Chương 81: Quyển nhật kí siêu bí mật (1)

Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 81: Quyển nhật kí siêu bí mật (1)

Chương 81: Quyển nhật kí siêu bí mật (1)


Tristan là một cậu bé vô cùng điển trai không né vào đâu được. Gương mặt của nó so với người phương tây thì thanh tú nhiều, nhưng vẫn không hiện ra âm nhu. Có thể nói nó tập hợp đủ vẻ đẹp của các thiếu niên ở cả hai bên phương đông và phương tây.

Nên nhớ rằng các con đường siêu phàm giả trong thế giới Quỷ bí đều là các con đường nghịch hướng thành thần. Cho nên danh sách càng cao, siêu phàm giả càng trở nên hoàn mỹ, trở thành siêu cấp tuấn nam mỹ nữ hoàn toàn không khó.

Do đó sau khi trở thành siêu phàm giả thì bụng nhỏ của nó hầu như hoàn toàn biến mất. Nhất là sau khi trở thành danh sách 8, cả người nó đều trở nên cường tráng hơn rất nhiều. Tuy vậy, thân thể đẹp như David của nó thường thường được che giấu dưới lớp áo chùng phù thủy rộng rãi nên ít người biết đến.

Hơn nữa, cảm giác thần bí của con đường Wheel of Fortune cũng dần thể hiện ra, khiến cho cả người Tristan thể hiện ra một loại đặc thù mị lực.

Với lại tuy nó thường hay cụ mặt một đống nhưng mỗi khi cười rộ lên thì lại phi thường dương quang soái khí, kết hợp với mái tóc đỏ rực như lửa liền tỏa ra sức sống vô cùng mãnh liệt, cùng với cảm giác thần bí vốn có khiến cho trong mắt tụi nữ sinh thằng bé vô cùng chói mắt.

Khuyết điểm duy nhất bề ngoài của nó chính là thằng bé quá trắng, trắng đến mức nhợt nhạt, có thể so sánh với thằng Draco Malfoy. Cho nên trong bộ áo chùng phù thủy, thằng bé có vẻ hơi yếu đuối một chút. Điều này thật ra đánh vào manh khu của một số chị lớp lớn, đồng tình tâm tràn lan, bọn họ hận không thể ôm thằng bé vào trong ngực để mà thực tốt bảo vệ (xoa xoa nắn nắn).

Bởi vì tính tình của Tristan có chút quái dị, cộng với lời đồn bốn phía về người thừa kế của Slytherin, cho nên thật ra không có bất cứ người nào tiếp cận nó cả.

Nhưng mà lúc này lời đồn đã yếu bớt, mọi người đều cho rằng nguy hiểm đã đi qua, cùng với ngày lễ tình nhân đã đến, cho nên….

Tristan trở thành người mà các giáo sư không chào đón nhất trong ngày hôm nay!

Không nói đâu xa, khi lần thứ năm có một chú lùn xông vào lớp học biến hình của giáo sư McGonagall thì Tristan đã cảm thấy có chuyện chẳng lành.

"Ta có một bức nhạc-thư cần gửi tận mặt cho câu Tristan Prewett đây."

Mọi người xung quanh đều nhìn Tristan một cách mờ ám, mấy đứa bạo gan một chút liền chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Tristan, không hề để ý đến sắc mặt của giáo sư McGonagall lúc này vô cùng khó xem.

Không có gì bất ngờ xảy ra, cả Tristan và thằng lùn đáng chết kia đuổi ra khỏi phòng học một cách vô cùng quyết tuyệt. Thế là hai đứa chúng nó đành phải đứng ngơ ngác nhìn nhau trong hành lang trống trải.

Nhưng mà thằng lùn kia vẫn thể hiện tính chuyên nghiệp trong công tác của mình, vô cùng hoạt bát mà bắt đầu đạn lên đàn hạc.

Lúc này Tristan cũng bất chấp quy định không được sử dụng bùa chú trong hành lang của Hogwarts mà móc ra đũa phép chỉ vào thằng lùn trước mặt:

"Silencio!"

Đây là một bùa chú cao cấp nhưng vô cùng thực dụng mà khó khăn lắm Tristan mới học được. Miệng của chú lùn vẫn khép mở liên tục nhưng không hề có bất cứ âm thanh nào phát ra.

Nhờ đó mà Tristan mới có thể thở phào một hơi, nhưng tên lùn - cupid của giáo sư Lockhart không nghĩ như vậy, gã ta dùng sắc mặt cực kỳ âm trầm mà nhìn kỹ Tristan, sau đó mới xoay người bỏ đi.

Nhìn xem đống thiệp chúc mừng và chocolate chen đầy cặp xách, Tristan đành phải cụp đuôi mà quay về phòng ngủ của mình, và sẽ trốn ở trong đó suốt ngày hôm nay. Bảo đảm sẽ không có bất cứ tên lùn nào đến làm phiền. Các giáo sư chắc sẽ thông cảm cho nó phần nào.

