Chương: Sự khởi đầu

Cửu Đầu Long - Hành trình vô tận

Chương: Sự khởi đầu

Vào năm 20xx, Virtual Reality Massively Multipayer Online Role-Playing Game (Game nhập vai thực tế ảo nhiều người chơi-VRMMORPG) được ra mắt.

Nhờ Nerve Gear, một chiếc mũ thực tế ảo có thể tác động váo năm giác quan của người sử dụng thông qua não bộ của họ, người chơi có thể trải nghiệm và điều khiển nhân vật ảo của họ bằng ý nghĩ.

Mở đầu là dự án SAO do lập trình viên thiên tài người Nhật Kayaba Akihiko tạo ra, nắm bắt được tác dụng của Nerve Gear, Akyba đã dùng nó để thực hiện mục đích của mình, hơn 10000 người chơi bị kẹt vào SAO, thế giới của Akyba, muốn thoát ra họ phải đến được tầng 100 trong game và đánh bại được trùm cuối.

Kirito, một người trình độ cao, sau hơn 2 năm phiêu bạt trong game, cậu phát hiện ra nhân dạng của Akyba trong SAO và thành công thách đấu ông ta, cậu đối đầu và đánh bại Akyba giải thoát chính mình và các người chơi khác.

Tuy nhiên, nhiều người, tồ chức đã đánh hơi thấy được tiềm năng cũng như những ứng dụng tuyệt vời thể loại game VRMMORPG, họ đã tạo ra nhiều trò chơi khác nhau, mục đích để có thể thông qua đó khống chế những người chơi phục vụ cho các mục đích của họ.

Trước tình hình đó, đã có nhiều tổ chức, cá nhân lên tiếng yêu cầu những kẻ liên quan phải công bố các tài liệu mật cũng như các dữ liệu do Akyba tạo ra cho công chúng, tình hình ngày càng trở nên phức tạp cho tới khi Arata-một kẻ vô danh, từng làm việc chung với Akyba đã bí mật công bố con chip, nơi các dữ liệu cũng như thông tin do chính tay Akyba tạo nên ra ngoài.

Nó tạo thành một cơn địa chấn trên toàn thế giới, giờ đây mọi người, kể cả những người trình độ kém về IT cũng có thể thông qua nó để tạo ra những thế giới ảo cho riêng mình, phần mềm này được gọi chung là GOD.

GOD-nơi con người có thể phát huy tố đa trí tưởng tượng của mình, nơi mà những thế giới kỳ quoặc nhất cũng có thể tạo ra, ngoài ra những thế giới này cũng có thể liên hệ được với nhau, mỗi cá nhân có thể là một vị Chúa, một vị Thần trong thế giới của họ.

Câu chuyện của chúng ta bắt đầu ở Việt Quốc, một quốc gia nhỏ bé ở vùng Đông Nam Á.

Trong một căn phòng nhỏ, lụp xụp, thỉnh thoảng còn bốc mùi ẩm mốc trong không khí, căn phòng với bốn bức tường trắng đã sỉn màu, giữa căn phòng là một chiếc giường gỗ ọp ẹp, với chiếc chiếu rách và vài cái gối đã đen lại theo thời gian.

Ngồi giữa phòng là người thanh niên với khuôn mặt phờ phạc, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ kết hợp với mái tóc tổ quả và bộ đồ bạc phếc cậu mang thì chỉ có thể gọi là thảm.

Chàng trai uể oải nằm xuống, đặt đầu vào D-Nerve Gear, trong các loại Nerve Gear thì D được xem là loại rẻ tiền nhất, nó rất dễ hỏng và khi sử dụng nó người chơi có thể sẽ gặp những nguy hiểm không thể lường trước, loại mặt hàng này vốn đã bị cấm hoặc đã nằm trong những khu phế thải.

Cậu thanh niên dường như vẫn không để tâm lắm vào việc này, cậu khẽ nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ, chỉ có thế cậu mới quên đi thực tế này, quên đi những bất công, những trái ngang trong cuộc sống.

Tiếng côn trùng rả rich trong đêm, thỉnh thoảng là những những tiếng nẹt pô của những cô cậu thanh niên, những ánh đèn lập lòe lúc có lúc không như là một bức tranh về một tương lai vô định nào đó.

Chàng trai mở mắt ra, trước mặt cậu lúc này không còn là căn phòng tồi tàn ẩm mốc nữa, đây là một hội trường tráng lệ với trần nhà cao chót vót, giữa nó treo một lồng ánh sáng khổng lồ.

Giữa hội trường là một chiếc bàn cẩm thạch khổng lồ với 14 chiếc ghế được sắp ngay ngắn xung quanh, Cậu lúc này đang ngồi trên một chiếc ghế màu tím, từ nó phát ra những luống ánh sáng cao quí khác hắn với những chiếc ghế xung quanh.

