Vạn Dân Xuyên Không, Binh Chủng Của Ta Là Plant vs Zombie

Chương 3: Dã Thú Hạng Hai

Chương 3: Dã Thú Hạng Hai

Vô Lĩnh tính đến bây giờ liền đã săn được mười lăm con dã thú cấp một, thu thập được mười lăm Dã Thạch cấp một.

Giờ thì, điểm yếu về Lãnh Địa của hắn bắt đầu lộ rõ ra rồi đây. Lãnh Địa của hắn không thể triệu hồi Dã Thú theo bất cứ một cách nào ngoài sử dụng Sunflower.

Có vẻ đơn giản phải không? Nhưng nghe này. Mặt trời của hắn lại không thể thu thập được theo bất cứ một cách nào ngoài sử dụng Sunflower, hắn không thể chuyền hóa Dã Thạch hay Tinh Thạch thành Mặt Trời được. Mặt trời của hắn chỉ có thể tới từ hai nơi.

Một, từ những Plant cung cấp Mặt Trời tương tự như Sunflower. Hai, là từ Khoa Học Chi Thụ, mỗi ngày khoa học chi thụ sẽ cung cấp cho hắn Năm Mươi Mặt Trời, tùy theo cấp độ của nó, vừa nãy hắn cũng đã nhận được rồi.

Đồng thời Hắn còn sử dụng hết mười lăm Dã Thạch để nâng Sunflower lên cấp Năm.

[Binh Chủng: Sunflower

Hạng: Nhất

Cấp Độ: 5/20

Tốc Độ: 20 mặt trời/ngày

Kỹ Năng: Cứ mỗi Năm Sunflower mà lãnh địa sở hữu, Liền đặc biệt sản xuất ra được thêm Năm Mươi Mặt Trời mỗi ngày.]

Sau đấy Vô Lĩnh liền lập tức triệu hồi ra thêm một Sunflower nữa, nâng tổng số của chúng lên là Năm rồi tiếp tục nhận được thêm hai mươi Mặt Trời nữa.

"Ồ? Xuất hiện kỹ năng rồi này?"

Sunflower ban đầu không hề có kỹ năng, nhưng vì lý do gì lấy bây giờ nó lại xuất hiện, có lẽ là vì Sunflower đã được nâng lên cấp năm đi.

"Nhìn theo cái kỹ năng nói, nó có nghĩa là cứ Năm Sunflower mà mình sở hữu thì mỗi ngày mình sẽ được nhận thêm Năm Mươi Mặt Trời, nếu là mười Sunflower thì mình mỗi ngày mình sẽ đặc biệt nhận thêm được Một Trăm Mặt Trời nhỉ?"

"May mắn thật đấy, với cái kỹ năng này thì nó sẽ giúp mình phần nào trong việc tìm kiếm và cày cuốc Mặt Trời rồi." Vô Lĩnh vui vẻ, lại chỗ của năm Sunflower.

Trời hiện tại dần trở tối, mặt trời xuống núi, bóng đêm bao phủ khắp nơi.

Mặt trăng tỏa ra ánh sáng bạc mờ nhạt, bầu trời lấp lánh những dòng sông sao, chúng như những viên ngọc đẹp đẽ, thần kỳ nhất được đính một cách hoàn hảo lên bầu trời đen.

Vô Lĩnh ngơ ngác nhìn lên bầu trời tối, vẻ đẹp tuyệt vời của nó thật khó để mà diễn tả được bằng lời. Vô Lĩnh đã rất lâu rồi chưa thấy được cảnh tưởng nào đẹp đẽ như vậy rồi.

"Đẹp thật đấy."

Trong lúc Vô Lĩnh đang cảm khái, một Sunflower với nụ cười rực rỡ hơi cứng nhắc đưa cho hắn một khúc thịt đã được nấu chín kỹ lưỡng qua cho hắn.

