Chương 4: Lãnh Địa Cấp Hai

Vạn Dân Xuyên Không, Binh Chủng Của Ta Là Plant vs Zombie

Chương 4: Lãnh Địa Cấp Hai

Chương 4: Lãnh Địa Cấp Hai


"Phù, nguy hiểm thật đấy." Vô Lĩnh lau mồ hôi, thở dài cảm thán.

Con Ếch chết tiệt này vậy mà lại trâu đến như này. Bốn Peashooter liên tục nã vào người nó cả chục cái mà vẫn khônng có một tý tác dụng nào, nếu không phải một Peashooter lén ra đằng sau khóa chặt con ếch lại rồi sau đấy banh mồm nó ra để nã vào thì thật đúng là chả biết phải giết con hàng này như thế nào.

"Một viên đạn bay với tốc độ cận âm thanh và có sức công phá cực mạnh vượt qua những khẩu súng thần công bình thường nhưng mà vẫn không thể giết được nó. Trâu đếch chịu được."

Vừa cảm khai xong, hai Peashooter kia liền đã lại gâb Vô Lĩnh, một trong hai đứa chúng nó nửa tay đưa ra một viên tinh thể.

Viên Tinh Thể này có màu là sự kết hợp giữa màu nâu nhạt và màu xanh lá nhạt, màu xanh lá chiếm chủ đạo. Nó có hình thoi nhưng các cạnh của nó đều bị mài nhẵn đi. Đây chính là hình dạng và màu sắc của một viên Dã Thạch.

Nhưng viên Dã Thạch này nó lại to và sáng lấp lánh hơn những viên Dã Thach cấp một bình thường.

"Là một viên dã thạch cấp hai à... chà, mình từng nghĩ rằng Một viên Dã Thạch cấp hai bằng Mười viên Dã Thạch cấp một, xem ra nó là thật."

À không, cỡ con ếch này thì mười con Dã Thú cấp một làm thế quái mà bằng nó được, bét lắm cũng phải hai mươi con.

"Mà thôi, tạm thời rút về Lãnh Địa chữa thương trước vậy. Đi thôi." Vô Thiên cất gọn viên Dã Thạch cấp hai vào trong túi áo rồi gọi đám Peashooter rút trở về lãnh địa. Trên đường về, còn vô tình bắt gặp một con Dã Thú level một khác nữa....
Trong Lãnh Địa, hằn sử dụng viên Dã Thạch cấp hai đấy để Nâng Cấp Peashooter, thì nhận được một hệ quy chiếu rõ ràng.

"Hai mươi viên Dã Thạch cấp một tương đương với Một viên cấp hai à... đúng như mình đoán nhỉ."

Và như vậy, hắn đổ sạch viên Dã Thạch cấp hai lẫn viên cấp một hắn nhận được trên đường về vào việc nâng cấp đám Peashooter của mình, thành công đem Peashooter từ Cấp Độ Năm thăng lên Cấp Độ Tám.

[Binh Chủng: Peashooter

Hạng: Nhất

Cấp Độ: 8/20

Tốc Độ Bắn: 1 phát/1.4giây

Sát Thương: 18

Kỹ Năng: Phát bắn thứ mười sẽ bộc phá sát thương Gấp Ba Lần bình thường.]

Mà luc này, từ bên trong Khoa Học Chi Thụ, một Peashooter bước ra ngoài đến trươc mặt hắn.

Đừng hiểu nhầm, đây không phải do hắn triệu hồi ra đâu, hắn lấy quái đâu ra Mặt Trời để triệu hồi cơ chứ. Đây là Peashooter bị thương ban nãy từ trận chiến với con Ếch, Vô Lĩnh đá hắn vào Khoa Học Chi Thụ để chữa thương đấy.

Khoa Học Chi Thụ có khả năng tự động Hấp Thụ nhiều loại năng lượng trong môi trường tự nhiên cho mình dùng, nó đồng thời cũng có thể hồi phục cho các Plant bị thương. Nhưng nếu Plant đấy bị phá hủy đến một mức độ nào đấy hoặc thậm chí là bị tiêu diệt, thì hắn cần phải bỏ ra Mặt Trời để hồi phục cho Plant đấy. Còn mấy vết thương nhẹ, không tính nặng thì không cần.

Vô Lĩnh nhìn lên bầu trời, đoán rằng. "Bây giờ chắc cũng khoảng giữa trưa rồi nhỉ."

Sau đấy cậu đi gặp các Sunflower liền được đãi một bữa thịnh soạn từ các cô nàng máy móc này.

"Hử? Con ếch ban sáng đâu?" Vô Lĩnh quay đấu sang hỏi một Sunflower.

Cô nàng dơ hai tay lên tạo thành một hình dấu X rồi lắc đầu.

"Ồ? Con ếch đấy có hại cho hệ tiêu hóa và tim mạch nên không ăn được à? Đã hiểu." Vô Lĩnh gật gù đồng ý.

Thật không hiểu tại sao tên này lại giao tiếp được với các Plant đấy. Hoàn toàn chả có chức năng nào để hắn hiểu được các Plant đang nói gì cả.

