Chương 44: Lần đầu dạy học

Đại Hoàng Tử Lại Bỏ Trốn Nữa Rồi

Chương 44: Lần đầu dạy học

Chương 44: Lần đầu dạy học


Theo như Nhan phu tử nói thì Mạc phu tử hôm nay sẽ giảng về toán học, Ừ thì toán học thì hắn cũng biết, tuy không giỏi bằng phó giáo sư tiến sĩ hay tiến sĩ gì gì đó nhưng cũng gọi là tạm được.

Hắn hít sâu một hơi sau đó đi lên bục giảng, ở trên nhìn xuống chỉ thấy hai mươi mấy học sinh đang ngồi trò chuyện với nhau, chả đứa nào quan tâm đến hắn, độ tuổi thì đại khái là mười ba mười bốn gì đó đi.

Nguyên Vũ Tranh quay lưng định viết thứ gì đó thì đột nhiên nhận ra ở đây méo có bảng, cũng méo có phấn.

Lúc này chính hắn cũng hoài nghi Mạc phu tử dạy toán học cho đám học sinh này kiểu gì.

Thế là hắn chạy ra phía sau đi tìm một mảnh than, không có bản thì ta lấy tường làm bảng vậy, không có phấn thì ta lấy than củi viết đỡ.

Nhan phu tử cùng Lý phu tử đứng bên ngoài khó hiểu nhìn Nguyên Vũ Tranh, ban đầu hai người bọn hắn tưởng Nguyên Vũ Tranh vừa mới lâm trận thấy khó liền bỏ chạy, sau đó thì họ mới hiểu Nguyên Vũ Tranh chưa hề dạy học nên không biết cách sử dụng bảng cát, hai người dự định đi lên để hướng dẫn thì Nguyên Vũ Tranh cầm một bó than thon dài bằng ngón tay quay lại giảng đường.

Cũng hên là tường gỗ này có độ kết dính nên than có thể ghi lên được không thì cũng chết dở.

Cạch! cạch!

"E hèm!" Nguyên Vũ Tranh hắng giọng một cái.

Cả lớp bên dưới lập tức giật mình, ngồi nghiêm chỉnh lại, vốn dĩ ban đầu tưởng rằng Mạc phu tử đến ai ngờ nhìn lại thì thấy không phải, cả đám học trò lúc này liền khó hiểu, không phải hôm nay là Mạc phu tử lên lớp hay sao, vì sao lại có người khác lên thay, mà người này mình lại chưa gặp bao giờ.

"Ừm, hôm nay Mạc Vấn Mạc phu tử hơi mệt nên ta lên thay ngài ấy giảng bài, các trò cứ xem ta như Mạc phu tử là được."

Thế là có một tiểu cô nương xung phong đứng lên hỏi: "Không biết ngài là?"

Nguyên Vũ Tranh cũng không nhiều lời quay lưng viết ba chữ to lên tường "Niên Trường Tiết"

"Tại hạ Niên Trường Tiết, đến từ Nam Hải, vài năm trước sinh sống và làm việc tại kinh thành, nhờ có người giới thiệu nên đến đây tham dạy vài tuần, mong các bạn chỉ điểm nhiều hơn."

"Quên nữa trước khi lên lớp chúng ta cần đính chính lại một vài điều."

"Một là phương thức dạy của tại hạ khác xa so với Mạc phu tử vậy cho nên trong quá trình học ai có thắc mắc cứ mạnh dạng đứng lên hỏi, nếu như không muốn thì cũng không sao, vì đó là lợi ích cũng như quyền hạn của các bạn tại hạ không cưỡng ép."

"Hai là trong quá trình học không được nói chuyện riêng tránh ảnh hưởng đến bạn khác, đương nhiên được phép trao đổi bài với nhau."

"Ba trong quá trình học sẽ có kiểm tra đột xuất, dạng như đứng dậy tính nhanh rồi trả lời, những ai trả lời không được sẽ ra ngoài kia nhặt đủ một trăm lá phượng rồi mới được vào học tiếp, đương nhiên cũng có thể áp dụng những bài tập nhẹ nhàng như chạy hai mươi vòng xung quanh phòng học này chẳng hạn, nói chung là tùy các bạn lựa chọn."

