Chương 1: Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền.
" Aaaaa…"
" Anh em đâu, chém chết cm chúng nó "
" Xông lên "
Keng keng!!
Bành bàng!!
Phanh phanh!!
Xẹt!
Aaaaa…..
" Cứu mạng với aaaaa…"
Mở đầu bằng tiếng la giết khắp nơi. Tiếng đao kiếm va chạm vào nhau.
Tiếng nắm đấm gậy gộc vung vẩy cùng với tiếng la hét đau đớn om xòm…
" Chuyện gì xảy ra vậy, ta đang ở đâu thế này? là diễn viên hay sao "
Trong đám người đang chém chém giết giết kia. Một thân ảnh núp ở bên trong thùng rác lớn kia lẩm bẩm nghi hoặc.
Hắn thân là năm 2022 độc thân cẩu, tự kỉ vô nghiệp học sĩ mạng.
Đêm hôm qua còn đi uống bia một mình cho đỡ buồn chán cái. Đêm về nhảy lên dường của mình làm một giác say nồng với em ‘ Huệ ‘ …
Vậy mà sáng nay chưa kịp mở mắt ra đã nghe thấy tiếng la hét om sòm.
Sau khi mở hắn ra nhìn xem, hắn thấy thân ảnh của mình đang ở một chỗ cực kì tăm tối hôi thối. Thì ra đây là một thùng rác công cộng, bên trong mặc dù có ít rác thải tuy nhiên mùi thì không thể nào mà chấp nhận được.
Đôi tay đang run lẩy bà lẩy bẩy….
Hắn cứ ngỡ rằng là mình bị bắt cóc, thế nên liền thò cái ánh mắt ra nhìn một cái lỗ sáng nhỏ ở trong thùng rác kia.
Bỗng dưng, cảnh tượng đập vào mắt của hắn khiến hắn mặt mũi tái mét lại, toàn bộ cơ thể lại run lên.
Hắn không thể tin được vào cảnh tượng mà mình đang nhìn ở trong mắt cả.
Aaaaa….
Bỗng dưng, đầu của hắn chợt căng nứt ra, ánh mắt choáng váng gần như muốn ngất đi.
Hai tay hắn chỉ kịp ôm lấy cái đầu rồi ngất lim đi.
Một lúc sau, tiếng chém giết vẫn tiếp tục vang lên. Không có ai biết rằng trong thùng rác hôi thối kia lúc này có một thân ảnh đã tỉnh lại rồi.
" Thì ra là vậy … "
Thân ảnh này lẩm bẩm một cái. Cuối cùng, hắn cũng biết mình tình cảnh lúc này là gì rồi.
Thì ra rằng là một thanh niên tự kỉ như hắn, độc thân cẩu như hắn cũng có thể gặp phải tình cảnh như vậy.
Xuyên Không a.
Nhưng mà có vẻ hơi lúng túng.
Bởi vì thân chủ mà hắn xuyên không vào này quả thật là đen đủi cùng ngu xuẩn.
Thân ảnh này lúc trước tên là Ngô Minh. Cũng là trùng tên trùng họ với hắn ở kiếp trước. Có lẽ đây là cái duyên phận đi.
Khác với lúc trước hắn sinh ra ở nước Việt Nam.
Lúc này đây, trên khoả xanh thẳm tinh cầu này được gọi làm lam tinh. Đất nước mà hắn sinh ra lại là An Nam quốc gia.
Còn vùng đất hắn đang sinh sống lúc này lại là Hồng Kông thuộc Tàu Khựa quốc.
Còn vì sao lại vậy thì phải nói tới sự đen đủi của con hàng này a.
Từ nhỏ hắn đã mồ côi cha mẹ, được nhà nước nuôi dưỡng.
Tuy nhiên hắn ham chơi cho nên thường thường lén rời đi khỏi trại chăm sóc.
Ai ngờ lúc con hàng này lên năm tuổi thì bị bọn buôn người bắt gặp và bắt cóc đi bán sáng nơi đây.
Bán hắn vào một nhà địa chủ, muốn nuôi dưỡng hắn thành một con chó. Thường ngày hành hạ đánh đập hắn.
Cũng may mà lúc nhà địa chủ kia vắng nhà, con hàng này lấy hết lòng can đảm lén chạy đi.
Lúc này, sau mười hai năm ăn mày sinh sống khổ cực. Con hàng này quyết định gia nhập vào một bang phái xã hội đen ở đây a.
Nhắc mới nhớ, theo trí nhớ của chủ cũ cơ thể này thì năm này là năm 2000. Kỹ thuật khoa học cũng đang phát triển.
Ở Hồng Kông này sòng bài bạc, kỹ viện lầu xanh, buôn ma tuý nhiều vô số kể.
Nói chung là thiên đường của mọi loại tội ác.
Các bang phái thế gia gia tộc ở đây chung tay nhau bóc lột người dân. Quan phương thì chỉ cần tiền tới tay là nhắm mắt làm ngơ.
Vị trí hiện tại của con hàng này bây giờ là khu phố nhỏ ở thành tây.
Con hàng này bởi vì sinh sống quá khổ cực cho nên liền liều ăn nhiều, gia nhập vào một cái bang phái mới nổi ở đây.
Tất nhiên, đã có bang phái xã hội đen là không thiếu khỏi chém giết rồi.
Con hàng này vừa mới gia nhập vào thì bị bang chủ kéo theo toàn bộ anh em trong bang đi tới bang hội khác giải quyết mâu thuẫn.
Nhưng không phải giải quyết bằng mồm, mà là giải quyết bằng nắm đấm, cục gạch cùng với dao kiếm.
Con hàng này mới gia nhập vào làm gì được chứng kiến cảnh máu me đó chứ.
