Chương 9: Vở Kịch Bắt Đầu

Cửu Đầu Long - Hành trình vô tận

Chương 9: Vở Kịch Bắt Đầu

Shinigami trầm mặc " lão già lão đã quên vết sẹo năm xưa trên ngực lão do ai ban tặng rồi sao? ", Yamamoto nghe thế liền khựng lại, ông vô thức sờ vào vết thương trên ngực, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ, đó là lần đầu tiên Yamamoto biết thế nào là thất bại.

" Đó không thể gọi là thất bại, đó là sự sỉ nhục, nếu ta dùng Bankai ngay từ đầu thì mạng ngươi đã là đống tàn tro "

Dưới hai lòng bàn tay Shinigami tụ lại thành hai quả cầu lửa đỏ rực, hắn dùng hai tay ép chúng lại tạo thành một thanh kiếm khổng lồ từ trời chém xuống " vậy để ta xem 1000 năm qua lão tiến bộ thế nào? "

Chứng kiến thanh hỏa kiếm kinh thiên chém đến, Yamamoto hét lớn " Shunshui, Urahara.. mau tránh ", hỏa khí bốc lên ngùn ngụt " Ennetsu Jigoku ".

Ennetsu Jigoku hay còn gọi là Viêm Nhiệt Địa Ngục – Địa Ngục Lửa Đốt là đòn tấn công mạnh nhất của Yamamoto khi chưa giải trừ Bankai, vô sô cột lửa chọc trời từ dưới thổi tung lên chôn vùi hai người Shinigami và Yamamoto trong biển lửa, tiếp đó ông ta giải trừ phong ấn thanh Zanpakuto, Bankai Zanka no Tachi, Higashi Kyokujitsujin: Trường kiếm của ngọn lửa tàn, đông.

" Thật ra thì.. ta đùa thôi...ông già rồi Yamamoto ", lợi dụng hỏa thế thân ảnh Shinigami dần phiêu tán trong không khí.

Yamamoto trầm mặc nhìn đống hoang tàn phía dưới, những cột khói nghi ngút từ các căn nhà bốc lên, tiếng la hét thất thanh kêu cứu của những Thần Chết xấu số " có lẽ ta đã già rồi ", ông thở dài, thời gian không đợi người dù là Thần Chết cũng không thoát khỏi số mệnh.

Những linh tử phân tán trong không trung dần tập hợp thành một thân ảnh ở ngoại vi Soul Society, phủi lớp bụi dính trên người " trò chơi vẫn tiếp diễn, ta tự hỏi liệu ngươi sẽ làm thế nào với sự xuất hiện của ta...Aizen? ", hắn ngước lên bầu trời thì thào tự hỏi.

Sự xuất hiện của Shinigami khiến cốt truyện bị lệch một khoảng thời gian nhất định, vài ngày sau đó nhóm đội trưởng được cử đi làm nhiệm vụ bị mắc bẫy Aizen, Shinigami sẽ không can thiệp vào việc này vì đây là mấu chốt khởi động một loạt các sự kiện sau đó, hắn sẽ giảm tối đa hiệu ứng hồ điệp cho đến khi đạt được mục đích.

Trong gian phòng riêng của đội trưởng đội 4, Unohana đang nằm trong lòng người nam tử lạ, biểu cảm thập phần hạnh phúc, bàn tay miết nhẹ chiếc mặt nạ đeo trên mặt người nam tử, giọng nàng thỏ thẻ " chúng ta biết nhau đã hơn ngàn năm nhưng em chưa bao giờ thấy gương mặt thật của anh, liệu anh có thể?..."

Shinigami vuốt nhẹ rạng mây hồng trên mặt nàng, một tay chạm vào chiếc mặt nạ.." rắc "...,nó vỡ vụn rồi tan biến thành từng mảnh nhỏ phiêu tán dưới ánh trăng huyền ảo, đóa hoa anh đào hé mở khẽ chạm vào nhau...nụ hôn đầu tiên sau 1000 năm xa cách, những tia sáng nhẹ dưới bầu trời đêm lấp ló sau khung cửa như tô điểm thêm cho câu chuyện tình.

Unohana nhích người về trước, cảm nhận được hơi ấm nam tử gần mình, nàng yên tâm nhắm mắt hưởng thụ bờ vai rộng vững chắc bên cạnh, sau ngần ấy thời gian nàng có thể buông kiếm bởi đã có người thay nàng gánh vác trọng trách này, đã có người thay nàng bồi kiếm cho đứa bé đó nếu không đó sẽ là tội ác, một tội ác đầy hương vị ngọt ngào mơ mộng thả mình vào trận chiến.

