Chương 14: Nhiệm vụ chính thay đổi - Chủ nhân của Aincrad

Vô Hạn Thứ Nguyên Lữ Trình

Chương 14: Nhiệm vụ chính thay đổi - Chủ nhân của Aincrad

Trên một cao nguyên hoang vu, một người trung niên đang nằm ngủ trên một đống rơm ở cạnh hắn là tám người đang tự làm lấy việc của mình.

Có người đọc sách, có người đánh cờ, có người đang dùng một tấm vải lau lưỡi kiếm.

Thế nhưng không ai trong số họ không để giành một tia ý thức hướng về phía người trung niên kia.

" Xem ra luật lệ của thí luyện thay đổi thật rồi, ông bạn già. "

Một chàng trai tuấn mĩ nâng chiếm rượu nho uống vài ngụm rồi thở dài với người bên cạnh mình.

" Biết sao được, các vị thần ở Thần Giới đã can thiệp vào. Cho dù là Void lão yêu bà kia cũng không thể trái lệnh. Ít ra lão yêu bà kia đang được hưởng thụ sự tự do tự tại ở ngoài kia. "

Một ông lão tóc xám cũng tự rót cho mình một chén rồi thở dài nói.

" Hai ngươi sao như lũ cụ non vậy? Những ngày tháng làm thủ hộ giả tại thí luyện này cũng sắp kết thúc rồi. Sắp tới khi chuyển kiếp không biết chúng ta còn gặp lại nhau hay không nữa. Bởi vậy nên giờ cứ thỏa thích mà tận hưởng những ngày tháng này đi. "

Người trung niên trên đống rơm mở mắt rồi nhìn lên trời nói.

" Miyamoto, ngươi có lẽ sẽ người nhớ thí luyện này nhất nhỉ? "

Một thanh niên sở hữu mái tóc dài màu tím mặc áo bào tím nhạt rót một chén rượu sake lớn rồi đưa cho người trung niên.

" Sao bằng ngươi được, Kojiro? Ngươi dù sao cũng ngày đêm thương nhớ Void cái lão yêu bà kia mà vẫn bị từ chối đây. "

Khi những người còn lại nhớ lại lần đầu Kojiro thổ lộ với Void, họ không nhịn được cười một cách hết sức vui vẻ.

Mười ngàn năm trước, khi mười ngàn ngươi bon họ bỗng nhiên bị đưa đến thí luyện này không ai không phải cửu nhân của nhau cả. Thế nhưng vì sinh tồn, vì chiến đấu, vì sinh ly từ biệt mà họ trở thành bằng hữu tri kỉ của nhau.

" Ngươi cũng không cần phải đâm đểu ta như vậy, Miyamoto. Ngươi chẳng phải cũng mặt dày nhắm tới hai nữ đồ đệ xinh đẹp kia của cô ấy đây. "

Khi nói đến hai người họ, người trung niên Miyamoto không tránh khỏi tưởng niệm.

Hai ngàn năm trước, một thanh quỷ kiếm bỗng xuất hiện tại tầng 46 của toà thí luyện này. Lúc đó nó đã khiến cho một nửa số người tham gia thí luyện khi đó tử nạn. Vì phong ấn nó mà một người trong số họ đã dùng linh hồn mình để tạo thành quỷ hồn phong ấn thanh kiếm đó tạo nên Luyện Ngục. Kể từ đó Void cũng từ bỏ chức vị thủ hộ giả của mình để trông coi thanh quỷ kiếm đó. Thế nhưng người đồ đệ còn lại lại không hay biết về chuyện đó để rồi khi biết sự thật đó nàng đã hoàn toàn sụp đổ.

" Thôi không nói nữa. Hôm nay uống cho thỏa thích đi. Orochi mang Xà Yêu Tửu mà ngươi cất giấu ngàn năm ra đây đi! Ngàn năm qua ta mong được uống nó lắm rồi. "

" Được thôi, Hi vọng ngươi không bị nó làm cho say không tìm được trời đất. "

Một mỹ nữ lấy ra một vò rượu to nặng năm mươi cân rồi rót ra chín cái ly nhỏ rồi đưa cho mỗi người bọn họ.

" Hà! Thật ngon làm sao! Biết sớm vậy năm xưa, ta đã đại náo Cửu Xà tộc để chiếm lấy vài bình rồi. "

Một người mặc da thú sảng khoái nói.

Mỹ nữ kia cũng chỉ cười không nói gì cả trước hành động của hắn

Trong một đấu trường, Lâm kinh ngạc nhìn vào người thanh niên trước mặt.

" Huyết Lang. "

" Chào Lâm Minh, đã lâu rồi không gặp. "

Khi mở cửa phòng của Boss tại phòng 46, Lâm Minh phát hiện một người quen cũ.

