Vạn Dân Xuyên Không, Binh Chủng Của Ta Là Plant vs Zombie

Chương 5: Plant Web

Chương 5: Plant Web


Sáng ngày hôm sau, cũng tức là ngày thứ tư kể từ khi Vô Lĩnh đến với ngôi nhà mới này.

[Mặt Trời: 700]

"Bảy Trăm mặt trời? Sao lại nhiều hơn năm mươi mặt trời rồi?" Nhìn lấy số lượng mặt trời của mình liền thầm thấy kỳ lạ khi nó bổng dưng nhiều hơn năm mươi viên so với bình thường.

Vô Lĩnh vốn còn lại Một Trăm Năm Mươi mặt trời từ ngày hôm qua. Mà hắn hiện tại có Mười lăm Sunflower, mỗi Sunflower sản xuất ra Hai Mươi Mặt Trời tức là hắn sẽ có thêm Ba Trăm Mặt Trời nữa.

Tổng cộng là Bốn Trăm Năm Mươi Mặt Trời. Mà nhờ kỹ năng của các Sunflower, khiến hắn nhận được thêm năm mươi mặt trời ứng với mỗi năm Sunflower mà hắn sở hữu, cộng lại với bên trên nữa là Sáu Trăm Mặt trời.

"Cộng thêm Năm Mươi Mặt trời nhận được từ Khoa Học chi thụ nữa, tổng cộng lại lý ra số mặt trời của mình phải là 650 mới đúng chứ... à, có lẽ là do mình nâng cấp lãnh địa của mình thành Cấp 2 cho nên số lượng Mặt Trời mình nhận được từ Khoa Học Chi Thụ liền từ 50 tăng lên thành 100 nhỉ."

Vô Lĩnh nghĩ rồi cũng không quan tâm lắm liền mặc kệ, đằng nào nó cũng có ích cho mình mà. Rồi cậu quay đi lại gần Khoa Học Chi Thụ, dùng Bảy Trăm Mặt Trời dùng để Triệu hồi ra thêm Bảy cái Peashooter nữa khiến số lượng Peashooter từ 5 biến thành mười hai.

"Được rồi, hôm nay liền bắt đầu càn quét thôi chứ nhỉ." Vô Lĩnh nở một nụ cười thư sướng cùng Mười Hai Peashooter dưới sự tạm biệt của Mười Lăm cái Sunflower mà đi ra ngoài.

Kế hoạch của Vô Lĩnh hiện tại là như sau. Để lại Hai Peashooter bảo vệ hắn đứng từ xa nhìn mười Peashooter khác đồng loạt đi săn.

Vô Lĩnh không có ý định chia ra thành hai đội Năm Năm, quá nguy hiểm, nếu cấp độ của các Peashooter cao hơn thì hắn sẽ nghĩ lại, nhưng đơn giản mà nói, tuy các Peashooter có khả năng chiến đấu vô cùng tốt và sở hữu nhiều chức năng mạnh mẽ. Nhưng nếu không có sự chỉ huy của Vô Lĩnh thì rất khó mà phát huy hết khả năng của mình được.

Hầu hết đều sẽ chỉ biết né, tránh rồi tấn công tầm xa mà thôi, không thể máy móc hơn, hệ thống AI của chúng vẫn chưa thông minh đến mức đấy.

À phải, hầu hết các trận đi săn đều là kế hoạch mà Vô Lĩnh đã ra đấy. Cả trận với con Ếch lẫn con Lợn Rừng đều lả do cậu điều khiển cả.

Vô Lĩnh luôn luôn mang theo một Peashooter, ngoại trừ để bảo vệ chính bản thân mình ra thì nó còn có một tác dụng khác đấy chính là để Vô Lĩnh thông qua Peashooter đấy để ra lệnh cho các Peashooter khác nữa.

Đơn Giản mà nói, tất cả các Peashooter đều sở hữu một mạng lưới liên lạc chung lấy Đầu Não của chúng làm vật dẫn. Mà đầu não này của chúng chính là Khoa Học Chi Thụ.

Giải Thích Đơn Giản hơn nữa, Peashooter có thể thông qua Khoa Học Chi Thụ để liên lạc với nhau, tạo thành một mạng lưới thông tin liên lạc kết nối tất cả Plant lại với nhau. Nó giống như một group chat nhưng hiện đại và đa dạng hơn vạn lần, tốc độ truyền cực nhanh, có thể từ đầu này đi đến đầu bên kia trong 0.000001 giây.

Vô Lĩnh đặt tên cho Mạng Lưới Liên Lạc này là Plant Web.

Do đấy, ừ, bọn này có một năng lực cực kỳ khủng bố mà không biết cách dùng, nếu không phải đã thử nghiệm từ trước thì Vô Lĩnh còn chả biết nó có tồn tại cơ.

Và mạng lưới này không chỉ giới hạn ở các Peashooter mà nó còn Bao Gồm Tất Cả Các Plant khác nữa.

Vô Lĩnh liên tục điều động các Peashooter di chuyển và săn bắn rất nhiều Dã Thú, số lượng rất lớn, đạt tới một trăm, nhưng trong số đấy lại chỉ có Bốn Mươi Lăm Viên Dã Thạch Cấp Một và Một Viên Cấp Hai mà thôi, còn chả tới một nửa, nhưng con số này đã rất lớn rồi.

Vô Lĩnh lập tức điều động mười Peashooter đi lại gần sông để tắm rửa lại cơ thể, giết hơn một trăm con dã thú, đứa nào đứa nầy đều dính máu đầy cả người rồi.

