Chương 262: Căn Cứ Bí Ẩn

Vạn Biến Hư Ảo

Chương 262: Căn Cứ Bí Ẩn

- Chị! Chị đừng đi...

Dương Tuấn Vũ nghe thấy tiếng Rivi nói mộng vội bước tới, hắn lấy chiếc khăn trong túi áo lau mồ hôi cho cô bé, vừa lau vừa thở dài. Chợt, Rivi mở mắt, ánh mắt đẫm lệ có phần thất thần, mệt mỏi.

- Em tỉnh rồi?

Dương Tuấn Vũ vui mừng nói.

- Anh Tuấn Vũ?

Rivi nhíu mày, đầu cô cảm thấy đau như búa bổ, gió mang theo sương lạnh từ cửa thổi tới khiến cô tỉnh táo hơn, từng hình ảnh khủng khiếp dần tái hiện. Rivi bật dậy, chạy tới bên giường lại tiếp tục gục xuống khóc rất thương tâm.

Một bàn tay ấm áp vỗ về sau lưng:

- Anh biết mọi chuyện thật khó chấp nhận, nhưng cứ mãi chìm trong đau khổ không phải là cách để thay đổi quá khứ. Việc cần làm bây giờ là chúng ta nên an táng cho chị em và mọi người trong làng, sau đó tìm ra hung thủ đã sát hại mọi người, khiến chúng phải trả giá thật đắt...

Dương Tuấn Vũ hết lòng an ủi, cuối cùng Rivi cũng ngừng khóc, chỉ còn lại những tiếng nấc nho nhỏ.

Ba người cẩn thận tìm kiếm đầy đủ từng mảnh hài cốt để an táng tại phần mộ tổ tiên của bộ tộc, xong việc Rivi liền đổ bệnh mấy ngày, trong thời gian này Dương Tuấn Vũ và Jet thay phiên nhau chăm sóc cho con bé.

- Anh có cảm nhận thấy không?

Nghe Triệu Cơ hỏi, Dương Tuấn Vũ nhíu mày:

- Kể từ ngày hôm đó, năng lượng bên trong cơ thể Rivi rất hỗn loạn, nhưng có thể nhận thấy nó đang càng lúc càng mãnh liệt hơn, tình hình này sợ rằng sớm muộn chúng ta cũng bị thế lực kia phát hiện.

- Theo tính toán của em, trong vòng 2 ngày tới chúng ta sẽ bị lộ.

Ngay khi cả hai người không biết nên phải thuyết phục Rivi thế nào để con bé rời khỏi ngôi làng thì đột nhiên Rivi cùng Jet bước vào phòng:

- Chúng ta đi thôi.

Dương Tuấn Vũ quay lại bất chợt gặp ánh mắt sắc bén lạnh lẽo của Rivi thì trong lòng chua xót, hắn dẫn con bé bước ra thế giới rộng lớn hơn, tiếp xúc với nhiều bạn bè cùng trang lứa, để nó có một cuộc sống bình dị nhất, nhưng không ngờ sau tất cả mọi chuyện lại diễn biến theo chiều hướng này.

- Ừ. Em định bao giờ đi?

- Bây giờ.

Dừng lại một chút, Rivi nhìn thẳng vào mắt hắn hỏi:

- Anh nói anh đã biết kẻ nào đứng sau việc này?

- Cụ thể thì chưa thực sự rõ ràng vị trí của chúng, nhưng manh mối thì anh đã có. Chẳng qua tình trạng của em hiện tại... anh nghĩ chúng ta nên quay về trước...

- Em muốn tự tay tiêu diệt bọn chúng!

Đôi mắt con bé đột nhiên rực lửa, ngọn lửa xanh bốc lên, thoáng chốc lan khắp toàn thân thể Rivi.

Dương Tuấn Vũ giật mình, vội trấn an:

- Được rồi, trước hết em nên bình tĩnh lại...

Dương Tuấn Vũ chưa kịp ngăn cản thì đã nghe thấy Triệu Cơ thông báo khẩn cấp:

- Vị trí bị lộ, đang có 4 đầu đạn tên lửa hướng về đây, lập tức rời khỏi!