"Ah. Haha, ta không ngờ các ngươi còn biết nấu ăn cơ đấy. Ngon quá!"

Vô Lĩnh cắn một miếng. Dù không có một tý gia vị nào, nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó nó vẫn vô cùng đậm đà, vị thịt ngọt mặn, đậm dịu ngon lành, không có vị nào là dư thừa, chúng hoàn hảo kết hợp lại với nhau.

"Làm sao mà các ngươi làm được vậy? Ta nhớ không hề có gia vị gì cơ mà?"

Sunflower nọ, giơ một ngón trỏ lên, nghiêng đầu như là đang nói cái gì đấy dù nó không hề phát ra chút âm thanh nào.

"Gì cơ? À, hóa ra là các ngươi dùng Vi của con Sa Trư hồi sáng, nghiền và đập nát nó ra rồi bôi lên thịt để làm thay gia vị hả? Cái gì? Ngươi còn dùng mỡ của chúng, ủ trong lá một hồi để tạo ra vị chua nữa à? Gì cơ? Ăn không hại cho cơ thể á, sao ngươi biết?"

Vô Lĩnh nói chuyện một cách vô cùng tự nhiên với Sunflower nọ, dù cô nàng hoàn toàn không phát ra tiếng cũng chẳng nói cái gì ngoài khoa chân múa tay làm ra những thứ vô nghĩa, cứ như một con người đang nói chuyện với một con thỏ ấy, nhưng con thỏ này thậm chí còn chả phát ra tiếng cơ.

Cứ như vậy, Vô Lĩnh nói chuyện một hồi rồi nằm lên trên đùi của một Sunflower ngủ thiếp đi. Dù cái đùi này toàn sắt với thép, cứng cáp cực kỳ nhưng lót lên một chút cỏ với lá cây là được rồi.

Thức dậy, bầu trời đã dần sáng lên, mặt trời cũng bắt đầu ló dạng từ đường chân trời.

Vô Lĩnh tỉnh dậy từ giấc ngủ đầu tiên ở nơi này liền nhìn thấy Sunflower đang mỉm cười nhẹ nhàng mà rạng rỡ nhìn hắn, tay còn đang cầm một cái lá cây rất lớn che lại ánh nắng mặt trời.

Một cái trần nhà lạ lẫm.

Vô Lĩnh thầm nghĩ một câu nói đùa ở trong đầu. Thứ này thậm chí còn chả phải trần nhà kia.

"Ah, chào buổi sáng." Vô Lĩnh đứng dậy rồi tiện miệng mà chào.

Một Sunflower lon ton lại gần, đưa một khỏa mặt trời mini to bằng quả tenis đưa cho hắn.

Vô Lĩnh chạm vào, số lượng mặt trời của lập tức tăng lên.

[Mặt Trời: 250]

Vô Lĩnh lập tức dùng toàn bộ Mặt Trời để triệu hồi ra thêm năm Sunflower nữa. Thêm năm đứa nữa xuất hiện, tổng cộng hắn hiện tại có tận mười Sunflower, cả năm lao lại ôm người hắn khiến năm đứa khác cũng làm theo, trông chúng như những chú cún đang lao vao ôm chủ nhân của mình vậy.

Vô Lĩnh khó khăn chui khỏi cả đám chúng nó bu vào, liền nhận thêm Một Trăm Mặt Trời nữa từ Năm Sunflower vừa mới xuất hiện, rồi dùng chúng triệu hồi thêm một Peashooter ra nữa.

[Số Lượng Binh Chủng: 14/15]

Số Lượng Binh Chủng hiện tại hắn sở hữu là mười bốn con. Trong đó tổng cộng có Mười Sunflower và Bốn Peashooter.

Nói thật, giai đoạn hiện tại, Sunflower là quan trong nhất, hắn cần phải tập trung vào việc triệu hồi chúng nó, nhưng mà mười Sunflower là đủ rồi, năm slot còn lại hắn liền phải dùng để triệu hồi Peashooter mà còn đi săn nữa.