Sau đấy, Vô Lĩnh lần nữa trở lại lãnh địa dưới sự hoan nghênh của mười lăm Sunflower.

Cậu liền sử dụng đống Dã Thạch cấp một lẫn cấp hai thành công đem Peashooter  từ cấp độ Mười thăng thành cấp độ Mười Lăm.

[Binh Chủng: Peashooter

Hạng: Nhất

Cấp Độ: 15/20

Tốc Độ Bắn: 1 phát/1.2giây

Sát Thương: 25

Kỹ Năng: Phát bắn thứ mười sẽ bộc phá sát thương Gấp Bốn Lần bình thường.]

"Ừ, giờ thì trông có vẻ như bọn nó đã sẵn sàng để tách ra đi săn rồi đấy." Vô Lĩnh ngồi dưới gốc của Khoa Học Chi Thụ nhìn cái màn hình hai tư inch trước mặt gật gù đồng ý.

Dù sao thì, hiện tại Dã Thú cấp hai bình thường đã không thể tổn hại được đến năm con Peashooter của hắn nữa rồi, tấy nhiên, trừ mấy con có tốc độ cao, mặc dù Peashooter hiện tại có thể xử ký và tính toán đường bay của chúng nhưng bọn nó mà di chuyển nhanh quá thì có đoán trước cũng không thể bắt kịp được, dù sao thì khả năng tính toán hiện tại của đám như Peashooter cũng vẫn còn hơi yếu, không sánh bằng được.

Mà, dù sao thì đám Peashooter này cũng chỉ mới Hạng Một mà thôi, chỉ là Cấp Độ Một, năng lực cùng chỉ số của chúng nó có chút mạnh và số lượng có chút nhiều hơn mà thôi. Để một con Peashooter đi đánh tay đôi với một con Dã Thú Cấp Độ hai thì thật đúng là làm khó các Peashooter rồi.

Sẵn tiện, Hạng của Binh Chủng cũng tương đương với Cấp Độ của Dã Thú. Dã thú Cấp Độ Một thì tương đương với Binh Chủng Hạng Một, Dã Thú Cấp Độ Hai thì tương đương với Binh Chủng Hãng Hai, cho nên về cơ thì gọi chúng nó là Dã Thú Cấp Độ Một hay Hạng Một thì chả có vấn đề gì cả.

Còn về lý do tại sao Vô Lĩnh lai không ở nhà chờ cơm, chờ đám Peashooter ra ngoài đi săn Dã Thạch về còn mình thì ngồi ở trong Lãnh Địa cho nó an toàn thì đơn giản là hắn, cái mạng lưới Plant Web của đám Plant cũng kinh phết đấy, nhưng ngặt nổi là nó không thể chuyển hình ảnh hay video được, mà chỉ có thể gửi được chữ cái và thông tin với tốc độ của điện não mà thôi.

Nói cách khác thì, nếu hắn không thấy được hình ảnh của chiến trường thì ra lệnh với điều khiển thế quái nào được, cho nên hắn mới phải trực tiếp ra để nhìn thấy được chiến trận để mà còn điều khiển đám Plant làm sao cho lũ chúng nó còn chiến đấu nữa chứ.

Nói thật, lần gặp được con ếch, nếu không có hắn ở đó sợ rằng đám Peashooter đã bị diệt sạch rồi. Mà đau nổi cái là để có thể hồi phục được cho một Plant, thì cần phải lấy về phần Lõi Năng Lượng Chính của nó, cái thứ đấy nằm đâu đấy ở vị trí khoang tim theo bản đồ cơ thể con người, nên nếu đám Peashooter mà chết trong rừng thì hắn cũng chả biết đi đâu mà tìm về cái Lõi của chúng nó để mà hồi phục.

Đau hơn nữa là, nếu trong vòng ba ngày mà không thể đem Lõi Năng Lượng về thì Plant đấy sẽ vĩnh viễn không thể hồi phục lại được, cho dù sau đấy có đem được lõi về được đi nữa thì một khi đã quá ba ngày rồi là không thể hồi phục lại được, đấy đã là điều chắc chắn rồi.

Cho nên hắn phải hết sức cẩn thận, dù sao nếu Plant chết sạch thì hắn sẽ bị đơ khá lâu đấy, dù sao thì hắn cũng cần một chút kinh nghiệm thực chiến, lấy đó làm lý do cũng được, nhưng theo hắn thì mấy ngày đầu như này cũng không có quá nhiều nguy hiểm, trừ khi Dã Thú cấp bốn, cấp năm gì đấy xuất hiện.

Thế nhưng, dù nói là trông có vẻ như tách ra, đi săn theo kiểu chia thành hai nhóm mỗi nhóm năm đứa được rồi. Nhưng theo Vô Lĩnh thấy, hiện tại để cả đám đi cùng sẽ an toàn hơn, dù sao cho tới tận bây giờ, tới tận ngày thứ tư hắn vẫn chưa gặp phải một con Cấp Ba nào, nên hắn nghĩ, đi cùng sẽ tốt hơn và an toàn hơn hẳn.

Thế là, Vô Lĩnh dẫn theo Mười Hai Peashooter ra ngoài để tiếp tục đi săn.

Và đúng như những gì hắn nghĩ, ở lần đi ra ngoài săn lần này hắn đã thật sự gặp được một con Dã Thú Cấp Ba...