"Và điều cuối cùng cũng là điều thứ tư, và nó cũng đồng âm với chữ tử đó, những hành vi bật lại phu tử đều được coi là chống phá, một là đình chỉ học hai là đuổi học, không có ngoại lệ ở đây, vậy nên các bạn chớ manh động, hồi nhỏ tại hạ cũng không khát các bạn là mấy vẫn hay chọc ngoáy người nọ người kia, nhưng làm gì cũng phải biết nhìn trước ngó sau, đừng có manh động quá trớn không nghĩ đến hậu quả."

"Thôi thôi nhiêu đó cũng đủ rồi, bây giờ chúng ta vào giờ học, và trong lúc tại hạ giảng bài nhớ chú ý bởi vì đoạn đầu tiên là căn cơ để các bạn học được môn toán học, bỏ qua bước này thì cả đời chỉ biết dựa dẫm vào cái máy tính lòng vòng kia."

Bên dưới có đứa nghe đứa không, nhiều đứa còn thì thầm với nhau kiểu.

"Sao tên này lắm mồm thế."

"Nhìn dáng vẻ là biết chém gió để trị chúng ta rồi."

"Các ngươi yên tâm để ta mở combat hôm nay không trị tên nói nhiều này ta ngủ không yên."

"Được được ta tin ngươi lần này."

……

Lúc này một tên đứng dậy vẻ mặt cực kỳ cực kỳ nghiêm túc: "Thưa phu tử, tuy học trò không biết phu tử có nói thật hay không, nhưng nhìn dáng vẻ phu tử thì có lẽ là một người có học, vậy không biết phu tử có thể giải được bài toán này không "Một chủ buôn mỗi ngày kiếm được 580 lượng bạc, trừ đi chi phí là 457 lượng 3 đồng 7 hào, sau đó ông bỏ ra 55 lượng 8 đồng để mua vải, cuối ngày ông bán hết số vải đó lời được 9 lượng 3 đồng lẻ 5 hào, buổi tối ông trả lương cho nhân công hết 2 lượng 4 đồng 9 hào, vậy xin hỏi ông chủ buôn còn bao nhiêu lượng bạc"

Không đến 1s sau khi câu hỏi được nói ra, Nguyên Vũ Tranh đã nói ra đáp án: "Đơn giản nếu như không cộng chi phí là 457 lượng 3 đồng lẻ 7 hào kia vào thì tổng số tiền chủ buôn còn được là 129 lượng 4 đồng 9 hào, còn nếu tính thêm chi phí định mức ban đầu vào thì số tiền sẽ là 586 lượng 8 đồng 6 hào."

"...." Cả lớp nghe xong liền đứng cmn hình.

"Mau mau lật vở ra xem thử ta không tin là tên này đoán đúng."

Tên béo ngồi gần nói nhỏ vào tai tên vừa định đá phủ đầu Nguyên Vũ Tranh: "Dung ca, kết quả không khác gì so với với bài mà Mạc tiên sinh giao cho chúng ta, kết quả là 129 lương 4 đồng 9 hào chưa cộng chi phí định mức ban đầu, còn nếu tính thì kết quả cũng giống như lời hắn ta nói là 586 lượng 8 đồng 6 hào."

"Ủa tên mập ngươi hôm nay lấy đâu ra đáp án thế?" Thế là có một tên ngồi gần kề hỏi.

"Nói nhỏ thôi, hôm qua ta về nhờ tỷ tỷ giải hộ đó chứ cái bàn đếm kia ta thử hoài không xong, cứ nhầm cái này cái kia đến chập tối cũng chả ra." Tên béo phiền muộn nói.

"Thế nào có câu nào khó khó hơn không, mấy câu như này chẳng qua cũng chỉ cho đám tiểu tử sáu bảy tuổi làm chứ đừng nói là ta làm, nếu như không còn thì ta vào bài học, còn tên khi nãy muốn đá phủ đầu ta thì ra ngoài kia chạy hai mươi vòng rồi vào học tiếp." Nguyên Vũ Tranh chỉ chỉ tên nhóc con vừa rồi muốn đá phủ đầu hắn.

Nghe xong hắn tức đến tím cả mặt, nhưng còn cách nào bây giờ nếu như bật lại thì hắn không biết chuyện gì sẽ xảy ra, hắn tuy không đứng đầu lớp nhưng ít nhất cũng nằm trong top 5, trước nay làm việc gì cũng phải nghĩ kỹ tính xa, vì hắn có thần tượng là Đại hoàng tử, hắn mong một ngày nào đó sẽ làm quan trong triều đình, được chung sức cùng Đại hoàng tử đưa đất nước lên đỉnh cao.