Nơi này gọi là Nguyên- nó được đặt theo tên của cậu, nơi đây cậu là chúa tể, nơi cậu thả hồn vào những giấc mơ bất tận.

Nguyên thế giới được cậu phân chia thành nhiều tiểu thế giới khác nhau, lần lượt là

< Thiên giới >, < Ma giới >, < Nhân giới>, < Yêu giới >,, < Trùng giới > và Tinh linh giới.

Mỗi thế giới như một tồn tại riêng biệt, ngoài hai vi Giới Hoàng tối cao ra còn có Hội Đồng Trưởng Lão, quân đội và các học viện quân sự khác, nói một cách chính xác, nó không khác gì một thế giới thực.

14 chiếc ghế tạ hội trường tương đương với 14 vị Giới Hoàng, và cậu " Nguyên ", ngồi ngay vị trí chủ tọa.

Nguyên trước đây ngoài anime ra cậu cũng rất thích đọc các thể loại ATSM tiên huyễn nên khi GOD ra đời cậu đã thông qua nó thực hiện giấc mơ yy của mình.

Vì ảnh hưởng của các thể loại truyện ATSM Trung Quốc nên các nhân vật trong thế giới của cậu đều được buff lên tận mây xanh.

Thước đo lv trong Nguyên thế giới của cậu nếu để mấy lão yy đại thần ngoài kia biết được chắc phải đến tận nơi xin chữ ký vì thẹn không bằng, theo đó nó được phân chia thành 100 lv.

1 – 10: Phàm cảnh

11 – 20: Bán Tiên cảnh

21 – 30: Tiên Nhân cảnh

31 – 40: Thánh Nhân cảnh (Vương giả)

41- 50: Tôn giả

51- 60: Hoàng giả (Sáng thế)

61 – 70: Đế giả (Diệt Thế)

71 – 80: Thánh giả (Tối Cường)

81 – 90: Bán Thần (Vĩnh Hắng)

91 – 100: Thần giả.

Qủa thật là bất khả tư nghị, ngoài 14 vị Giới Hoàng ra còn có người khác được gọi là Tứ Đại Chí Tôn Thần.

< Vận mệnh chí thần >

< Sinh mạng chí thần >

< Hy vọng chí thần > và < Trí Tuệ chí thần >

Ngoài ra còn rất nhiều NPC hùng mạnh khác được cậu tạo ra.

Bước nhẹ từng bước ra khỏi phòng, chạm tay vào cánh cổng. " Mở "

Trước mặt Nguyên là những cô gái mang trang phục nữ hầu, trang phục này được cậu thiết kế theo Overlord, một bộ light novel đình đám về game online.

Tuy GOD cho phép người chơi thoải mái thiết kế của riêng mình nhưng về mục nhân dạng thì không được tốt cho lắm, trình độ IT của Nguyên chỉ đạt mức gà mờ nên việc thiết kế các nhân vật đối với cậu quả thực khó nuốt, vì đễ dễ dàng hơn cậu đã sưu tầm những code về nhân dạng đẹp nhất đưa vào thế giới của mình.

Nhân Vật của cậu trong Nguyên thế giới là thuộc long tộc – Cửu Đầu Long, cũng như nhiều thanh niên khác, Nguyên rất thích rồng, đặc biệt trong một quốc gia coi mình là hậu nhân của rồng như Việt Quốc.

-Đi theo ta!, Nguyên nói, cậu cũng chẳng buồn nhìn xem phản ứng của những NPC này, đơn giản đây không phải trí thông minh nhân tạo, những NPC này chỉ hành động theo những gì được thiết lập sẵn.

Rảo bước trên con đường quen thuộc, không biết đã bao nhiêu lần cậu sải bước trên đây, mang theo ánh mắt nuối tiếc nhìn về mọi thứ, nơi cậu đã dành không biết bao nhiêu thời gian và công sức cho thế giới ảo này, có lẽ đã đến lúc chia tay, Nguyên không tự chủ được khi nghĩ đến chuyện ban sáng.

-Bác sỹ! bệnh tình của cháu còn có thể cứu vãn được không ạ? còn cách nào có thể cứu cháu không bác sỹ... một cậu thanh niên gầy íu níu lấy bờ vai bác sỹ.

- Ta rất tiếc chàng trai!, không phải ta không muốn giúp cậu... haizz!, để phẫu thuật cậu cần một số tiền rất lớn... rất lớn đấy chàng trai à... ta đã tận lực rồi..., vị bác sỹ vừa nói vừa thở dài, ông biết chỉ một thời gian ngắn nữa thôi trên thế giới này sẽ mất đi một người.

Mang nỗi thất vọng ấy về phòng, Nguyên không tự chủ được, cậu khóc một mình, khóc xong cậu lại suy nghĩ, nghĩ về cuộc đời mình...cha mẹ cậu mất sớm, một mình cậu tự nuôi sống lấy bản thân, cho đến bây giờ... ngẫm lại, hiện tại có lẽ trên thế giới này không một ai sợ mất cậu nữa rồi.

