Chương 4: Lời hẹn ước dưới ánh trăng

Vô Hạn Thứ Nguyên Lữ Trình

Chương 4: Lời hẹn ước dưới ánh trăng

Lúc này bên một hồ nước trong Trung Lâm, Lâm Minh cùng Cốt đao đại đội trưởng vẫn đứng bất động không di chuyển.

Lúc này tâm của Lâm Minh tĩnh lặng như mặt nước không một gợn sóng.

Hắn bắt buộc phải bình tĩnh. Bất kể Lâm Minh hay Cốt đao đại đội trưởng đều hiểu kẻ nào tấn công trước kẻ đó sẽ thua.

Từng phút trôi qua, Lâm Minh cảm thấy từng phút này dài như một thế kỉ vậy. Từ phút chuyển sang giờ, lúc này Lâm Minh như thể chìm vào cơn mê.

Thế nhưng hắn hiểu chỉ còn hắn tỏ ra dù chỉ một tia lơ đãng, thanh cốt dao kia sẽ chém hắn ra làm đôi. Vì vậy Lâm Minh vẫn cố giữ vững thủ thế chỉ chờ đến khi Cốt đao đại đội trưởng tấn công hắn.

Tinh Cương Nhật Kiếm

Đẳng cấp: C++ (vô cùng tiếp cận B cấp)

Chức năng: Siêu kim loại gia cố. Một ngày có thể kích hoạt 1 lần duy nhất siêu kim loại gia trì gia tăng độ bền cùng sự sắc bén lên 500 lần trong 10 giây.

Điểm trang bị: 50000

Mười giây.

Lâm Minh có mười giây để đánh bại Cốt đao đại đội trưởng. Sau mười giây này nếu như hắn thất bại, Lâm Minh sẽ mãi mãi ngã xuống tại nơi Trung Lâm này không một ai hay biết. Nên hắn không thể thua, nhất là sau khi nhìn thấy khuôn mặt của hệ thống.

Khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp vô cảm kia, hắn đã quyết định mình sẽ trở thành kẻ mạnh nhất từng tồn tại. Nếu như hắn trở thành kẻ mạnh nhất từng tồn tại, hắn có thể bảo vệ hệ thống khỏi mọi thứ khiến cho nàng có thể tự do tự tại không lo bất cứ thứ gì.

Đến cột mốc ba tiếng sau Cốt đao đại đội trưởng đã mất hết bình tĩnh của nó. Một tiếng đập đất vang lên, thân hình to lớn của Cốt đao đại đội trưởng bỗng chốc xuất hiện trước mặt Lâm Minh. Thanh cốt đao của nó vung lên chuẩn bị chém xuống hắn.

Ngay lúc này!

Lâm Minh xê dịch thân thể của mình tránh công kích từ lưỡi đao khổng lồ kia.

Bụi mù bay tứ tung, một tiếng kim loại bị chặt đứt vang lên.

Thân hình đồ sộ của Cốt đao đại đội trưởng vẫn bình an vô sự. Nhìn vào Tinh Cương Nhật Kiếm đang từ từ nát bẩy của Lâm Minh, nó không nhịn được cười nhạo báng hắn một cách chót tai.

Thế nhưng một tiếng rạn nứt vang lên làm dán đoạn tiếng nhạo báng của Cốt đao đại đội trưởng.

Từ từ tiếng rạn nứt nhiều càng lúc càng lớn hơn. Đến khi trên toàn bộ thân thể cùng áo giáp của Cốt đao đại đội trưởng xuất hiện những vết rạn nứt chi chít như mạng nhện, tiếng rạn nứt cũng đừng hẳn.

" Ta thắng. "
Lâm Minh cằm Tinh Cương Nhật Kiếm đang từ từ nát bẩy đâm xuyên qua lồng ngực của Cốt đao đại đội trưởng nói một câu nỉ non.

Thân hình đồ sộ của Cốt đao đại đội trưởng từ từ sụp đổ.

" Cám ơn ngươi, thiếu niên. "

Một âm thanh nam nhân trung niên vang lên bên tai Lâm Minh như thể một người lạc lối cuối cùng đạt được sự giải thoát. Thế nhưng Lâm Minh đã không thể nghe được lời cảm tạ của người trung niên kia. Thân thể của Lâm Minh dần dần đổ gục về phía trước.

Trong suốt khoản thời gian qua Lâm Minh đã sử dụng chấp niệm của mình để khiến cho bản thân hắn luôn trong trạng thái chiến đấu. Nay nguy hiểm đã qua, hắn cũng đã không thể chồng chéo nổi thân thể nữa.

Trước khi chìm vào giấc ngủ, Lâm Minh cảm thấy mình ngã vào một nơi hết giấc mềm mại cùng ấm áp.

Trong đêm trăng tròn tại Trung Lâm.

Bên một hồ nước xanh biếc, một người thiếu niên tóc đen như mực đang nằm tựa đầu lên bắp đùi của một cô gái tóc trắng mắt xanh xinh đẹp.