Thậm chí cả khi Sunflower giơ tay hình chữ X rồi lắc đầu, người ta cũng chỉ hiểu là con Ếch không ăn được hoặc nó có độc, chứ bố ai lại hiểu luôn là Sunflower đang nói nó cò hai cho hệ tiêu hóa và tim mạch đâu.

Nên nhớ là Vô Lĩnh hoàn toàn giao tiếp tự nhiên như đang nói chuyện vậy, hoàn toàn chả cần phải suy đoán xem Sunflower đang nói gì cả.

Vô Lĩnh ăn xong bữa trưa rồi lót một chút cỏ để ngủ trên cái đùi sắt thép của một Sunflower.

Khoảng hai tiếng sau thì hắn thức dậy, tiếp tục cùng bốn Peashooter chạy ra ngoài để mà đi săn.

Lẩn này thì lại không gặp phải bất trắc gì cả, hoàn hảo săn giết được ba mươi con dã thú, trong đó mười chín con là có Dã Thạch.

Sau đấy, trời trở tối, Vô Lĩnh cùng bốn Peashooter an toàn trở về nhà của mình.

Sau đấy, Vô Lĩnh tiếp nhận thức ăn mà các Sunflower nấu mà ăn tối. Nói đến thì, nước đâu mà hắn uống? Chà, ở gần lãnh địa của hắn có một con sông, lúc đi săn hắn đã uống chán rồi, thậm chí còn dùng chặt mấy cái cây, khoét rỗng ruột, rửa sạch rồi lót lá cây đã rửa vào rồi mang về cả đống nữa, nên trên cơ bản là hắn không cần phải lo về việc này.

Sau đấy, Vô Lĩnh tiếp túc đi ngủ, kết thúc ngày thứ hai hắn đến với thế giới này....
Sáng hôm sau, cũng tức là ngày thứ ba.

[Măt Trời: 350]

Vô Lĩnh thức dậy rồi rửa mặt một hồi, nhận lấy Măt Trời đã được sản xuất của các Sunflower và Khoa Học Chi Thụ. Rồi đó lại gần Khoa Học Chi Thụ để triệu hồi một Peashooter sau đấy dùng mười chín viên Dã Thạch nâng chúng nó lên từ Cấp Độ Tám thành Cấp Độ Mười.

[Binh Chủng: Peashooter

Hạng: Nhất

Cấp Độ: 10/20

Tốc Độ Bắn: 1 phát/1.3giây

Sát Thương: 20

Kỹ Năng: Phát bắn thứ mười sẽ bộc phá sát thương Gấp Bốn Lần bình thường.]

"Ồ? Không những thời gian bắn hạ xuống mà Kỹ Năng cũng có thay đổi à. Từ gấp ba lần sát thương chuyển thành gấp bốn lần, rất tốt." Vô Lĩnh vui vẻ ra mặt sau đó lại chuyển sang thầm nghĩ.

"Hừm, hiện tại số lượng Binh Chủng mà Lãnh Địa của mình có thể chứa đã đạt đến tối đa rồi... xem ra hôm nay cần phải săn làm sao cho đủ một trăm viên Dã Thạch Cấp Một hoặc Năm Viên Dã Thạch Cấp Hai rồi đây."

Sau đấy Vô Lĩnh liền quay sang đầu sang đối với Năm Peashooter mà nói.

"Bắt đầu đi săn thôi."...
Ở bên ngoài lãnh địa, một con Lợn Rừng to lớn đang hùng hổ điên cuồng lao về phía trước, ý đồ tông nát ba tên Peashooter. Nhưng các Peashooter nào lại chỉ đứng đấy chịu chết, chúng liền lập tức nhảy lên, tránh thoát cú tông của con lợn rừng nọ, sẵn tiện còn quay người, bắn ba phát đạn vào người nó.

Con Lợn Rừng bị ba viên đạn nã vào người nó nhưng chỉ gây ra một chút tổn thương nhỏ lên cơ thể nó, nó liên tiếp đâm sập ba cái cây lớn mới chịu dừng lại rồi quay đầu nhìn lại Ba Peashooter.

Ở phía xa, Vô Lĩnh đang được một Peashooter cõng trên lưng cùng với một Peashooter khác đang đứng ở trên cành cây nhìn xem cảnh này.

Peashooter nọ bên cạnh Vô Lĩnh nhắm bắn Con lợn rừng, gây sự chú ý của nó rồi cùng với Peashooter đang cõng Vô Lĩnh mang theo hắn nhảy sang chỗ khác. Con lợn rừng bị bắn đau thì bực mình quay sang tông nát cái cây mà ban nãy ba người đang đứng.

Bổng dưng, từ trên cao, một Peashooter dồn hết lực nhảy xuống, dùng đầu gối tống thẳng vào giữa đầu con lợn rừng rồi ôm chặt nó từ bên trên. Con lợn rừng dãy giụa kịch liệt vung ra Peashooter đang ở trên lưng nó đi sau đó nó liền bị ba Peashooter khác với phát bắn mạnh gấp bốn lần tống thẳng vào đầu khiến nó choáng váng một hồi.

