Vạn Dân Xuyên Không, Binh Chủng Của Ta Là Plant vs Zombie

Chương 6: Dã Thú Cấp Ba!!!

Chương 6: Dã Thú Cấp Ba!!!


Giữa trưa, chuyển đổi qua thời gian thì lâu đó khoảng mười hai giờ rưỡi thậm chí còn có thể là mười ba giờ.

"Để xem coi nào... Một Trăm Ba Mươi Viên Dã Thạch Cấp Một và Ba Viên Cấp Hai nhỉ? Haha, vẫn còn thiếu mười viên cấp một nữa mới đủ để nâng Lãnh Địa lên Cấp Hai." Vô Lĩnh ngồi xổm đếm lại số lương Dã Thạch mà mình thu được hôm nay, sau đấy lấy ra hai cái túi làm từ da gấu ra, chia hai ra rồi nhét hết đống Dã Thạch vào đó, cột nó lại rồi ném cho hai Peashooter khác nhau cầm lấy.

"Được rồi, về thôi nào." Vô Lĩnh quay đầu nói với các Peashooter đằng sau, sau đấy cả đám cùng nhau khởi hành trở về, còn về mười viên cấp một thì để tính sau đi, các Peashooter vẫn có thể tiếp tục đươc, nhưng hắn thì không.

"Chà! Lần này một lúc gom được rõ nhiều, phát tài rồi hú hú." Vô Lĩnh trong lòng vui sướng không nhịn được.

Bổng dưng, trong đám người, một Peashooter đi sau cùng bổng dưng dừng lại quay đầu nhìn, lập tức, trong đám Peashooter, một đứa lao ra ôm Vô Lĩnh lên người bắt đầu chạy, không chỉ mình nó, cả đám cũng cùng một lúc chạy thẳng về phía trước.

Hả? Cái gì, sao bọn Peashooter lại tự hoạt động.

Trong lòng Vô Lĩnh bất ngờ, hoabg sợ chấn động một cái, tốc độ suy nghĩ cực nhanh liền đoán ra được là cái gì.

"Chẳng lẽ, có gì đấy tuyệt đối nguy hiểm khiến bọn nó phải lập tức mang theo mình bỏ chay ư?!"

Như là để chứng minh cho suy nghĩ của Vô Lĩnh, một con hổ với những cái vằn màu đỏ lửa, cao tới gần hai mét xuất hiện, một chân đập nát Một Peashooter đi cuối cùng.

Một cơn lạnh lẽo lan lên sống lưng của Vô Lĩnh. Não bộ của cậu chuyện động cực nhanh, lập tức ra lệnh cho tất cả toàn lực chạy về Lãnh Địa. Sau đấy ra lệnh cho tất cả Peashooter lần lượt vừa chạy vừa nhắm vào mắt con hổ mà bắn, điều này cũng giúp được phần nào giảm tốc độ của con hổ lại.

Con hổ rất to nên mắt của nó cũng vậy. Nhưng vấn đề là mấy viên đạn này không thể chạm vào trong mắt của nó được, vì con hổ thấy mấy phát bắn của Peashooter liền nhắm mắt lại, mấy viên đạn thậm chí còn chẳng thể xuyên thủng nổi mí mắt của nó cơ.

"Vãi lìn?! Thật luôn? Mấy viên đạn này có sức công phá mạnh hơn cả quả súng thần công thời xưa và nó bay với tốc độ cận âm thanh đấy! Cái con hổ này trâu tới mức không xuyên được mí mắt của nó luôn hả?" Đầu óc Vô Lĩnh nổ tung lên đi được, tức giận cùng sợ hãi cùng lúc dâng lên.

Mà cho dùng con hổ có nhắm mắt lại không thấy đường và tông vào mấy cái cây, thì mấy cái cây lập tức bị nó xô ngã và đập nát, căn bản là không giảm được tốc độ của nó đi được bao nhiêu.

