Chương 163: Chết???

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 163: Chết???

Chương 163: Chết???


Vù… Vù… Vù…

Đợt thứ nhất của lôi kiếp đã đi qua, đống bụi đất kia cũng đã dần dần biến mất, để lộ ra thân ảnh vô cùng thê thảm của Lôi Ảnh.

Chỉ thấy sau khi hứng chịu 3 tia tử lôi, giải giáp trên người của Lôi Ảnh đã bị tổn hại nghiêm trọng. Tại những nơi bị hư hỏng nặng, thậm chí còn có vô số vết thương do lôi kiếp tạo thành, máu thịt be bét, từng dòng máu tươi liên tục chảy ra.

Còn chưa hết, đoàn huyết vụ xung quanh cơ thể của Lôi Ảnh do Huyết Nộ tạo thành lúc này cũng đã tan biến, hoàn toàn bị 3 tia tử lôi kia phá nát, khiến cho Lôi Ảnh bị phản phệ nghiêm trọng.

"Khụ… Khụ… Khụ…" Lôi Ảnh ho lên mấy tiếng, sau đó thì ‘phốc’ một tiếng, một ngụm máu tươi liền phun ra ngoài, thần sắc vô cùng uể oải.

Nén lấy đau đớn, Lôi Ảnh liên tục vận chuyển Thượng Yêu Thần Quyết, liền tục cắn nuốt sinh mệnh lực từ Sinh Mệnh Chi Hồ, cấp tốc chữa trị thương thế cho bản thân.

Từ trong túi trữ vật, Lôi Ảnh lấy ra mấy bình đan dược, sau đó thì nuốt toàn bộ, tranh thủ thời gian luyện hóa để chuẩn bị cho đợt lôi kiếp tiếp theo.

Đùng… Đùng… Đùng…

Thời gian hơn hai mươi cái hô hấp liền trôi qua, trên bầu trời, vô số tia sét lại xuất hiện, có vẻ như đợt lôi kiếp tiếp theo của Lôi Ảnh muốn bắt đầu rồi.

Đùng… Đùng… Đùng…

Mấy tiếng nổ lớn liền vang lên, từ trên bầu trời, 3 tia hắc lôi lập tức xuất hiện, nhắm thẳng vào thân thể của Lôi Ảnh mà lao xuống.

"Đến đây đi!!!"

"Huyết Nộ!!!"

"Tử Nguyệt Ma Lôi!!!"

Lôi Ảnh gầm lên mấy tiếng.

Ngay sau đó, nó lập tức thi triển Huyết Nộ và Tử Nguyệt Ma Lôi. Chỉ thấy trên thân thể của Lôi Ảnh liền xuất hiện một đoàn huyết vụ cùng với vô số tia sét lượn lờ, trông vô cùng quỷ dị.

Có Huyết Nộ cùng với Tử Nguyệt Ma Lôi phụ trợ, thực lực của Lôi Ảnh trong nháy mắt được tăng mạnh, chuẩn bị đối đầu với đợt lôi kiếp thứ hai.

Ầm… Ầm… Ầm…

Đợt lôi kiếp thứ hai cũng đã đánh xuống, 3 tia hắc lôi không một chút lưu tình, từng đòn chí mạng đánh lên thân thể của Lôi Ảnh.

Mặc dù có khải giải bảo vệ cùng Huyết Nộ và Tử Nguyệt Ma Lôi tăng phúc, thế nhưng 3 tia hắc lôi này lại có uy lực mạnh hơn 3 tia tử lôi khi nãy, thành ra Lôi Ảnh lúc này cũng không hề khá hơn, mà chính là còn thảm hơn khi nãy.

"Khụ… Khụ… Khụ…"

"Hộc… Hộc… Hộc…"

Lớp bụi đất kia cũng đã tản ra, để lộ ra một đầu Huyết Nguyệt Ma Lang đang nằm trên mặt đất, bộ dáng vô cùng chật vật, toàn bộ khải giáp đã bị đánh nát, hoàn toàn để lộ ra thân thể với vô số vết thương, máu thịt be bét, thậm chí có vài chỗ còn lộ ra cả bạch cốt, da thịt đều bị hắc lôi đánh cho cháy khét.