Nhưng cuối cùng hắn chả biết mình đang bật lại thần tượng của mình.

Đó là phía Nam nhân còn đám Nữ tử thì lại khác, bọn họ nhìn Nguyên Vũ Tranh như nhìn thần tượng vậy, không phải vì hắn đẹp trai mà là hắn quá giỏi, câu hỏi khó như vậy mà chỉ vừa mới nói ra đã có thể giải được.

"Đến với mục đầu tiên chúng ta học về chữ số latinh là nền tảng để học toán cũng như tính nhanh như ta khi nãy…."

Thế là tiết học từ từ bắt đầu, còn thanh niên muốn bật Nguyên Vũ Tranh phải vừa chạy vừa nghe Nguyên Vũ Tranh giảng bài mức độ tập trung phải nói là x2 bình thường, vì phải chạy sát lại gần bức tường của phòng học để tối ưu hóa quãng đường.

Còn Nguyên Vũ Tranh thì chỉ cười khẩy vừa giảng vừa nói chuyện, học trò ở dưới càng nghe càng thấm, càng nghe càng thấy có lý không cách nào rút ra được.

Cuối cùng buổi học dừng lại nghỉ trưa, còn thanh niên manh động đầu buổi thì cũng hiểu được đôi chút nhưng mệt quá nằm gục trên bàn.

Tên béo lúc này đi lại cười ha hả: " y nha Dung ca huynh đầu buổi thực sự manh động lắm nha, Tiết phu tử thực sự có tài lắm đấy, tiên sinh giảng cực kỳ lôi cuốn, tiểu đệ nghe mà không thể rời tai được luôn."

"Rời cái đầu ngươi." Dung ca trong miệng tên béo chửi ầm lên.

Còn có những ánh mắt khác nhìn vào Dung ca, trong đó có không ít ánh mắt khinh bỉ từ các bạn nữ học cùng lớp.

"Xí, Nhìn bề ngoài mạnh mẽ ai dè chạy có mấy vòng đã xỉu lên xỉu xuống, đúng là công tử bột suốt ngày nằm trong chăn ấm nệm êm." Chiến thần trong đám nữ tử lên tiếng khinh bỉ, nàng cũng là người đầu tiên hỏi tên của Nguyên Vũ Tranh.

"Đi thôi, chúng ta đi ăn mặt kệ tên màu mè đó đi."

"Xú nữ nhân, cô cứ chờ đó, không phải ta đang mệt thì…."

"Không cần phải chờ đợi nữa đâu, tiếp chiêu."

"Đệt!" Tên béo lập tức chửi thề một cái rồi ngả người lăn về phía sau, né một cước của chiến thần Lý Thu Lan, người được coi là chị đại của lớp, xưa nay chưa từng ngán bất cứ ai.

Bốt!

Xoạt~

Dung ca ngay lập tức bị đá một cái bay ra khỏi bàn lăn mấy vòng trên đất, đau đớn tột cùng nhưng còn sức đâu mà để ngồi dậy.

Đám con gái đi theo sau Lý Thu Lan cũng hãi hùng, các nàng biết là Lý Thu Lan mạnh mẽ cường hùng nhưng không đến mức một lời không hợp liền động thủ như vậy.

"Dung tiểu bại tướng, biết sự lợi hại của bổn cô nương chưa, nếu như không phải nể lão cha ta thì ta đã lấy cái xương hàm của ngươi rồi, nhớ là sau này bớt lắm mồm lại, đừng có dựa vào cái mác nam nhân mà thị uy với nữ nhân chúng ta, có một điều mà ngươi nên nhớ rằng, cái trường này do ai lập ra, vì vậy đừng có làm bừa." Nói xong Lý Thu Lan phủi tay rời đi.

Tên béo đằng sau vỗ tay không ngớt, chắt lưỡi không thôi, nhưng sau đó thấy gì đó sai sai liền chạy đi đỡ Dung ca dậy.

Đám nam nhân còn lại cũng đều đứng dậy đi vì kịch hay đã kết thúc, trong đó có vài cái tên coi như cũng có số có má trong lớp.

"Đúng là nữ hán tử không sợ trời không sợ đất, kiểu này thì cả đời chẳng có nam nhân nào dám rước nàng về nhà cả." Có một thanh niên ăn mặt bình thường, không giống như những tên khác áo dài thẳng tắp mới tinh không một hạt bụi.

Cầu đề cử & tương tác cực mạnh để ủng hộ tác nào:3