Chương 24: Vô Đề.

Con Đường Võ Đế

Chương 24: Vô Đề.

Một căn nhà đơn sơ, mộc mạc, trên núi cao trong khu bí cảnh khảo hạch, của Thanh Vân Tông.
Bên trong.
"Ửmmmm..."
Trêm giường Thạch ngồi nghiêng đầu nhìn trước mặt mình Cô bé nhỏ xíu, cô bé cũng làm theo Thạch nghẹo đầu nhìn Thạch rồi như phái chí, phá lên cười rặc rặc, cái này hồi nãy bà lão kia có nói.
Đây là thánh vật từ tổ tiên bà để lại, theo như tìm hiểu thì đây là vật tìm người hữu duyên.
Nếu như đã chọn hắn thì,hắn chính là người hữu duyên.
Cái này giờ hắn cũng chả biết nói sao tự nhiên đâu ra xuất hiện cô bé này, mà cũng phải công nhận nhìn rất dễ thương, với kích thước sấp sỉ một bàn tay, thân hình nhỏ nhắn thon thả, khoác trên mình chiếc váy liền trắng, mắt to tròn long lanh, lông mi này thật không biết nói sao nhìn rất hợp với đôi mắt tóc xanh nhạt, quanh thân tỏa ra hào quang xanh nhạt.
Lúc nãy hắn cũng có sử dụng hệ hống xem thông tin nhưng mà.
"Tính Danh:???"
"Thông tin:???"
Toàn là dấu chấm hỏi cái này có nghĩa là không nói được hoặc không biết.
Thạch cũng chả nói nhiều với một thằng lười suy nghĩ như hắn cái này quá chi là mệt mỏi, cái gì đến sẽ đến thôi thì đã là hữu duyên ta nên chấp nhận.
Trong lúc Thạch nhắm mắt mông lung suy nghĩ một bóng hình, mở cánh cửa chạy nhanh lại giường nhìn qua Thạch rồi nhìn lại cô bé.
"Ê tên kia suy nghĩ gì thế...."
Tiếng nói vang lên bên tai Thạch, làm hắn giật nảy mình mở mắt ra, hắn thấy trước mắt hắn, là nàng cô nàng loli ah.
Thạch mún hỏi cô nàng tên gì nhưng lại thấy không thích hợp nói, với lại giờ có nói nàng chắc không trả lời, vì nàng đang nựng cô bé nhỏ xinh kia.
Thạch không chọn lựa hệ thống moi thông tin vì có cảm giác moi thông tin này nếu sử dụng với phụ nữ không hay, nhưng đó chỉ là với những người hắn có hảo cảm, còn không có hảo cảm thì các ngươi biết rồi đó...
Thạch lại để cho hai người chơi với nhau trầm tư vào suy nghĩ.
Hắn tính xí nữa đi ra ngoài rừng săn bắt một chút yêu thú, tuy đã có một đầu yêu thú thất giai, nhưng hắn cứ coi đây là thí luyện xem tu vi mới linh tướng cấp hai.
Còn về cái giày giảm trọng lực, hắn chả thấy giảm đâu nặng chết cha giảm mẹ gì, thôi thì hắn cũng quy cho hệ thống thiểu năng đặt sai tên, nhưng nếu đúng như hệ thống sau này đi giày này bình thường rồi, nếu bỏ ra thì tốc độ sẽ tăng nhanh, cái này nghe cũng có chút kích thích ah.
Hắn vô bí cảnh khảo hạch này cũng đã một ngày rưỡi cũng có một chút thành tích nho nhỏ, vài con yêu thú.
Chỉ còn lại ba ngày rưỡi nên hắn không chắc sau này sẽ có chỗ tốt thí luyện như vầy nên hắn muốn ở trong này tận dụng thời gian thí luyện.
Sắp xếp xong kế hoạch hắn nhìn lại hai người đang giởn với nhau kia.
Nàng dường như cảm giác được tên kia nhìn mình nên quay qua hắn, thấy đúng thật nàng nói.
"Ta thấy ngươi nên đặt cho cô bé một cái tên."
Nghe nàng nói Thạch nhìn lại con bé thấy nó ngồi phồng hai cái má hồng lên chờ mong nhìn Thạch.
"Vậy nàng tên gì."
"Ta hả Ta tên phấn, mà ai cho ngươi kêu ta là nàng."
"Ta thích ta gọi."
"Ngươi..."
Nàng quả thật cứng họng đúng hắn thích gì thì nói, nếu không phải xem hắn bị thương nàng đã đập hắn ra bã rồi.
Thạch cười cười hỏi tiếp.
"Thế cái gì phấn."
"Trần Ngọc Phấn."
"Vậy ta đặt con bé tên gì ta."
Thạch nhìn qua con bé lại nhìn lại nàng hỏi.
"Ngươi tự đặt đi, nó chọn ngươi mà."