Một lần nữa, Tristan xác nhận lại là ngày lễ tình nhân xác thực không nên tồn tại trên đời này. May mà đây không phải là Nhật Bản, không có tục lệ Valentine trắng, nếu không nó phải làm bánh cookie từ giờ mới kịp mất.

Mớ chocolate đó Tristan cũng không dám đụng vô, biết đâu có ai tẩm Tình dược vào thì sao? Tuy không thể xin hàng của giáo sư Snape nhưng trên thị trường luôn có bán tàn thứ phẩm. Là con trai nên biết cách bảo vệ mình một chút. Nghe đâu năm nào bệnh viện St.Mundo cũng phải điều trị vài ca ngộ độc tình dược. Thế là đủ biết con gái ở Anh Quốc này táo bạo đến mức nào.

Thằng bé vô lực lết tấm thân mệt mỏi về mặt tinh thần này ký túc xá, tiến về phía phòng ngủ của mình. Nhưng vừa mới mở cửa ra thì có một thứ vừa lạ vừa quen đang nằm ngay ngắn trên giường của nó.

Nói lạ là bởi vì trên thực tế Tristan chưa từng thấy thứ này bao giờ.Mà nói quen là vì khi còn ở trong cảnh trong mơ đêm hôm đó, lúc nào Ginny cũng cầm theo thứ này: đó là một quyển sổ nhỏ màu đen mỏng dính, bìa thì đã te tua tàn tạ như là đã tồn tại từ rất lâu rồi. Đây chắc là một quyển nhật ký bởi vì mỗi khi Ginny viết lên đều che che giấu giấu, có vẻ thần bí lắm.

Nhưng mà quan trọng là dưới linh thị của Tristan, bên trong quyển nhật ký có chứa một thứ vô cùng quen thuộc mà nó nhìn thấy mỗi ngày bên trong đầu của Harry: một mảnh linh hồn của Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy. Khác với thứ trong đầu của thằng bạn chỉ là một đứa trẻ con cổ quái và yếu ớt, chìm sâu vào giấc ngủ mà là một người thiếu niên hào hoa và phong nhã, mắt đen, tóc xanh vô cùng quen thuộc.

Làm sao mà không quen thuộc cho được bởi vì Tristan đã từng chiêm ngưỡng toàn bộ thân thể của anh ta, cái loại Full HD không che nữa kìa. Đúng vậy đó chính là người thanh niên từng xuất hiện trong giấc mơ của nó, hắn ta chính là T.M.Riddle.

Bởi vì không biết rằng Tristan có thể nhìn thấy mình cho nên Riddle hoàn toàn không có che giấu ác ý, ánh mắt trần trụi tham lam mà nhìn thằng bé khiến cho hạ thân của nó theo phản xạ tự động thít chặt lại. Chả lẽ Chúa tể Hắc Ám là một tên biến thái, cớ sao mà cứ nhìn chằm chằm vào nó như thế. Không phải Harry Potter mới là Kẻ được chọn hay sao?

Không còn nghi ngờ gì nữa, quyển nhật ký này chính là một Horcux - Trường sinh linh giá của Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy.

"Chết tiệt!"

Mọi chuyện dần dần sáng tỏ trong đầu nó. Lúc này nó cảm thấy mình thật sự ngu ngốc, rõ ràng linh tính đã mách bảo đến mức đó mà giờ đây nó mới nhận ra.

Sắp xếp lại các chi tiết trong đầu, một câu chuyện gần như hoàn chỉnh dần dần hiện ra. Nhưng mà nó vẫn không biết làm cách nào mà quyển nhật ký lại có mặt trong phòng nó được. Không phải là giờ này Ginny còn đang trong lớp học mà? Hồi nãy nó còn thấy nhỏ, sắc mặt tuy trắng bệch nhưng cũng không đến nỗi nào.

Vận mệnh thật là quá mức huyền bí, quá mức khó hiểu mà! Cho dù là con đường Wheel of Fortune nhưng lúc này Tristan hoàn toàn bất lực với vận mệnh.

Nhưng đây không phải là lúc nói mấy chuyện đó, bây giờ quan trọng nhất là tìm cách xử lý quyển nhật ký này. Không thể để nó khơi khơi ở đây như vậy được. Lỡ đâu có người nào đó nhìn thấy thì sao?

Nhưng mà quyển sách này vô cùng nguy hiểm, Tristan cho rằng nếu trực tiếp cầm lấy thì nguy cơ trúng chiêu là vô cùng lớn. Để bảo hiểm nó phải vũ trang toàn thân cái đã.

Vừa mới mang vào bao tay da rồng thì có tiếng gõ cửa vang lên, chắc là tụi Harry nghe tin nó bị đuổi khỏi lớp biến hình của giáo sư McGonagall nên lại đây để mà (cười nhạo) an ủi thằng bé đây mà. Bạn bè tốt là phải thế.