Nhìn lấy bộ dáng thảm thương của Lôi Ảnh như vậy, Viêm Thanh Ngọc đau lòng không thôi, hai mắt đều đã đẫm lệ, miệng thì luôn tục gào lên: "Không… Không…"

Bất quá, thời gian mười cái hô hấp liền trôi qua, nhờ vào Thượng Yêu Thần Quyết cùng liên tục thôn phệ sinh mệnh lực, mặc dù có chút chật vật, thế nhưng Lôi Ảnh vẫn có thể miễn cưỡng đứng dậy, đầu ngửa lên trời, gầm lên một tiếng thật dài.

Grào… Grào… Grào…

"Huyết Lôi Chiến Cốt, ra đây!!!" Lôi Ảnh gầm lên một tiếng.

Từ trong cơ thể của Lôi Ảnh, một kiện pháp liền xuất hiện.

Huyết Lôi Chiến Cốt vốn là một kiện pháp bảo mà Mục đưa cho Lôi Ảnh hơn 50 năm về trước. Trải qua hơn 50 năm, Lôi Ảnh cuối cùng đã đem nó luyện hóa hoàn toàn, chính thức đem nó trở thành bản mệnh pháp bảo của bản thân, từ đó nâng cao thực lực một cách đáng kinh ngạc.

Huyết Lôi Chiến Cốt vừa ra, toàn thân của Lôi Ảnh lập tức được bao phủ bởi một bộ khải giáp quỷ dị. Khải giáp này có hình thù giống một bộ xương cốt của một đầu Huyết Nguyệt Ma Chu.

Tám khúc xương dài như tám cái chân nhện rất nhanh đã bám bắt lên người của Lôi Ảnh, đem toàn bộ thân thể của nó bảo vệ.

Vù… Vù… Vù…

Xẹt… Xẹt… Xẹt…

Rất nhanh, vốn là một màu trắng, Huyết Lôi Chiến Cốt liền bắt đầu chuyển sang màu đỏ, đỏ tươi như máu, xung quanh còn lượn lờ vô số tia điện, rất nhanh đã liên kết tạo thành một cái vòng bảo hộ xung quanh cơ thể của Lôi Ảnh.

Một lần nữa, Lôi Ảnh lại gầm lên…

"Huyết Nộ!!!"

"Tử Nguyệt Ma Lôi!!!"

Cùng với với việc thi triển hai cái thần thông cùng kiện bản mệnh pháp bảo, toàn thân của Lôi Ảnh liền được bảo hộ vô cùng chắc chắn, vô số lá chắn hình thành từ huyết vụ đã được hình thành.

Cuối cùng, đợt lôi kiếp thứ ba cũng đã buông xuống…

Đùng… Đùng… Đùng…

Lần này khác với hai lần trước.

Không hiểu vì lý do gì, bầu trời vốn một màu đen, nay lại chuyển thành màu đỏ, đỏ rực như một biển máu, lệ khí bốc lên ngút ngàn.

Xẹt… Xẹt… Xẹt…

Ngay lập tức, 3 tia hồng lôi liền xuất hiện, tốc độ vô cùng kinh khủng, tử lôi và hắc lôi khi nãy cũng không thể so sánh, trong chớp mắt đã đánh tới Lôi Ảnh.

Ầm… Ầm… Ầm…

Lần này, ngay khi đạo hồng lôi thứ nhất đánh lên thân thể của Lôi Ảnh, ngay lập tức có một tiếng la hét truyền ra…

"A… A… A…" Thanh âm của Lôi Ảnh phát ra vô cùng thê lương, dường như nó đang phải chịu một nỗi đau vô cùng kinh khủng.

Ở bên cạnh Mục, Viêm Thanh Ngọc lúc này đã không còn đứng vững nữa rồi, đã ngồi bệch xuống đất, hai mắt đẫm lệ, không dám nhìn một màn phía trước…

Bởi vì nàng sợ… nàng sợ sẽ thấy Lôi Ảnh sẽ ngã xuống dưới thiên kiếp.

