Chương 11: Mất kiểm soát! Thiên Quỷ Murasama

Vô Hạn Thứ Nguyên Lữ Trình

Chương 11: Mất kiểm soát! Thiên Quỷ Murasama

Nhìn cảnh sắc quen thuộc trước mặt, Lâm Minh cảm thấy mình như trở về những ngày tháng bình yên trước khi đến Huyền Minh đại lục.

" Sao vậy, Tiểu Minh? Con cảm thấy không khỏe sao? "

Một người mỹ phụ ân cần hỏi thăm hắn khi thấy hắn ngây người trên ghế sô pha.

" Có sao đâu chứ. Chắc nó đang mãi mê suy nghĩ mấy thứ mà bọn nhóc con gần đây hay nghĩ đến thôi. "

Một người trung niêm tầm năm mươi có chút nghiêm khắc nói với hắn.

" Tập trung vào học đi cái thằng nhóc này nếu không tháng sau ta sẽ cắt tiền tiêu vặt của mi đó. "

Cảm nhận sự quan tâm của mẹ, sự nghiêm khắc của cha, Lâm Minh cảm thấy một cảm giác ấm áp đã lâu không xuất hiện trong con tim của mình.

Từ ngày đến dị giới, hắn vẫn luôn cảm thấy cô độc cùng lạc lõng không biết phải làm gì. Tuy rằng hệ thống luôn bầu bạn cùng hắn thế nhưng nàng cũng không thể lắp đầy khoảng trống đó bên trong hắn. Có lẽ đây là lý do khi nhìn thấy Madness Iron Maiden cùng các Combat Maid, hắn sẵn sàng từ bỏ hết tất cả những thế hắn liều mạng lấy được từ thế giới này chỉ để cho họ được vui vẻ và không bao giờ phải cô đơn.

" Luyện Ngục, ngươi chỉ có chút khả năng này sao? Thật khiến ta thất vọng."

Theo câu này của Lâm Minh mọi thứ xung quanh hắn biến thành biển máu.

Cảm nhận cảm giác lạnh sống lưng mà biển máu kia đang truyền vào từng ngóc ngách trong thân thể mình, Lâm Minh cảm thấy hai mắt của mình bỗng trở nên nặng chĩu.

Hai đôi tay tinh tế ôm lấy Lâm Minh từ phía sau.

" Vậy ta có đủ thật với ngươi không, người sử dụng / tên khốn nạn? "

Khi nghe tiếng rên rỉ truyền lại từ phía sau, cảm giác buồn ngủ trong người Lâm Minh bỗng hoàn toàn biến mất mà thay vào đó làm sự phấn nộ.

Một cột lửa đốt cháy toàn bộ biển máu kia trong nháy mắt.

" Không thể nào! Huyết Hải làm sao có thể bị một nhân loại phá hủy được! Ngươi rốt cuộc là thứ gì! "

Một quái vật hình thù kinh tởm bị một quả cầu lửa bán kính một mét đánh khảm vào mặt đất.

" Ngươi là người của Thiên Kiếp tộc? Không thể nào! Đao Kiếm thần vực thí luyện là thí luyện dành cho nhân loại thuần tuý, làm thế nào tộc nhân của Thiên Kiếp tộc lại có thể đến đây được! "

Bỗng nhiên một cánh tay bọc trong ngọn lửa đỏ hồng đâm qua tim của con quái vật khác.

Khi nó nhìn vào khuôn mặt anh tuấn của Lâm Minh, nó hết sức sợ hãi nhìn vào đôi mắt màu huyết hồng của hắn.

Ác quỷ.

Đôi mắt của Lâm Minh lúc này cho nó cảm giác của một con ác quỷ có khả năng nhấn chìm mọi thứ vào trong biển lửa.

Ở bên ngoài kể từ lúc Lâm Minh đi đến Luyện Ngục chín ngày đã trôi qua. Theo như đúng mẩu giấy mà Lâm Minh đưa cho Kiriko, nàng đã tìm đến Agil, Asuna cùng Klein để xin trợ giúp.

Tuy nhiên bọn họ đều đang bận việc nên nàng quyết định tự mình đến để gặp Lâm Minh thế nhưng khi đến nơi Kiriko chỉ gặp một thiếu nữ tóc xanh đang dùng một con dao găm tấn công một người kị sĩ mặc giáp trụ màu xanh lam.

