Chương 23: Hùng cá rô.

Vợ Ơi !Anh Về Rồi.

Chương 23: Hùng cá rô.

Quang tiu nghỉu lê bước chân trên hành lang.

Cả ngày hôm nay chắc chả thể tệ hơn được nữa, khi mà chỉ trong một buổi sáng nó vừa bị đánh rồi đánh trả, sau lại nhây vào bố con ông hiệu phó, giờ lại phải mời phụ huynh lên.

Quang đứng trước cửa lớp,thở dài một tiếng:"Em thưa cô, cho em vào lớp! "

Cô giáo dạy môn sinh của Quang, cũng chính là cô giáo chủ nhiệm, cô tên Loan,nhìn tầm 40 tuổi,là một người nghiêm khắc nhưng rất thương học sinh, bằng chứng là sau giờ học cô rất hay gọi những học sinh có điểm khảo sát đầu năm hơi kém ở lại để phụ đạo thêm sau mỗi buổi học có bốn tiết, vào người khác có họ bỏ mặc từ lâu, giữ sức bồi dưỡng bọn học sinh giỏi lấy thành tích còn hơn.

Cô Loan nhìn Quang, đẩy chiếc kính mắt lên rồi nói:"Quang đấy à, vào lớp đi em! "

"Vâng ạ! "

Quang đang định bước vào lớp thì cô Loan lại gọi nó lại:"Em vào chỗ rồi ngồi trật tự cho các bạn làm bài kiểm tra một tiết,hôm sau cô sẽ cho em kiểm tra riêng. "

Được rồi, Quang thừa nhận rằng ngày hôm nay vẫn có thể tệ hơn!

Tuy chỉ mới quen nhau được một tuần nhưng những đồng chí trong lớp đều là những người có cùng chung chí hướng, nên khi kiểm tra còn có thể nối vòng tay lớn với nhau.

Bây giờ bị bắt kiểm tra riêng thì kiểu gì cũng có đề riêng, suy ra sẽ bị điểm kém, mà bị điểm kém thì sẽ phải vào cái đội phụ đạo của cô giáo.

Tuy ai cũng biết cô Loan làm thế là muốn tốt cho học sinh, nhưng mà vào cái tuổi này mười thằng có tám thằng không muốn học, Quang thích chọn số đông cho an toàn, nên nó cũng nằm trong tám thằng kia.

Quang vừa ngồi vào chỗ thì thằng Lâm ngồi bên cạnh lấy bút chọt chọt nó.

Quang quay sang thì thấy Lâm cười cười rồi nhìn nó từ trên xuống dưới, rồi lại từ dưới lên trên.

Làm nó nổi hết gái ốc, Quang vừa nhích mông sang bên cạnh, vừa cảnh giác nhìn Lâm:"Cất cái mắt đi, nói trước, tao không ăn ba chỉ! "

Lam nghe Quang nói thế thì chề môi:"Vớ vỉn nào, tao cũng không chơi gay"

Quang nghe nó nói vậy thì mới chịu bỏ tay xuống, nhưng vẫn giữ một khoảng cách với Lâm, đùa chứ, sống ở đời bây giờ tốt nhất không nên quá tin thằng nào, nhất là mấy thằng bạn.

Lâm nhỏ giọng nói với Quang:"Ghê nha, ây, sao mày không nói với tao là mày biết võ? "

"Thì mày có hỏi tao đâu! ".Quang cũng hỏi lại nó:"Ủa, sao mày biết, tao nhớ là tao chưa nói với mày chuyện này bao giờ mà?! "

"Xời,bây giờ cả trường đều biết chuyện này rồi, xem đi! "

Nói rồi Lâm dở điện thoại ra bật lên cho Quang xem một đoạn video.

Trông video là một đoạn phim quay cảnh Quang đánh nhau với bọn thằng Hùng.

Ừm, ánh sáng rất tốt, hình ảnh rất nét, khủng cảnh cũng rất đầy đủ,lột tả được vẻ đẹp trai và sự dũng mãnh của mình.

Quang vừa xem video vừa tự xướng!
Á đù, không phải lúc nghĩ đến những thứ này, mà vấn đề là đoạn video này ở đâu ra.

Quang nhớ lại cái đội phóng viên cầm điện thoại quay phim ở căng tin, không phải bọn nó thì còn ai.