Không còn thời gian giải thích, Dương Tuấn Vũ nhanh chóng mở ra một thông đạo không gian, chỉ là hắn chưa kịp kéo Rivi cùng Jet vào thì đột nhiên cô bé đã lao ra cửa, dậm chân nhảy đi, dường như nó đã phát hiện ra điều gì. Jet thấy vậy lập tức đuổi theo, Dương Tuấn Vũ bất đắc dĩ thu hồi sức mạnh, không gian bị xé nhanh chóng khép lại, toàn thân hắn được bao phủ bởi một lớp hào quang mỏng, thoáng chốc đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Rivi điều khiển năng lượng gió, cả người nhẹ như sợi bông, di chuyển cực kỳ nhanh chóng, Jet không đuổi kịp bắt buộc phải trở về bản thể bám theo phía sau. Khi Dương Tuấn Vũ tới, chứng kiến cảnh Rivi đang chỉ tay về phía từng đầu đạn, hất tung nó lên, ngay sau đó chúng phát nổ, áp lực cùng biển lửa tỏa ra, nhưng tất cả không mảy may chạm vào được vào thân ảnh yếu ớt kia.

Tuấn Vũ thấy vậy cũng không kinh ngạc, Rivi vốn mang trong mình một nguồn năng lượng rất lớn, chỉ là con bé không được dạy cách sử dụng nó, bởi vì mọi người không ai muốn Rivi phải chiến đấu, phải đối mặt với nguy hiểm, mà luôn thương yêu, bao bọc cô bé. Có thể nói trạng thái hiện tại của con bé rất không bình thường, lý trí giống như đã bị che lấp một phần, thay vào đó là một nhân cách khác có khả năng điều khiển sức mạnh thuần thục nhưng lại đem đến cho người ta cảm giác âm trầm, đáng sợ.

Những quả tên lửa không cản bước được thân ảnh kia trong bao lâu, bằng một loại cảm ứng liên kết nào đó, Rivi tiếp tục xuyên qua khu rừng già, toàn bộ quá trình đều không ngừng lại dù chỉ một khoảnh khắc.

Khu vực núi Roraima là điểm cao nhất trong chuỗi cao nguyên tepui Pakaraima thuộc Nam Mỹ, được khám phá lần đầu bởi nhà thám hiểm người Anh Sir Walter Raleigh vào năm 1596, vùng đỉnh rộng 31 km2, được bao từ mọi phía bởi những dốc đá dựng đứng cao tới 400 mét. Đây là ranh giới tự nhiên giữa ba quốc gia: Venezuela, Guyana và Brazil. Đây được xem là một trong những ngọn núi lâu đời nhất trên thế giới, có niên đại khoảng 2 tỉ năm trước trong thời kỳ tiền Cambri. Ngọn núi Roraima và thác nước Angel từng là ý tưởng được đưa vào bộ phim nổi tiếng Up đã đoạt 2 giải Oscar năm 2009 nhờ vẻ đẹp khá đặc dị của nó.

Tuy vậy, đây cũng là một trong những địa điểm thường xuyên xảy ra những hiện tượng kỳ lạ và các vụ mất tích cho tới ngày nay vẫn chưa tìm được lời giải thích thỏa đáng.

Khi phát hiện địa điểm Rivi hướng tới là vùng núi này, chẳng hiểu vì sao Dương Tuấn Vũ cảm thấy có điểm bất an. Có lẽ là do những lời đồn trên mạng, hoặc là do bản thân hắn đã nghĩ quá nhiều, tuy vậy, cẩn thận chưa bao giờ là sai lầm. Chỉ có điều, hiện giờ quyền chủ động không nằm trong tay hắn, cô gái kia mới là thứ khiến người ta phải lo lắng.

Rivi đứng lơ lửng trên không trung, giờ phút này cô như một tinh linh của rừng sâu, toàn thân toát ra một vầng hào quang lam nhạt, đôi mắt xanh biếc to tròn ngẩn người nhìn chằm chằm vào vách đá dựng đứng, trong đầu không biết đang nghĩ điều gì.

Đột nhiên gương mặt cô trở nên có chút nhăn nhó, khí chất đột nhiên biến đổi thành ác nghiệt, luồng Ki hóa màu vàng sậm, cô áp bàn tay vào mặt đá, lập tức vách núi như bị quả bom bắn phá tạo thành một hang động sâu hoắm, đen kịt.

Không đợt cát bụi lắng xuống, cô nhanh chóng biến mất ở cửa hang, Jet không bay được đành phải bám vào Dương Tuấn Vũ đi vào bên trong.