Void lúc này đã mang Kiriko, Elizabeth cùng tiểu Aqua đi đặc huấn. Dù sao nàng cũng hiểu Lâm Minh chỉ có trải qua chiến đấu sinh tử mới có thể không ngừng tiến bộ bởi vậy sau khi dạy cho hắn vài điều cơ bản, nàng bắt đầu tập trung huấn luyện ba người Kiriko. Tuy rằng sức chiến đấu của cả ba không tệ thế nhưng Void hiểu Lâm Minh một khi sở hữu hệ thống tạo thần sẽ không ngừng gặp kẻ địch hùng mạnh bởi vậy nàng biết mình có trách nhiệm giúp cho cả ba người cùng bản thân mình trở nên mạnh hơn nữa. Nếu không họ sẽ trở thành điểm yếu trí mạng của Lâm Minh sau này.

Nhìn người thanh niên tóc đỏ mặc huyết giáp đang đứng giữa sân đầu nhìn mình, Lâm Minh cảm thán nói.

" Vậy ra ngươi là thủ hộ giả đầu tiên ta phải giải thoát sao? "

" Không chỉ mình ta đâu. "

Một thanh niên tóc vàng để trần sở hữu hai chiếc sừng trâu nhảy thẳng từ trên khán đài xuống rồi nhìn Lâm Minh.

" Đúng vậy! Còn cả bản vương nữa! "

" Lâu rồi không gặp nhóc con! Bản vương hôm nay sẽ rửa sạch mối hận ngươi khiến ta phải chịu ở tầng 2. "

Huyết Lang – Lang Vương (cấp 99)

Hoàng Kim Ngưu Vương – Asterios (cấp 99)

Lâm Minh

Cấp nhân vật: 80

Sức mạnh: 511
Độ bền: 450
Phòng thủ: 500
Nhanh nhẹn: 450
Ma lực: 200
May mắn: 450
Chức nghiệp: Thợ rèn trung cấp đỉnh phong.

Nhiệm vụ chính: Chủ nhân của Aincrad

Mục tiêu:

Một, giải thoát cho toàn bộ chín ngàn chín trăm chín mươi chín thủ hộ giả của Aincrad

Hai, đánh bại Cửu Thánh của Aincrad (thủ hộ giả từ tầng 90 đến 98)

Ba, cứu rỗi Yae Sakura.

Phần thưởng: Danh sư " Kiếm Thánh ", Gate of Babylon giải khai phong ấn thế giới cùng toàn bộ toà Aincrad sát nhập Gate of Babylon.

Khi Void thấy nhiệm vụ của Lâm Minh thay đổi, sự vui vẻ xuất hiện trên khuôn mặt của nàng.

Lúc đó nàng cười một cách thần bí với Lâm Minh rồi nói.

" Mọi thứ trông chờ vào ngươi. "

Sau đó nàng lại dắt ba người kia đi huấn luyện, trước khi đi tiểu Aqua dùng đôi mắt hết sức đáng thương nhìn hắn.

" Aqua không muốn xa Papa đâu! "

" Ngoan nào, Aqua. Ta sẽ chỉ đi một tuần rồi ta sẽ trở lại, trong thời gian này Aqua phải nghe lời các Mama đó. "

Lâm Minh thơm trán nàng rồi nói.

" Vâng, Aqua sẽ nghe lời Papa! "

" Void hãy chăm sóc bọn họ hộ ta nhé. "

" Không phải lo, ngươi có thể tin ta. "

Nhìn bóng lưng của Lâm Minh, Void thở dài.

Xem ra số phận của ngươi sẽ rất gian nan đây, nhóc con.

" Hai ngươi không lo cho hắn sao? "

Void dùng ánh mắt tinh quái nhìn Kiriko cùng Elizabeth.

" Không, ta tin hắn. "

" Vậy đi làm bữa sáng thôi. Chút nữa ta sẽ dạy các ngươi một chút về cách kiểm soát ma lực. "

Ở trong đấu trường Lâm Minh đang sử dụng hai thanh trọng kiếm đỡ lấy Huyết Lang Kiếm cùng chiến phủ của Hoàng Kim Ngưu Vương.

" Xem ra ngươi không phụ sự kì vọng của ta, Lâm Minh. Thế nhưng như vậy chưa phải là mạnh nhất đâu! "

Cánh tay của Lang Vương cùng Hoàng Kim Ngưu Vương đều phát thêm lực đánh bật Lâm Minh ra xa năm mét. Trước khi hắn chạm đất, Lang Vương đã xuất hiện sau lưng hắn chém một kiếm.

Một luồng gió nóng làm lệch đường kiếm của Lang Vương.

" Ngươi nói đúng, Huyết Lang. "

Lâm Minh bỗng quay mình lại đá phần bụng của Lang Vương bay thẳng về phía bức tường cách đó hai mươi mét.

