Chương 75: Thu thập đủ nguyên liệu

Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 75: Thu thập đủ nguyên liệu

Chương 75: Thu thập đủ nguyên liệu


Tưởng tượng đến những gì sắp sửa xảy ra, cả người Tristan căng cứng lại, hạ thân thì thít chặt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cả người run rẩy không thôi. Bởi vì sự kích thích quá lớn nên máu dồn hết lên đầu của thằng bé.

Tristan cảm thấy trong đầu của mình có thứ gì đó bắt đầu vỡ vụn, kéo theo đó là không gian xung quanh cũng ầm ầm sụp đổ theo. Tất cả quy về một mảnh đen nhánh.

—------------------------

Từ trên giường bệnh ở bệnh xá, Tristan choàng tỉnh dậy, mồ hôi chảy ướt hết cả quần áo của thằng bé, dính bết hết cả vào người. Thằng bé ngồi thở dốc một thời gian thì mới bình tĩnh lại được, giấc mơ tối qua của nó thật sự là quá mức kinh khủng mà. Mà điều đáng sợ hơn là nó vẫn còn nhớ rõ ràng từng chi tiết một.

"Chết tiệt! Cái giấc mơ quỷ quái gì vậy? Xém tí nữa thì ông đây đã không giữ được trinh tiết của mình rồi." Thằng bé bực bội mà nói, đồng thời cũng đưa mắt nhìn xung quanh.

Lúc này trời cũng vừa mới rạng sáng, bên trong bệnh xá vẫn còn tối tăm vô cùng. Nhưng may mà không có bất kỳ ai ở đây chứng kiến bộ dáng chật vật hồi nãy của thằng bé. Chắc là tối hôm qua tụi nhà Slytherin đã tỉnh dậy và bị Madam Pomfrey đuổi về ký túc xá hết rồi.

Tristan cũng không tính tiếp tục ngủ nữa. Giấc mơ hồi nãy đã bóp chết ham thích ngủ nướng của thằng bé.

Nằm dài trên giường, nó bắt đầu đăm chiêu suy nghĩ.

Nếu bỏ qua đoạn kinh dị cuối cùng thì giấc mơ vừa nãy của Tristan cực kì đáng suy ngẫm.

Đầu tiên tại sao lại là Ginny? Chẳng lẽ nó lại là xao động tuổi dậy thì mà yêu thầm nhỏ? Nếu không thì tại sao nhỏ lại xuất hiện trong giấc mơ của nó mà làm những chuyện như vậy?

Đây là không có khả năng. Tristan có thể khẳng định điều này. Nó luôn coi Ginny như em gái ruột của mình và điều đó chưa từng biến chất. Với lại nó cũng rõ ràng một điều là Ginny thích Harry, không phải như Colin theo đuổi thần tượng của mình mà là thích, phi thường thích, thích đến mức có thể cùng nhau chung sống cả một đời. Huống chi nó cũng biết kết cục thì hai người thành một đôi, còn có 3 đứa con chung. Gia đình nhỏ vô cùng hạnh phúc.

Ghệ của bạn thì không nên xớ rớ gì đến. Nó vẫn còn chút lương tri mà biết đến thứ gì có thể đụng vào, thứ gì không nên đến gần dù chỉ là một bước.

Với lại bô dạng của Ginny lúc đó làm cho Tristan nghĩ đến Dục Vọng Mẫu Thụ, Outer God của thế giới Quỷ Bí. Chả lẽ mụ ta đã chú ý đến nó sao? Lúc đó Ginny muốn cùng thằng bé sanh hài tử là minh chứng rõ ràng cho việc này. Nếu mà nó không làm gì cả thì chắc rằng đứa bé lúc này đã sinh ra, và hiển nhiên không phải là Ginny mang thai rồi. Nhưng rõ ràng là nó đã phong ấn mọi ký ức về Outer God xuống tận đáy lòng của mình rồi mà.

Không được! Phải tìm cách giải quyết cho bằng được!

Còn việc Ginny hóa thành thanh niên tóc đen có thể chỉ là ác mộng mà thôi, ai biết cho được. Đối với Outer God mà nói làm gì có khái niệm về giới tính đâu.

Nhưng mà nói gì thì nói, với kinh nghiệm tình trường gần như bằng 0 như Tristan thì suy nghĩ mấy điều này giống như cưỡi ngựa xem hoa, mò trăng đáy nước vậy, chả có nghĩa lý gì. Quan trọng nhất là phải tìm được một người có thể khiến cho trái tim của nó rung động cơ, mà người đó nó đã tìm kiếm biết bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn không thấy. Dù sao thì nó cũng chỉ mới 12 tuổi mà thôi, mới nhập học có vỏn vẹn một học kỳ, còn cả khối thời gian ở phía trước để tìm một người bạn gái nói chuyện yêu đương trước khi tốt nghiệp.

Nhàm chán nằm dài trên giường lăn lộn mấy vòng, Tristan chán đến chết mở thương thành ra mà mù đi dạo. Dù gì đi chăng nữa trong túi nó vẫn còn rủng rỉnh tiền, ngoại trừ việc mua nguyên liệu chính để mà thăng giai ra nó còn có thể mua vài món phong ấn vật để mà phòng thân.