Mà lúc này Vô Lĩnh đã lần nữa lấy lại đươc bình tĩnh. Cậu âm thầm đếm cái gì đấy trong miệng, trong khi cả mười một Peashooter đều đang vừa chạy vừa bắn về phía con hổ, mà con hổ thì lại vừa nhắm mắt vừa đuổi sắp tới đít của họ rồi.

"..Bảy...Tám...Chín..."

Mười! Vô Lĩnh mở toang mắt ra, ra lệnh cho toàn bộ mười một Peashooter cùng lúc nhắm vào một điểm, cùng lúc nạp đạn và cùng lúc... Bắn!!

Mười một viên đạn với sưcơ công phá gấp bốn lần đã được bắn ra nhắm thẳng vào mặt con Hổ mà tiến tới.

Hóa ra, Vô Lĩnh đã căn để cho các Peashooter có thể đồng loạt bằn phát thứ mười vào cùng một lúc, mà mục tiêu của cả mười Peashooter đều là váo chính giữa mặt của con Hổ.

ĐÙNG!! Một tiếng nổ lớn như bom bổ, mười bốn phát đạn với sức mạnh, tốc độ và sức công phá gấp Bốn lần bình thường cùng lúc được bắn ra và va thẳng vào chính giữa mặt con hổ.

Một vụ nổ lớn xảy ra, khói bụi tia đỏ bốc lên mù mịt, mặt con hổ hơi bật ngửa lên trời một chút, câu thêm được thời gian cho mười một Peashooter cùng Vô Lĩnh chạy thoát.

Bất ngờ thay, con hổ lại từ trong đám khói bụi xông thẳng ra ngoài ngoại trừ hai ba vết trầy và hơi xước nhẹ ra thì con hàng này hoàn toàn chẳng có chút vấn đề gì cả.

Ngược lại, trong mắt của nó lại vằn vện tia máu, rõ ràng vụ vừa nãy đã triệt để chọc điên nó lên rồi.

Thế là, cả hai bên tiếp tục cuộc rượt đuổi, Vô Lĩnh tiếp tục đếm trong khi con hổ còn đang đuổi sát theo sau.

"...9...10!"

Một lần nữa, tất cả Peashooter nhắm thẳng vào con hổ, nhưng lần này khác biệt, một trong mười một Peashooter không chạy về phía trước mà lao thẳng lại chỗ con hổ, trên tay nó còn cầm theo một cục với khung bằng sắt bên trong là một vât thể gì đấy phát ra ánh sáng màu xanh lá, cái cục đấy có vô số dây nối chằng chịt nối thẳng trong khoang ngực đang bị mở toang ra của nó.

Đó chính là lõi năng lượng của các Peashooter.

Con Peashooter nọ nhảy thẳng vào đầu con hổ, dùng tay bám lấy tai của nó. Con Hổ thì lại vùng vẩy cực mạnh, Peashooter chắc chắn sẽ không giữ được lâu.

Con hổ gầm lên thì liền bị Peashooter tống thẳng cục Lõi Năng Lượng vào trong mồm, nó tự mình xé sạch dây kết nối của nó với lõi năng lượng rồi rơi xuống đất. Con Hổ liền lập tức muốn khạc thứ kỳ quái này ra ngoài, nhưng ngay khi nó sắp phun ra ngoài thì trong tầm mắt của nó, xuất hiện mười viên đạn với hai đầu hình tròn ở hai điểm cực và có các loại đường thằng trông như đường của mấy chiếc mạch điện tử kết nối hai hình tròn lại.

Mà ở xung quanh mười viên đạn này lại ẩn ẩn có một chút những tia sét màu xanh lá khá khó đễ nhìn thấy được lấp lóe phía trên những đường ánh sáng này của nó.

Đùng!! Một vụ nổ to còn khủng khiếp hơn khi nãy đã nổ ra. Đó là sự kết hợp giữa sự bùng nổ năng lượng tới từ Lõi Năng Lượng cộng với Mười Viên Đạn Với Sức Công Phá Gấp Bốn Lần Bình Thường Tạo thanh, thậm chí lõi năng lượng còn đang trong miệng con hổ mà nó còn nổ to như này.