Sau đấy, cả Ba Peashoter cùng lúc lao lên, hai trong số họ khóa chặt con Lợn Rừng ấy lại, hai người còn lại thì chọc mạnh vào mắt nó lôi thẳng não bộ của nó ra bên ngoài.

Cuối cùng Peashooter còn lại cùng với Vô Lĩnh đi ra ngoài. Một trong bốn Peashooter kia mổ viên dã thạch ra để đưa cho hắn.

"Quả nhiên là Dã Thú Cấp Hai à, hèn gì trâu bò vãi." Vô Lĩnh cầm lên viên Dã Thạch cấp hai mà cảm khái nói.

"Nhưng mà, với cái này thì mình đã đủ Dã Thạch để nâng cấp Lãnh Địa lên cấp hai rồi, hú hú. Về thôi." Vô Lĩnh vui vẻ đi tới dòng sông tắm sạch cho các Peashooter rồi trở về nhà. Khi trở gề đến nơi, trời cũng đã trở tối.

[Thăng Cấp Lãnh Địa Lên Cấp Tiếp Theo?]

"Phải." Vô Lĩnh dõng dạc đáp.

Lập tức, Sáu Mươi Viên Dã Thạch cấp một cùng với Hai Viên Dã Thạch Cấp Hai biến mất.

Những đường vân điện tử trên thân và trên từng ngọn cây, cái lá của Khoa Học Chi Thụ bổng dưng sáng lên, ánh sáng bao phủ cả thân cây khiênu mò trở thành một thứ tương tự như một lửa ánh sáng phát ra giữa trời đêm.

Ánh sáng nó phát ra lấp lánh và xinh đẹp khiến nó trông như những vì sao trên bầu trời kia, cũng chỉ có bầu khuyết nguyệt đang chói rọi treo giữa bầu trời kia mới có thể trấn áp được thứ ánh sáng này. Có thể thấy, Khoa Học Tri Thụ đang dần dần trở nên to hơn từng chút một.

Một hồi lâu sau, ánh sáng biến mất, Đẳng Cấp Lãnh Địa của Vô Lĩnh chính thức được thăng lên thành Hai.

Chiều cao của Khoa Học Chi Thụ cũng từ mười một mét, chuyển thành mười hai mét, Đường Kính cũng từ hai mươi mốt mét, biến thành hai mươi hai mét.

[Lãnh Địa: Khoa Học Chi Thụ

Sinh Mệnh: 200/200

Đẳng Cấp Lãnh Địa: 2

Binh Chủng: Plant vs Zombie

Số Lượng Binh Chủng: 15/30

Mặt Trời: 250

Điều Kiện Thăng Cấp: 0/200 Tinh Thạch Cấp Một - 0/2 Tinh Thạch Cấp Hai]

"Phù, cuối cùng Đẳng Cấp Lãnh Địa cũng lên được cấp 2. Cơ mà, lên cấp hai rồi thì cần phải có Tinh Thạch cấp hai mới thăng cấp được à? Không sao, ổn chán. Dù sao mình từ hồi Lãnh Địa Cấp Một đã dùng hai Viên Dã Thạch cấp hai để nâng cấp nó rồi kia mà."

"Cơ mà quan trong hơn, Số lượng Binh Chủng Tối Đa đã tăng lên rồi nhỉ, tuyệt." Vô Lĩnh vui vẻ thầm cười lập tức dùng hai trăm năm mươi Mặt Trời còn lại để triệu hồi ra thêm năm Sunflower nữa.

Bằng cách này, hiện tại Vô Lĩnh liền có thể nhận thêm một trăm năm mươi Mặt Trời ngày hôm nay, mà ngày hôm sau lại vẫn có thể tiếp tục nhận thêm Một Trăm Năm Mươi Mặt Trời từ Năm Sunflower này nữa.

Mình đúng là thiên tài mà. Vô Lỉnh tự sướng với bản thân mình.

Lập tức, từ trong Khoa Học Chi Thụ, năm Sunflower đi ra, lao vào ôm Vô Lĩnh, mười Sunflower khác thấy vậy thì cũng muốn nhảy vào liền bị Vô Lĩnh cản lại.

"Các ngươi mà cùng lúc nhảy vao thì ta sẽ bị đè chết mất."

Mười Sunflower kia vẫn nở nụ cười hiền dịu rực rỡ nhưng chả hiểu tại sao chúng lại tỏ ra có chút thất vọng. Vô Lĩnh đi lai xoa đầu mười mấy Sunflower với vẻ ngoài máy móc mắt bị che lại và cơ thể rõ ràng đã trưởng thành nhưng trông vẫn như những đứa con nít này.

Mười Sunflower thấy vậy thì liền vui vẻ lao vào ôm Vô Lĩnh.

"Sau này số lượng của các ngươi mà tăng lên mấy trăm thì ta sẽ thực bị đè chết đấy... haiz..." Vô Lĩnh thở dài rồi nạp Một Trăm Năm Mươi Mặt Trời hắn vừa nhận được vào.