Chương 77: Điều chế Ma dược Danh sách 8 Robot

Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 77: Điều chế Ma dược Danh sách 8 Robot

Chương 77: Điều chế Ma dược Danh sách 8 Robot


Cũng mất cả buổi sáng hai cô trò mới hoàn thành việc thay chậu cho mớ Mandrake có trong nhà kính.

Lết tấm thân mệnh mỏi về phòng, Tristan giờ đây chỉ muốn ngâm mình trong một bồn nước ấm để thư giãn cơ bắp toàn thân.

Tuy vậy, nụ cười vẫn luôn hiện hữu trên môi của thằng bé từ nãy đến giờ, chưa bao giờ tắt qua, làm cho gương mặt vốn điển trai của nó thêm vài phần ấm áp.

Thằng bé đưa tay sờ sờ thứ đang nằm yên ổn trong túi áo khoác của mình. Một nhúm lá Mandrake tươi nguyên hoàn toàn không có chất bảo quản, phần thưởng cho công sức lao động sáng giờ của thằng bé.

Cuối cùng thì Tristan cũng có thể thăng giai được rồi. Điều này càng làm nụ cười trên môi của nó càng ngày thấy rộng hơn. Nhưng không hiểu vì sao chung quanh nó liên tục xuất hiện từng tiếng hút khí lạnh liên tục.

Thời tiết này mà làm vậy không sợ viêm phổi sao. À mà đây là giới phù thủy, chỉ cần một bình thuốc là có thể chữa khỏi, vậy thì không sao cả.

Mặt ủa Tristan lạnh lại, hai chân nhanh hơn bước về phòng ngủ của mình. Hiện giờ nó không muốn quan tâm đến mấy cái tin đồn vớ vẩn đang được lan truyền khắp toàn trường.

Vừa mới chui vào cái lỗ sau lưng Bà Béo, nó đã nghe tiếng thằng anh họ oang oang:

"Nước cờ vừa nãy của cậu thúi quá đi Harry!"

Cùng lúc đó, con Mã của Ron húc văng Đức Vua của Harry ra khỏi bàn cờ.

Trong khi Tristan chịu thúi, chịu mệt mà giúp đỡ giáo sư Sprout chăm sóc mớ Mandrake thì tụi ba người Harry chui rút trong phòng sinh hoạt chung ấm áp mà đánh cờ phù thủy. Thế giới này thật là bất công mà.

"Không phải là dờ mình thúi mà là do cậu quá mạnh đó Ron." Harry cúi người lụm con Vua đang nằm lăn lóc dưới sàn nhà, vừa lúc đó nó thấy được thằng bé vừa mới chui vào: "Ý Tristan cậu về rồi à? Thay mình đánh với Ron vài ván không?"

"Không được, Harry!" Nó giang hai tay ra cho mấy thằng bạn xem bộ dáng của mình. "Cậu xem! Cả người mình vừa thúi vừa bẩn, phải đi tắm cái đã."

Ron tấm tắc lấy làm kì:

"Sáng giờ cậu làm gì mà giống như mới vừa từ vũng bùn chui ra vậy Tristan?"

Nó nhún nhún vai mà trả lời:

"Giúp giáo sư Sprout chăm sóc mấy cây Mandrake. Mà nè mấy người khác đâu?"

Harry cùng với Ron bắt đầu sắp xếp lại các quân cờ, chuẩn bị cho ván tiếp theo vừa nói:

"Hermione cùng với Ginny đang hú hí gì với nhau trong ký túc xá nữ, không cho bọn mình theo cùng. Hai anh Fred và George chắc là đang bày trò quậy phá ở đâu đó còn anh Percy vẫn giam mình trong phòng ngủ của ảnh, không biết làm gì trong đó."

Nghe đến Ginny thì hình ảnh người thiếu niên tóc đen trong giấc mơ của nó đột ngột hiện lên khiến cho nó rùng mình một cái, hạ thân thít chặt, may mà Harry và Ron đều không chú ý đến hành động lạ của nó. Thằng bé nói nhanh:

"Vậy à! Thế mình đi tắm trước cái đã."

"Đi đi, đừng làm mùi thúi của cậu ảnh hưởng đến hai đứa tụi mình." Chúng nó đùa giỡn nói.

Lúc này Tristan đã đi được nửa đường đột nhiên quay người lại mà nói:

"Harry nè, bên ngoài người ta lại bắt đầu đồn ầm lên rồi đó. Ráng tự bảo vệ lấy mình nghen."

Sắc mặt của Harry Potter lúc này trở nên trắng bệch, thằng Ron ngồi đối diện chỉ biết dùng ánh mắt đồng tình cổ vũ thằng bạn của mình.

"Từ từ, Tristan! Bọn họ đồn cái gì vậy?"

Lúc này nó đã lên cầu thang tiến về phòng ngủ của mình cho nên làm lơ không trả lời câu hỏi của thằng bạn. Khóa cửa phòng lại, Tristan bắt đầu công việc chuẩn bị điều chế Ma dược thăng giai của mình, nhưng mà trước hết nó phải tắm cái đã, không đùa đâu.

Tắm rửa sạch sẽ, tinh thần thỏa mái, khoác lên người một bộ quần áo mới thơm tho và ấm áp, giờ đây không gì còn có thể ngăn cản nó điều chế ma dược được nữa.