Sau khi nhận ra Madness Iron Maiden, Kiriko cảm thấy việc này hết sức không đúng. Rõ ràng Lâm Minh đã thu nhận nàng, vậy tại sao nàng lại xuất hiện một mình ở đây. Quan trọng hơn Lâm Minh đang ở đâu?

Người kị sĩ khi chỉ dùng một tia khí áp từ lưỡi kiếm để đánh bật Madness Iron Maiden vào một gốc cây ở bên Kiriko.

" Ngươi có sao không? Tên kia đâu sao lại để ngươi một mình vậy? "

Kiriko đỡ Madness Iron Maiden lên hỏi thăm nàng thế nhưng người kị sĩ kia lại nhìn vào Kiriko cùng Madness Iron Maiden nói.

" Các ngươi hãy đi về đi. Luyện Ngục Môn sắp bị mở ra rồi, nếu người tham gia thí luyện bình thường như cô bé kia đến gần, ta không đảm bảo cánh cổng kia sẽ không làm gì nàng đâu. "

Bỗng nhiên cánh cổng đóng chặt sau lưng kị sĩ mở ra.

" Đừng nhìn vào nó, đồ ngốc! "

Thấy Kiriko ngây dại, Madness Iron Maiden đánh tỉnh nàng trước khi quá muộn.

Kiriko thở dốc hướng về phía Madness Iron Maiden, vừa rồi khi cánh cửa khi mở ra nàng cảm thấy linh hồn mình như thể bị nó hút vào vậy.

Nhìn Madness Iron Maiden, Kiriko nắm chặt bả vai của Madness Iron Maiden nói.

" Rốt cuộc nó là cái gì vậy. "

" Đùng làm khó cô bé khi nữa. Đó là Luyện Ngục Môn, cánh cửa để bước vào thí luyện bị cấm đoán, Luyện Ngục. Cô bé kia chỉ muốn cứu chủ nhân của mình mà thôi. "

Nói đến đây, người kị sĩ quay lại về phía sau rồi dặt tay lên chuôi kiếm bên hông.

" Đây là cảnh cáo cuối cùng. Nếu như các ngươi không rời đi, các ngươi có thể bị kẻ thoát khỏi Luyện Ngục giết chết. Cô bé, ngươi có biết tại sao những người đi vào Luyện Ngục đều không một ai đi ra không. Bởi vì nơi đó là nơi giam cầm một thanh quỷ kiếm không thuộc hệ thống của thí luyện tên Murasama. Nó có khả năng khiến cho bất cứ ai đến gần điên loạn bao gồm cả thủ hộ giả. Vậy nên chủ nhân của ngươi, có thể hắn đã. "

Nói đến đây người võ vĩ rất do dự nói tiếp.

" Không! Tên khốn nạn đó chắc chắn sẽ không sao! "

Bỗng nhiên một biển lửa màu đỏ hồng tràn ra từ đại môn cùng theo đó là hàng vạn tiếng quỷ gào thét trong đau đớn tận cùng.

Một bóng đen bị ném thẳng ra từ trong cánh cổng.

" Void đại nhân, người sao lại thành ra thế này? "

Nhìn người thiếu nữ tóc hồng toàn thân bỏng rát, người võ sĩ kia hết sức kinh ngạc. Trong số các thủ hộ giả, Luyện Ngục thủ hộ giả Void là người mạnh nhất trong số họ. Kể cả thủ hộ giả tầng một trăm so với nàng cũng không đáng kể. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra bên trong đó.

Một tiếng bước chân chậm rãi vang lên.

Khi Kiriko cùng Madness Iron Maiden nhìn vào bên trong đại môn, Lâm Minh đang mặc một bộ võ phục màu đen với hoa văn một biển lửa đang vũ động cùng cầm theo một thanh Katana với lưỡi đao bị bao trùm trong hắc khí.

Nhìn thấy Lâm Minh an toàn đi ra, Madness Iron Maiden cảm thấy nhẹ nhõm

Thế nhưng khi người kị sĩ cùng Kiriko hết sức sợ hãi nhìn vào đôi mắt huyết hồng của Lâm Minh.

" Thiên Kiếp tộc? Không ổn, thanh kiếm kia đang khiến hắn mất kiểm soát! "

Sau khi giao Luyện Ngục thủ hộ giả cho Madness Iron Maiden cùng Kiriko, người kị sĩ rút thanh gương của mình ra đối mặt với Lâm Minh.

" Chạy đi! Nếu không hai ngươi sẽ bị hắn giết chết đó! "

Kiriko cảm thấy tình hình không ổn nên mang theo Madness Iron Maiden cùng thiếu nữ tóc hồng đang bất tỉnh rời đi.

