Chương 463: Liên Hợp

Vô Địch Gian Thương

Chương 463: Liên Hợp

Chương 463: Liên Hợp

Báo cáo tài chính quý 1 năm 2001, Liên Tín gánh mức tăng trưởng lợi nhuận âm so với cùng kỳ năm trước. Tuy rằng vẫn có lãi nhưng tỷ suất vô cùng thấp, so với chi phí cơ hội của vốn là kém hơn rất nhiều.

Nguyên nhân thì rất dễ thấy, vì tranh đoạt Tiêu Vương, Liên Tín đã bỏ ra một mức giá cao kỷ lục nhưng hiệu quả thị trường lại không như mong muốn, ngoài việc chi phí mở rộng tăng thì đám nhà phân phối cũng từ chối mức ký quỹ cao dẫn tới tập đoàn phải gia tăng sử dụng vốn vay ngân hàng, đòn bẩy tài chính lớn, chi phí lãi vay đột biến, thành ra lợi nhuận suy giảm nghiêm trọng.

Liên Tín tuy có lãi nhưng chỉ còn cách mức thua lỗ một chút, nếu tình hình không có gì cải thiện, cả năm có khi thua lỗ thật cũng chẳng ngoại trừ.

Đối lập với Liên Tín là Điện tử Đông Thành sống khỏe phây phây, công ty này không khởi động chiến lược marketing rầm rộ, nhưng vẫn như tằm ăn rỗi từ từ xâm thực hết miếng bánh thị trường.

Duy trì mức giá không cao hơn bao nhiêu so với Hoa Vĩ, nhưng bằng chất lượng cùng công năng vượt trội, lượng tiêu thụ của Sphone 2.001, 2.003, 2.008 liên tục tăng lên, vững vàng giữ địa vị ngôi đầu ở phân khúc tầm trung và thấp cấp, kết quả thống kê tính tới cuối tháng 3 thì thị phần của bọn họ đã ở mức 53%, chỉ có 47% là dành cho Liên Tín, bốn công ty nhà nước cùng hơn chục công ty tư nhân khác chia nhau,

Vương Tư Thông đang ngồi trong văn phòng đau đớn xem con số thì có tiếng gõ cửa cắt ngang mạch suy nghĩ của hắn, nhìn ra thấy thấp thoáng bóng hình xinh đẹp của Trần Tĩnh.

Trần Tĩnh ôm tài liệu đi vào, nhìn Vương Tư Thông bị đống báo cáo làm cho tiều tụy, đưa tài liệu cho hắn, không nói gì cả.

Ánh mắt Trần Tĩnh nhìn Vương Tư Thông lúc này đã có mấy phần lạnh nhạt, không còn sự ngưỡng mộ như trước kia nữa.

Liên Tín đứng bên bờ vực thua lỗ, làm một người từ nhỏ đã được bao phủ trong hào quang là thiên tài thương nghiệp làm sao chịu đựng nổi?

Đẩy trách nhiệm lên đầu đối phương? Nói rằng đối phương thực lực quá mạnh mẽ? Nên nhớ, Điện tử Đông Thành cũng chỉ là một doanh nghiệp nội địa, bọn họ hoàn toàn dựa vào chiến lược đúng đắn mà trở nên cường đại, hơn nữa công ty này xét về kinh nghiệm cùng lịch sử đều không so được với Liên Tín, vậy thì chẳng thể lấy lý do đó mà bao biện cho sự yếu kém của mình.

"Liên Tín thành đối tượng cho giới nghiệp nội chế nhạo, bọn họ có phải định nhân cơ hội này đạp lên đầu chúng ta hay không?"

Vương Tư Thông ngẩng đầu cười khổ nói, giờ hắn chẳng có tâm trạng thể hiện phong độ với Trần Tĩnh như trước kia nữa.

"Có lẽ..."

Trần Tĩnh đáp một tiếng, kể từ tối hôm trước tình cờ thấy cô thư ký quần áo xộc xệch đi ra từ phòng của Vương Tư Thông, cho dù biết bạn trai mình gặp phải áp lực cần người giải tỏa nhưng đó vẫn là tác nhân khiến thái độ của Trần Tĩnh với Vương Tư Thông dần trở nên lãnh đạm.