Người thiếu niên mặc trên mình một bộ võ phục màu đen. Lúc này hắn đang nhắm mắt lại. Từng tiếng thở nhẹ vang lên nói cho người khác biết rằng chủ nhân của âm thanh này đang yên giấc ngủ.

Cô gái kia mặc trên mình một bộ váy dài với hoa văn trăng khuyết màu bạch kim. Nàng chính là hệ thống.

Toàn bộ quá trình chiến đối của Lâm Minh, nàng đều thấy hết tất cả. Kể cả điều ước kia của Lâm Minh.

Nếu như kẻ khác nghe thấy điều ước kia của Lâm Minh sẽ nói hắn thật ngu xuẩn. Chỉ vì một thứ vô chi mà sẵn sàng làm tất cả để có thể trở thành kẻ mạnh nhất thế gian.

Thế nhưng khi nghe vậy hệ thống chỉ cảm thấy hạnh phúc. Đã không biết bao nhiêu đời chủ nhân trôi qua, tất cả bọn họ nhờ hệ thống đều trở thành một đời cường giả thế nhưng họ chưa từng coi nàng như một người sống mà chỉ coi nàng thành một công cụ. Chưa từng một ai.

Khi chọn người thiếu niên này làm chủ, nàng chưa từng mong đợi bất cứ điều gì từ hắn. Nàng chỉ đơn giản thực hiện nhiệm vụ của mình. Thế nhưng hắn lại khác biệt với những người kia.

Nếu như họ cho hệ thống thấy toàn bộ mặt trái cùng sự tiêu cực của sinh mạng, hắn chính là ánh sáng, thứ mà mọi sinh mạng đáng lẽ phải trở thành.

Kể từ lúc bắt đầu, hắn chưa từng đối xử với nàng như một công cụ mà là như một con người. Điều này khiến nàng thật sự không hiểu. Tại sao hắn lại khác biệt như vậy.

Khi nhìn vào khuôn mặt của Lâm Minh, vẻ mặt vô cảm của hệ thống đã biến mất. Thay vào đó là một nụ cười hết sức ngọt ngào.

Lúc này mí mắt của Lâm Minh từ từ mở ra. Khi nhìn thấy hệ thống, Lâm Minh hết sức ngạc nhiên.

" Hệ thống sao ngươi lại ra ngoài? "

" Người sử dụng, ta … "

Lúc này hệ thống ngại ngừng không biết phải nói sao.

Khi này thấy biểu hiện nàng của nàng, Lâm Minh không nhịn được cười nói.

" Không ngờ ngươi cũng có lúc ngượng ngùng đó. "

" Người sử dụng, ta …"

" Hệ thống ta muốn trở nên mạnh hơn. "

Lâm Minh từ từ nói ra câu này.

Khi nghe Lâm Minh nói vậy hệ thống rất ngạc nhiên. Tại sao hắn lại muốn tiếp tục trở nên mạnh hơn.

" Ta đã nghĩ kĩ rồi. Ta sẽ trở thành kẻ mạnh nhất để có thể bảo vệ ngươi, hệ thống. "

Nhìn vào ánh mắt của người thiếu niên trước mắt, từng giọt lệ rơi xuống từ đôi mắt xanh thẳm của hệ thống.

" Tại sao ngài lại đối xử với ta tốt như vậy? Một công cụ như ta đáng lẽ sẽ chỉ là một thứ vũ khí với ngài. Vậy tại sao ngài lại đối xử với hệ thống tốt như vậy? Ta không hiểu. "

Nhìn từng giọt lệ của hệ thống, Lâm Minh cảm thấy lòng của hắn đau như cắt.

" Hệ thống ngươi có nhớ khi mới đến thế giới này ta là một kẻ như thế nào không? Ta lúc đó hèn nhát, yếu đuối cùng vô dụng nếu như không có ngươi cũng sẽ không có ta hôm nay. Vậy nên ta muốn trở thành mạnh nhất để có thể bảo vệ ngươi cùng cho ngươi tự do. "

Ôm lấy hệ thống vào lòng cảm nhận thân thể đang run rẩy của nàng, Lâm Minh từ từ nói.

Hắn không biết sau hôm nay điều gì sẽ xảy ra, thế nhưng hắn không quan tâm. Chỉ cần có thể bảo vệ người con gái trong lòng với hắn đã quá đủ.

" Hệ thống, từ hôm nay ta lại phải nhờ ngươi chăm sóc rồi. "

Lau đi từng giọt lệ trên khuôn mặt của hệ thống, Lâm Minh nhìn nàng cười một cách ôn nhu nói.

" Vâng, người sử dụng. "

Hệ thống cười ngọt ngào đáp lại Lâm Minh.

Trong đêm trăng, một người thiếu niên tóc đen mặc võ phục ôm một cô gái con gái tóc trắng mặc váy dài vào lòng nói lên lời hẹn ước của hắn với nàng.

(Tâm sự của tác giả: Sau khi hoàn thành chương thứ ba, cảm hứng của chương thứ tư đến với mình khi đang nhìn những tấm ảnh chụp buổi chia tay năm cấp ba của một cậu bạn. Mong mọi người thích chương này. Bắt đầu từ chương sau hành trình đến Sword art online thế giới bắt đầu)