Hắn run lẩy bà lẩy bẩy, đứng cũng không vững, mới mười tám tuổi chưa tròn hắn làm gì được chúng kiến cảnh tượng kinh khủng này cơ chứ.
Cũng may con hàng này thông minh lợi dụng thời cơ hai bang phái xung đột không ai chú ý tới hắn cho nên chui ngay vào thùng rác gần bên.
Ngô Minh cũng nhấn like cho hắn. Bởi vì với thân thể ba lang thịt hai lạng cứt của hắn thì giữ con gà có lẽ cũng không giữ vững a.
Nhưng mà bi kịch của con hàng này còn chưa có kết thúc.
Mặc dù chui vào thùng rác tránh thoát được cảnh chém giết nguy hiểm kia nhưng mà ai có thể nghĩ được.
Con hàng này bị ngạt thở chết tươi luôn.
Đúng, là ngạt thở chết tươi.
Cái thùng rác hôi thối kinh khủng này vốn dĩ đã thiếu oxi rồi. Đã thế con hàng này còn không chịu được hôi thối quá.
Cho nên hắn hít sâu một hơi, rồi lại bịt mũi nín thở một lúc lâu mới lại hít sâu một hơi.
Nhưng ai biết được đã thiếu Oxi rồi còn làm như thế không khác gì tự tử cả.
Cho nên con hàng này chết thẳng cẳng bên trong thùng rác này luôn.
Và cuối cùng thì được lợi cho Ngô Minh hồn nhập vào xác vào.
Biết được tình hình hiện tại Ngô Minh cũng run rẩy theo:
" Chết tiệt, cmn đen thế chứ lại."
Ngồi trong thùng rác hôi thối, Ngô Minh cố nén buồn nôn lại để thở.
Bên ngoài vẫn đang hò hét tiếng la giết.
Phanh!!
" Cái quái gì vậy "
Bỗng dưng, có tên nào đó ngã mạnh va chạm vào với thùng rác mà Ngô Minh đang nấp.
Thùng rác bị văng đổ ra, Ngô Minh thân ảnh cũng từ bên trong ngã lăn ra ngoài.
" Á à, có thằng oắt con núp lùm ở đây này anh em "
Có tên giang hồ phe địch phát hiện ra thân ảnh của Ngô Minh liền hét lên một cái, xong chỉ thấy tên kia cầm một thanh gậy gỗ như gậy đập bóng chày tiến đến gần Ngô Minh:
" Ha hả, thằng oắt con, thật không may cho mày a "
" Chết tiệt, phải làm thế nào đây " Ngô Minh lúc này cơ thể run rẩy càng thêm lợi hại, nhìn thấy tên giang hồ mặt mũi hung ác kia tiến dần về phía mình. Hắn cảm thấy gần như là tuyệt vọng rồi.
Ngô Minh chống hai tay muốn bò dậy nhưng làm sao cơ thể quá yếu ngã chổng vó một nhát.
" A ha ha, con chuột nhắt gan kia trông buồn cười chưa kìa "
Tên giang hồ kia thấy vậy cười lớn lên, hắn tiến tới gần một tay túm lấy cổ áo của Ngô Minh kéo về phía hắn.
[Keng! Hệ Thống Đại Ác Nhân xin chào túc chủ]
[Túc chủ có một tân thủ lễ bao, phải chăng mở ra]
Đúng lúc Ngô Minh cảm thấy tuyệt vọng, một âm thanh vang lên trong đầu của hắn như cọng cỏ cứu mạng.
" Hệ Thống ư "
Ngô Minh ngạc nhiên, vui mừng. Tuy nhiên tình cảnh này của hắn cũng không thể làm cho hắn có suy nghĩ nhiều gì thêm.
" Hệ Thống, mau mau mở tân thủ đại lễ bao, mau lên "
Trong đầu Ngô Minh thầm niệm, hắn gấp đến đít rồi đây này.
[Chúc mừng túc chủ mở ra tân thủ đại lễ bao ban thưởng: Lưu Thuỷ Nham Toái Quyền 10% độ thuần thục]
" Lưu thuỷ nham toái quyền??? "
Không đợi Ngô Minh ngạc nhiên, một đống kí ức từ hư không tràn vào trong đầu óc hắn.
Luyện quyền, hô hấp, đứng dưới thác nước luyện quyền. Từng đợt sóng nước trập trùng lên xuống.
Ngô Minh cảm giác được mình đang hoà vào dòng nước trập trùng uốn lượn mà mạnh mẽ kia vậy.
Một năm, hai năm, ba năm…
Ba năm chăm chỉ luyện quyền không ngừng nghỉ. Cho tới khi lưu thuỷ toái nham quyền nhập môn.
Một cơn xé rách trong thật thể từng thớ thịt cùng với một dòng nước ấm chảy quanh thân thể của hắn và cường hoá từng tế bào trong cơ thể Ngô Minh.
Vừa đau vừa sướng khiến cho Ngô Minh không nhịn được kêu rên:
Aaaa….
" Ha ha ha, con chuột nhắt sợ vãi đái ra rồi sao "
Tên giang hồ kia tưởng Ngô Minh sợ hắn kêu lên. Hắn vui vẻ la hét.
Đúng lúc này Ngô Minh mở mắt ra.
" Chết đi "
Tên giang hồ kia còn đang cười vui vẻ, bỗng dưng hắn nghe được lời thì thầm của tử thần.
Bành!!
Chẳng biết lúc nào, đầu của hắn đã bị cú đấm của Ngô Minh đánh thành thịt nát, máu tươi, óc nát văng tung toé.
Bành!!
Thân xác của tên giang hồ kia ngã xuống đất.