Chương 13: Không Gian Thần

Vô Hạn Thứ Nguyên Lữ Trình

Chương 13: Không Gian Thần

" Chủ nhân, ngươi muốn ngủ đến khi nào? Dậy chơi với ta đi. "

Murasama không ngừng cọ đầu vào ngực Lâm Minh nói.

" Đây là đâu? "

" Thế giới nội tâm của ngươi. "

Murasama chỉ vào bàn đá với một đồ án quỷ kiếm cùng mặt nạ quỷ đang quay chậm rãi trên bầu trời.

" Vậy ngươi lôi ta vào đây sao? "

" Không, từ giờ chỉ cần đi ngủ là ngươi sẽ tự động đi vào nơi đây làm bạn với ta. "

" Chorono đâu? "

" Cô ta đi ngủ rồi. Sao vậy nhớ hai tảng mỡ thừa của cô ta sao? "

Murasama tỏ vẻ tức giận khi nghe đến Chorono.

" Được rồi, ngươi bình tĩnh đi. "

Bỗng nhiên một cột sáng màu đen bao phủ lấy Lâm Minh.

" Thở sâu vào nếu không ngươi lại mất kiểm soát bây giờ. "

Murasama vỗ vai Lâm Minh chấn an hắn.

Khi cột sáng khi biến mất, một mảnh nhỏ của chiếc mặt nạ quỷ xuất hiện trên trán của hắn.

" Giờ ngươi đã hiểu tại sao mình lại phải đến đây chưa? "

Murasama cười duyên với Lâm Minh một tiếng nói.

" Ừ, thế nhưng có một điều ta không hiểu. "

Lâm Minh hết sức nghi hoặc một vấn đề.

" Nói đi. "

" Sao lại giúp ta? Chẳng phải ngươi muốn nuốt chửng ta đây? "

" À, thì ra là việc đó sao? Vì thú vị, chủ nhân của ta. Nếu như ngươi có thể kiểm soát được cái sức mạnh này mà ta vẫn khiến ngươi sa đọa chẳng phải như vậy rất thú vị đây. "

Murasama hết sức đắc ý khi nghĩ đến hình ảnh Lâm Minh sa đọa khi đã hoàn toàn chưởng khống được sức mạnh này. Chỉ nghĩ đến thôi, cơ thể nàng đã rạo rực không thể kìm chế nổi.

Cảm nhận từng tiếng thở dốc vang lên bên tai, Lâm Minh cảm thấy toàn thân mình cứng lại.

" Ồ! Ngươi thật hư nha, chủ nhân của ta. Mà thôi thời gian cũng khá dư giả, không bằng ta và ngươi làm một việc thú vị đi. "

Lâm bỗng cảm thấy hết sức buồn ngủ.

Một tấm màn mỏng màu đen bỗng xuất hiện bao quanh hai người.

Từng tiếng thở đốc cùng âm thanh rên rỉ của Murasama vang ra từ phía sau tấm màn.

Một lúc rất lâu sau, tấm màn kia rớt xuống che lấy thân thể trắng như tuyết của Murasama cùng Lâm Minh.

Murasama dáng người không xương nằm dựa vào ngực Lâm Minh. Ánh mắt huyết hồng của nàng lúc này có một tia nhu tình nhìn Lâm Minh.

" Nói thật bây giờ ta rất muốn làm ngươi sa đọa rồi thế nhưng như thế sẽ không thú vị nên tỉnh lại đi, chủ nhân ngu ngốc của ta. "

Khi Lâm Minh tỉnh lại, hắn đã thấy mình đang nằm gối đầu trên dùi Murasama.

" Ngươi thật đẹp, Murasama. "

" Giờ ngươi mới để ý sao? Đáng lẽ ngươi nên hoan hô vẻ đẹp tuyệt trần của ta nhiều hơn nữa. "

" Ừ, quả thực như vậy. "

Hàng động tiếp theo của Lâm Minh khiến cho Murasama cứng người lại.

" Ta là quỷ đó, chủ nhân ngu xuẩn của ta. "

" Vậy thì ta thành quỷ cũng không sao. "

" Thôi nói mấy lời ngọt ngào đó đi. "

Khi nhìn vào đôi mắt đen tuyền kia, Murasama thực sự không hiểu nổi mình bị làm sao. Tại sao lại để bản thân mất kiềm chế như vậy chứ?