"Để xem nào … ma dược Chiêm bặc gia … pha chế hoàn thành, dùng trong ngày … vai chính tiêu phối, có thể suy nghĩ một chút mua cho Harry để mà tạ lễ. Nhưng mà nếu mua thì phải mua cho Ron và Hermione luôn mới phải đạo. Ron thì có thể phù hợp với con đường Thợ săn, còn Hermione thì chắc là Người đọc. Nhưng mà lúc đó thì lại phải tốn một số điểm không nhỏ rồi. Như vậy thì để sau từ từ tính."

"Bình độc tố? Thứ này công dụng khá tốt nhưng bây giờ tạm thời vô dụng. Để qua một bên."

"2- 111? Kính ma thuật Arrodes? Nghe nói khá là thú vị, tấm gương ma thuật biết được tất cả mọi thứ trên đời, cũng giúp đỡ Klein rất nhiều. Nhưng mà ông đây có thể trấn áp nó được như Klein chăng? Nếu không thì hậu quả khó lòng tưởng tượng được."

"≪Book of Secret≫ của Vu vương Klaman? Bên trong có ghi lại những ghi chép về mặt trăng nguyên thủy cùng với nhiều kiến thức thần bí học như khế ước, nghi thức, thuật giả kim, chiêm tinh, v.v. Ngay cả một người thường nếu đạt được nó thì cũng có thể trở thành một chuyên gia trong lĩnh vực thần bí? Nhưng mà nó được viết bằng tiếng Hermes a, ông đây đâu có đọc được. Tiếc quá đi mất!"

"Thần kỳ vật phẩm chiếc nhẫn "Tinh thần quất roi"? Có thể gây cho địch nhân cực lớn, khó mà ngăn chặn tổn thương tinh thần, ngoài ra còn tăng cường năng lực nắm giữ vũ khí của chủ nhân. Ảnh hưởng trái chiều là người đeo lúc nào cũng bị một cơn đau đầu tra tấn. Khá là ngon đó, tác dụng phụ cũng nhỏ nữa, có thể suy xét."

"Kết tinh lông vũ của Lam ảnh chim cắt (Blue Shadow Falcon)? Đây là cái thứ quái gì? Hoàn toàn không hề quen biết. Bỏ qua!"

"Cái gì đây? Ngôn ngữ lễ bao? Bao gồm ngôn ngữ Hermes, ngôn ngữ Hermes cổ, tiếng Elf, tiếng khổng lồ, tiếng Leon cùng với long ngữ? Giá bán 5 điểm vận mệnh mỗi loại? Mua! Mua! Mua! Mua toàn bộ mới được."

Tưởng đâu tri thức sẽ trực tiếp được rót vào đầu nó chứ, ai ngờ đâu trên giường của nó đột nhiên xuất hiện một chồng dầy từ điển. Vậy là rõ rồi, cái hệ thống dỏm này chỉ cung cấp tài liệu học tập, còn học đến đâu là tùy thuộc vào độ gan của nó. Thật là hết nói nổi mà.

Tuy vậy nhưng Tristan tiếp tục tràn đầy hứng thú mà dạo chơi thương thành, nhưng đột nhiên hô hấp của thằng bé trở nên dồn dập, ánh mắt hội tụ về lại một điểm:

"1 đôi mắt của vị thành niên đồng thau xà. Giá bán 150 điểm vận mệnh."

"Cuối cùng thì nó cũng chịu xuất hiện, nguyên liệu chính để điều chế ma dược thăng giai. Lát nữa chỉ cần đột nhập vào nhà kính số 3 lấy vài lá Mandrake là ông đây có thể tiến giai rồi."

Mặc dù vô cùng muốn mua liền ngay lập tức nhưng nó vẫn cố mà nén lại. Lý do rất đơn giản là nó không có cách bảo quản và mang đi a. Chỉ chờ lát nữa có thể về phòng mới có thể mua được, lúc đó nó cũng sẽ tranh thủ tiến giai luôn.

Cố nén sự hưng phấn đang nhộn nhạo trong thân thể mình, Tristan cố gắng ép buộc mình phải bình tĩnh lại, và phương pháp hữu hiệu nhất cho việc này chính là lao đầu vào học tập.

Nó quơ lấy một cuốn từ điển ở đầu giường mà bắt đầu trầm mê vào học tập. Việc này nó đã từng làm một lần rồi nên cũng tương đối quen thuộc. Theo như nó dự đoán thì xong năm học này nó sẽ có thể học xong mấy món ngôn ngữ này. Tuy sẽ không làu làu được như người bản xứ nhưng việc đọc sách và giao tiếp bình thường mỗi ngày thì không có vấn đề gì.

Với lại nó cũng không lo lắng bị người khác phát hiện nó đang học một thứ ngôn ngữ hoàn toàn lạ lẫm. Trong giới phù thủy mà nói, việc này hoàn toàn bình thường. Có người còn rảnh rỗi đến nỗi xuất bản sách bằng một thứ ngôn ngữ do mình tự sáng tạo ra nữa cơ.

Một thời gian sau, Madam Pomfrey cũng thức dậy. Bà tổng kiểm tra thân thể của nó một lần nữa rồi cuối cùng cũng chịu buông tha cho nó.

"Tất cả đều hoàn toàn bình thường. Trò có thể xuống đại sảnh đường ăn sáng được rồi đó."

"Cảm ơn Madam!"

"Đi đi, nhưng nhớ tránh những món nhiều dầu mỡ. Mấy món đó không tốt cho sức khỏe của trò đâu."