Nếu không phải tận mắt họ chứng kiến thì vạn lần khó mà tưởng tượng được một cái phẩy tay của con bé lại có uy lực khủng bố như thế. Ở bên ngoài nhìn còn đỡ, vừa vào trong bọn họ mới giật mình khiếp sợ. Lách qua cửa hang, bên trong giống như một không gian trống trải rộng lớn, chỉ có bụi bay luẩn quẩn khắp nơi mới để người ta biết được cái hang động này không phải đã tồn tại từ trước. Còn vì sao Rivi lại có thể làm được như thế, thì chắc là chỉ có chúa mới biết được.

Không dám dừng lại để cảm thán, hai người nhanh chóng đuổi theo, hướng đi không phải hướng lên phía trên mà lại là đi sâu xuống bên dưới. Qua thêm một quãng thời gian không quá lâu, bọn họ bắt đầu phát hiện một mê cung, chính xác hơn là một loạt những con đường ngoằn ngoèo bên dưới dãy núi.

Thì ra, Rivi tạo ra một cái hang động lớn mục đích vốn chỉ để đi vào thông đạo bên dưới, nhưng đáng lý chỉ cần tạo ra một lối đi vừa đủ, nhưng lý trí bất ổn của cô khiến mọi thứ trở nên quá mức cần thiết. Dương Tuấn Vũ thầm đáng tiếc vì một ngọn núi đặc biệt bị hủy hoại đi như thế, nhưng việc trước mắt khiến hắn không có nhiều thời gian để cảm khái.

- Trong khu vực này bị ngắt tín hiệu sóng.

Âm thanh của Triệu Cơ vang lên tiếng cảnh báo.

Dương Tuấn Vũ cũng đã thầm đoán được trước việc này nên không có bao nhiêu ngạc nhiên, đối mặt với bọn họ không chỉ là vấn đề mất tín hiệu kết nối với vệ tinh có bao nhiêu đáng ngại, cái quan trọng chính là việc bọn họ sắp phải chiến đấu với những thứ công nghệ tinh vi thế nào.

Không ngoài dự đoán, những âm thanh báo hiệu xâm nhập đi kèm tiếng súng vừa lúc đã vang lên, Rivi có lẽ đang ở phía trước bọn họ không xa, Dương Tuấn Vũ cùng Jet sốt ruột đuổi tới.

Chỉ thấy trước mặt, Rivi đang chiến đấu với kẻ địch, có điều những kẻ địch này lại không có hơi thở sinh mệnh, chúng không phải là xác ướp hay zombie, mà là những con robot màu bạc sáng loáng với nhiều loại trang bị nhìn rất tân tiến.

Dàn robot hình người gồm ba con, thiết kế nhìn qua giống như những bộ phim mà hắn vẫn hay thường thấy, hai tay cầm hai thanh kiếm, cầu vai và phần hông lại có những ụ súng nhô ra đang xả đạn liên tục, thậm chí bọn nó còn phát ra những âm thanh đánh thẳng vào thính giác kẻ địch.

Dưới làn mưa đạn dày đặc, Rivi phải liên tục tránh né kết hợp với những bức tường gió ngăn cản, ở trong lối đi được làm bằng những khối bê tông và gang thép dày như thế này, đất là thứ vô cùng hữu ích để phòng thủ nhưng đã bị ngăn cản toàn diện, cô bé chỉ đánh dựa vào sức gió để ngăn cản, có điều nhìn qua đã thấy vô vọng. Không thể phủ nhận sức mạnh hiện tại của Rivi thực sự mạnh mẽ, nhưng bản thân cô xuất phát điểm vẫn quá thiếu kinh nghiệm chiến đấu, đầu óc hiện tại chìm đắm trong thù hận mà che lấp đi lý trí, nhiều khi đạn bắn khiến cô chảy máu nhưng con bé cũng mặc kệ cho khả năng tự phục hồi của cơ thể chống cự, còn bản thân thì cố gắng tìm cách tiêu diệt kẻ địch ngăn cản.

Dương Tuấn Vũ chính là kẻ am hiểu công nghệ bậc nhất, hắn đã học và nghiên cứu rất nhiều tri thức của cả thế kỷ này và thế kỷ sau, nên chỉ cần liếc mắt qua là đã rõ những con Robot này thậm chí còn tiến bộ hơn nhiều so với bộ ba robot chủ chốt do hắn làm ra trong căn cứ. Mà đây, chỉ là lính canh phòng ở hàng phòng ngự bên ngoài của kẻ địch mà thôi.