" Ma lực? Ra vậy, ngươi đang dùng bọn ta để lĩnh ngộ cách sử dụng nó sao? Thật thú vị! Nếu như vậy ta cũng đến lúc phải nghiêm túc ứng chiến rồi. "

Một đợt chấn động truyền quanh áo giáp của Lang Vương khiến cho nó biến thành từng mảnh vỡ dung nhập vào Huyết Lang Kiếm.

Một ánh sáng màu đỏ rực rỡ chiếu sáng toàn bộ đấu trường.

Ở bên kia đấu trường Hoàng Kim Ngưu Vương bỗng biến thành một Ngưu nhân cao hai mươi mét với hai chiếc sừng hoàng kim đang tích tụ lôi điện ở giữa chúng tạo thành một quang cầu màu vàng.

" Huyết Lang Trảm! "

" Minh Lôi! "

Trước khí thế của hai đạo công kích đang hướng tới, Lâm Minh hoàn toàn bình tĩnh.

Một luồng vô hình khí lưu như có như không đang không ngừng dao động bao bọc hai lưỡi kiếm trên tay hắn.

Hai tiếng nổ lớn đánh sập hai góc không lớn cũng không nhỏ của đấu trường.

Hai bên cánh tay áo của hắn đã hoàn toàn nát bẩy, Lâm Minh thở hổn hển dùng một thanh kiếm còn coi là nguyên vẹn của mình chống lên mặt đất.

Thế nhưng Lang Vương cùng Hoàng Kim Ngưu Vương cũng không khá hơn hắn là bao.

Lang Vương còn đỡ. Dù sao tốc độ của hắn cũng rất nhanh vừa kịp tránh công kích chỉ bị thương tích nhẹ ngoài da. Thế nhưng Hoàng Kim Ngưu Vương không may mắn như vậy.

Một phần đầu của hắn đã bị chém đứt hoàn toàn.

Cơ thể hắn hoá thành từng quang hạt màu xanh lam, trước khi biến mất nụ cười thỏa mãn xuất hiện trên khuôn mặt hắn.

" Ngươi sử dụng ma lực làm run động không khí quanh lưỡi kiếm rồi dùng chúng để làm chệch hướng công kích của bọn ta. Thật thú vị! Điều này là ngươi tự nghĩ ra hay có ai đó chỉ cho ngươi? "

" Cả hai, mỗi thứ một ít. "

Lâm Minh không phải đang nói dối. Việc khiến không khí xung quanh lưỡi dao động đúng là hắn nghĩ ra. Thế nhưng nếu không nhờ Void tận tình giúp đỡ hắn có lẽ cũng không làm nổi.

" Tốt lắm, Lâm Minh. Thế nhung nếu ngươi chỉ có thế thì sẽ không hợp cách đâu."

" Ngươi nói đúng, Huyết Lang. Nếu vậy ta sẽ dùng hết sức của mình để đối đầu với ngươi. "

Một thanh trọng kiếm với lưỡi kiếm màu đỏ xuất hiện trong hắn.

Huyết Lang Kiếm của hắn cùng Lang Vương trông giống hệt như được ra cùng một khuôn đúc vậy.

" Được thôi, kết thúc cuộc đấu này đi. "

Lưỡi kiếm của Lang Vương bị bao trùm trong ánh sáng màu đỏ còn của Lâm Minh là ngọn lửa đỏ hồng bị áp súc hình thành một lớp hoả ảnh bập bừng.

Một tiếng đá rơi xuống từ nơi đổ nát của sân đấu.

Tiếng động đó với cả hai giống như hiệu lệnh bắt đầu.

Cả hai người lao thẳng về phía trước.

Với mỗi nhất chém của mình, cả hai đều khiến cho đối thủ phải lùi về phía sau một nước lấy đà.

Âm thanh của hai thanh kiếm va vào nhau không ngừng vang lên.

Khi cả hai thanh kiếm đã nứt, hai người sử dụng quyền cước của chính mình.

Cho đến khi cả hai cùng ngã xuống mặt đất.

" Ha ha ha ha! "

Cả hai người đều không thể nhịn được cười lớn

" Cám ơn ngươi, Lâm Minh. Trận đấu vừa rồi là trận đấu thỏa mãn nhất của ta từng khi trở thành thủ hộ giả. "

" Tạm biệt, Huyết Lang. "

" Đừng như vậy. Đây không phải là vĩnh biệt. Rồi sẽ có ngày chúng ta gặp lại thôi. "

" Cám ơn ngươi. "

" Hẹn gặp lại bạn của ta. "

Trước khi biến thành từng quang hạt màu xanh lam, Lang Vang cười một cách rất sảng khoái nói.

Sau khi thu lấy hai thanh Huyết Lang Kiếm đã bị phá hỏng trên mặt đất, Lâm Minh đặt tay lên tim nói.