Gia đình, bạn bè... tất cả đều không có, cả ngày cậu chỉ biết cắm đầu vào làm việc, đêm đến thỏa sức với thế giới ảo của riêng mình, cậu lại thở dài... mọi thứ dần chìm vào bóng tối.

Gác lại những suy nghĩ đó sang một bên, Nguyên tiếp tục cất bước cho đến khi chạm phải một cánh cổng, được trang trí họa tiết thiên thần và ác quỉ hai bên cánh cổng.

Nhìn vào có lẽ người khác sẽ nghĩ đây là nơi cất giữ kho báu hoặc một nơi linh thiêng nào đó nhưng không, đây là phòng ngủ của cậu.

-Hết việc của các người rồi!, Nguyên nói với những NPC phía sau mình, dẫu biết chúng chỉ là thứ vô tri nhưng đối với cậu, những NPC này là những người bạn bên cạnh lúc cậu cô đơn nhất.

Cánh cổng này thực chất là một truyền tống trận, nó đưa cậu đến một không gian khác.

Đây là một căn phòng sang trọng, ở giữa nó là một bức tượng Tiên Nữ tuyệt đẹp trên tay cầm một viên ngọc phát ra ánh sáng dịu nhẹ, viên ngọc này có tên là Mộng Hồn Cầu-một trong những vật phẩm Thiên cấp, có tác dụng thanh lọc và cô đọng linh hồn, ngoài ra nó còn nhiều chức năng khác.

Ngoài ra còn có một chiếc quan tài lớn, xung quanh là những ma pháp trận kỳ ảo không ngừng luân chuyển, kể từ khi biết mình mắc căn bệnh quái ác đó Nguyên đã chuẩn bị chiếc quan tài này cho riêng mình, căn phòng này không đơn giản chỉ là phòng ngủ bình thường trong game, nó còn có một cái tên khác – Giấc Ngủ Vĩnh Hằng.

Bên cạnh quan tài đá lúc này là một cô gái, cô có một vẻ đẹp mà không ngòi viết nào có thể nói lên được, cho dù Thi Thần Nguyễn Du có sống lại thì " Hoa ghen thua thắm – Liễu hờn kém xanh " cũng không thể nói hết vẻ đẹp của cô.

Cô gái này được Nguyên đặt cho một cái tên < Thiên Mộng >, tuy nhiên cô không phải là Nhân tộc, với đôi tai nhọn và đôi cánh thiên sứ sau lưng thì không khó để nhận biết chủng tộc của cô – Tinh Thiên (lai giữa tinh linh và thiên sứ).

Ôm cô gái vào lòng, Nguyên thì thào: " Có lẽ anh sẽ ngủ một giấc rất lâu, rất lâu đấy, em hãy thay anh quản lý mọi thứ cho đến khi anh trở lại nhé ", ôm thật chặt cô gái vào lòng, dù biết đây chỉ là một dãy những số liệu nhưng Nguyên không quan tâm, tâm của cậu đã chết từ lâu rồi.

Thả cô gái ra, Nguyên bước đến chiếc quan tài của mình và nằm xuống, nhìn lại cô gái một lần cuối sau đó cậu nhắm mắt lại. Bóng tối một lần nữa trở lại với Nguyên.

Cậu đang chờ đợi cái kết cho chính mình cũng như cho cái thế giới ảo tưởng của cậu.

Không biết đã trôi qua bao lâu, bóng tối vẫn là bóng tối, Nguyên nhớ rõ ràng là cậu đã đăng xuất rồi cơ mà, tại sao tất cả vẫn chỉ là một màu đen, cậu đã chết sao...

Haizz!, cũng không tệ. Cậu thầm nghĩ, cậu đã không còn gì để mất, có chết thì ai quan tâm chứ cùng lắm trên đời thiếu đi một kẻ bất hạnh mà thôi, Nguyên lại nhắm mắt.

Nguyên lần nữa mở mắt ra, lần này thì cậu không thể bình tĩnh nỗi, tất cả chỉ một màu đen nhưng Nguyên có thể nhận thấy cơ thể mình, chân, tay, miệng cảm giác...như thể cậu bị nhốt trong một thứ gì đó, điều này làm Nguyên hốt hoảng nhưng rất nhanh cậu bình tĩnh lại.

Nguyên không hiểu tại sao mình bình tĩnh lại nhanh như thế, nhưng có một điều cậu cần làm là thoát khòi đây, Nguyên hét lớn hy vọng có ai đó có thể nghe thấy, tuy nhiên...

RẦMMMMM....

Một thứ gì đó bị thổi bay lên và đập vào mắt cậu là một bầu trời đêm tuyệt mĩ.