Kế hoạch ngày hôm bnay của hắn rất đơn giản. Đi săn, lấy Dã Thạch, nâng cấp cho Peashoter, rồi lại tiếp tục đi săn. Thế thôi.

Thế là, Vô Lĩnh mang theo bốn Peashooter, đi đi về về, cứ đi săn được một chút rồi phải về cất Dã Thạch và xác thú vì không đủ chỗ chứa.

Cứ như vậy, tới tận gần trưa, hắn đã thành công giết được tổng cộng mười lăm con dã thú, nhưng chỉ chín trong số đấy sở hữu Dã Thạch.

Hắn đem toàn bộ Dã Thạch mình có được để nâng cấp cho Peashooter, thành công nâng nó lên cấp độ năm.

[Binh Chủng: Peashooter

Hạng: Nhất

Cấp Độ: 5/20

Tốc Độ Bắn: 1 phát/1.4giây

Sát Thương: 15

Kỹ Năng: Bắn tới phát thứ mười sẽ bộc phá sát thương Gấp Ba Lần bình thường.]

"Kỹ năng không thay đổi và Sát Thương chỉ tăng lên một à... nhưng bù lại, thời gian bắn mỗi phát đã giảm đi 0,1 giây." Điều này rất quan trọng, đừng khinh thường 0,1 giây này, nó rất có thể sẽ là yếu tố quyết định mạng sống của ngươi đấy.

Hơn nữa, với tốc độ lúc trước thì một Peashooter chỉ có bắn được mười viên trong vòng mười lăm giây. Nhưng ở tốc độ này thì bọn nó bây giờ đã có thể bắn mười viên trong vòng một mười bốn giây, thấp hơn một giây so với ban đầu.

Sau đó, Vô Lĩnh lại mang theo các Peashooter đi ra ngoài.

Bốn Peashoter bảo vệ hai bên trái phải trước sau của hắn, vây hắn lại ở giữa, liên tục nhìn ngó xung quang kiểm tra đến xem có kẻ địch hay nguy hiểm nào không.

Bổng dưng, một bóng đen vồ tới đánh về phía một Peashooter.

Peashooter nọ bị đánh bay ra xa rồi va vào một gốc cây lớn, áo giáp trên cơ thể của hắn bị chấn động kịch liệt, ánh sáng từ những đường kẻ chập chờn trong chốc lát.

Ba Peashooter còn lại phản ứng cự nhanh, một Peashooter nâng nòng súng lên, nã thẳng về phía bóng đen vừa xuất hiện, sau đó nhanh chóng vây Vô Lĩnh lại, hai người đứng trước, một kẻ đứng sau, giang tay vòng Vô Lĩnh lại.

Viên đạn bay ra, có vẻ như đã thành công bắn trúng cái gì đấy, nhưng có vẻ như nó chỉ là thân cây.

Bổng dưng, một Bóng đen lần nữa hiện ra, đánh về phía sau lưng Vô Lĩnh, nhưng nhanh chóng bị Peashooter sau lưng hắn dúng súng nã vào đánh bay ra chỗ khác.

Nhìn lại phương hướng đằng kia, đấy là một con ếch màu xanh lá, với một hàng gai nhọn phía trên cơ thể và một cái lưỡi dài, đầu lưỡi to, trông lưỡi của nó rất mềm nhưng thật ra rất dai và mạnh, dù sao cũng đánh bay cả Peashooter ra kia mà.

Lập tức, hai Peashooter đằng sau quay lại cùng lúc nã về phía con ếch kia nhưng nó lại né khiến cả hai phát đạn bị hụt và chỉ tạo ra hai lỗ lớn bằng bánh xe máy và sâu khoảng hai xăng ti mét phía trên mặt đất.

Tốc độ của nó cực nhanh và lực phản ứng cực mạnh, có thể phản ứng lại cả hai phát đạn bay với vận tốc cận âm thanh thì khó mà lường được.