" Đúng vậy, chúng ta sẽ gặp lại một lần nữa. Ta sẽ giữ kiếm của ngươi cho đến khi hai ta gặp lại, bạn của ta. "

Sau khi uống một bình dược tề Void bào chế có tác dụng gia tăng khả năng hồi phục, hắn ngồi xuống bắt đầu suy nghĩ lại từng chi tiết trong trận chiến vừa rồi với Lang Vương cùng Hoàng Kim Ngưu Vương. Điều này là Void dạy cho hắn. Nàng căn dặn hắn rằng nếu trải qua một trận kịch chiến việc đầu tiên hắn cần làm là không ngừng suy nghĩ lại những gì đã diễn ra trong trận đấu đó. Bằng cách này hắn có thể nhìn ra sai lầm, cải biến chúng cùng không ngừng tiến bộ. Tất nhiên việc này phải dựa trên cơ sở an toàn của hắn trước đã nên cho dù đang tập trung cao độ, Lâm Minh vẫn bắt mình phải phân ra một tia cảnh giác đối với xung quanh mình. Mặc dù rất không quen thế nhưng hắn vẫn tự bắt mình vào quy củ.

Một bóng đen núp ở phía sau đống đổ nát chuẩn bị một khi Lâm Minh mất cảnh giác sẽ cho hắn một kích trí mạng thế nhưng bóng đen đợi mãi vẫn chưa bắt được cơ hội.

Từng phút trôi qua, Lâm Minh vẫn ngồi bất động.

Cho đến năm tiếng sau khi thấy hắn vui mừng mở mắt, bóng đen mới xông thẳng về phía sau Lâm Minh.

" Ngươi phát hiện ra khi nào, nhóc con? "

" Ngài đã từng dạy ta rằng một người có ba khoảnh khắc dễ bị tổn thương nhất. Khi hắn ngủ say nhất, mười phút hai năm giây kể từ khi hắn bắt đầu ngủ. Khi hắn đắc ý nhất. Và cuối cùng là khi hắn mở mắt. "

" Xem ra ngươi thật là một tên học trò xuất sắc, nhóc con "

Bóng đen kia cười một tiếng hài lòng rồi biến thành từng quang hạt màu xanh lam bay lên không trung.

Congratulate!

Một dòng chữ bảy sắc xuất hiện trên không trung rồi biến thành một dải thất thải quang manh dung nhập cơ thể Lâm Minh. Lúc này Lâm Minh cảm thấy mình rơi vào một trạng thái hết sức kì diệu. Những vấn đề trước kia hắn nghĩ nát óc cũng không ra nay đã hoàn toàn thông suốt.

Một lúc không lâu sau, Lâm Minh mở mắt ra. Lúc này đôi mắt của hắn như biến thành một hắc động có thể lôi mọi thứ vào bên trong nó. Tuy nhiên việc này chỉ xảy ra trong nháy mắt.

Trên tay Lâm Minh, một luồng khí đang bắt đầu không ngừng xoắn lại.

Sau khi một quả cầu khí đã xoắn đến mức cực hạn, âm thanh ma sát của nó với không khí xung quanh vang lên khiến Lâm Minh cảm thấy mình đang nghe thấy âm thanh của một mũi khoan vậy.

Đến khi hắn không thể kiểm soát quả cầu kia nữa, Lâm Minh ném nói về phía một bức tường cách đó hai mươi mét.

Khi kiểm tra bức tường, Lâm Minh hết sức vui mừng khi thấy một vệt trắng hình xoắn.

Hắn thành công.

Từ khi học được cách điều khiển ma lực từ Void, Lâm Minh đã nghĩ đến rất nhiều chiêu thứ mà hắn thấy trên anime thế nhưng hắn vẫn thất bại khi cố tạo ra chúng.

Thế nhưng hắn đã thành công tạo ra một chiêu thức giống La Tuần Hoàn – Rasengan.

Tuy không biết chiêu thức hắn nghĩ ra này có uy lực như Rasengan hay không thế nhưng hắn không nhược trí. Dù sao muốn học tập hay tạo ra một chiêu thúc cũng hết sức tốn thời gian nên hắn tin với bước đầu tiên này, một ngày kia hắn sẽ tạo ra được chân chính Rasengan.

" Được rồi, đi tiếp thôi. "

Khi nghĩ đến cảnh mọi người chờ hắn ở nhà, Lâm Minh không nhịn được cười một cách hết sức vui vẻ.

Một cô bé như búp bê với mái tóc dài đen óng cùng nước da trắng trẻo mặc một bộ váy trắng nhìn Lâm Minh.

" Tìm ra rồi! "

Sau khi hắn bước lên thông đạo dẫn đến tầng 47, cô bé cũng đi theo hắn.