Bình tĩnh lại đi Murasama! Ngươi phải khiến kẻ này sa đọa đó!

Ở bên giường của Lâm Minh, Elizabeth cùng Kiriko đang hết sức lo lắng nhìn vào Lâm Minh.

" Này hai ngươi cũng quá mức lo lắng đi. Hắn chỉ tiêu hao quá nhiều tinh thần lực cùng ma lực mới dẫn đến ngủ say mà thôi. Có lẽ hắn cũng sắp tỉnh rồi. "

" Khi nào Papa mới tỉnh lại chơi cùng Aqua?. "

Cô nhóc Aqua dùng đôi mắt hơi ướt ướt nhìn Kiriko, Elizabeth cùng Void. Kể từ khi nàng tỉnh dậy, mỗi khi nhìn thấy Elizabeth, Kiriko hay Void đều sẽ gọi như vậy khiến cho cả ba hết sức khó xử. Nếu chỉ có như vậy cũng không sao, thế nhưng khổ nỗi nàng luôn gọi Lâm Minh làm Papa khiến cho cả hai thiếu nữ đều đỏ mặt không dám gặp người không dám gặp người còn Void luôn cảm thấy tiện nghi của mình bị Lâm Minh chiếm một cách trắng trợn.


" Thế nhưng hắn đã ngủ hơn sáu ngày rồi. Cho dù có mệt mỏi đến đâu, sáu ngày cũng có hơi "

" Hắn sắp tỉnh lại rồi. Hai ngươi hãy bình tĩnh đi. "

Lúc này vẻ thờ ơ thường ngày đã hoàn toàn biến mất trên khuôn mặt nàng thay vào đó là khuôn mặt hết sức nghiêm nghị.

Bảy tấm thẻ bài hắc kim đang ánh lên hào quang màu đen xuất hiện trước mặt ba người.

Ám năng lượng hộ tráo tạp.

Vật phẩm ngưng kết

Tác dụng: Bảo vệ người sử dụng tấm thẻ khỏi mọi hiệu ứng có hại cùng mọi loại hình ám công kích trong mười phút.

Nhìn vào tấm thẻ khắc hình một thanh quỷ kiếm cùng mặt nạ quỷ trước mặt mình, cả ba đều cảm thấy một tia liên hệ hết sức chặt chẽ xuất phát từ tấm thẻ.

" Lâm Minh! / Tên nhóc! "

Đúng vậy, đó chính là Lâm Minh. Hay nói đúng hơn là tâm ý của hắn dành cho ba người bọn họ.

" Papa! Aqua rất nhớ người! "

" Ừ! Ta cũng rất nhớ Aqua! "

Một lúc lâu sau ở dưới phòng khách Lâm Minh đang ngồi nói chuyện cùng Void.

Kiriko, Elizabeth đã đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối còn tiểu Aqua đang phụ giúp hai người.

" Ra vậy. Thì ra khi ta ngủ, nhiều chuyện như vậy đã xảy ra. "

" Ngươi không có vẻ gì là ngạc nhiên nhỉ, nhóc con? "

Void có chút kinh ngạc nhìn Lâm Minh.

" Murasama cũng đã nói cho ta đôi chút về tình hình bên ngoài nên ta cũng đã nắm được sơ qua rồi. "

" Cô bé quỷ kiếm kia sao? Vậy ngươi đã tiếp xúc với nàng ở cấp độ gì rồi? "

Tay Lâm Minh bỗng hơi run nhẹ thế nhưng vẫn không thoát khỏi ánh mắt của Void.

" Ra vậy? Xúc cảm thế nào? "

Thấy Lâm Minh không dám ngẩng mặt nhìn người, Void cười một cách đầy thâm ý nhìn hắn.

" Được rồi, ta cũng không phải vợ hay người yêu ngươi nên không có quyền quản sự riêng tư của ngươi. Thế nhưng ngươi cũng phải tiết chế lại nếu không nó sẽ ảnh hưởng tới việc ngươi lĩnh ngộ các kĩ năng yêu cầu tâm trí vô dục sau này của ngươi. "

" Void, làm ơn hãy dậy ta cách để trở nên mạnh hơn. "

Lâm Minh quỳ xuống trước mặt Void nói.