Ôm người ngọc trong lòng Shinigami nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen nhánh của nàng, từng dòng hồi ức nở rộ trong tim hắn, đó là buổi chiều thu của ngàn năm trước.

Dưới nắng chiều từng chiếc lá đỏ tươi đặc trưng của mùa thu bay nhè nhẹ trong gió, bóng người con gái trong bộ kimono truyền thống không ngừng vung những đường kiếm ngang dọc, những đóa huyết hoa đỏ thẫm theo mỗi đường kiếm lướt đi, mỗi đóa hoa tượng trưng một sinh mạng héo tàn dưới lưỡi kiếm tử thần.

Đó là lần đầu hắn gặp nàng lần đầu tiên hắn thực sự rung động trước một người con gái...một vũ điệu thê mỹ dưới làn mưa máu...nàng công chúa khoác trên mình bộ váy trắng tinh khôi phô bày những đường nét đẹp nhất của người kiếm sỹ, tiếng la hét tiếng chửi bới trộn lẫn với tràng cười lanh lảnh tựa chuông bạc hòa thành bản tấu độc nhất dưới chiều thu.

Hắn nhớ như in ánh mắt ấy...dịu dàng đến khó tin, nàng nghoảnh mặt nhìn hắn và cười " nếu là một kiếm sỹ hợp cách hãy cùng ta kết thúc vũ điệu này ", dưới chân nàng nằm la liệt xác người khung cảnh hoàn toàn đối lập giữa trắng và đen tràn ngập mùi huyết khí.

Đâu đó trong trái tim hắn đã rung động, lưỡi kiếm thành hình trên tay lao vào chiến trận ngay khi chiếc lá thu cuối cùng rơi xuống cũng là lúc lưỡi kiếm của hắn và nàng chạm nhau và như một bản tình ca giao hưởng, từng đường kiếm tiếng cười theo từng tiết tấu liên miên bất tận ra đời thành một bản nhạc chết chóc.

" Cảm ơn, thực sự em mang ơn anh rất nhiều ", âm thanh phát ra rất nhỏ nhưng đủ để cắt đứt dòng hồi ức năm ấy, hôn nhẹ vào trán nàng, hắn nói " không, chính ta mới là người cần nói...cám ơn ", hắn ôm chặt nàng vào lòng, tham lam hít lấy hương vị thoang thoảng từ nàng tỏa ra rồi dần chìm vào giấc ngủ.

Tại đây Shinigami trở thành Tam Tịch Quan đội 4, dung mạo hắn cũng được thay đổi phù hợp với hoàn cảnh hiện tại, cuộc sống hắn cứ bình dị trôi qua, thoáng đó đã hơn trăm năm, vở kịch đã đến lúc bắt đầu.

" Bắt đầu rồi ", Shinigami nhìn quả cầu sáng trên vòm trời Soul Society, quả cầu phát nổ và những kẻ bên trong bị phân tán ra thành nhiều hướng, hắn tùy tiện chọn một trong số đó đuổi theo, Linh giới không tính là rộng chẳng mấy chốc hắn đã tìm được mục tiêu.

Trên một nóc nhà gần đó xuất hiện ba người, hai trong số đó là những kẻ xâm nhập, người còn lại là một thần chết tên Joroubou thuộc đội 7.

" Các ngươi nhìn cái gì? Tính đánh lạc hướng ta? " Joroubou thân thể to lớn cục mịch, đầu óc cũng thuộc dạng cục mịch nốt vì Shinigami đứng phía sau nên hắn hoàn toàn không cảm nhận được, đơn giản vì đẳng cấp hai bên quá chênh lệch.

Ishida ngưng trọng nhìn kẻ đứng sau lưng Joroubou, áp lực từ hắn tỏa ra khiến cậu đổ mồ hôi hột " lui ra đi Inoue...hắn rất nguy hiểm ", Inoue muốn nói gì đó nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Ishida thì bỏ ý định.

" Dĩ nhiên là ta rất nguy hiểm rồi ", Joroubou nghe thấy thế liền cười lớn.

" Hự ", Shinigami đánh nhẹ vào gáy khiến hắn bất tỉnh coi như là cứu hắn một mạng, gương mặt tươi cười hướng hai người Ishida chào hỏi " xin chào những kẻ đột nhập, thật vui khi gặp các ngươi "

Trước thái độ thân thiện của Shinigami, Ishida cũng dùng lễ đáp lại " chúng ta không cố ý xâm phạm nơi đây, chúng ta chỉ muốn cứu bạn ".