Và tất nhiên, tất cả đều là ý tưởng của Vô Lĩnh. Còn tại sao mà Vô Lĩnh lại để con Peashooter kia tự kéo đứt dây kết nối mà không để yên cho nó giữ lõi năng lượng thì đơn giản là dây kết nối quá ngắn khiến nó trở thành khiên cho con hổ. Mà mười Peashooter ở đằng trước đều đã nhắm chuẩn mục tiêu cả rồi, chỉ chờ nó tránh ra mà thôi.

Lập tức, cả mười Peashooter không quay đầu lại nữa mà chỉ tập trung lao thẳng về phía trước. Mà không lâu sau đó từ trong đám bụi mịt mù, đã thoát khỏi cơn choáng do vụ nổ gây ra, một con hổ cao gần hai mét lao ra, gương mặt dính đầy máu, lưỡi đã bị hủy, răng nhanh rơi vài cái nhưng không nhiều, máu tươi rục rịch chảy ra từ miệng, gương mặt dữ tợn đầy sát khí, hai mắt đỏ bừng đầy tơ máu giận dữ.

Thật kinh khủng, một vụ nổ tương đương với ba quả C4 đã xảy ra trong miệng con hổ này, đó là còn chưa tính cả mười viên đạn ở bên ngoài nữa đấy. Thế mà cái con hổ này vẫn sống, thật kinh khủng.

Mà lúc này, may thay là Vô Lĩnh đã chạy rồi chứ hắn mà còn ở lại nhằm lấy chiến lợi phẩm thì đúng là ngu không chịu nổi.

Trở về lãnh địa của mình, Vô Lĩnh ngồi bệt xuống dưới đất thở dốc, sau lưng toàn là mồ hôi lạnh, cảm giác sợ hãi lẫn may mắn xen lẫn ở trong đầu.

Những Sunflower với nụ cười rạng rỡ máy móc bao ở quanh cậu, chả hiểu tại sao trông chúng nó lại có chút lo lắng khi biểu cảm trên mặt thì lại chẳng thay đổi gì nhiều.

"À, không, tao không sao đâu, chỉ là hơi hoảng sợ mà thôi." Vô Lĩnh nhìn các Sunflower rồi nói ra, sau đấy cậu nhìn cánh tay đang không ngừng run rẩy không kiềm lại được của mình mà thở dài. Sau lưng Vô Lĩnh đã là một mảnh ướt đẫm như vừa tắm xong vậy.

"Con mẹ nó..." Vô Lĩnh nắm chặt tay lại rồi đứng lên, cởi áo ra ném cho một Sunflower nhờ nó giặt dùm rồi lại gần Khoa Học Chi Thụ.

"Dùng một trăm linh năm Dã Thạch Cấp Một, nâng cấp của Peashooter lên thành Hai Mươi." Vô Lĩnh vừa hoạt động tay vừa lẩm bẩm trong miệng.

[Binh Chủng: Peashooter

Hạng: Nhất

Cấp Độ: 20/20

Tốc Độ Bắn: 1 phát/1.1giây

Sát Thương: 30

Kỹ Năng: Phát bắn thứ mười sẽ bộc phá sát thương Gấp năm Lần bình thường.]

"Sau đấy sử dụng một Dã Thạch cấp hai, nâng cấp Hạng của Peashooter lên thành hai!"

Một Viên Dã Thạch cấp hai đã được tiêu hao. Toàn bô Peashooter ở trong lãnh địa hiện tại tổng cộng mười con lần lượt đi vào trong Khoa Chi Thụ, thân cây bổng phát ra ánh sáng màu xanh nhạt rồi từ từ nhạt dần.

Hình ảnh trên cái hành Hai Bốn Inch thay đổi thành một dòng chữ.