" Đến đây, quái vật. "

Ngay sau câu nói này, người võ sĩ bỗng cảm thấy lồng ngục của mình bị một cự lực đánh bay đi.

" Khực. "

Người võ sĩ kia lau đi vệt máu trên môi mình rồi đúng lên lấy một thanh đại kiếm từ trong khe nứt không gian bên cạnh rồi tiếp tục tấn công Lâm Minh.

Khi thanh đại chỉ cách Lâm Minh một găng tay, hắn bỗng biến mất.

Cảm nhận sự nguy hiểm người kị sĩ bông tha thanh đại kiếm rồi thuấn đi sang bên trái.

Ngay sau đó thanh đại kiếm bị một vệt kiếm ảnh màu đen chém thành hàng vạn mảnh vụn.

" Không thể nào! "

Nhìn thanh đại kiếm đồng hành cùng mình suốt bao năm qua bị phá hủy chỉ với một nhát chém, người kị sĩ hết sức kinh hãi thế nhưng Lâm Minh không cho hắn thời gian sợ hãi.

Một tia chớp màu đen đánh thẳng qua tim của người kị sĩ khiến cho hắn bất động ngã xuống.

Lúc này Lâm Minh đã không còn giống con người nữa.

Làn da của hắn đã biến thành một lớp giáp màu đen dữ tợn.

Hai con mắt của hắn đã biến thành màu đen với tròng máu đỏ như máu.

Một đôi cánh với những sợi lông vũ màu đỏ mọc ra từ sau lưng hắn.

Khi nhìn thấy Kiriko đang kéo Madness Iron Maiden cùng người thiếu nữ bất tỉnh lại chạy đi, hắn từ từ giương thanh kiếm bị bao trùm trong hắc khí lên rồi chém về phía họ.

Một đạo kiếm khí màu đen đốn ngã toàn bộ rừng cây trước mặt hắn.

Madness Iron Maiden cùng người thiếu nữ lúc này đều đã bị đạo kiếm khí kia đánh ngã.

Kiriko dùng một thanh giáo để chống cho thân hình của mình không ngã xuống.

Nhìn vào khuôn mặt đã bị mặt nạ quỷ che lại hoàn toàn của người nam nhân trước mặt, Kiriko không hiểu tại sao người bạn này lại tấn công nàng. Đáng lẽ ra hôm nay phải là người hai người họ gặp lại sau một thời gian xa cách, ấy vậy tại sao hắn lại biến thành hình dạng này.

" Đó là Thiên Quỷ, biến dị hắc ám của Thiên Kiếp tộc. Lúc này người bạn của ngươi cũng là chủ nhân của ta đã đang bị bóng tối của chính hắn nuốt chủng. "

Một giọng nữ lạnh lùng vang lên trong đầu Kiriko.

Khi nghe thấy giọng nói này, Kiriko hết sức kinh ngạc khi mọi thứ xung quanh bỗng ngưng lại.

" Ngươi là ai? "

" Ta là một trong số mười ba thủ hộ thần của hắn, Thiên Thời Chorono. Nếu như muốn cứu hắn, ta là cơ hội tốt nhất mà ngươi có. Tuy rằng phương pháp sẽ hơi ủy khuất ngươi một chút."

" Thật sao! "

Khi nghe giọng nói kia nói vậy, Kiriko hết sức vui mừng khi biết Lâm Minh sẽ được cứu thế nhưng lời tiếp theo của giọng nói kia khiến cho Kiriko bất động.

" Không thể! Ta không thể làm việc đó với hắn được! "

" Ngươi chẳng phải có cảm tình với hắn đây? "

" Thế nhưng hắn không có cảm tình với ta! "

" Không, hắn có đó. Không những vậy, hắn muốn ngươi thành của riêng hắn từ lâu rồi. "

" Cho dù thế đi nữa, ta cũng không thể. "

" Nhanh lên, thời gian sắp tiếp tục trôi rồi. Sau khi thời gian tiếp tục trôi, hắn sẽ tiếp tục dung nhập cùng Thiên Quỷ. Nếu như quá trình dung nhập hoàn thành, hắn sẽ đánh mất hoàn toàn nhân tính. Khi đó hắn sẽ chỉ là một ác ma giết chóc theo bản năng. Ngươi muốn thấy hắn biến thành như vậy sao! "

Giọng nói kia lúc nàng đang hết sức khẩn trương nói.