Shinigami nhếch mắt ra bộ đăm chiêu " có phải người tên Rukia không?, chuyện này cả Linh giới ai cũng biết ", Inoue nghe thế liền hớn hở lại gần " thế ngươi có biết cô ấy bị giam ở đâu không?

" Inoue ", Ishida níu một tay Inoue lại, cô bé quay lại nhìn cậu đầy khó hiểu. Shinigami thấy thế bật cười, tình cảnh này thường xuất hiện trong các bộ anime chứ nó gần như không bao giờ xuất hiện trong thể loại tiểu thuyết tiên huyễn Trung Quốc.

" Dĩ nhiên là ta biết và nếu muốn ta có thể dẫn hai người đi ", Shinigami đáp ngắn gọn, mắt híp lại thành đường chỉ đánh giá phản ứng hai người, không ngoài dự liệu của hắn, trừ Inoue hồn nhiên không cảnh giác ra thì Ishida bắt đầu lùi lại giữ khoảng cách, có dấu hiệu dao động linh lực quanh cây cung đặc trưng của Quincy.

Inoue hai mắt tỏa sáng nói " thật chứ? Ngươi sẽ dẫn chúng ta đi tới đó chứ? " đôi mắt tràn đầy hy vọng đến cả Ishida đầu kia vẻ như cũng chăm chú lắng nghe, Shinigami nhếch miệng cười " đùa thôi ", hắn chậm rãi rút kiếm ra chém xuống.

Inoue thoát chết trong đường tơ kẻ tóc và kẻ cứu cô không ai khác ngoài Ishida " tớ nói rồi, Tử Thần không ai tốt cả " Ishida trầm giọng nhắc nhở, cậu giương cung lên bắn một loạt mũi tên về trước.

Shinigami dùng tay cản lại đòn tấn công từ Ishida một cách nhẹ nhàng, thực ra thì hắn chú ý đến năng lực của Inoue hơn là Ichigo, năng lực quay ngược thời gian hay còn gọi là chống lại Thượng Đế, những kẻ đạt đến chiến lực cao sở hữu loại năng lực này sẽ rất đáng sợ nếu sử dụng đúng thì gần như chạm đến cánh cửa bất tử.

" Giờ thì kết thúc nhỉ ", Shinigami giải phóng một phần linh áp ra đè ép hai người khụy xuống, hắn chậm rãi tiến tới từng bước gần hai người, một tay nhấc cằm Inoue lên nói " thật sự thì ta rất tò mò về năng lực của ngươi, cô bé à "

" Tránh xa cô ấy ra " Ishida gằn giọng, cậu đang tính tới tình huống sử dụng " nó ", nếu thục sự sử dụng nó...Ishida không còn nhiều thời gian để nghĩ khi thấy Shinigami vác Inoue lên vai, " dừng lại, ngươi sẽ hối hận ".

" Ôi chao...thật sợ quá, vậy thì ta sẽ chờ " ngay trước khi Ishida giải trừ trạng thái, Shinigami đã đánh gục cậu.

Ishida cắn răng bất lực nhìn theo nhưng dù cố gắng bao nhiêu cậu cũng không thể đứng dậy, một lúc sau " này đừng tuyệt vọng thế chứ " Shinigami đột ngột xuất hiện trước mặt cậu, hắn ném Inoue trên vai xuống " ta chỉ cần vài giọt máu từ cô ta, biểu tình của ngươi thật đặc sắc mong rằng lần sau ngươi sẽ khá hơn, giờ thì tạm biệt "

Luồng linh áp khổng lồ biến mất, Ishida có thể hoạt động dễ dàng trở lại nhìn theo bóng lưng Shinigami từ xa hét lớn " thật ra ngươi muốn gì? ", không có tiếng trả lời chỉ có tiếng hò hét từ những Thần Chết cấp thấp ở dưới.

Ở lại sẽ rất nguy hiểm, Ishida cõng Inoue chạy sang khu vực khác chờ cô tỉnh lại rồi tính với lại bản thân cậu cũng không biết quanh đây có bao nhiêu kẻ mạnh, nếu gặp kẻ tương tự như vừa rồi thì lành ít dữ nhiều.

Trên tay Shinigami là lọ thủy tinh nhỏ, trong đó chứa một ít chất lỏng màu đỏ " hm, thứ này chỉ có tác dụng với linh hồn nhưng...", hắn cười đầy quỷ dị.