõ Hạng Vũ nâng đỉnh là chuyện thật hay chuyện giả nhưng nếu là thật... hắn cũng có tự tin nâng được đỉnh.
Thân thể của hắn... giống thân thể quái vật vậy.
Người ngoài có thể không quá rõ ràng nhưng Nghiêm Quang có thể tự mình cảm thấy từng bó cơ trên người hắn thắt chặt, khớp xương hiện nay vẫn chưa phát triển hết nhưng lại bắt đầu trở nên cứng rắn, cổ chân, cổ tay, xương ngón tay, xương cùi chỏ, toàn bộ như được dùng dao mài đi vậy.
Nghiêm Quang hiện nay rất gầy, nếu nhìn qua lớp quần áo của hắn có thể thấy hắn không hề béo tốt như những đứa trẻ cùng tuổi nhưng chỉ cần cởi toàn bộ quần áo ra liền nhìn thấy một hình ảnh tương đối kinh người, toàn bộ phần cơ cùng phần thịt của hắn cứ như gắn với nhau vậy, không có một chút mỡ thừa nào.
Nghiêm Quang vẫn chưa tận lực áp dụng những bài tập dành riêng cho đặc công vào cái cơ thể này vậy mà nó vẫn mạnh đến biến thái, cơ thể này là quá trình hấp thụ 10 tháng tiên thiên khí mà tạo nên.
Nếu nhìn vào cơ thể có lẽ chưa nhận định được sự biến thái về lực lượng của nó, muốn kiểm tra sức mạnh liền nhìn vào lực đấm cùng sức nâng.
Nghiêm Quang kiếp trước lực đấm khoảng 200 kg, có thể so với lực đấm của một võ sĩ quyền anh hạng lông.
Lực đấm của hắn hiện nay, của một đứa trẻ 4 tuổi... chính là 30 kg.
Không rõ thế giới này ‘điêu’ hay thân thể này ‘điêu’ nhưng mà một người đàn ông trưởng thành không trải qua tập luyện, lực đấm cũng chỉ dừng ở mức này.
Về phần lực nâng thì sao?.
Kiếp trước lực nâng tạ của hắn cũng khoảng chừng 250 kg bằng hai tay.
Còn hiện nay?, với thân thể của một đứa bé 4 tuổi, hắn có thể nâng được... một cái chậu hoa bằng hai tay.
Thế giới này không có tạ, cũng không có mấy thứ tương tự hoặc ít nhất trong phủ không có, hắn chỉ có thể lựa chọn một cái chậu cây trong phủ, hắn hiện nay dùng hai tay có thể nâng được trọng lượng...20 kg,
Quái vật chung quy vẫn là quái vật.
Đương nhiên Nghiêm Quang hắn muốn luyện võ cũng không đơn giản, cũng may Nghiêm Ích Khiêm đến, Nghiêm Ích Khiêm có thể hợp thức hóa khả năng luyện võ của hắn.
.......
Mùa thu năm ngoái, Nghiêm Ích Khiêm đến biệt viện.
Nghiêm Quang cùng vị bác họ này cũng tương đối dễ làm quen với nhau, dù sao Nghiêm Quang cũng là cháu ruột Nghiêm Ích Khiêm, ông với đứa bé này yêu quý có thừa, lại thêm Nghiêm Quang thông minh hơn người, ngay từ nhỏ đã mang theo vài nét của phụ thân Nghiêm Minh dẫn đến Nghiêm Ích Khiêm càng thêm thuận mắt với hắn.
Sau khi làm quen với Nghiêm Ích Khiêm, Nghiêm Quang liền cực kỳ bám người, cho đến một ngày hắn tự mình dậy sớm len lén chạy đến phần sân nhỏ của Nghiêm Ích Khiêm, ‘tình cờ’ bắt gặp Nghiêm Ích Khiêm đang luyện võ liền ‘tình cờ’ tiến vào, sau đó vị bác họ này rốt cuộc vẫn là bị Nghiêm Quang kéo xuống, vì hắn dạy võ.
Võ tướng nào mà không luyện võ vào sáng sớm?, Nghiêm Ích Khiêm đương nhiên sẽ bị Nghiêm Quang bắt gặp, sau đó khi thấy Nghiêm Quang có hứng thú cực lớn với võ nghệ, Nghiêm Ích Khiêm rốt cuộc cũng thả tay, dạy võ cho hắn.
Nghiêm Ích Khiêm... rất muốn xem Nghiêm Quang liệu có thể giống với phụ thân của hắn, giống với Nghiêm Minh hay không.
Tiếp theo mọi việc cũng thuận lý thành chương, thiên phú võ học của Nghiêm Quang còn cao hơn cả thiên phú văn học của hắn, Nghiêm Ích Khiêm càng xem càng thuận mắt, dạy võ cho hắn càng ngày càng càng chuyên tâm.
Võ có Nghiêm Ích Khiêm, văn có Nguyễn Hiền.
Cũng không phải đợi Nghiêm Quang tiếp tục nghĩ kế sách, Nguyễn Hiền sau đó cũng đi theo Nghiêm Ích Khiêm học võ, cái này cũng là ý của Chu lão.
Chu lão là ai?, là người đứng đầu Quốc Tử Giám, là giáo viên nổi tiếng nhất trong sử Việt, ánh mắt của Chu lão vẫn cực kỳ chính xác, Chu lão biết Nguyễn Hiền có đại tài, chính bản thân ông đã không còn gì để dạy đứa học trò này, điểm yếu duy nhất của Nguyễn Hiền chỉ là vị quỷ tài này còn quá mức trẻ con, quá mức ham chơi, vẫn còn chưa thể suy nghĩ mọi việc thấu triệt.
Chu lão cũng nhìn ra tiềm năng võ học của Nguyễn Hiền vì vậy rốt cuộc liền gửi Nguyễn Hiền cho Nghiêm Ích Khiêm dạy dỗ, muốn dùng sự gian khổ khi luyện võ mài bớt nhuệ khí trên người Nguyễn Hiền.
Thật ra Nghiêm Ích Khiêm đến, không chỉ cho Nghiêm Quang thêm một cái giáo viên mà còn cho Nguyễn Hiền thêm một thầy giáo.
Chu Văn An biết, ông đã già, ông có thể phụ tá Nghiêm Minh một đời nhưng có thể phụ tá Nghiêm Quang được hay không thì ông không chắc.
Nghiêm Quang 15 năm sau mới 19 tuổi trong khi Chu lão đã gần 60, cái giây phút Nghiêm Quang chinh chiến thiên hạ bản thân Chu lão chỉ sợ đã vô lực mà từ quan, tương lai phụ tá Nghiêm Quang, Chu Văn An toàn bộ... đều đặt lên người Nguyễn Hiền.
Cái thời đại phong kiến này, sống đến năm 60 tuổi thật ra... đã được coi là thọ.
Chu lão đang vì tương lai của Nghiêm Quang mà đặt những viên gạch đầu tiên.