" Được rồi, mượn thân xác của ta rồi cứu hắn đi! "

" Tuân lệnh, khế ước giả của thời gian, Kirihaya Kiriko. "

Mái tóc cùng đôi mắt của Kiriko lúc này biến thành màu tím.

Một bộ vu nữ màu tím với nội bào màu đen xuất hiện dung nhập vào Kiriko.

Một thanh pháp trượng với đầu là một chiếc đồng hồ tử kim nằm gọn trong tay nàng.

Sau khi chữa trị cho Madness Iron Maiden cùng thiếu nữ kia, Kiriko đi đến trước Lâm Minh.

" Chủ nhân không hợp cách của ta. Ngươi lại để cho hắc ám nuốt chủng mình nữa rồi. Làm ơn hãy tỉnh lại đi. "

Giọng nữ lạnh lùng kia vang lên, Kiriko hôn lên tấm mặt nạ quỷ của Lâm Minh.

" Mày chỉ là một tên vô dụng, không có tương lai mà thôi! "

" Một tên con hoang như mày mà được quyền được ăn cùng bọn ta? Đừng khiến ta cảm thấy nhục cười. "

" Cút ngay khỏi nơi này! Thằng con hoang! "

" Cút đi! Cút đi! "

" Thiêu cháy nó đi! Thiêu chết nó đi! "

…..

Vô vàn âm thanh cay độc vang lên trong một không gian tăm tối tràn đầy hắc khí.

Lâm Minh nằm bất động trôi lơ lửng ở giữa không gian này.

Từng tia khí đen thâm nhập cơ thể hắn khiến cho hình dáng hắn từ từ thay đổi thành hình ảnh một con quái vật đáng sợ.

" Đây là.. "

" Đúng vậy, đây chính là hắc ám của chủ nhân. Hắn sợ phải đối mặt với quá khứ nên đã luôn lựa chọn trốn tránh chúng. "

Bỗng nhiên từ Lâm Minh một luồng ánh sáng màu nhũ bạch bộc phát thanh tẩy toàn bộ bóng tối kia.

Một người thiếu nữ với mái tóc vàng cùng đôi mắt màu đỏ đang đứng trên chuôi một thanh Katana nhìn lên bầu trời bầu trời trong xanh trên kia rồi mỉm cười nhìn Lâm Minh.

" Ngươi đã thông suốt rồi sao? "

" Ta không biết. Có lẽ một ngày nào đó ta sẽ lại bị ngươi nuốt chủng thế nhưng bây giờ ta nghĩ mình sẽ ổn thôi. "

Nhìn về Kiriko cùng mỹ nữ tóc tím, Lâm Minh cười một cách hết sức vui vẻ nói.

" Ta thật ghen tị với ngươi. Nếu như ta cũng có người quan tâm mình như vậy trước kia, có lẽ ta đã không sa vào bóng tối. "

" Ngươi chẳng qua không chịu mở lòng mình thôi, Thiên Quỷ. "

" Cám ơn ngươi, chủ nhân. Ngươi đã chứng minh hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu chủ nhân của ta. Từ giờ cho đến khi ngươi bị bóng tối làm cho sa đọa, ta xin thề là nô bộc của ngươi. "

Lâm Minh lắc đầu nói với thiếu nữ.

" Ta không cần nô bộc. Thứ ta cần là những người luôn ở bên ta. "

" Vậy sao, thế thì từ nay ta sẽ luôn ám ngươi trong giấc mơ của ngươi đó, chủ nhân. "

" Xin cứ tự nhiên. Có một thiếu nữ xinh đẹp xuất hiện trong mơ cũng không phải tệ. "

" Ngươi thật kì lạ, chủ nhân. "

" Ta quen bị gọi thế rồi, Thiên Quỷ không từ giờ ta nên gọi ngươi là Murasama chứ "

Lâm Minh mỉm cười nói.

Một tấm bàn đá khổng lồ với mười bốn ô trống xuất hiện trên thiên không. Một đồ án một thanh quỷ kiếm cùng một chiếc mặt quỷ xuất hiện trên một ô trống trên đó.

" Hắn tự thức tỉnh hoá thân sao? Thật không hổ là chủ nhân của hệ thống. Thiếu nữ xin lỗi, từ giờ sinh mệnh của ngươi cùng hắn đã trở nên không thể tách rời rồi. "

" Khoan, vừa rồi sao ngươi không nói! "

Kiriko dùng ánh mắt không thể tin được nhìn vào mỹ nữ tóc tóc tím.