Nhưng nhiêu đó vẫn chả ăn thua với hệ thống tính toán và định vị đến từ các Peashooter, chúng lập tức bắt kịp và tiếp tục nã ra hai phát đạn nữa về phía hư không, mà đúng lúc này, một bóng đen lao ra khỏi gốc cây và ăn hai phát đạn liên tiếp vào người.

Các Peashooter đã tính toán với tốc độ cực nhanh về hướng di chuyển của con ếch rồi căn đầu nó mà bắn.

Peashooter còn lại thì vẫn để dành đạn để bảo vệ Vô Lĩnh, phòng khi hai phát đạn kia hụt, không có tác dụng hoặc có kẻ địch khác ngoài con ếch này.

Con Ếch trúng hai phát đạn rồi văng ra ngoài mà không hề hề hấn gì ngoài trừ chút vết thương nhỏ. Nó lập tức vung lưỡi lên tấn công, mà ngay lúc này cả hai Peashooter đều đang trong quá trình nạp đại đạn, không kịp bắn, đến lúc này, Peashooter đang bảo vệ Vô Lĩnh lập tức ra tay, nã một viên đạn đánh bay lưỡi của con Ếch kia đi.

Con Ếch thấy đòn tấn công Bất thành liền định chạy thì bổng dưng một bóng đen lao ra ôm nó lại.

Đó là Peashooter lúc nãy vừa bị con ếch đánh bay ra xa, nó đã canh lúc con Ếch không để ý mà luồn ra sau để nhằm khóa con ếch lại.

Hai tay hai chân Peashooter nọ khóa chặt con ếch lại, nó liền lập tức dựng đứng mấy cái gai nhọn cứng như sắt sau lưng của mình lên nhằm gây đau đớn cho Peashooter để nó thả mình ra ra.

Nhưng Peashooter là một người máy nên căn bản nó chả biết đau đớn là gì, hơn nữa cơ thể của nó lại rất cứng nên đống gai nhọn cũng không xâm nhập được quá nhiều vào trong cơ thể của nó.

Mà lúc này, Peashooter khóa nó lại bổng dưng nhảy ra, ngay khi nó định chạy thì ba viên đạn liên tiếp tống vào người nó rồi phát nổ khiến nó không kịp di chuyển.

Sau đấy một viên đạn từ trên xuống của con Peashooter vừa khóa nó lại đập thẳng vào người nó khiến nó không kịp đứng lên.

Sau đó, con Peashooter đấy lại lần nữa nhảy xuống khóa nó lại, rồi lặp lại nhảy lên để ba con kia tấn công nó. Chuyện này cứ thay phiên nhau liên tục diễn ra cho đến khi bọn nó bắn tới viên thứ mười.

[Kỹ Năng: Bắn tới phát thứ mười sẽ bộc phá sát thương Gấp Ba Lần bình thường.]

Đùng Đùng Đùng! Đùng!

Liên tục ba phát bắn mạnh hơn, nhanh hơn, nổ to hơn gấp ba lần những phát bắn nãy giờ tông vào người con ếch, rối sau đó lại thêm một viên nữa từ phía trên bắn xuống.

Con ếch dai dẳng, thế mà vẫn chưa chết, vẫn còn ý định chạy đi thì Peashooter phía trên lao xuống, cùng với một Peashoter khác bên cạnh Vô Lĩnh, tiếp cận nó, liên tục dùng tay ý đồ xé nó ra. Thế nhưng da nó quá dày và dai, cả hai liền dùng sức mở mồm nó ra cho hai Peashooter còn lại bắn thẳng vào mồm nó.

Một vụ nổ nổ tung lên, máu me, não tạng văng tứ phía dính vào hết lên trên người hai Peashooter đang giữ con Ếch lẫn mặt đất và mấy cái cây xung quanh nó.