Quang xem hết đoạn video,trả máy cho Lâm rồi lên tiếng hỏi:"Mày có biết đây là bọn nào không? "

Lâm nghe Quang hỏi vậy thì vỗ ngực tự tin:"Hề hề, cái đấy là mày hỏi đúng người rồi đấy! "

Nó ngẩng đầu lên nhìn một vòng xem cô giáo có chú ý đến mình hay không, rồi cúi xuống nói nhỏ với Quang:"Thằng này tao biết, nó tên Hùng, biệt danh Hùng cá rô, năm nay học lớp 12a5,thằng này cậy bố nó làm hiệu phó ở đây nên hống hách lắm, hết đi trêu gái lại bắt nạt người mới, hồi trước cũng có thằng giống mày, giám bật lại nó,sau vừa ra ngoài cổng trường thì bị một nhóm người xông ra đánh cho phải phải nhập viện. "

Nó nhìn Quang, giọng nói cũng hơi có vẻ lo lắng:"Thằng kia chỉ mới bật lại mà cũng phải vào viện đằng này mày còn đánh cả ba đứa tụi nó giữa căng tin nữa, kiểu gì chúng nó cũng gọi người đến đánh mày. "

Nói đến đây Lâm cũng lo lắng đến vì đầu bứt tai.

Quang nhìn thấy nó như vậy thì cũng biết Lâm thực lòng lo cho mình, Quang cũng cảm động lắm, người khác gặp chuyện thế này thì có bao xa trốn bấy xa, có khi còn vội vàng phủ nhận quan hệ để đỡ bị liên lụy, đằng này Lâm còn vì nó mà lo lắng.

Người anh em này,nó nhận rồi!

Quang vỗ vai Lâm:"Mày đừng lo, tao sẽ có cách mà. "

"Mày thì có cách gì, chẳng lẽ mày gọi được nhiều người hơn nó à? "

Quang thì quen ai mà lấy người để gọi.

Thằng Lâm đang vò đầu thì như nghĩ ra cái gì, nó "À" lên một tiếng.

"À, hay là mày bảo người nhà mày đến đón, chắc thằng Hùng nó không giám làm gì đâu... "

Lâm còn định nói thêm điều gì nữa thì nghe tiếng cô Loan nhắc:"Cậu Lâm, trật tự làm bài, có muốn bị đánh dấu bài không?! "

Lâm nghe cô Loan nói thế thì nín thinh.

Quang nghe Lâm nói vậy thì cũng biết ý của nó.

Nhưng như thế cũng không ổn, chạy được hôm nay chắc gì đã chạy được ngày mai, với lại hai đứa cùng học chung một trường,trốn mãi sao được.

Nhưng cũng không thể lao bừa ra được, đánh ba đứa là cố lắm rồi, bây giờ nếu thằng Hùng lại gọi thêm vài người nữa đến thì thua là cái chắc.

Cái này phải nghĩ cách!

Quang đứng lên thưa với cô Loan:" Em thưa cô,em thấy hơi mệt, cô cho em xuống phòng y tế! "

Cô Loan cũng biết chuyện Quang đánh nhau ở căng tin, cũng nhìn thấy mấy vết bầm trên mặt nó nên cũng gật đầu.

"Có cần ai đưa đi không.! "

"Dạ không cần đâu, em đi được mà. "

Quang trả lời cô Loan xong rồi chạy ra chỗ gầm cầu thang, sau đấy rút điện thoại ra gọi cho Đức.

Đại ca phải ra mặt lúc thằng em bị đánh là chuyện đương nhiên.

------
Lúc này, trên công trường.

Đức đang gò lưng ra để làm việc.

Trên mặt cậu dính đầy mồ hôi và bụi bẩn, trên mặt cũng mọc ra một vòng râu quai nón ngắn do lâu ngày không cạo.

Bây giờ nhìn vào thì sẽ không ai nghĩ đây là chàng thanh niên tên Đức sở hữu khuôn mặt đẹp trai, mà chỉ nghĩ đây là một công nhân bình thường trên công trường.

Đức vừa nghỉ tay để uống hụm nước thì thấy Quang gọi điện đến.

"Alô, giờ này chú gọi cho anh có việc gì không? "

Quang nghe thấy Đức trả lời thì mừng quá xá.

Quang lên tiếng hỏi:"Anh Đức đó hả, hôm nay anh đến trường của em được không? "

"Làm gì? "

Quang nghe Đức hỏi vậy thì vội kể lại chuyện sáng nay cho Đức nghe.

"Ok, mấy giờ chú tan học! "

"10 giờ 55',anh nhớ đến sớm đấy, không thì em có thương vong mất! "

"Biết! chú nói nhiều quá! "

Quang cúp điện thoại rồi tìm ông Huy nói một tiếng, sau đấy đi ra cửa bắt một chiếc xe ôm đi đến địa chỉ mà Quang bảo.

Hết cách rồi ai bảo Đức tự xưng là anh, giờ em nó bị đánh thì phải ra mặt thôi.

Có câu nói, làm anh khó lắm, phải đâu chuyện đùa.