Đúng vào lúc này…

"Lôi Ảnh, nếu như ngươi mà chết dưới lôi kiếp thì đừng có mơ mộng đến việc ta gả Thanh Ngọc cho ngươi." Thanh âm của Mục vang lên, lập tức truyền thẳng vào trong đại não của Lôi Ảnh.

Ngay khi nghe lời này của Mục, Lôi Ảnh dường như càng thêm quyết tâm, cắn răng chịu đựng, điên cuồng vận chuyển Thượng Yêu Thần Quyết, liên tục cắn nuốt sinh mệnh lực để chữa trị cho bản thân.

Ầm… Ầm…

Lại đến, thêm hai tiếng nổ lớn nữa vang lên, thanh âm của Lôi Ảnh cũng đã biến mất, thậm chí ngay cả khí tức của nó cũng đã hoàn toàn tan biến.

Ngay khi không còn cảm nhận được khí tức của Lôi Ảnh, Viêm Thanh Ngọc lập tức liền ngất đi, không còn biết gì nữa, Mục cũng cũng chỉ đành ôm nàng vào lòng.

Bất quá, Mục thì không có biểu tình gì, bởi vì hắn vẫn còn cảm nhận được hơi thở của Lôi Ảnh, mặc dù rất yếu, thế nhưng chung quy lại là vẫn chưa chết.

Vù… Vù… Vù…

Một cơn cuồng phong lướt qua, đem toàn bộ bụi đất cuốn đi, để lộ ra một thân ảnh đang nằm thoi thóp dưới đất.

Lúc này, sinh mệnh lực của Lôi Ảnh đang liên tục xói mòn. Với cái tốc độ này, e rằng không quá mười giây nữa, nó sẽ chết đi.

Ở một bên, nhìn thấy một tràng này, Đế Thiên khẽ lắc đầu, thầm than: "Quả nhiên là vẫn không được, lôi kiếp không hề dễ đối phó đến thế."

Cuối cùng, thời gian mười giây đã trôi qua, sinh mệnh lực của Lôi Ảnh đã hoàn toàn biến mất, cũng đồng nghĩa với việc Lôi Ảnh đã chết đi.

Đế Thiên sau khi chứng kiến thì lập tức rời đi, mấy người Tử Cơ, Bích Cơ cũng rời đi theo, duy chỉ có Ngân Long Vương là vẫn còn ở lại.

Tại sao Ngân Long Vương lại không rời đi sao? Bởi vì trong suốt quá trình Lôi Ảnh độ kiếp, nàng luôn chú ý đến Mục.

Lúc này, khuôn mặt của Mục vẫn không hề có biểu tình gì, hoàn toàn bình thản như không có chuyện gì xảy ra vậy.

"Đã đến lúc Thượng Yêu Thần Quyết phát huy tác dụng rồi…" Mục lẩm bẩm trong miệng.

Đột nhiên, dị biến phát sinh…

Chỉ thấy thân thể vốn chỉ còn lại tử khí của Lôi Ảnh lập tức bay lên không trung, huyết quang cùng tử quang liên tục xuất hiện, rất nhanh đã bao trùm toàn bộ thân thể của nó, tạo thành một cái khối cầu quỷ dị.

Cũng vào lúc này, một phần mười sinh mệnh lực của Sinh Mệnh Chi Hồ như bị vật gì đó thao túng, lập tức điên cuồng rót vào trong cái khối cầu kia.

Một canh giờ…

Năm canh giờ….

Mười canh giờ…

Một ngày…

Mười ngày…

Thẳng đến ngày thứ 26, dị biến lại tiếp tục phát sinh…

Lúc này, Viêm Thanh Ngọc cũng đã không còn hôn mê nữa. Nàng lúc này chính là đang đứng bên cạnh Mục, hai mắt lo lắng nhìn về phía khối cầu kia, trong lòng vô cùng đau xót.

"Thanh Ngọc, yên tâm đi, Lôi Ảnh nhất định sẽ thành công thôi." Mục an ủi một câu.

Viêm Thanh Ngọc mặc dù nghe Mục nói như thế nhưng nàng cũng không có đáp lại, mà chỉ đứng lẳng lặng chờ đợi Lôi Ảnh sẽ quay trở về với nàng.