Chương 2: Thất giới - hội nghị đầu tiên

Cửu Đầu Long - Hành trình vô tận

Chương 2: Thất giới - hội nghị đầu tiên

Mỗi con người là một số phận, có nhiều con đường dẫn đến những cánh cửa khác nhau, hôm nay khi con người ấy đặt bước chân ra khỏi căn phòng này, sợi dây số phận đã đứt, tinh không này sẽ thay đồi theo bước chân của người ấy.

Trên con đường hoàng kim trải dài theo nhửng hành lang bất tận, chưa bao giờ Nguyên cảm thấy nơi này đẹp đến thế, những luồng khí vàng óng từ nền nhà phát ra trông cực kỳ bắt mắt, cũng phải thôi bởi nguyên liệu dùng để lát nền toàn bộ nơi này là Hoàng Kim Thần Thạch, nó không những đẩy nhanh tốc độ tu luyện còn gia trì thêm hoàng khí, thứ vốn chỉ có ở những bậc đế vương.

Những dãy lan can màu bảo thạch uốn lượn hai bên đường, chạm nhẹ vào đó, thứ Nguyên cảm nhận được là sự mát lạnh và đàn hồi, từng làn sương nhẹ như có như không tỏa ra càng làm Nguyên thích thú, vừa đi cậu vừa vuốt nhẹ theo bàn tay mình.

Vốn dĩ Avita muốn thông báo cho những người khác biết cậu đã trở về, tuy nhiên Nguyên đã ngăn cô lại, cậu muốn tạo một sự bất ngờ cho họ cũng như tìm hiểu xem khi những con số kia trở thành thực tế sẽ như thế nào và cậu đã không thất vọng.

Việc Nguyên thoải mái di chuyển như thế này hiển nhiên đã dẫn tới sự chú ý từ những người khác, khi đã phát hiện ra đây chính là vị chúa tể của họ thì ngay lập tức một loạt các mệnh lệnh được ban hành, mọi người sẽ không can thiệp để chúa tể tự do làm việc của mình.

Giữa hồ sen là một chiếc thạch bàn, được làm từ hàn băng vạn năm, từ nó tỏa ra từng làn sương nhẹ kết hợp với hương thơm tỏa ra từ những đóa sen giúp hồn người trở nên thư thái ngoài ra còn có thể xóa tan ma niệm, một bảo vật nghịch thiên vậy mà ở đây nó chỉ dùng để người thưởng rượu.

Trên tay Nguyên lúc này là một chiếc bình rượu nhỏ, nhấp nhẹ một ngụm cậu cảm thấy cả người thư thái, dễ chịu, tuy trước đây Nguyên chưa từng uống rượu nhưng có cậu dám chắc rằng những loại rượu ở Địa Cầu nếu đem so với thứ trên tay cậu thì chỉ đáng bỏ đi.

Ngồi ngắm bầu trời đêm, Nguyên tựa như quên đi mục đích ban đầu của mình, cậu nhìn về những vì sao xa xăm, một trong số chúng có thể là Trái Đất, mái nhà của cậu. Chén rượu trên tay cậu cạn lúc nào không hay. Nguyên không hề hay biết rằng có một bóng hình đã ngắm nhìn cậu từ rất lâu.

Là do rượu hay do tâm, khẽ vươn tay lên bầu trời như nắm bắt một thứ gi đó, nhưng chẳng có gì cả. Giữa lúc cậu muốn buông tay xuống thì một bàn tay nhỏ nhắn đã giữ lấy cậu, Nguyên nghoảnh mặt lại.

Vẫn khuôn mặt ấy, đôi mắt ấy, đôi mắt nàng sao buồn thế, đôi mắt này đã bao lâu khóc vì chờ cậu, cậu không thể biết được.

Nguyên không tự chủ được ôm thật chặt người con gái ấy vào lòng, cậu không muốn nhìn thấy cô ấy khóc hay là cậu sợ, cậu sợ phải đối mặt với cô ấy. Có lẽ ngay từ đầu cậu không nên thiết lập rằng cô ấy yêu cậu cực kỳ sâu đậm.

Ako mặc người thanh niên trước mặt ôm cô vào lòng, cô đã chờ đợi giây phút này quá lâu rồi, lệ châu không ngừng tuôn rơi, người ấy đã trở lại, hơn 1000 năm chờ đợi của cô không phải vô ích.

ở Nguyên thế giới nếu hỏi về kẻ quyền lực nhất dưới dưới chúa tể là ai? thì chắc chắn họ sẽ trả lời là Ako, nhưng có ai biết rằng kẻ mà họ luôn tôn sung ấy lại cô đơn đến nhường nào, có sức mạnh tuyệt thế, quyền lực vô song nhưng thiếu đi người quan trọng nhất đối với mình, Ako gần như gục ngã.

