Chương 30: Minh Kình VS Minh Kình
Tên lưu manh cầm đao kia lúc này run lẩy bẩy.
Tay cầm đao suýt nữa bị rơi xuống.
Từ một đám chục người lưu manh bây giờ bị người trước mặt này đánh gục.
Tên lưu manh này cảm thấy như mà mình đang đứng trước mặt một con hổ dữ vậy.
Y như bang chủ của hắn lúc trước ấy. (Ý là chỉ Tiêu Thanh ấy)
" Chấp sự đại nhân, cứu mạng a "
Dường như nhớ tới cái gì, hắn la hét lên vội vàng chạy vào bên trong nhà kho kia.
Phanh!
Chạy tới trước cửa, thân ảnh của tên lưu manh này bỗng dưng bay ngược ra kêu la lên.
" Phế vật, một đám phế vật. Nuôi các ngươi đúng là tốn cơm mà. Có một tên cỏn con mà cũng không xử lí xong "
Tiểu Thanh thân ảnh lúc này từ trong nhà kho bước ra.
Nhìn đám tiểu đệ của mình đúng là hận thiết bất thành cương.
Cả đám chục ngươi vũ khí đầy đủ lại bị một tên oắt con xử lí sạch.
Đây đúng là mất mặt cho Hắc Ám Mâu bọn hắn mà.
" Tiểu tử, ngươi rất biết đánh nhau phải không? "
Tiêu Thanh âm trầm nhìn về phía Trần Phong nói.
Quá mất mặt a.
Lần này hắn chủ quan chỉ mang đi chục tên Thanh Xà bang hội lúc trước nhân thủ.
Đa số đều là lưu manh đầu đường xó chợ lực chiến đấu cực kì kém.
Nhưng chục người cùng lúc cầm vũ khí cũng không phải là dễ ăn đâu.
Đến hắn cũng phải cẩn thận đối ứng đấy.
Vậy mà tên tiểu tử trước mắt này lại đánh gục cả mười tên đàn em.
Tuy nói tiểu tử này có chút mưu lợi từ trước nhưng không thể không công nhận là tiểu tử này thật có tài.
Nếu lúc ban đầu hắn cùng tiểu tử kia đánh nhau có khi tỉ số chia 6: 4. Hắn sáu tên tiểu tử kia 4.
Nhưng mà bây giờ tiểu tử kia đã bị thương tích, thể lực suy giảm.
Vậy thì lúc này hắn có tới chín thành nắm chắc làm thịt tên tiểu tử này a.
"Ta thừa nhận ta vừa rồi xem nhẹ ngươi, nhưng mà, ngươi lại có thể đánh thì thế nào. Bây giờ ngươi mau đầu hàng đi cho bớt ăn đau khổ "
Trần Phong nhìn lấy Tiêu Thanh.
Từ lúc tên kia đi ra đã cho hắn cảm nhận được con độc xà đang nhìn chằm chằm lấy mình.
Dự cảm báo cho hắn tên này cực kì nguy hiểm.
Ngay cả lúc đỉnh phong hắn cũng không có nắm chắc hạ gục người này hống chi là bây giờ có thương thế trong người.
Tuy nhiên, muốn hắn không đánh mà hàng thì nằm mơ đi.
" Tới đây đi "
Trần Phong không sợ hãi một chút nào, bầy ra tư thế thái cực quyền nhìn chằm chằm vào Tiêu Thanh.
" Khá lắm "
Tiêu Thanh nhìn thấy Trần Phong trong mắt kiên cường.
Hắn cũng không có khinh thị chút nào. Trong mắt chiến ý xoàn xoạt dâng lên.
" Xà Hình Quyền "
Tiêu Thanh thân ảnh như con rắn độc phóng thẳng tới Trần Phong.
Hay cánh tay uốn lượn như hai con mãng xà. Chỉ cần đối phương lộ ra sở hở là lao tới cho nhất kích chí mạng ngay.
" Huyền Môn Thái Cực – Thái Cực Xoay Tròn "
Trần Phong không dám khinh thị.
Hai tay của hắn giống như diễn sinh một vòng thái cực.
Cổ tay đỡ lấy mu bày tay của Tiêu Thanh muốn xoay tròn như lúc nãy đẩy Tiêu Thánh đi.
Tuy nhiên, lúc trước hắn đã sử dụng chiêu này rồi.
Tiêu Thanh cũng đã thấy được chiêu thức này lúc trước Trần Phong đã sử dụng.
" Mãng Xà Quấn Quanh "
Chỉ thấy, cánh tay của Tiêu Thanh uốn éo giống như mãng xà, quấn lấy cánh tay của Trần Phong khiến cho chiêu thức kia của Trần Phong thất bại.
Phải biết, Thái Cực Quyền được biết như là lấy nhu thắng cương.
Nhưng mà xà hình quyền lại thuộc về nhu quyền.
Cho nên Thái Cực Quyền cũng không thể làm gì được.
Lúc này cảnh tượng giống như chiến bánh răng đang xoay tròn thì bị một sợi dây to quấn quanh vào khiến nó không thể hoạt động được ấy.
Trần Phong bởi vì kinh nghiệm chiến đấu quá kém trong lúc nhất thời chưa kịp làm ra động tá cứng đối.
Tiêu Thanh nắm bắt được cơ hội này.