Nàng nói ra... nếu để ý một chút có thể thấy trong giọng nói có gì đó tiếc nuối.
"Thôi nàng đặt đi ta chả biết đặt đâu."
Thạch nói ra, song đứng dậy đi về những bước nặng nhọc về phía cái cửa.
Nàng nhìn theo Thạch rồi suy nghĩ.
"Tên là Bảo Ngọc nha."
"Bảo Ngọc ừm Trần Bảo Ngọc đi "
Thạch nói lại xong đi ra ngoài.
"Á....hắn bị thương mà đi đâu rồi."
Nàng trầm tư vào suy nghĩ mà quên mất Thạch hắn đi đâu rồi đang bị thương mà.
Nàng cũng mặc kệ lại ẵm Bảo Ngọc Đi chơi.
*********
Ai nha linh tướng Thật chất ah.
Không những sức mạnh hùng hậu lên ngoài ra hắn còn có cảm giác cơ thể từng lỗ chân lông như được thêm nhiều sức mạnh, mà chỉ số linh lực của hắn cũng tăng cao một ngàn, giờ hắn đã có sáu ngàn linh lực ah, khác hồi trước bây giờ hắn có thể một mình giết một con yêu thú nhất giai hậu kỳ ah.
Trước mặt hắn bây giờ là một con yêu thú nhị giai sơ kỳ hình sói, hắn không chắc có thể xơi được con này, nhưng hắn muốn thử luyện bản thân.
Đeo tai nghe mp4 của hệ thống vào nghe nhạc đánh cho nó tốt, hắn nhận ra khi nghe nhạc tinh thần và phản xạ của hắn như tăng cao, hắn có thể phân tích sử lý nhanh hơn, và cũng rất phiêu.
"Yaaaaaa...."
Hắn hét to lao vô con yêu thú.
Con yêu thú giơ lên móng vuốt gào một đường, hắn nhanh nhẹn tránh né đi, nhảy qua bên hông con yêu thú rồi cho nó một đáp, tuy nói nhanh nhẹn nhưng cái giày đã hãm đi sự năng động của hắn, nên hắn vẫn bị xẹt qua cái áo vốn đã rách rưới trong trận chiến với con rối giờ càng rách rưới hơn một đường.
Một đạp của Thạch vào con yêu thú tuy trúng nhưng cũng khôg gây quá cao sát thương cho nó, nó quay lại há cái mồm đầy răng nanh cắn về hắn.
"Xoẹt...."
Không biết từ khi nào trong tay hắn nhắc lên một thanh kiếm đâm xuyên họng con yêu thú, bất hạnh thay cây kiếm cũng chặt đứt cách mạch máu chính lên não của nó.
Rút cây kiếm ra Thạch nhìn con yêu thú đó, tuy có rợn gáy khi thấy máu, nhưng hắn hiểu nếu không giết, ngươi sẽ là người bị giết trong thế giới này.
Con yêu thú nằm trên mặt đất quằn quại những hơi thở cuối cùng, cơ thể nó dần cứng ngắt.
"Keng."
"Chúc mừng người chơi giết yêu thú nhị giai sơ kì nhận (2000exp)(200 tích lũy)."
Thạch hài lòng nhìn con yêu thú rồi, cất cây kiếm, lấy tay kẹp sau đầu bỏ đi.
"Graooo...."
"Keng chúc mừng......"
"Keng chúc mừng......."
"......."
Còn lại một buổi chiều hắn đầu dành cho việc săn bắt yêu thú, tuy có bị thương nhưng cũng chẳng nặng lắm, nên hắn lại đi tiếp.
Tới tối hắn tính nghủ trong rừng nhưng.
"A......Là bà à làm sợ chết cha....."
Thạch la hét chạy đi, vì sau lưng hắn tự nhiên xuất hiện bóng người,cái này mẹ nó không sợ sao được.
Hóa ra lại là bà lão kia.
"Đi Về thôi..."
Bà lão ôn tồn nói ra, mọi việc hôm nay hắn làm đều bị bà nhìn thấy, cái này bà đều có tư vị muốn moi tên này ra xem sao, sáng vừa được cứu trưa lại nhảy nhót lung tung, còn giết khá nhiều yêu thú nữa, có cả nhị giai cái này tuvi chỉ sợ Linh Tướng cấp 5 mới giết nhiều vậy, nhưng về linh lực và hồi phục của tên này lại làm bà phục sát đất cái này mẹ nó, linh lực nhiều quá sử dụng liên tục mà không hết, khả năng hồi phục phải cực nhanh nhanh hơn người thường tầm một đến hai lần.
Cái này bà quy chắc thiên phú dị bẩm ah.
Nếu bà biết Thạch hồi phục hơn người thường mười lần thì....
Tác giả chúc cả nhà vui vẻ tuần này.