Khi biết thủ hộ giả tầng 100 đã đến nhà mình, Lâm Minh cảm thấy rất tự trách sự vô dụng của chính mình. Khi đó nếu không nhờ Void đánh đuổi nàng thì Kiriko, Elizabeth cùng tiểu Aqua có lẽ đã.

Nghĩ đến đây, hắn không dám tưởng tượng ra cảnh tượng đó.

" Được rồi, vi sư thu nhận ngươi. Bây giờ, ta ra lệnh ngươi xuống bếp ngăn hai cô nàng kia lại. Nếu như ngươi không muốn nhà bếp nổ tun "

Một tiếng đổ vỡ vang lên từ nhà bếp.

Khi chạy vào nhà bếp, Lâm Minh nhìn thấy một bãi chiến trường.

" Lâm Minh, chúng ta … "

Nhìn thấy hai người thiếu nữ đang áy náy nhìn hắn, Lâm Minh đi đến trước mặt hai người.

Khi Kiriko cùng Elizabeth chuẩn bị tinh thần nghe Lâm Minh trách cứ, hắn chỉ dịu dàng nói.

" Cùng dọn chỗ này nào. "

Thấy Lâm Minh không những không trách phạt mà còn mỉm cười an ủi mình, hai người thiếu nữ đều cảm thấy hết sức hạnh phúc.

" Không tệ. Quả nhiên bắt ngươi xuống bếp là lựa chọn chính xác, Tiểu Lâm Minh. Ngươi không biết là mấy ngày nay hai cô ngốc này hành hạ dạ dày của ta cùng tiểu Aqua thế nào đâu. "

Void vỗ bụng nhỏ của mình thỏa mãn nói.

" Không phải, Kiriko Mama cùng Elizabeth Mama đã cố hết sức mình rồi. "

Cho dù Aqua nói vậy, Kiriko cùng Elizabeth vẫn cảm thấy hết sức mất mặt

" Được rồi, khi nào rảnh ta sẽ dạy họ cách nấu ăn. "

Lâm Minh thu bát đĩa xong rồi ân cần nói với Kiriko cùng Elizabeth.

" Đúng vậy, nếu không khi ngươi ra ngoài vi sư sẽ không có đồ ăn ngon để ăn. "

" Cả ngươi cũng phải học làm việc nhà. "

Lâm Minh nhìn Void nói.

" Nhưng "

" Không nhưng nhị gì hết. Tuy ta muốn ngươi giúp ta trở nên mạnh hơn thế nhưng ngươi cũng không được lười biếng. Không thấy Aqua đang giúp việc nhà sao? "

" Được rồi, ta giúp là được. "

Thế là Void cũng bị Lâm Minh bắt làm việc nhà.

Sau khi toàn bộ bát dĩa đã được dọn sạch, Kiriko cùng Elizabeth kéo tiểu Aqua đi về phòng tắm cho dù cô nhóc không muốn rời xa Lâm Minh chút nào.

" Được rồi, có lẽ ta nên bắt đầu dạy ngươi về các dạng lực lượng rồi nhỉ. "

Thấy ba người kia đã đi vào phòng tắm Void cũng nghiêm túc nói với Lâm Minh.

" Bắt đầu đi, Void. "

" Đầu tiên là về Ma lực. Có lẽ ngươi đã khá quen thuộc với loại sức mạnh này rồi. Mọi sinh vật sống đều tồn tại một lượng ma lực nhất định ở trong cơ thể mình. Nếu như phải lấy đơn vị để do lường thì mọi sinh vật đề khởi đầu với ma lực là 1. Nếu như tu luyện hoặc sử dụng thiên tài địa bảo thì ma lực sẽ được tăng tiến. Nếu tưởng tượng dung tích ma lực của một người bình thường là một chém rượu nhỏ thì ma lực của người bây giờ là một cái xô. "

" Void, nếu ma lực của ta cạn kiệt thì sao? "

" Về bản chất mà nói ma lực cùng tinh thần lực của mỗi người có thể coi là một thể nên ngươi chỉ cần nghỉ ngơi là khôi phục. Thế nhưng ngươi sẽ hơi cực nhọc một chút. "

" Ý ngươi là sao? "

Lâm Minh có chút khó hiểu khi Void nói vậy.