Trần Tĩnh tới với Vương Tư Thông phần do gia đình mai mối, phần vì ngưỡng mộ năng lực của người này nhưng làm cùng nhau một thời gian, cô nhận ra Vương Tư Thông cũng chẳng phải lợi hại như người ta nói bởi nếu hắn đủ lợi hại thì phải chống đỡ được cục diện mới đúng.

Đã chẳng còn mặn mà nhưng công tác cần phải duy trì, Trần Tĩnh không thể phủi tay bỏ đi vào lúc này được.

"Vấn đề thu nhập của Lưu Hoa, em nói chuyện với hắn hay để anh?", Vương Tư Thông hỏi.

"Để em nói!"

Trần Tĩnh biết thảo luận với Lưu Hoa vấn đề cắt giảm đãi ngộ lúc này là rất tàn khốc, nhưng cô là Giám đốc phân quản thị trường, không thể tùy tiện đùn đẩy trách nhiệm lên đầu người khác.

Không chỉ là vấn đề của Lưu Hoa, mà toàn bộ người nhảy từ Điện tử Đông Thành sang năm ngoái đều làm người ta đau đầu.

"Được, em đi nói với bọn họ đi, được thì tốt, không thì đường ai nấy đi. Chúng ta không thể nuôi nổi đám ăn hại đó với mức lương cao như thế được"

Vương Tư Thông nói với giọng điệu vừa tức giận lại pha chút sa sút. Trần Tĩnh nghe xong có chút thương cảm, hỏi lại:

"Yêu cầu của phía Sam Sam, anh nghĩ sao?"

Vương Tư Thông ngồi ngả lưng ra ghế, mắt nhìn trần nhà, mất một lúc mới mệt mỏi nói:

"Sam Sam kiên trì với yêu sách của bọn họ, nếu dễ dàng thỏa hiệp thì đã sớm có nhà máy ở đại lục chứ không đợi tới bây giờ. Mức độ bảo thủ cùng quyết tâm của bọn họ là không cần phải nói, Liên Tín hiện nay chỉ còn cánh cửa này để đi"

"Nhưng như thế chẳng phải chúng ta lại trở về làm gia công hay sao?"

"Cũng chẳng phải tệ như thế, ít nhất chúng ta là có tỷ lệ cổ phần nhất định trong liên danh, hưởng lợi nhuận theo định mức vốn, không hoàn toàn là đi làm thay cho bọn họ"

Trần Tĩnh biết Vương Tư Thông đã quyết định rồi, tuy rằng rất không hài lòng với điều khoản hợp tác nhưng cũng chẳng biết nói gì, cô chỉ có chút kiến thức về thị trường, những vấn đề mang tính chiến lược thế này, là nằm ngoài phạm vi năng lực.

"Em vẫn cho rằng chuyện này anh nên cân nhắc kỹ hơn một chút!"

Bỏ lại một câu như thế, Trần Tĩnh đứng lên đi ra ngoài thì nghe Vương Tư Thông hỏi:

"Buổi tối em muốn ăn gì không?"

Trần Tĩnh đầu không ngoảnh lại, phất nhẹ tay đáp:

"Không đâu, tối nay em có hẹn với mẹ rồi!"

Nói xong, mở chốt cửa phòng, đi thẳng ra bên ngoài.

********************************

Đầu tháng 4, từ một vài nguồn tình báo, tin tức Liên Tín liên hợp với Sam Sam khai phá dòng sản phẩm điện thoại giá rẻ mới đã được Hồ Gia Tín truyền đến tai Cường.

Nói là hiệp nghị hợp tác nhưng thực chất chẳng khác nào là bán mình khi Liên Tín đồng ý xóa bỏ thương hiệu Hoa Vĩ, chỉ sử dụng nhãn hiệu Sam Sam cho các thế hệ di động tiếp theo.

Nhận được tin tức, Cường không bất ngờ, ngược lại chỉ có cảm giác thất vọng. Hắn tuy không xem Liên Tín vào đâu nhưng đối phương cứ thế buông xuôi, hạ mình chấp nhận thân phận tôi tớ cho kẻ khác hòng kiếm chút cơm, vậy cũng quá bạc nhược rồi.