Một tay khác hoá thành hạc hình, mổ thẳng về phía cặp mắt của Trần Phong.
Trần Phong lúc này cảm giác lông tơ dựng đứng cả lên.
Nhìn thấy bàn tay kia đang tiến lại gần mắt mình.
Hắn biết rằng, nếu trúng đòn, hắn sẽ mất đi tất cả.
Ngay trong thời khắc quan trọng ấy, cứ tưởng chiếc mỏ kia mổ trúng vào mắt của Trần Phong.
Một bàn tay khác của Trần Phong lúc này bỗng dưng hướng ngược lên trên va chạm vào bàn tay của Tiêu Thanh.
Trong sát na, cái mỏ kia bị đổi lệnh hướng đi, xẹt qua thái dương của Trần Phong và để lại một tơ máu đang chảy dần ra.
" Cái gì "
Tiêu Thanh cũng bị Trần Phong phản ứng tránh được làm cho bất ngờ.
Lợi dụng Tiêu Thanh bất ngờ, Trần Phong thân ảnh vội vàng lùi về sau hoảng hồn lại.
Ngay lúc đó, hắn tưởng mình đã chết rồi cơ chứ.
Bị tầm 500 kg lực đạo đánh vào hốc mắt không chết thì cũng phế.
" Tiểu tử, để xem ngươi còn chịu được mấy chiêu nữa "
Tiêu Thanh lúc này thân ảnh lại lao lên tiếp.
Lần này, hắn muốn tấn công dồn dập không cho Trần Phong kịp thở.
Phanh phanh phanh phanh!!
Liên tiếp những cú va chạm giữa hai người vang lên.
Cả hai đều là nhu quyền cho nên động tác mềm dẻo, không cương mãnh.
Mỗi lần va chạm, Trần Phong không nhịn được lùi về sau một bước.
Bởi vì lúc nãy chiến đấu với mấy tên côn đồ kia kình lực của hắn đã hết rồi.
Cho nên lúc này hắn phải đón đỡ lấy 500 kg lực đạo đánh tới.
Mặc dù có Thái Cực Quyền môn võ công cao cấp này tá lực đi nhưng hắn vẫn cảm giác được hai tay của mình lưc này tê rần cả lên.
Phanh!!
Một làn nữa hai người va chạm tay vào nhau.
Chỉ thấy đầu nắm đấm của Trần Phong lúc này huyết nhục be bét.
Lộ ra cả xương cốt bên trong.
Hộc hộc hộc!!
Trần Phong lúc này thở hổn hển, cảm giác được thể lực của mình tiêu hao nghiêm trọng.
Gần như đã sắp xuống đáy rồi. (Y như Liverpool hiện tại)
Hắc dường như cảm thấy hai tay của mình đã mất đi chi giác.
Không còn sức lực để nâng tay lên nữa rồi.
" Chết đi "
Tiêu Thanh cũng cảm thấy khá mệt.
Mặc dù tên tiểu tử kia hết kình lực rồi nhưng tố chất thân thể cũng là không kém chút nào.
Cũng làm hắn rất là phí sức lực.
Nhìn thấy tiểu tử này hai tay bủn rùn cả ra. Hắn nắm lấy cơ hội giáng thẳng vào mặt Trần Phong một kích toàn lực.
Quyền phong như mãng xà xé gió táp về phía gương mặt của Trần Phong.
" Phải chết sao? "
Trần Phong trong đầu thầm nghĩ.
Nhưng bỗng dưng ánh mắt của hắn trở nên kiên định.
" Không, không được, ta không thể chết ở đây được. Ông trời đã cho ta cơ hội làm lại, ta tuyệt đối sẽ không chịu buông bỏ đâu "
Bỗng dưng, Trần Phong chợt cảm giác trong thân thể một luồng nước ấp áp dâng lên.
Thể lực, các vết thương đang nhanh chóng khỏi lại.
Cơ thể lực lượng lại trở lại như ban đầu. Hai tay cũng đang hồi phục lại.
Nhìn thấy bàn tay của Tiêu Thanh đang tới gần mình kia.
Trần Phong tay phải chợt đẩy lên đụng vào khớp tay của Tiêu Thanh.
Một cái tay khác nhanh chóng vung ra đám về phía phần bụng của Tiêu Thanh.
Phanh!!
" Cái gì, tiểu tử ngươi vẫn còn khí lực hay sao. Ngươi là cái quái thai à "
Tiêu Thanh tuy bị Trần Phong làm cho bất ngờ nhưng cũng là đỡ được nắm đấm kia của Trần Phong.
Nhưng thân ảnh cũng không nhịn được lùi về đằng sau mấy bước.
Mặc dù không có tổn thương quá lớn nhưng mà tính vũ nhục cực kì mạnh.
Ba lần bốn lượt bị Trần Phong trong sát na cái chết né tránh được.
Hắn cũng một mặt khó có thể tin nhìn lấy Trần Phong.
Tiểu tử kia lúc nãy hít vào thì nhiều, thở ra thì ít.
Một bộ như kẻ sắp chết ấy.
Vậy mà bây giờ lại nhìn như long sinh hổ hoạt. Lực lượng dồi dào là sao.
Chẳng lẽ từ nãy tới giờ toàn là tên tiểu tử này giả trang hay sao.
Không, không phải.