" Cô bé quỷ kiếm kia cũng phải ăn Lâm Minh. Bởi vì bản chất của nàng là một khí linh cùng mộng quỷ nên nàng cũng cần tinh thần lực cùng ma lực của ngươi để phát triển cùng duy trì sự tồn tại của mình. Không những vậy, Thiên Quỷ hóa thân cũng hấp thụ một lượng nhỏ tinh thần lực cùng ma lực của ngươi khi ngươi không sử dụng nó. Bởi vậy nên tốc độ hồi phục ma lực của ngươi từ giờ về sau sẽ rất chậm. "

" Điều này rất không có lợi với ta? "

" Không ngược lại là khác. Nhờ vào hai kẻ tham ăn kia không ngừng hấp thụ tạp chất tồn tại bên ma lực của ngươi, nó sẽ ngày càng trở nên thuần khiết. Bởi vậy nên ngươi nhặt được bảo rồi, mặc dù bảo bối rất khó kiểm soát. "

Void sau khi nói sau nằm dài ra ghế sô pha.

" Ngày mai ngươi theo danh sách này đi sưu tầm các loại thảo dược này cho ta. Còn bây giờ bóp lưng cho sư phụ đi. "

Thấy Void nằm dài ra sô pha vẫy tay với mình, Lâm Minh chỉ có thể lựa chọn đáp ứng.

" Đúng chỗ đó rồi! Mạnh thêm một chút nữa! Giờ thì nhích sang trái hai cm. Nhẹ thôi! "

Khi Kiriko cùng Elizabeth đi ra từ phòng tắm thấy cảnh này, cả hai điều không nhịn được cười khi thấy vẻ mặt cười khổ của Lâm Minh.

" Papa, người đang làm gì vậy? "

Tiểu Aqua ôm lấy tay Lâm Minh rồi nhìn hắn với đôi mắt tò mò nói.

" Hắn đang bóp lưng cho ta. Tiểu Aqua sao không thử một chút đi? Rất thoải mái đó. "

Void xoay đầu tiểu Aqua nói.

Tuy rằng ban đầu không thích bị cô nhóc này gọi như vậy nhưng dần dần Void cũng quý cô nhóc này hơn nhiều khi Kiriko cùng Elizabeth có việc phải ra ngoài nàng luôn trông cô nhóc này.

" Thật hoài niệm làm sao. "

" Sao vậy, Void? "

Kiriko thấy Void thở dài liền hỏi thăm nàng.

Ban đầu khi biết Elizabeth cùng Void đều lập khế ước với hắn, Kiriko hết sức không thích ứng. Elizabeth còn đỡ dù sao hai người cũng không phải không quen biết chỉ quan hệ khi trước không thể nói là tốt. Còn Void với Kiriko hoàn toàn là hai người xa lạ. Thế nhưng từ khi hiểu Lâm Minh, Kiriko biết hắn sẽ không bao giờ qua lại với kẻ xấu hay để những người đó tiếp cận nàng cùng Elizabeth nên nàng cũng hết sức cởi mở với Void.

Không chỉ vậy, kinh nghiệm của Void rất phong phú nên dần dần Kiriko cùng Elizabeth đều có chút kính nể nàng. Mặc dù nhiều lúc Void khá thờ ơ với mọi thứ.

" Không sao, chỉ là ta hơi nhớ trước kia. "

Lúc này Kiriko bỗng nhớ rằng Void đã từng nói Void đã tồn tại gần vạn năm cùng thí luyện này. Chẳng lẽ nàng nhớ những việc trước kia. Khác với Elizabeth, Kiriko hiểu Void đã trải qua bao nhiêu. Dù sao thì vạn năm cũng đủ để rất nhiều thứ xảy ra.

" Chẳng lẽ ngươi nhớ cô ấy? "

Kiriko nhớ đến tên một người mà Void gọi là đồ đệ trước kia của nàng, Yae Sakura.