[Tiến Hóa Thành Công]

[Binh Chủng: Rzpeater

Hạng: Hai

Cấp Độ: 0/20

Tốc Độ Bắn: 2 phát/1giây

Sát Thương: 30

Kỹ Năng: Phát bắn thứ mười sẽ bộc phá sát thương Gấp Năm Lần bình thường.

Siêu Tuyệt Kỹ: Siêu Liên Thanh, có thể xã ra một lúc 100 mươi viên đạn trong vòng ba giây. Đồng thời, viên đạn thứ 100 sẽ là một viên đạn mạnh gấp Mười Lần những viên đạn khác. Mỗi ngày chỉ dùng được một lần.]

"Uầy?! Mạnh thật, không hổ là, hạng hai có khác. Lại còn có thêm cả một cái Siêu Tuyêt Kỹ cực kỳ kinh khủng nữa chứ."

Vô Lĩnh vui sướng hết cả người hoàn toàn quên hết sự sợ hãi lúc nãy.

Đúng lúc này, cánh cửa ở trên Khoa Học Chi Thụ mở ra, Mười Rzpeater mới tinh xuất hiện.

Chi tiết phía trên áo giáp của các Rzpeater trở nên giày đặc và rõ ràng hơn hẳn so với các Peashooter, ánh sáng trên ngươi chúng cũng trở nên rực rỡ hơn hẳn, các đường kẻ ở trở giáp cũng trở nên dày đặc hơn, đặc biệt là khẩu pháo ở tay phải, nó trở nên lớn, gồ ghề và cứng cáp hơn, nhiều chi tiết và nhiều đường thẳng màu phát ra ánh màu xanh lá hơn, đặc biệt phía trên còn xuất hiện một vòng tròn lớn kết nối với các đường thẳng nọ. Bộ giáp cũng trở nên to lớn và cứng cáp hơn, nhiều chỗ bị đính thêm giáp và trông gồ ghề hơn trước nhưng vì một lý do gì đấy chúng vẫn trông cực kỳ linh hoạt và nhanh nhẹn. Chiều cao cũng được nâng lên ba xăng ti mét trở thành một mét bảy tám.

Vô Lĩnh bay nhảy xung quanh các Rzpeater để xem xét và ngắm nghía những binh chủng ngầu lòi này của mình.

"Hừ hừ, không hổ là Rzpeater trông ngầu thật đấy. Nhưng tại sao lại là Rzpeater? Lý ra nó phải Repeater mới đúng chứ nhỉ...? Mà thôi, kệ đi, không quan trong. Tiếp theo là..."

Tiếp theo, Vô Lĩnh dùng mười Dã Thạch cấp một, mở khóa ra một Binh Chủng mới xuất hiện sau khi hắn thăng cấp lãnh địa thành Cấp Hai.

[Mở Khóa Thành Công Binh Chủng Wall-Nut]

[Binh Chủng: Wall-Nut

Hạng: Một

Cấp Độ: 1/20

Sinh Mệnh: 1000/1000

Kỹ Năng: Cứ Mỗi Năm Wall Nut ở cùng với nhau. Sức phòng thủ của chúng sẽ tăng lên 25%]

"Chà, không hổ là chức nghiệp của một người chịu đòn, rất mạnh." Vô Lĩnh vừa nói vừa dùng hai Dã Thạch Cấp Hai và mười lăm Dã Thạch cấp một để nâng Wall-Nut lên tới cấp mười.

[Binh Chủng: Wall-Nut

Hạng: Một

Cấp Độ: 10/20

Sinh Mệnh: 2000/2000

Kỹ Năng: Cứ Mỗi Năm Wall Nut ở cùng với nhau. Sức phòng thủ của chúng sẽ tăng lên 50%]

"Ừm, như vậy là đủ rồi. Đợi ngày mai thu hoạch được mặt trời xong rồi triệu hồi ra Năm Wall - Nut xong, ta liền có thể chạy ra đi đánh nhau với con hổ chết tiệt kia được rồi."