Chương 28: Quay thưởng lần hai.

Vợ Ơi !Anh Về Rồi.

Chương 28: Quay thưởng lần hai.

Đêm nay là đêm 21-8,đã 11giờ 50,tức là chỉ còn mười phút nữa thôi là đến giờ quay thưởng đợt hai của Đức.

Trùng hợp là hôm nay Tân có việc bận nên không đến được, thế nên tối nay chỉ có mình Đức ở lại trực mà thôi.

Sau khi đi tuần tra một vòng,Đức quay về phòng bảo vệ rồi chờ đợi, vừa lúc chiếc đồng hồ treo tường điểm không giờ thì trong đầu Đức vang lên một âm thanh.

"Tích! Tích! Đã đến giờ, xin hỏi kí chủ có muốn rút thưởng hay không? "

"Hỏi thừa! Tất nhiên là có! "

Nghe được âm thanh, Đức không hề nghĩ ngợi nhiều mà lập tức đồng ý. Cậu chờ giây phút này rất lâu rồi, đã bao lần cậu từng thử gọi cái hệ thống này nhưng không thấy nó trả lời, làm Đức tiếc rẻ mãi, tưởng rằng Thống nó đi lạc mất. May mà thằng bé vẫn còn!

Nhoáng một cái,khung cảnh trước mắt Đức đã thay đổi đến không gian của Thống, chỉ khác mỗi cái là lần này cái "Chiếc nón kì diệu "có thay đổi một tí.

Vẫn là cái vòng tròn đấy, nhưng thay vì các khoảng to-nhỏ như lần trước thì lần này trên mặt nón được chia đều những ô bằng nhau có màu xanh, đỏ, tím, vàng, hồng, nâu, đen, trắng, lục, lam, tràm, tín,... Sặc sỡ như đuôi con công đực khi xoè ra.

Theo thông tin mà Thống truyền cho Đức thì đấy là do trong khoảng thời gian này nó vừa Riser lại ba cái phần mềm, theo đó thì những phần thưởng dạng kĩ năng như cái bài "Lão hổ thượng sơn "mà Đức quay được như lần trước sẽ được phân ra ba phần là hiểu sơ-vận dụng-tinh thông-siêu việt, bốn cái cấp độ(Lấy tạm mấy cấp bậc trong tờ đề toán của thầy giáo, trừ cái "siêu việt").

Đức mặc kệ nó! Miễn sao nó đừng xổng mất là được,còn làm sao thì làm.

Lúc này âm thanh của hệ thống lại vang lên:"Kí chủ có muốn hẩy xúc xắc hay không? ".

Đức vội vàng nói:"Có!"

Đức vừa dứt lời thì trên không trung xuất hiện một vệt sáng, kèm vào đấy là một cục xúc xắc bự chà bá từ trên trời rơi xuống, lăn lông lốc rồi chổng cái mặt có sáu cái chấm tròn của nó lên trời.

Đức còn chưa kịp nhìn rõ thì thấy cúc xúc xắc đã dừng lại tuy nhiên kết quả là số sáu trông cũng khả quan nên Đức cũng không dị nghị gì.
"Chúc mừng kí chủ đạt được sáu lượt quay thưởng! Xin hỏi có muốn quay luôn bây giờ không? ".

"Có, có chứ!".Đức nghe vậy thì hớn hở gật đầu, sau đó lại hỏi:"À, Thống này, lần này mày để anh quay thử một lần lấy hên được không? "

"Xin lỗi kí chủ, có lẽ khi hệ thống riser vào lần sau thì được, còn bây giờ thì không. "

Đức nghe Thống nói vậy thì "À" lên một tiếng tỏ vẻ tiếc nuối, sau đấy gật đầu nói:"Thế thôi! Để lần sau vậy, lần này chú quay nốt hộ anh!"

"Tuân lệnh! Xin kí chủ đợi trong chốc lát và sau đây là trương trình quảng cáo:Sữa tươi Ông Thọ, được sản xuất từ sữa tươi của ông Thọ,dựa trên công nghệ quay thủ công.. "

"Ê ê, xí xí, Thống, mày bị hâm à?, đang tự dưng lại lồng cái quảng cáo sữa ông Thọ vào đây, mà mày quảng cáo kiểu gì đấy? ".

Đức đang căng thẳng nhìn vào cái nón thì tự dưng nghe đến cái quảng cáo bá vớ này thì suýt nữa cắm thẳng mặt vào mặt nón,vội bảo nó dừng lại. Tiên sư nó,quảng cáo thế thì từ sau bố ai dám uống sữa ông thọ nữa?.

Tự dưng Đức lại nhớ đến cái món bánh mì chấm sữa ông Thọ ăn lúc sáng mà thấy lợm hết cả cổ.

"Tích! Tích! Xin lỗi kí chủ, vì trong quá trình riser lại phần mềm hệ thống tự dưng bị nhiễm virus,xin kí chủ đợi trong chốc lái... Tích! Virus đã bị tiêu diệt sạch.! "

Trời đất! Hệ mới trả thống, lại còn có cả chuyện này nữa cơ à. Đức hoang mang không không biết cái hệ thống của mình có phải hàng lậu bên Tàu không mà mới dùng có hai lần đã nhiễm virus thế này rồi.