Cảm nhận được từng giọt lệ ướt đẫm bờ vai mình, Nguyên mỉm cười, họ cứ thế ôm nhau thật lâu.

Tách cô gái ra, lần đầu tiên Nguyên mở miệng với tư cách là bạn trai cô nàng, trong menu từ điển của Nguyên thì hai từ bạn trai quá mức xa lạ nhưng cậu không còn là kẻ yếu đuối như trước kia nữa rồi, cậu sẽ làm cho Ako trở thành người con gái hạnh phúc nhất trong tinh không này.

-Anh đã trở lại, vừa nói cậu vừa vuốt ve mái tóc cô gái.

-Ưm! Ako nhỏ nhẹ gật đầu, thật khác với dáng vẻ thường ngày của cô.

Hai người dắt tay nhau bước ra giữa đại điện, một hàng dài những nữ hầu gái đã xếp hàng đợi sẵn. Phát hiện ra có ánh mắt lén lút nhìn mình, Nguyên đành thở dài.

Dẹp bỏ những tâm tư khác sang một bên, đã đến lúc cậu tìm hiểu về tình hình hiện tại của mình.

Thử kích hoạt chức năng messenger, Nguyên thở phào khi nó vẫn hoạt động. Một thông báo được cậu gửi đến các lãnh đạo tại Nguyên thế giới, nội dung rất đơn giản.

"Triệu tập toàn bộ các giới hoàng"

Các Giới Hoàng thực chất nếu muốn đến đây rất đơn giản, chỉ cần sử dụng phép " dịch chuyển tức thời " là ngay lập tức có thể có mặt nhưng họ không dám, đây là một thiết lập được lập ra từ trước và cũng để bày tò sự trung thành của họ đối với Nguyên-chúa của họ.

Nơi Nguyên đang ở được các cư dân tại Nguyên thế giới gọi là Lord, nó là vùng không gian hoàn toàn tách biệt với Thất giới. Lord bản thân là một tòa thành khổng lồ trôi nỗi trong tinh không, quanh nó là Thất giới không ngừng xoay tròn xung quanh.

Lord không thể được gọi là một thế giới bời bản thân nó không thể tự tạo ra sinh mệnh cho riêng mình nhưng bàn về kích cỡ thì tuyệt không nhỏ hơn bất kỳ một thế giới nào. Sự tồn tại của Lord cũng như Thất giới được liệt vào hàng tuyệt mật chỉ những nhân vật cao tầng mới được biết.

Thất giới luôn xung đột với nhau nhưng về bản chất thì ngược lại, các Giới Hoàng cần chiến tranh để giảm nhân lực cũng như cân bằng các yếu tố tại các thế giới.

Lúc này tại Lord, những kẻ cự đầu của Thất giới tập trung tại đây để diện kiến chúa tể của họ - Nguyên. Chia làm 7 hàng riêng biệt:

< Ma giới >

Luxifer – Đọa Lạc thiên sứ

Diablo – đại hoàng tử thất tội đồ

< Thiên giới >

Garble – Bạch Viêm tổng lãnh thiên sứ

Imperius – Chiến Thần Đại Thiên Sứ

< Trùng giới >

Don – Cửu Hỏa Điệp Vương

Autor – Thiên Sát Tri Chu

< Nhân giới >

Lạc Li – Đấu Phá Thương Thần

Thiên Võ – Sát Thần

< Vong linh giới >

Aint – Ngự Vương Tử Thần

Saint – Vương Tử Bóng Đêm

< Tinh linh giới >

Eve – Thôn Linh

Ave – Mộng linh

< Yêu giới >

Ahri – Luân Hồi Thần Hồ

Bin – Vạn Giới Hung Lang

-Nguyên sama!, cuối cùng Người cũng tỉnh rồi, làm người ta chờ đợi mãi. Một cô bé loli nhào lên ôm lấy Nguyên làm cậu khổ không nói nên lời, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt ai kia đang lạnh dần đi.

-Này, ngươi làm thế còn ra thể thống gì nửa... tránh ra coi, người lên tiếng là Eve, hai người họ vốn là hai chị em nên về mặt tạo hình khá giống nhau, những tưởng có thể thoát khỏi bé loli kia thì...

Nguyên sama!, ngài thấy em thế nào, có xinh hơn ngày xưa không, vừa nói cô nàng vừa dí sát mặt vào Nguyên.

Hmm!... Người lên tiếng là Imperius.

-Hai ngươi cút xuống cho ta, đây không phải nơi hai ngươi có thể làm loạn. Nói rồi Imperius quì gối xuống tay ông ta đặt lên vị trí trái tim và nói: " Chào mừng Người trở lại! thưa chúa tể ". Các Giới Hoàng khác thu lại hành động và cũng quì xuống tương tự: " Mừng Người trở lại!, thưa chúa tể ".