" Không sao đâu, hắn chắc chắn sẽ cứu nàng. "

" Đúng vậy, ta cũng biết hắn sẽ làm vậy. Chỉ hi vọng khi đối đầu với sự thật con bé sẽ không sụp đổ. "

" Hãy tin hắn. Lâm Minh sẽ dùng hết khả năng để cứu nàng. "

" Cám ơn ngươi, Kiriko. "

Nhìn nụ cười của Void, Kiriko vui vẻ cười.

" Không, ta phải cám ơn ngươi mới đúng. Nếu không nhờ ngươi mọi thứ có lẽ đã không êm đềm như thế này. "

" Hai ngươi làm gì vậy? Lại ăn dưa hấu đi. "

Elizabeth cầm miếng dưa hấu đưa cho Aqua rồi gọi hai người lại.

Ở tầng 100, Một vu nữ tóc hồng với đôi tai cáo đang hết sức giận giữ nhìn vào tấm gương trước mặt.

" Chết tiệt! Mụ già đáng chết! "

Nàng không ngừng đập phá mọi thứ xung quanh khi nhìn thấy cảnh tượng hạnh phúc của Void.

" Hãy chờ đấy Void, ta sẽ chém lấy hồn hạch của ngươi. Không gì có thể ngươi ta phục sinh em ấy. Cho dù phải giết tỉ người, ta cũng phải phục sinh em ấy. "

Ngọn lửa màu máu đốt cháy mọi thứ xung quanh vu nữ. Lúc này một con cáo đang ánh lên ngọn lửa màu máu thủ thỉ điều gì đó vào tai nàng.

" Đúng rồi! Nếu như ta không thể làm gì ngươi cùng đồng bọn của ngươi, Void thì ta sẽ huyết tẩy toàn bộ "

Hàng tỉ sợi xích bằng bạc bỗng cuốn chặt lấy vu nữ cùng con cáo đang ánh lên ngọn lửa màu máu kia.

" Xin lỗi, thủ hộ giả tiểu thư ngươi đành phải ngoan ngoãn ngồi chờ ở đây rồi. "

" Tên khốn nạn! Thả ta ra! "

Một mỹ nhân tóc đỏ mặc bộ quân phục màu trắng nhấc tay lên khỏi mặt đất rồi đongs cổng cung điện lại.

Một thiếu nữ tóc trắng mặc bộ Kimono màu xanh lam đóng cánh cửa đến tầng 100 lại rồi nhìn chín ngàn chín trăm chín bảy người đang quỳ gối trước mình rồi nói.

" Ta xin thay mặt sư phụ ta, Thứ Nguyên Thần cảm tạ các vị những anh linh từ vạn thế giới đã dành thời gian vạn năm để trông coi Đao Kiếm thần vực chờ người thích hợp đến hoàn thành thí luyện. Nay ngày mà thí luyện hoàn thành đã sắp đến. Ta xin thỉnh cầu các vị một việc, làm ơn hãy trông coi cánh cửa vào tầng 100 của Aincrad trong năm năm tiếp theo. Nếu ai trong các vị không đồng ý có thể lựa chọn rời đi, chức trách của các vị đã kết thúc. Những người ở lại, ta xin lấy danh dự của Không Gian Thần, sẽ dành cho các vị một cuộc đời vinh quang phía trước. Những ai ở lại xin mời các vị hãy đứng dậy. "

Chín ngàn chín trăm chín bảy thanh âm đồng thanh vang lên.

" Chúng ta nguyện ở lại, Không Gian Thần đại nhân. "

" Xin cám ơn tất cả các vị. "

Một cánh cổng không gian với hoa văn đang không ngừng thay đổi xuất hiện sau lưng nàng.

" Himeko tỷ, việc đó đã xong chưa? "

" Tất cả đã hoàn thành, chỉ chờ hắn đến đó và giải cứu thủ hộ giả sa đọa kia. "

" Sư đệ của ta, đây là những thứ duy nhất ta có thể làm cho ngươi. Hãy tận dụng thật tốt thời gian ở đây để trở thành chủ nhân xứng đáng của hệ thống đi. "

Trước khi bước vào cánh cửa, người thiếu nữ nhìn vào hình ảnh của Lâm Minh trên tấm gương vừa rồi một lúc lâu rồi nói.

" Chúng ta về thôi. Một thế giới xuất hiện nguy cơ diệt thế rồi, Himeko tỷ. "

" Được thôi, Kiara. "