Dùng giọng điệu nghi ngờ, Đức hỏi hệ thống:"Này, chú chắc là hết virus rồi chứ! "

"Hệ thống đã kiểm tra kĩ lưỡng và trắc chắn là đã tiêu diệt hết virus thưa kí chủ? "

Đức nghe Thống nói vậy nhưng vẫn cố hỏi lại:"Thật khộng!? "

"Thưa kí chủ, thật hơn vàng mười!"

Nghe hệ thống trả lời vậy nhưng Đức vẫn cố hỏi lại lần nữa cho chắc:"Chú chắc chứ? "

"ĐM, mày không quay thì cút, bố đi tìm thằng khác, trứng vịt lộn còn lộn được, đằng này người ta mới nhiễm tí virus mà lằng nhằng từ nãy đến giờ!!"

Thấy thằng Thống toan làm dữ, Đức vội vàng xin lỗi:"Ấy chết, chú cứ bình tĩnh, có gì thì anh em ta cứ từ từ mà nói chuyện, chú nổi nóng làm gì cho mất tình cảm anh em, đấy, bây giờ chú quay đi, anh không hỏi nữa là được chứ gì? "

Bây giờ Đức có thể khẳng định trăm phần trăm với đọc giả là cái hệ thống này không phải là hàng Tàu, vì bên truyện Tàu chả có cái hệ thống nào giám bố láo bật lại chủ như cái thằng này, còn nó sinh ra ở cái xưởng nào thì chịu.

Hệ thống nghe Đức xin lỗi thì cũng không nhắc lại cái đề tài này nữa, chỉ nghe nó nói.:"Bắt đầu quay thưởng! "

Dứt lời thì chiếc nón quay tít vù vù làm Đức nhìn theo mà chóng hết cả mặt,phải vội nhắm mắt lại.

Chiếc nón quay nhanh rồi chậm dần, chần và cuối cùng dừng lại ở một khung màu đỏ.

Đức thấy vậy thì cười to ha hả:"Ha ha, hay lắm, mình thích mặc sịp đỏ nên lần này chắc chắn sẽ trúng to! "
(Tớ bắt đầu thấy thằng này hơi bựa rồi đấy).

Không biết có phải là do cái sịp đỏ vừa nãy hay không mà khi một vệt sáng từ cái khung màu đỏ bay vào đầu thì mặt Đức đực ra.

Vì phần thưởng nhận được trong vòng quay lần này của Đức là.

Nhật ngữ -vận dụng.

Mặt Đức hơi rúm lại khi nhận thông tin xong, phải nói là cái kĩ năng Nhật ngữ -vận dụng này cũng không hề kém, ít nhất là nó có thể giúp Đức nghe và nói sõi tiếng Nhật được, trừ những khẩu âm của người dân tộc thiểu số, cái này cũng giống như mấy người ngoại quốc biết nói tiếng Việt nhưng tự dưng lại bắt họ nói chuyện với người Ê-Đê vậy, đến bố chúng nó cũng chả hiểu nổi luôn.

Nhưng vấn đề là với một người chỉ có tốt nghiệp cấp ba như Đức thì dù có được Nhật ngữ -siêu việt thì cũng chỉ có nước đi xuất khẩu lao động sang Nhật thôi chứ đừng mơ đòi trèo cao. Thế nên cái kĩ năng này bây giờ đối với Đức là vớ vẩn hết sức.

Không cam lòng vì cái sịp đỏ, Đức nói với hệ thống:"Tiếp tục quay! "

"Vâng, thưa kí chủ! "

Lần này hệ thống quay một lúc rồi dừng lại ở một ô màu nâu đất.

Một vầng sáng bắn thẳng vào người Đức, đồng thòi cũng khuyến mãi thêm thông tin về phần thưởng lần này.

Chân dung ông Phạm Nghĩ.

Cái ông này thì Đức biết, ông này vốn là một vị thần của Việt Nam ta ngày xưa. Huyền sử ghi rằng, ông có thân hình to lớn, tướng mạo dữ tợn mà oai phong, tai nghe bốn phương, mắt nhìn thiên hạ, có đôi cánh to và rộng, trời sinh tính tình hung tợn và tàn bạo.

Chắc các bác đều đã từng xem "Tây du kí" và biết chuyện Tôn Ngộ Không hổ báo đại náo thiên cung. Nhưng so với ông Phạm Nghĩ thì đều là tép riu, ông này cũng từng chơi đại náo thiên cung rồi, nhưng khác với con khỉ bị Như Lai cho ones hit, ông này bá hơn, ổng cắn đứt đôi Chuẩn Đề rồi ném nửa người về Chuẩn Đề về Tây Thiên (có sách viết Chuẩn Đề bị ông Phạm Nghĩ đánh chạy về Tây Thiên) thấy còn chưa đủ,ổng xông thẳng vào đất phật mà làm loạn,Như Lai thấy ông mạnh quá, biết đánh không lại nên phải kêu gọi tất cả thần phật đến đến trợ giúp mới bắt được ông.