Đầu tiên là phải chuẩn bị một môi trường yên tĩnh, tránh bị quấy rầy để mà toàn tâm toàn ý mà điều chế, hạn chế sai lầm. Vì thế cho nên:

"Colloportus!"

"Muffliato!"

Cứ như vậy phòng của nó đã trở thành một nơi nội bất xuất, ngoại bất nhập, cứ như vậy không ai có thể tiến vào nếu không có sự đồng ý của nó, đồng thời cũng sẽ không có bất cứ âm thanh nào có thể lọt ra ngoài.

Ngoài ra căn phòng này có thể trở thành nhà giam của nó nếu có bất trắc gì xảy ra, cho dù tỉ lệ đó thấp hơn 0.01% nhưng vẫn phải đề phòng nó mất khống chế hóa thân thành quái vật làm hại nhân gian.

Nếu lúc đó mà thằng bé còn thể đục thủng các bức tường được phù phép không thể phá hủy của Hogwarts thì nó không còn gì để nói, đành cam chịu số phận vậy.

Lấy ra tờ giấy da dê ghi chú phối phương, Tristan cẩn thận kiểm tra từng món: kim ngân hoa ✓, chất lỏng cà độc dược ✓, lá Mandrake ✓, răng nanh rắn nghiền nhỏ.✓. Chỉ còn thiếu nước cất và mắt của đồng thau chi xà mà thôi.

Hít vào một hơi, lại chậm rãi phun ra, thằng bé thu liễm lại cảm xúc, mượn nhờ dụng cụ phòng thí ngiệm thường dùng trong môn độc dược chưng cất ra 80 ml nước cất.

Bởi vì đây chỉ là dung môi hòa tan cho nên nó chỉ chưng cất 2 lần là được, không cần làm thêm nhiều quy trình phức tạp khác.

Sau đó nó lấy cái vạc thường dùng ra, rửa sạch rồi bắt lên bếp, sau đó cho toàn bộ tài liệu phụ trợ theo thứ tự vào. Bởi vì đây chỉ là những nguyên liệu bình thường, có rất ít hoặc không có linh tính nên hầu như không có gì xảy ra cả, cùng lắm là lơ lửng rồi xoay tròn trong cái vạc của nó.

Làm xong công cuộc chuẩn bị, nó mở giao diện hệ thống ra mà mua nguyên liệu chính của đợt điều chế lần này.

"Hệ thống! Mua đôi mắt của vị thành niên đồng thau chi xà!"

""Xác nhận mua đôi mắt của vị thành niên đồng thau chi xà

Giá bán: 150 điểm vận mệnh

Có Không"

Thằng bé bấm vào nút xác nhận không một chút chần chừ. Sau một hồi hoa lệ huyễn kỷ, trên tay nó xuất hiện một đôi mắt đỏ tươi như máu, đồng tử dựng thẳng ở chính giữa có màu vàng sắc lẻm. Đôi mắt này vừa cứng vừa nặng lại lạnh tanh như hai khối kim loại chính hiệu vậy. Ngoài ra, nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy mạch máu bên trong xen kẽ vào nhau, tạo thành vô số hoa văn thần bí.

Nguyên liệu yêu cầu một đôi mắt của vị thành niên đồng thau chi xà mà không cần liều lượng cụ thể cho nên nó không cần phải làm thêm bất cứ điều gì, thả đôi mắt này vào vạc thuốc trước mặt.

"Tỏm!"

Đôi mắt kia cứng rắn là vậy nhưng chạm vào nước là tan, nhuộm màu vạc nước thành một màu vàng đồng chói lóa, ánh lên sắc kim loại. Từng tiếng bánh răng va chạm lạch cạch lạch cạch đồng thời vang lên từ bên trong vạc thuốc, mười phần kỳ dị.

Từng cái bọt nước có hình dáng bánh răng nổi lên, đan xen vào nhau, kiềm chế lẫn nhau khiến cho chúng nó không tài nào thoát ra được, chỉ có thể chìm xuống dưới rồi lại nổi lên, một vòng rồi lại một vòng như thế, tạo thành tuần hoàn vô tận. Mỗi một vòng như thế những cái bọt khí - bánh răng đó càng ngày càng nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Kiềm chế sự khẩn trương và kích động, Tristan mượn nhờ dụng cụ chuyển toàn bộ chất lỏng màu vàng đồng trong vạc vào một ly thủy tinh đã được chuẩn bị sẵn. Thần kỳ làm sao? Toàn thể ma dược như một khối thống nhất chảy vào ly thủy tinh, không còn một chút gì còn sót lại ở trong vạc. Riêng điều này thì thần kỳ ma dược của giới phù thủy nhiều.

Nhưng mà toàn bộ quá trình điều chế hoàn toàn không khó, nếu tính ra chỉ cần không phải là cái vạc sát thủ như Neville Longbottom thì ngay cả mấy đứa năm nhất hoàn toàn có thể một mình điều chế mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

Giơ cao cái ly trong tay, Tristan ngắm nhìn thành quả lao động trong suốt mấy tháng qua của mình. Trong ly là một thứ chất lỏng đục ngầu, sóng sánh màu vàng đồng, lấp lánh ánh kim giống như là một khối đồng thau nung chảy. Nếu mà nhìn kỹ sẽ có vô số bánh răng nho nhỏ hiện lên rồi biến mất lấp ló trong đó.

Không hồ là ma dược có thể giúp người ta thành tựu siêu phàm.