Liên minh mới tuy rằng để Liên Tín có chỗ dựa nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi, Sam Sam tuy mạnh nhưng xưa nay cũng chẳng phải vô địch, Điện tử Đông Thành phát triển đến một bước như ngày hôm nay, đã không cần phải run sợ trước bất cứ kẻ nào nữa.

Kỳ thực, từ tư liệu của phòng thị trường, Cường biết từ năm 95, nhờ chiến lược định giá sản phẩm thấp hơn đáng kể so với đối thủ, Sam Sam đã từng chiếm hơn một phần ba thị trường di động đại lục chỉ sau Monia, song cũng vì như thế lợi nhuận cũng ít ỏi tới mức đáng thương, đặc biệt là khi Sam Sam gặp phải hàng đống rào cản thủ tục cùng cơ chế bảo hộ của chính phủ Trung Quốc đối với ngành điện tử nội địa.

Người Trung Quốc nói với bọn họ rằng nếu muốn kinh doanh ở đây thì cần thực hiện dưới phương thức liên doanh đồng thời buộc phải chuyển nhượng một phần công nghệ cho các nhà máy gia công linh kiện điện tử do người Trung Quốc làm chủ.

Đây là trắng trợn muốn cướp đoạt kỹ thuật, Sam Sam tất nhiên là không thể đồng ý, cuối cùng nhà máy vẫn đặt ở Hàn Quốc, hàng chỉ có thể nhập khẩu vào đại lục tiêu thụ.

Sách lược giá mềm mang tới thị phần bất quá cũng đồng nghĩa với đó là tỷ suất lợi nhuận lại thấp tới đáng thương, chuyện này để Sam Sam rất không như ý.

Kiên trì được mấy năm, đi cùng với những tiến bộ thần tốc về mặt công nghệ nâng cao chất lượng sản phẩm, lòng tin của giới chủ tập đoàn bắt đầu bành trướng, bắt đầu từ năm 99 bọn họ đã thực hiện chiến lược định vị lại thương hiệu, bắt đầu ưu tiên phát triển các dòng di động cao cấp với giá bán tiếp cận với điện thoại của Monia.

Điều này đồng nghĩa với chuyện Sam Sam đã không dành đủ sự coi trọng cho phân khúc trung và thấp cấp, vì thế khi Điện tử Đông Thành thừa cơ mà vào, tung ra di động Sphone thì rất nhanh đánh bật Sam Sam, chiếm lấy vị trí dẫn đầu của họ ở phân khúc điện thoại tầm trung.

Sam Sam rơi vào tình thế khó xử khi tại thị phần cao cấp thì đánh với Monia tóe máu đầu vẫn chưa giành được lợi thế, lúc này chỉ đành lấy lui làm tiến, muốn quay lại củng cố thị phần tầm trung nhưng Điện tử Đông Thành đã như một pháo đài dựng lên vững vàng, kiên cố khó phá.

Cạnh tranh bất lợi có liên quan lớn tới sách lược của bọn họ, không thể trút oán hận lên Điện tử Đông Thành, nhưng chuyện đến nước này, chẳng thể không toàn lực hướng mũi tên vào đối thủ.

Để tạo lợi thế cạnh tranh, Sam Sam gần đây rất nỗ lực, dùng mọi khả năng để chuyển cơ sở sản xuất vào Trung Quốc bất quá trước sau bị cơ chế bảo hộ bất bình đẳng chặn lại ở ngoài cửa, nửa bước không tiến.

Thấu hiểu tình huống của Sam Sam, lại phân tích một chút vấn đề của Liên Tín, Cường cảm thấy bọn họ chính là trời sinh một cặp.

Tuy cả hai đều rất thèm thuồng thị trường đại lục, nhưng tham vọng của Liên Tín chủ yếu thiên hướng ở khía cạnh lợi nhuận, cái này rất phù hợp với yêu cầu muốn bảo hộ thương hiệu cùng công nghệ của Sam Sam.

Một bên có thể khai thông chính sách, một bên có kỹ thuật hùng hậu chống đỡ, chẳng có lý do gì ngăn cản bọn họ kết hợp với nhau, có điều liên minh này phát huy ra sự lợi hại tới đâu vẫn cần phải chờ thời gian chứng thực mới được.