Song chúng lại không thể giết được ông, nên đành cắt cánh ông rồi đưa vào Lục Đạo Luân Hồi để chấn áp, sau đó thì ông xuống trần gian rồi hoá thành con hổ đầu tiên ở Việt Nam.

(Ps:Tài liệu mình lấy trong nhóm Đại Việt Thư Giám, ai có thắc mắc gì thì vào đấy mà hỏi)

Cái hình xăm này giúp Đức có thể thân thiện với loài hổ vốn là hậu duệ của ông Phạm Nghĩ.

Đức chán nản lắc đầu,nghe kể về ông này có vẻ hay đấy, nhưng vấn đề là bây giờ con cháu ông ấy đã trở thành động vật có hộ khẩu trong sách đỏ rồi, trừ sở thú ra thì chỉ có lên chốn rừng thiêng nước độc thì may ra mới gặp được hổ, thế thì cần cái này làm chó gì, đúng là cái thứ sản phẩm tào lao.

Đức thở dài vì cái sói phận hảm hiu của mình rồi lại lựa chọn quay tiếp, lần này cái nón dừng lại ở khung có màu chàm.

Một ánh sáng từ khung đó bắn vào tay Đức, thông tin cũng được truyền lại vào đầu Đức, phần thưởng nhận được lần này là kĩ thuật parkour -tinh thông.

Đức "ồ"lên một tiếng, phải nói ngày xưa Đức cũng mê môn này lắm, khổ nỗi vì béo quá không tập được nên bỏ qua.

Parkour là một môn thể thao có suất xứ từ phương Tây, dùng để vượt qua các địa hình mấp mô khó khăn ở trong rừng hoặc trong thành phố bằng các động tác bật nhảy, nhào lộn,... vừa đẹp mắt vừa hiệu quả. Nói chung là Đức hài lòng về cái này hơn cái chân dung ông Phạm Nghĩ và cái Nhật ngữ lúc nãy.

Hệ thống lại tiếp tục quay thưởng, lần này nó dừng lại ở một cái ô màu đen, lần này thì cái nón cũng không có tia sáng bắn vào người Đức như lần trước, mà trên khung màu đen nổi lên năm chữ màu trắng đập vào mắt Đức.

ĐỀ NGÀY MAI VỀ 64!!

Đức nhìn năm chữ đấy mà ngoác cả mồm, cảm giác cả người bỗng lâng lâng hết cả lên, rồi bỗng nhiên nhảy cẫng lên hét to.

"Ha ha ha, Giàng ơi! Con yêu người! Ya hú hú!!

Cũng trẳng trách bỗng dưng Đức tớn lên như vậy, bởi lô đề thì chắc ai cũng biết rồi,tuy ai đều biết nó là phạm pháp nhưng vẫn cứ cắm đầu vào,bởi vì tỉ lệ ăn lời của nó quá to, nhất là số đề.

Số đề, là hai số cuối cùng trong giải độc đắc của trưởng trình xổ số vẫn hay chiếu trên TV, chỉ cần đặt số tiền giám bỏ ra vào con số có khả năng sẽ trúng và nếu trúng vào hai số đó thì bạn sẽ nhận được số tiền bằng số tiền gốc của bạn nhân lên với 82 lần, chơi cái này dễ trúng hơn chơi xổ số nhiều.

Đức nhìn chằm chằm hàng chữ trước mặt như chỉ sợ nó bay mất, rồi sau đó cố gắng bình tĩnh để nhẩm tính.

'Xem nào, ông Huy đưa mình năm củ, cộng thêm lương tháng này là hơn bốn củ, tổng có chín củ, lại trừ đi hai củ tiền sinh hoạt là còn bẩy củ. Nhân lên với 82 là.. là.. 574 củ!! "

Đức suýt ngất vì hạnh phúc sau khi tính ra kết quả, thế là cuối cùng đã có thể xoá đối giảm nghèo rồi, ha ha.

"Thực ra mình biết mình thích sịp đen hơn mà! ".Sau khi giơ hay tay lên trời rồi phớn một câu, Đức vội nói với hệ thống:"Ê Thống, sẵn cái số anh nó đang hên, mày quay luôn cho anh hai lần cùng lúc luôn đi! "

"Vâng, thưa kí chủ! "

Lần này cái nón có vẻ quay lâu hơn, dù sao cũng là x2 hai nên cũng hợp lí, cái nón quay chậm dần rồi dừng lại ở một ô có màu tím than, rồi bắn hai vệt sáng vào hai bàn tay Đức và hoá thành hai quyển sách.

Đức nhìn vào hai quyển sách rồi kinh ngạc, bật thốt lên:"Hùng Kê quyền, võ Độc Xà!!Lại còn đều là tinh thông nữa chứ?! "

Ps:Xin lỗi mọi người nhé,dạo này nhiều bài tập quá nên không có thời gian viết.