Tình huống này giống hệt trong một bộ truyện tranh nào đó cậu từng đọc, Nguyên dang rộng hai bàn tay mình ra và nói:

-Vất vả cho các ngươi rồi.

Chứng kiến hành động của Nguyên nãy giờ Ako hài lòng mìm cười, tuy có chút lúng túng nhưng Nguyên đang dần tỏ ra mình là người lãnh đạo hợp cách, cô tiến lên phía trước và nói.

-Mọi người hãy đứng lên, chúa tể mới tỉnh dậy, Người cần nắm rõ một số tình hình tại Nguyên thế giới, các ngươi có thể trình bày với Người.

Giữa lúc không khí đang trang nghiêm, đầy tính thần thánh thế này thì...

-Chờ câu này mãi... cả hội trường đồng loạt nhìn về nơi phát ra thanh âm, đó là một người thanh niên với 3 vết sẽo dài bên trái mặt, với mái tóc màu xám dài tận lưng, điểm đặc biệt nhất là đôi tai của hắn nhìn vào là có thể phán đoán được hắn thuộc Lang tộc và dĩ nhiên ở đây chỉ có một kẻ - Thôn Thiên Thần Lang. Thấy mọi người nhìn về phía mình, Bin gãi gãi đầu mình cười.

-Làm gì nhìn ta ghê vậy?, chúa tể đại nhân đại lượng chắc không chấp chú cún nhỏ là ta đâu... hì hì....

-Được rồi Bin, Nguyên lên tiếng, cậu cần nhanh chóng thu thập các thông tin sau 1000 năm say ngủ của mình.

-Ai có thể cho ta biết tình hình hiện tại là như thế nào, ta muốn tất cả.

Người lên tiếng đầu tiên là Luxife.

-Kính thưa chúa tể vĩ đại của thần, vẽ đẹp của Người như sao trên trời như trăng trong nước, một vẻ đẹp khiến hoa nhường nguyệt thẹn...bla bla (lược bỏ 3000 chữ).

Gương mặt Nguyên lúc chuyển trắng lúc chuyển xanh rất đẹp mắt, số là thời xưa vì để thỏa mãn cái hư vinh của mình nên cậu có cài đặt quá tay một chút về cái nhân vật Luxife này và bây giờ thành ra thế nào đây.

-Dừng... ta cần những thông tin chính thức.

Tiếc nuối vì chưa nói đã miệng, Luxife tiếp.

-Thưa chúa tể đáng kính!, Thất giới hiện tại đang phát triển rất mạnh, số lượng cường giả tăng lên nhanh chóng, đồng thời chúng thân cũng phát hiện chúng ta có thể từ Nguyên thế giới xâm nhập vào những thế giới khác, chúng thần đang chờ người thức dậy để quyết định ạ.

Nói rồi Luxife cúi đầu và ngồi xuống.

Nguyên thế giới là tập hợp thất giới và Lord, nếu có thể từ Nguyên giới mà ra ngoài thì với cỗ lực lượng này hoàn toàn có thể dễ dàng bóp nát bất kỳ một cỗ thế lực nào.

Ra thế giới bên ngoài, Nguyên nhìn với ánh mắt đầy chờ mong, các Giới Hoàng cũng hiểu ánh mắt kia của chúa tể đại biểu cho điều gì, tất cả nhìn nhau và cười.

Kết thúc cuộc họp, khi Nguyên và Ako đã rời đi Diablo đứng khoanh tay chắn trước cửa.

-Như các ngươi đã thấy, chúa tể đã tỉnh giấc, mạng sống chúng ta là do Người ban cho bất kỳ một kẻ nào trong số các ngươi có ý định bất chính thì đừng trách ta. Diablo gầm lên và chỉ thẳng vào những Giới Hoàng khác.

-Việc này không cần ngươi phải nhắc, dấy danh dự của ta – Đấu Phá Thương Thần, ai có ý đồ với chúa tể ta sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết, lời Lạc Li vang vọng cả đại điện, khuôn mặt anh khí kết hợp với bộ Bạch Kim chiến bào trong cực kỳ mĩ lệ.

-Việc này là đương nhiên, chúa tể có thể là kẻ vô tình cũng có thể là kẻ hữu tình nhất, và với chúng ta Người là duy nhất, chúng ta tồn tại vì Người, làm tất cả vì Người... SỐNG LÀ NGƯỜI CỦA NGÀI, CHẾT CŨNG LÀ MA CỦA NGÀI... TUYỆT KHÔNG HỐI HẬN...Ahri lên tiếng đồng thời chấm dứt cuộc trò chuyện vô nghĩa này, họ cần phải về để chuẩn bị cho công việc của mình.

Cuộc họp đã chấm dứt, hướng đi của tinh không này đã được xác định, một thời đại mới bắt đầu thời đại của máu và nước mắt.