" Không cần như vậy đâu, Kiriko. Nếu nàng ta nói cho ngươi, ngươi còn có thể dũng cảm thừa nhận tình cảm của mình sao. "

Thiên Quỷ Murasama lơ lửng bên vai của Kiriko rồi nói.

" Ngươi im lặng cho ta! "

" Kiriko bạo lực quá. Nếu như vậy sau này khi cưới chủ nhân, ngươi sao có thể làm cô dâu tốt được. "

" Ahhhhhh! "

Kiriko đuổi theo Murasama.

" Đến đây đi, Kiriko. Nếu ngươi bắt được bản đại nhân, có lẽ ta sẽ nói vài bia mật của Lâm Minh cho ngươi nghe, Hô Hô Hô. "

" Đứng lại cho ta! "

Không biết lúc này, Kiriko muốn bắt Murasama để hả giận hay vì lí do nào khác.

" Ngài thật sự vượt chính mình rồi chủ nhân. "

Mỹ nữ tóc tím đứng bên cạnh Lâm Minh cảm thân nói.

" Cũng nhờ hai ngươi nếu không ta có lẽ thức sự không thể tỉnh lại được. "

Lâm Minh lắc đầu nói.

" Thế nhưng cũng không thể phủ nhận ngài đã trưởng thành hơn rất nhiều so với trước. "

" Cám ơn ngươi. Từ nay phải làm phiền ngươi rồi, ơ. "

" Thiên Thời Chorono. Đó tên của ta. Xin ngài đừng quên, chủ nhân của ta. "

" Ngươi và hệ thống có quan hệ gì? "

Lâm Minh chỉ bình thản nói.

" Ngài để ý rồi sao? Nàng là người đứng đầu mười ba thủ hộ thần, Thiên Nguyệt Lumina. Chẳng qua khi nàng dung nhập cùng hệ thống tạo thần, kí ức của nàng đã bị tổn thương nên nàng quên mình là ai mà thôi. "

" Nếu vậy, làm sao để giúp cô ấy khôi phục như trước? "

" Ngài chắc chứ? Lumina là một cái băng sơn mĩ nhân đó. Nếu như nàng khôi phục kí ức cùng nhân cách khi trước, liệu cô ấy có còn dịu dàng với ngài như trước không? "

Mỹ nữ tóc tím che miệng cười nói.

" Nếu vậy ta buộc phải nhận nhiệm vụ cao cả là hoà tan con tim băng giá của cô ấy. "

" Vậy sao? Nếu vậy ngài chuẩn bị đi là vừa. Sau khi chinh phục toà thí luyện tháp này, Lumina sẽ khôi phục một bộ phận kí ức đó. Không biết khi đó sẽ thế nào đây. "

" Ta tin cô ấy sẽ không thay đổi. "

Khi nghĩ về nụ cười của nàng, Lâm Minh cười một cách trìu mến nói.

" Ta nghĩ thích ngươi mất rồi chủ nhân. "

Murasama ôm cổ hắn nói.

" Đến đây. Ta luôn chào đón tất cả những con tim của các thiếu nữ hướng đến ta. "

" Ai thèm chứ? Chorono đánh cờ cùng ta đi! "

Một bàn cờ xuất hiện trước mặt Murasama.

" Tuỳ ngươi, ta đi ngủ đây. "

" Hừm, ngươi không thú vị gì cả. "

" Chúc ngủ ngon, Chorono. "

" Nếu ngài cần ta, chỉ cần bảo cô bé kia là được. Ta và nàng đã có liên kết linh hồn. Nếu nàng dùng con tim kêu gọi ta sẽ tỉnh lại. Vậy thôi, ta đi ngủ đây. Chào ngươi, Kiriko. "

" Vậy ta cũng đi ngủ đây. Chào nhé chủ nhân. "

Khi mở mắt Kiriko thấy Lâm Minh vẫn duy trì hình đang quỷ kia thế nhưng vẻ khát máu kia đã biến mất thay vào đó là đôi mắt bình thản quen thuộc.

Nhìn nhìn Lâm Minh, Kiriko thở phào nhẹ nhỏm nói.

" Tốt quá! Ngươi quay lại rồi, Lâm Minh. "

" Ngươi không sợ sao? "

" Ngươi bây giờ sẽ không hại ta, Lâm Minh. Thế nhưng ta cần ngươi giải thích. "

" Vậy sao? Thế ta nên bắt đầu từ đâu? "

" Tất cả. "